ZingTruyen.Info

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 67

PhanHuong301

Edit: Xíu

Tục ngữ nói: "Chưa ăn qua thịt heo thì chưa biết heo chạy?".

Hà Kiều Hạnh hai đời làm người nhưng mới chỉ một đời làm nương, nàng đã thấy qua người khác mang thai, nghe nói mang thai mấy tháng sau thì cảm giác thèm ăn sẽ tăng lên, nhưng thực sự không thể mở bụng rộng ra để ăn, người ăn uống nhiều thì đứa con sẽ càng lớn, đặc biệt là dinh dưỡng nhiều quá mức con to sẽ rất khó sinh........

Mà ở thời đại nay y tế không thể mổ như thời hiện đại, vì thế Hà Kiều Hạnh không dám mạo hiểm, nàng mỗi ngày ăn năm bữa cơm, số lượng cũng không lớn, cảm giác ăn lửng bụng thì dừng lại, không dám ăn quá no.......Mỗi ngày buổi sáng trời còn mát mẻ thì Trình Gia Hưng sẽ cùng nàng đi dạo trong sân, hoạt động một chút, chờ nửa buổi sáng mặt trời lên cai thì nàng sẽ không đi ra cửa, rồi nghe bà bà nói chút chuyện cũ của Trình gia, hoặc là giúp đỡ làm một ít việc nhẹ nhàng trên tay, nếu không nữa thì lên giường nằm nghỉ.

Năm ngoái, vào khoảng thời gian này, Trình Gia Hưng còn đi Duyên Thọ Đường mua gói thuốc đuổi muỗi cùng thuốc mỡ, hiện giờ vợ đang có thai nên hắn không dám tuỳ tiện sử dụng thuốc dược, ban đêm thả mà xuống ngủ, ban ngày thì dựa vào hắn đuổi muỗi. Năm nay Hà Kiều Hạnh mang thai, Trình Gia Hưng lăn lộn đủ việc.

Muốn hắn ở nhà thì hắn ở nhà, muốn ăn gì thì hắn đi mua, nghĩ đi bộ thì hắn giúp đỡ đi cùng, muốn đi ngủ, hắn ngủ cùng, thời điểm cảm xúc  khó chịu lên xuống thất thường, hắn chịu trách nhiệm dỗ dành, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà  hắn đều ra mặt đi làm, mỗi tháng đều mang vợ đi khám đại phu, bao gồm cả nhà cha mẹ vợ ở bên kia, cứ cách một khoảng thời gian là hắn sẽ đi thăm một chuyến, chu dù chỉ nói vài ba câu cũng được, để cho mọi người được yên tâm.

Ngoài ra còn có vườn rau, trâu cày, và đàn gà mái.........

Chưa làm buôn bán cũng khiến Trình Gia Hưng  rất bận rộn, thân mình vợ nặng nên thường xuyên thấy không thoải mái, hắn lại đi lên trấn thảo luận với vị đại phu râu dê đáng ghét kia để lấy kinh nghiệm, xem nên làm như thế nào để nàng cảm thấy thoải mái, dễ chịu hơn một chút.

Hà Kiều Hạnh mang thai đứa bé này, hiện tại chưa chào đời, nhưng Trình Gia Hưng đã quyết định, cho dù muốn cũng phải đợi mấy năm sau nữa mới sinh con tiếp, sinh ra một đứa con quả thật rất hành người. Không riêng gì đối với phụ nữ phải học hỏi mà đối với đàn ông còn là thử thách.

Hà Kiều Hạnh tính tình rất tốt, nhưng thỉnh thoảng sẽ gây một chút chuyện rắc rối với Trình Gia Hưng, đây gọi là tình thú sinh hoạt trong cuộc sống của hai vợ chồng. Gần nhất nàng thường xuyên không thể hiểu được cảm xúc lên, mà chỉ vì một số chuyện nhỏ nhặt như hạt đậu hạt mè sẽ rối rắm suy nghĩ, lúc ấy phải phí rất lớn sức lực mới đem người ổn định trở lại, xong việc nàng hồi tưởng lại, cũng cảm thấy đây đúng là vô cớ đi gây chuyện, kết quả là nhỏ nhẹ, dịu dàng đi nhận lỗi với Trình Gia Hưng.

Trình Gia Hưng đã nghe đại phu nói qua, sau khi phụ nữ mang thai, tính khí sẽ thay đổi bất thường, nên bảo hắn hãy nhận nhịn khoan dung nhiều hơn.

Đặc biệt là những ngày thời tiết nóng bức, trời nóng nên người cũng nóng, và cơn giận cũng lớn dần lên, phụ nữ mang thai thường nóng nảy hơn người bình thường, nhiệt độ tăng lên, nắng nóng oi bức, nàng sẽ khó thở, tức ngự, cáu gắt, hay chỉ gặp những điều nhỏ nhặt nhất mà không vừa ý cũng có thể nổ tung, thế là lúc này phải nhỏ nhẹ dỗ dành để cho cơn tức giận của nàng không thể trỗi dậy. Trình Gia Hưng không quá lạnh nhạt với lão đại phu râu dê, lời căn dặn của đại phu hắn vẫn nghe, đại phu nói hắn nhớ kỹ, mỗi lần Hà Kiều Hạnh nắm lấy một việc mãi không chịu bỏ qua cùng hắn gây chuyện ầm ĩ, thì Trình Gia Hưng sẽ ôn tồn dỗ dành, giống như dỗ dành một đứa trẻ, cứ như vậy thêm vài lần nữa là nàng cảm thấy rất xấu hổ, hai má đỏ hây hây như con tôm nấu chín, sau đó liền đến ôm Trình Gia Hưng nhỏ nhẹ làm nũng nói chuyện.

Cũng bởi vì phản ứng này quá đáng yêu mà Trình Gia Hưng không cảm thấy nóng giận, phiền phức, ngược lại cảm thấy rất vui vẻ, thích thú.

Lại qua một thời gian nữa, bông lúa trên ruộng đã bắt đầu chín vàng, các hộ gia đình tất bật thu hoạch. Trước đó, Trình Gia Vượng đã trở về, không riêng gì người quay về mà hắn còn mang theo một chiếc giường nhỏ lắc lắc do Trình Gia Hưng đặt hắn làm, bốn huynh đệ tụ tập ăn uống ngon lành, ba người còn lại bắt đầu  làm việc, còn hỏi mượn đầu trâu nhà Trình Gia Hưng để làm việc.

Trình Gia Hưng không có ruộng lúa để thu hoạch nên hắn không quan tâm đến sự hứng khởi của người khác. Hà Kiều Hạnh mang thai bảy tháng, bắt đầu đón nhận những phản ứng, cảm xúc mới, gần đây nàng có phần mất khống chế kiểm soát sức mạnh của mình.

Nguyên nhân gây ra là do sáng sớm đi ra ngoài hoạt động đột nhiên chóng mặt, lúc ấy người vừa vặn ở dưới mái hiên, bên cạnh cối đá xay, Hà Kiều Hạnh thuận tay đỡ, đem cối đá xay răng rắc nứt ra.

Trình Gia Hưng vừa vào bếp cất bát, chợt nghe thấy trong sân có động tĩnh, vội vàng chạy đi ra ngoài. Chỉ thấy vợ mình đang ngây ngẩn đứng dưới mái hiên, ánh mắt dừng nhìn rơi vào chiếc cối đá xay, mà cối đá xay này vừa mới làm năm ngoái giờ đã bị tan xương nát thịt.......

Trình Gia Hưng trong lòng căng thẳng, không rảnh quan tâm đến cối xay đá, mà bước nhanh đến bên cạnh Hà Kiều Hạnh, vừa muốn duỗi tay đỡ người, thì người lại tránh ra.

"Có chuyện gì vậy?".

Hà Kiều Hạnh lại nhìn thoái qua cối xay, rồi nhìn đôi bàn tay đầy thịt của mình, ngập ngừng nói: "Vừa rồi chóng mặt một chút, ta sợ bị  ngã nên đưa tay ra đỡ vịn một chút, ai ngờ nó thế.........".

Gặp loại tình huống này nói không hoảng sợ là giả, Trình Gia Hưng nghĩ hắn là đàn ông của gia đình, nên phải ổn định vững vàng, rồi trước tiên an ủi một tiếng, đi cầm cái ghế ra chi Hà Kiều Hạnh ngồi xuống, lúc này mới nhặt mảnh đá nhỏ bên cạnh đưa vào lòng bàn tay vợ, để cho nàng thử xem sức lực.

Lúc này đỡ vịn cối đá cảm giác giống như một miếng đậu phụ, bây giờ bóp véo miếng đá nhỏ lại thấy bình thường, không xuất hiện tình huống chạm nhẹ tay một cái là đá vỡ vụn nát ra.

Hà Kiều Hạnh nhẹ nhàng thở ra.

Nhìn phản ứng này, trong lòng Trình Gia Hưng đại khá đã biết, đang định nói với vợ thì Hoàng thị vừa nãy ra khỏi cửa đã vội vàng trở về để thu dọn bát đũa cho con trai và con dâu. Hoàng thị vừa đi vừa nói chuyện, trong khoảng thời gian này phải gặt thu hoạch gấp nên thật khiến cho con người ta mệt mỏi, đừng nói là đàn ông, ngay cả vợ lão đại mỗi ngày mang theo mũ rơm trên đầu mà cũng cháy đen, quanh mặt vẫn còn đỡ, hai cái bàn tay quả thật mắt không thể thấy được......Nàng đang nói chuyện đột nhiên im bặt, ngơ ngác nhìn chằm chằm cối đá xay nứt vỡ.

"Làm sao vậy? Ta vừa đi ra ngoài một chuyến mà hai người đã gây lộn à?". Nàng nói xong đột nhiên quay đầu nhìn về phía Trình Gia Hưng, "Không phải ta đã nói với ngươi là người mang thai không chịu được kích thích, bảo ngươi mấy tháng nay phải chiều vợ, có việc thì nhẹ nhàng nói chuyện, không được cáu gắt, nóng vội.......Sao ngươi có thể làm cho Hạnh Nhi tức giận thành thế này hả?".

Hà Kiều Hạnh không thể ngồi yên, liền đứng dậy giải thích cho bà bà hiểu, nói không phải.

Trình Gia Hưng cũng nói theo, nói là hắn không có làm.

"Cối đá xay đang tốt biến thành như vậy rồi, còn không phải là đánh nhau sao? Đang êm đẹp làm gì phải đối xử với cối đá thế? Nếu đập vỡ thì phải tiêu tiền đi mua cái mới đấy?". Hoàng thị biết con dâu không phải là người vô cớ đi gây chuyện với người khác, nàng trước kia có hù doạ người thì sẽ chụp những phiến đá bên ngoài, hoặc dùng tay không bẻ gãy cây sắt nhóm lửa, sẽ không đập bể loại đồ vật này một đi không trở về nguyên vẹn như ban đầu được!,

Hoàng thị có lý do hoài nghi là con trai làm con dâu tức giận.

Nàng lại liếc mắt nhìn Trình Gia Hưng một cái: "Ngươi  hảo hảo nói, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra đây?".

Tam hợp viện đơn độc nằm cạnh bên rừng trúc, không liền nhau với các nhà khác, mà trước mắt tất cả các gia đình đều đang gấp rút thu hoạch ngoài đồng, nên sẽ không có ai đi qua đây, vì thế Trình Gia Hưng cũng không kéo người vào trong nhà, mà đứng ngay dưới mái hiên nói_____

"Không phải nương làm cơm xong liền đi ra ngoài sao? Bọn con ăn xong, con thu dọn bát đũa đi vào nhà bếp, Hạnh Nhi thấy lúc này mặt trời không có độc, nên nàng muốn ra ngoài đi bộ một chút, đi dưới mái hiên thấy chóng mặt nên thuận tay vịn cối đá xay đứng vững thì nó liền nát vỡ ra".

Hoàng thị nghe xong hỏi Hà Kiều Hạnh bây giờ thấy thế nào? Vẫn còn chóng mặt không? Rồi bảo nàng ngồi xuống.

"Bây giờ không sao cả, lúc nhỏ con thường không kiểm soát được sức mạnh của mình nên làm vỡ một số đồ vật lớn, lớn lên rồi thỉ chưa gặp phải chuyện như vậy nữa. Đột nhiên bị như vậy, không biết là có phải do mang thai hay không.........Cái này, tình huống này đi xem đại phu cũn vô ích thôi, phải không?".

Hoàng thị lo lắng cho nàng, nhưng thật ra Trình Gia Hưng nghĩ điều này không chừng là một điều tốt cũng nên.

"Tốt cái gì chứ? Bây giờ nhìn không có việc gì, nhưng sau này thỉnh thoảng bị thế thì làm sao?".

"Trong khoảng thời gian này chú ý nhiều một chút là được, con nghĩ không biết có phải là đứa bé trong bụng kế thừa sức mạnh của Hạnh Nhi hay không, nên mới làm ra chuyện này".

Hoàng thị nghĩ lại: "Nếu thật sự đúng là như thế....... Vậy không phải là càng tệ hơn sao! Ngươi đã quên đại phu nói thai này của con dây là con gái rồi à, con gái có sức mạnh lớn như vậy để làm gì? Có phải ngươi trông cậy vào vợ mang thai con gái cũng có sức mạnh để cho ngươi có thể hưởng phúc hay không? Ngươi có phải là con người nữa không?".

Hà Kiều Hạnh từ lâu đã biết tính tình của Trình Gia Hưng là được kế thừa từ bà bà, hai người đúng là mẹ con ruột cực kỳ giống nhau, trong lòng lo lắng cho gia đình đầu tiên. Cố tình ở ngoài miệng lại thích nghi ngờ người khác, người hiểu biết hắn thì cảm thấy rất ấm áp, còn người ngoài thì rất dễ bị hiểu lầm. Đương nhiên, Trình Gia Hưng lớn hơn một chút, hắn so với bà bà còn có nhiều điểm bá đạo.

Nhìn thấy bà bà lại bắt đầu phàn nàn với hắn, Hà Kiều Hạnh suýt chút nữa nhịn không được bật cười, rồi mới nhớ tới có điểm không đúng, mới nghẹn trở lại nói: "Nếu thật sự giống con, đứa trẻ này chỉ sợ không dễ lấy. Nghe nương con nói, lúc mới sinh ra còn tốt, về sau sức mạnh tay tăng dần theo năm tháng, mới đầu không kiểm soát được tốt nên thường xuyên gặp rắc rối, con chân chính cảm thấy có sức mạnh tốt là vào sau năm năm tuổi, lúc đó người dần hiểu chuyện, nên có thể sử dụng sức mạnh này giúp đỡ gia đình làm rất nhiều việc, khi đi ra ngoài không ai dám bắt nạt con".

"Bọn họ không tránh mặt nàng sao?".

"Có rất nhiều người trốn tránh ta, bọn họ sợ ta? Nhưng nhà chúng ta có không ít huynh đệ tỷ muội, nên không thiếu bạn chơi cùng".

Nghĩ lại mà xem, nếu sức mạnh này đặt ở trên người con trai thì dùng càng tốt, con gái thừa hưởng cũng tốt, không lo lắng nàng đi ra ngoài bị người ta ức hiếp, ai dám ức hiếp này đây?.

Tuy nhiên đây chỉ là phỏng đoán của Trình Gia Hưng, tạm thời không tính. Có di truyền được cái này hay không thì phải chờ một khoảng thời gian nữa, sức mạnh lớn cũng không phải là vừa khi sinh ra đã có, nó sẽ đi theo, bộc lộ theo từng số tuổi lớn lên.

Sau khi thu hoạch vụ thu xong, hai người bọn họ lại đi một chuyến đến Tế Xuân Đường trong trấn để đại phu bắt mạch.

Đại phu chỉ nói rằng thai này được nuôi dưỡng rất tốt, khám không ra cái xấu gì, Trình Gia Hưng lúc này mới đem trái tim treo lơ lửng của mình đặt xuống, hắn hỏi lại một lần nữa: " Thai này của vợ ta thật sự là bé gái? Thật không?".

"Sao, ngươi thật đúng là thích con trai hơn con gái?".

Trình Gia Hưng xua tay nói: "Ngươi không hiểu, ngươi cứ nói cho ta lần này xem vẫn là con gái?".

Lão đại phu uống một ngụm trà lạnh, nhướng mi mắt lên: "Ta đã nói với ngươi rồi, cho dù là thái y trong cung cũng không dám khẳng định là sinh con trai hay con gái, tổ truyền của chúng ta có kinh nghiệm chuyện này, thứ này có giải thích với ngươi thì ngươi cũng không hiểu rõ. Dù sao đứa bé này cũng đã ở trong bụng của vợ ngươi, và cũng đã quyết định là nam hay nữ rồi, qua hai ba tháng nữa là ngươi sẽ biết rõ, còn có điều gì để hỏi nữa không?".

Trình Gia Hưng thấy hắn tức giận, thầm nghĩ lão tử ta vốn không sao mà, đây không phải là nhìn đứa bé trong bụng sẽ kế thừa sức mạnh của nương nó......

Ngẫm lại thì sức mạnh lớn ấy cứ di truyền lại cho tiểu tử thúi thì tốt hơn.

Thằng nhóc thúi kia được năm tám, mười tuổi thì người làm cha như hắn đây có thể tuỳ tiện sai sử hắn làm việc, còn có thể cùng nhau buôn bán, cha con huynh đệ cùng ra trận đánh hổ đi!.

Nếu là con gái thì không thể làm được điều đó.........

Tuy nhiên, cuộc đời của Trình Gia Hưng dường như là một cuộc hành trình, bọn họ thật cẩn thận qua ba tháng, cho đến khi được mười tháng thì bụng Hà Kiều Hạnh có động tĩnh, lại nói rằng sức mạnh này cực kỳ có chỗ tốt, nàng đau từng cơn, đau đến lúc bà mụ nói gần sinh ra đứa bé, Hà Kiều Hạnh nghẹn một phát, sử dụng sức mạnh, đẩy thuận lợi đứa bé chào đời.

Hoàng thị tìm tới bà mụ rất có kinh nghiệm, sau khi đứa bé ra đời, động tác của bà mụ rất nhanh nhẹn và gọn gàng, thu dọn thực sự mau.

Trong lúc thu dọn còn không quên liếc mắt nhìn một cái.

.......Không phải là con trai rồi.

Trong lòng bà mụ thấy lạnh, ôi, tiền thưởng bay mất khỏi tay rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info