ZingTruyen.Com

[Hoàn] Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta - Vưu Tiền

Chương 100: Chiến sĩ đốt cơ giáp.

nhatthebinhan


Editor: Một Đời Bình An (Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad.)

"Vậy mà có người chủ động khiêu chiến Tia chớp, ha ha ha ha, hôm nay thật là gặp được chuyện ly kì rồi."

"Phải nha, trước nay đều là Tia chớp khiêu chiến người khác, đây vẫn là lần đầu tiên nhận được khiêu chiến từ người khác."

"Người gọi là Tổ tông này rốt cuộc là ai? Các người nghe qua chưa?"

"Chưa từng thấy? Tỉ suất thắng bại của hắn cư nhiên là không, ai cho hắn dũng khí lớn như vậy?"

"Ta cá một cái que cay, người này khẳng định sẽ bị Tia chớp ngược thảm."

Âm thanh nghị luận xung quanh càng lúc càng lớn, Diêu Tư hối hận đến xanh ruột, thì ra cái nút kia là dùng để phát động khiêu chiến sao? Cho mi nhanh tay này! Cô khiêu chiến thế nào a, không biết hiện tại nhận thua còn kịp hay không.

【 Đối phương cự tuyệt ngài đầu hàng. 】

Đệch! Người này thật đúng là muốn cùng cô đánh a.

【 Chiến đấu đếm ngược bắt đầu, 9, 8, 7......】

Không phải chứ, vậy mà đã bắt đầu rồi.

Diêu Tư có chút cứng người, cảm giác cổ tay cổ chân đều hơi lạnh, bốn vòng tay thao tác quen thuộc lập tức xuất hiện ở trên cổ tay cổ chân, trước mặt bay qua một hàng chữ to: Chưa kiểm tra ra số liệu cơ giáp trói định, mời lựa chọn cơ giáp thích hợp!

Cô biết chọn cơ giáp cái quỷ gì đây a, mắt thấy số giây còn lại ngày càng ít, cơ giáp màu đen đối diện đã làm tốt tư thế tấn công. Diêu Tư cắn răng một cái, chọn loại ục ịch mà cô quen thuộc nhất.

"Ha ha ha ha, mau nhìn, hắn thế nhưng chọn cơ giáp loại hình phòng ngự, loại người mới học cơ giáp như vậy còn muốn đánh với Tia chớp."

"Không phải là hắn từ bỏ điều trị, cố ý chọn loại chịu đòn tốt nhất chứ."

Cơ giáp của cô vừa xuất hiện, nhất thời bốn phía vang lên một trận cười vang. Diêu Tư cũng không có tâm tư quản điều đó, bởi vì thi đấu đã bắt đầu rồi. Cơ giáp màu đen đối diện vốn đứng thẳng, lập tứ nhanh chóng di chuyển, tốc độ cực nhanh, lưu lại ở không trung từng đạo tàn ảnh, không hổ là Tia chớp.

Diêu Tư chỉ cảm thấy quanh thân nổi lên từng luồng gió mạnh, giống như có vật nặng quật vào, vang lên tiếng 'thịch thịch thịch'. Diêu Tư biết đối phương đang dò xét, nếu hiện tại không né đi, tiếp theo sẽ phải nghênh đón làn sóng công kích cảu đối phương.

Chỉ là. . . . Cô không nhúc nhích được!

Đậu má kinh nghiệm đốt cơ giáp thì cô có một chút, nhưng căn bản không biết loại thao tác cao cấp này a? Tinh Võng không hổ là tương lai công nghệ cao, ngay cả dùng ý thức liên kết trong không gian, cảm giác thao tác cơ giáp cũng giống hệt hiện thực.

Tại hiện thực cô không thể tùy tâm sở dục điều khiển cơ giáp, trên Tinh Võng cũng như thường không thể làm cơ giáp di chuyển một bước.

Mà đối thủ lại vừa vặn tương phản, thao tác hoa cả mắt đó, phảng phất như đã cùng cơ giáp dung nhập thành một thể, ở quanh thân cô thực hiện các loại xoay tròn, nhảy lên, nhắm hai mắt. Chơi đến vô cùng lưu loát, quả thực chính là sự khác nhau cảu cao thủ và tân thủ.

Tốc độ của đối phương cực nhanh, cơ hồ trong lúc cô thật vất vả mới chuyển thân được, đối phương đã lần nữa hóa thành tàn ảnh biến mất.

Cho đến khi độ ấm bốn phía càng ngày càng cao, cơ giáp màu đen cuối cùng cũng dò xét xong, quanh thân cô đã hóa thành một biển lửa, đối phương rốt cuộc lấy vũ khí ra, khác với các loại vũ khí nóng cao cấp khác, trong tay hắn cư nhiên là một thanh kiếm laser màu lam. Đối phương thả người nhảy lên, giơ kiếm đánh xuống phía cô.

Diêu Tư cắn răng một cái, tuy rằng biết không thắng được, nhưng cái gì cũng không làm liền thua, thật quá khó coi. Theo bản năng cô cũng mặc kệ những thao tác gì đó, căn cứ vào ý nghĩ sắp chết cũng muốn nhúc nhích, trực tiếp đem tất cả tinh thần lực điều động đến vòng thao tác ở tay chân.

Quả nhiên, cảm giác quen thuộc lại lần nữa ập đến, toàn bộ cơ giáp 'vèo' một cái hóa thành một luồng sáng, thẳng tiến không lùi xông ra ngoài. Sau đó một tiếng 'phanh' thật lớn đập mạnh vào vách tường ảo, trực tiếp đập ra một cái hố sâu rộng mấy mét.

Trước mặt bay ra một hàng chữ quen thuộc: Tỉ số hư hại của cơ giáp đạt đến 100%, đã mất khả năng thao tác, thi đấu kết thúc.

Quả nhiên lại đạt thành tựu đốt cơ giáp nữa!

╮(╯﹏╰ ) ╭

【 Tích, chúc mừng ngài tranh tài giành chiến thắng,xếp hạng cơ giáp đạt top 3, trước mắt xác suất thắng đạt 100% 】

Gì?

Diêu Tư ngây ra, cái quỷ gì?

Ngay sau đó, tiếng kinh hô thật lớn lập tức vang vọng toàn trường.

"Cmn, không phải chứ, hắn cư nhiên thắng. . . Thắng rồi?"

"Cmn +1, thế giới thay đổi quá nhanh, làm cho người ta không thể tin được. Mau! Đánh ta một quyền đi, nhìn xem có phải sự thật không?"

"Tia chớp đen lại thua, hơn nữa còn là một kích tất chết, chưa bao giờ cơ giáp phòng ngự lại có thể dùng như thế."

"Nhìn được không, vừa rồi xác xuất thắng bại của của hắn còn là 0, hiện tại đã là 100%, hắn không phải là đánh trận đầu tiên chứ? Mở màn liền trực tiếp khiêu chiến top 3, thật trâu bò."

"Tên Tổ tông này rốt cuộc là ai? Ở hiện thực là cao thủ cơ giáp sao? Có ai biết nội tình không?"

Rốt cuộc sao lại thế này?Khóe miệng Diêu Tư giật giật, theo bản năng cúi đầu nhìn.

Chỉ thấy vách tường dưới thân cô, đang nằm một đài cơ giáp giống cô đã mất đi lực chiến đấu, nó bị đè dẹp lép, nhìn góc độ và phương hướng bị bẹp kia. Đại khái...... Khả năng...... Có lẽ...... Tựa hồ là bị cô đè cho dẹp lép.

"......" Trong lúc nhất thời, tâm tình Diêu Tư thực phức tạp.

Ách...... Ngươi đó, không phải là cao thủ sao? Vì sao sẽ bị cô đâm vào đây a? Vừa rồi vì sao không né tránh?

Bởi vì nó ở phía trước mình, theo lí mà nói thì nó đụng vào vách tường và báo hỏng trước cô, cho nên. . . Cô thắng?

Cái quỷ gì?

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Chỉ là theo thói quen định đốt cơ giáp mà thôi a!

"Nhất định ở hiện thực là đại thần cơ giáp, chỉ bằng vào một cơ giáp phòng ngự cũng có thể đả bại Tia chớp đen lấy công kích nhanh nhẹn làm đầu."

"Không sai, đó còn chỉ là một cơ giáp sơ hình a, trời ạ, đây tuyệt đối là đại thần!"

"Đại thần, ngài có cần vật trang sức chân không? Là loại biết lái cơ giáp nè, cầu chỉ giáo, cầu chà đạp, cầu đánh đòn."

"+1, Đại thần tại hiện thực ở tinh cầu nào, cần người đưa đón ngàn dặm không? Không cần nói, đợi lát nữa ta hỏi lại sau."

Quần chúng vây xem đột nhiên thay đổi hướng gió, bắt đầu sôi nổi thảo luận lai lịch của cô. Trước mặt lập tức bắn ra một làn sóng xin kết hảo hữu, nháy mắt màn hình đã sắp bao phủ cô.

Khóe miệng Diêu Tư giật một cái, liếc mắt nhìn nhìn cơ giáp đen còn đang bị khảm vào vách tường ảo, quả nhiên đã lựa chọn phương hướng ứng đối tốt nhất, logout.

Chê cười rồi! Cho các người biết, cô chỉ biết một chiêu đốt cơ giáp này! Làm Huyết tộc đời thứ năm, cô đã không nhấc nổi thể diện nữa.

____________

Bắt đầu từ ngày hôm đó, Diêu Tư cũng không đi qua Giải giáp trận nữa, cũng không tiếp tục quấn lấy Mộ Huyền đốt cơ giáp, ngược lại lao đầu vào hai môn học tự chọn khác.

Mà trong khoảng thời gian Diêu Tư liều mạng học tập này, các trường học trong toàn tinh tế bắt đầu thi đấu tuyển chọn cho cuộc tranh tài 'Học viện ly' lần thứ nhất, Đệ nhất Học viện cũng bắt đầu mở cuộc thi đấu tranh tài. Bởi vì cô trong lúc động kinh hứa cái phần thưởng kia, đợt đấu vòng loại này đã được toàn tinh tế chú ý chưa từng có.

Toàn bộ học viện giống như được bơm máu gà, mỗi ngày đầu thảo luận tình huống thi đấu. Mười trận thi đấu sơ tuyển, người tới xem cuộc tranh tài phải nói là đông nghìn nghịt, học viện còn bởi vì điều này, chế tạo một nơi chuyên dùng để thi đấu cơ giáp và sân luyện tập.

Lúc Diêu Tư lần đầu nhìn thấy sân này, không thể không cảm thán trường học nhà mình, có tiền, tùy hứng! Sân này, sắp đuổi kịp diện tích của cả học viện rồi.

"Điện hạ, bọn họ chính là top 3 của học viện ta." Cổ Thư Thành chỉ chỉ ba thiếu niên có chút thẹn thùng trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Cũng là tuyểnthủ đại biểu cho học viện chúng ta hôm nay, tham gia cuộc thi đấu cơ giáp 'Học viện ly'."

"Các cậu khỏe!" Cô trực tiếp vươn tay ra, "Cực khổ cho ba vị, thi đấu cô lên."

Trước mắt ba người sáng lên, vẻ mặt kích động đến không giữ được hình tượng, theo thứ tự thật cẩn thận nắm tay cô.

"Hội trưởng yên tâm, chúng ta sẽ cố gắng."

"Không sai Hội trưởng, chúng ta nhất định sẽ giành lấy hạng nhất."

"Vì trường học vẻ vang, là trách nhiệm của mọi người!"

Quả nhiên là thiếu niên nhiệt huyết a, Diêu Tư cười cười, "Tận lực là được, thứ hạng không quan trọng."

Ba người đồng thời gật gật đầu, lúc này mới đi theo các cô cùng nhau đi vào phi thuyền đi tới nơi thi đấu.

Không sai, Học viện thế nhưng có chuyên cơ riêng! Thời điểm Diêu Tư biết đến, cảm giác chính mình đã vào một ngôi trường giả, trình độ thổ hào như thế này có chỗ nào giống một trường học đây, rõ ràng chính là tập đoàn tài chính.

Cho nên khi biết Trạc Phong học viện an bài nơi so tài là một tinh cầu đặc biệt giành cho thi đấu chuyên nghiệp, cô cũng không thấy có gì đáng trách.

"Đúng rồi, ba người bọn họ, ai là người đứng đầu vòng đấu loại của trường?" Sau khi lên phi thuyền, Diêu Tư nhịn không được hỏi Cổ Thư Thành bên cạnh.

"Nhất thời còn chưa có quyết định quán quân." Cổ Thư Thành trả lời.

"Di? Không cần chọn ra quán quân trước sao?" Diêu Tư sửng sốt.

"Bởi vì phần thưởng quá mức đặc thù, vì để không ảnh hưởng sĩ khí, trực tiếp để cho bọn họ đi dự thi càng tốt hơn." Vẻ mặt hắn nghiêm túc nói, "Chỉ cần lần thi đấu ai đạt được thứ hạng cao hơn tự nhiên chính là quán quân của cuộc tranh tài. Đây là phương án tốt nhất sau khi Hội học sinh thảo luận."

Ừ, hình như có chút đạo lý.

Tới dự thi mười người thì có hết chín là fan não tàn của Mộ Huyền, nếu hiện tại cho mọi người biết ai là quán quân, người không đạt giải khó tránh khỏi sẽ chán ngán thất vọng, ảnh hưởng khả năng phát huy lúc thi đấu.

"Lần tranh tài này trường học dự thi tổng cộng có 350 nhà, cho nên thời gian tranh tài tổng cộng là ba ngày." Cổ Thư Thành tiếp tục giới thiệu cho cô nói, "Hơn nữa lần thi đấu này sử dụng cơ giáp thật. Cho phép chính mình sử dụng cơ giáp của học viện chế tạo, hoặc là tuyển dụng các loại cơ giáp lưu hành trong tinh tế đều được, phí dụng từ học viện cung cấp."

"Tự mình chọn?" Diêu Tư sửng sốt, chủng loại cơ giáp quá nhiều, hơn nữa công năng và năng lực kém rất nhiều, nếu vừa vặn chọn phải loại tương khắc, vậy không phải là thảm rồi?

"Đúng vậy, bất quá cấp bậc cơ giáp không vượt quá cấp B."

"Nga." Thì ra là thế, như vậy liền công bằng, "Đúng rồi, vì sao hôm nay chỉ có một mình cậu, Lạc Anh đâu?" Hai người bọn họ không phải luôn luôn như hình với bóng sao?

"Bách Nhất tâm tình không tốt, Anh đi khuyên hắn rồi, sẽ tới trễ một chút."

"Bách Nhất?" Diêu Tư sửng sốt, "Hắn như thế nào?"

Hắn dừng một chút, tiếp tục nghiêm trang trả lời, "Thi đấu thua, trái tim pha lê tan nát."

". . . . ." Ách, Lảm nhảm kia cũng tham gia thi đấu, sao cô lại không biết. Đến nỗi việc đả kích trái tim pha lê của hắn, cô cũng có thể đoán được đại khái là vì sao? Còn không phải là kí tên thôi sao? Fan não tàn đến mức này sao?

"So với cái này. . . ." Cổ Thư Thành mang chút rối rắm nhìn nhìn cô, "Điện hạ, ngài rời đi Hồng Tinh ba ngày thật sự có thể chứ?"

"Ách. . . " Khóe miệng cô giật giật, "Yên tâm, ta đã nói qua với Mộ Huyền, hắn đồng ý ta mới đến."

"Thật sự?" Hắn vẻ mặt hoài nghi, "Bệ hạ thật sự đồng ý? Ngài không cần......" Về nhà ăn cơm sao?

"Ừm ừm." Cô nhìn nhìn người nào đó bên cạnh vẫn luôn không nói gì, một vẻ như người ngoài cuộc, có thể không đồng ý sao? Người ta cũng đi theo tới rồi.

"Vậy là tốt rồi!" Đại cháu trai nhẹ nhàng thở ra, nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một câu nói, "Để cho an toàn, nếu không một lát nữa tới giờ cơm, chúng ta vẫn nên trở về địa điểm xuất phát đi?"

". . . . ." Cậu đủ rồi đấy!

Bệ hạ nhà cậu đang đứng bên cạnh cậu đấy, cậu biết không?

"Đến!" Vẻ mặt Mộ Huyền thản nhiên đưa cho cô một ly thức uống màu đỏ, "Giải khát."

Khóe miệng Diêu Tư giật một cái, yên lặng nhận lấy ực mấy ngụm.

************************

Nhân vật phản diện đầu tiên sắp lên sàn. . .

Hết chương 100.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com