ZingTruyen.Info

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 66

PhanHuong301

Edit: Xíu

Bởi vì không có ý kiến thực gấp gáp cần thiết phải là cháu trai, nên nghe nói chắc hẳn là con gái, Hoàng thị cũng thoải mái tiếp nhận rồi, nếu nói có cảm giác gì? Thì tựa giống như một câu đố, cuối cùng cũng được lé hộ kết quả, hoá ra là một bé gái.........

Nàng đem chuyện này nói cho Trình Lai Hỉ biết, Trình Lai Hỉ nói rằng có thể thuận lợi sinh cháu chào đời là tốt rồi, nói là đứa con đầu lòng rất vất vả. Hơn nữa nếu muốn có con trai thì về sau hãy nói sau, lão tam tuy lấy vợ muộn hơn một chút nhưng hắn vẫn còn trẻ tuổi.

"Lão bà ngươi vẫn chăm sóc người như cũ, đừng nghe nói là cháu gái liền thay đổi sắc mặt, nếu không lão tam sẽ thẳng thừng dứt khoát mời ngươi trở về nhà đấy".

Hoàng thị nhìn hắn nói: "Ta đâu phải là loại người này?".

"Ta nghĩ trong lòng tam nàng dâu hẳn là có chút bất an, nên ta mới nhắc nhở một tiếng, ngươi không có ý nghĩ kia là chuyện tốt, vậy còn so đo cái gì?".

................

Lời nói này của Trình Lai Hỉ đối với bất kỳ người con dâu nào cũng không có gì sau, nhưng cố tình với Hà Kiều Hạnh, nàng thực sự không có cảm xúc rối rắm, lo lắng này, nàng vẫn thoải mái bóc quả óc chó và ăn cháo đề dưỡng cái thai trong bụng. Thời điểm nhàn rỗi không có việc gì làm thì cùng thảo luận với Trình Gia Hưng, nói đại khái đã biết là con gái rồi thì có phải nên đặt trước nhũ danh để gọi không?.

Nhũ danh à!

Hương Cô của Hà gia bên kia gọi rất hay!.

Trình Gia Hưng theo suy nghĩ của tên Hương Cô, chợt vỗ đùi nói.

"Gọi Đông Cô đi!" Không chờ Hà Kiều Hạnh đặt câu hỏi, hắn liền giải thích, nói đầu năm mang thai, cuối năm sinh, đó là vào mùa đông! Con gái sinh vào mùa đông thì không là tiểu Đông Cô?.

Hà Kiều Hạnh đang trong trạng thái hốt hoảng, tên Đông Cô này cùng với xuân sinh, nhuận tử cấp bậc ngang hàng, đúng là thực sự rất tốt thể hiện trách nhiệm của người cha.

"Năm đầu nghe nói nhà mẹ đẻ ta sinh ra Hương Cô, chàng còn nói rằng người đặt tên quá tuỳ tiện bình thường, Trình Gia Hưng, sao chàng lại có mặt mũi vậy? Chàng nói Đông Cô so với Hương Cô có tốt hơn bao nhiêu không?".

"Nhũ danh thôi mà! Cách điệu cao quá gọi không thân thiết, hơn nữa gọi Đông Cô nghe chính là hay hơn, tình cảm hơn! Lại so với Thi Đản, Bông Cải, bên sân cạnh nhà còn tốt hơn nhiều!".

"Chàng còn suy nghĩ đến đặt tên con gái mình là các món ăn, tên hoa nữa??????".

"Sao có thể chứ? Cho dù có gọi tên loại hoa cũng phải là hoa sen, hoa cúc, xuân hoa, chứ con gái ta sao có thể gọi là bông cải? Nếu muốn sinh ra con trai cũng không được gọi là cải dầu? Qua hai mươi mấy năm nữa cháu trai ta có thể gọi là dầu hạt cải được không?".

Hà Kiều Hạnh nghe xong hoảng hốt không thôi, tốt nhất đừng nói nữa, bảo hắn quay lại xem tiểu Đông Cô thế nhưng cảm thấy cũng không tồi? Hà Kiều Hạnh cũng không phải là người biết đặt tên, nếu để cho nàng nghĩ, nàng có thể nghĩ ra một cái tên gì đó như Thất Cân a.

"Vậy vẫn kêu là Đông Cô đi".

Đôi cha nương trẻ này mới lên chức, không đáng tin cậy cuối cùng đã quyết định một cách qua loa, vội vàng đặt tên cho con gái tương lai, Trình Gia Hưng còn nói, nếu vạn nhất lão cha nói chưa được thì sinh ra sẽ kêu là Đông Duẩn (măng mùa đông)! Măng mùa đông ngụ ý rất tốt, chúng vươn lên phát triển nhanh chóng, chưa kể là cao lớn đều đặn.

Đối với cái này Hà Kiều Hạnh cũng tỏ vẻ đồng tình, thầm nghĩ Đông Cô, Đông Duẩn nghe còn ổn, so với Đông Qua(bí đao) thì tốt hơn rất nhiều.

Về cái thai này của Hà Kiều Hạnh, rất lớn có lẽ là con gái, nàng cùng chồng với cha nương chồng không có phản ứng gì lớn, ngược lại, những người khác bày ra đủ loại suy nghĩ. Ví dụ như, nàng mang thai áp lực lớn nhất chính là nhị tẩu, từ sau khi bị lừa tiền, nàng cảm thấy tình cảnh thật bi thảm, ngày nào cũng phải uống thuốc, làm gì cũng không có tinh thần, trong lòng luôn nhớ thương tới kẻ lòng lang hiểm độc đã lừa đi mất năm lượng bạc, còn có cái bụng bao năm qua không có động tĩnh........Thẳng đến khi nghe nói lão tam bên này cái thai hẳn là con gái, nàng mới có một chút tinh thần.

Chuyện này là Trình Gia Quý nói ra, Chu thị nghe thấy liền hỏi rất nhiều, câu hỏi cốt lõi lại là: "Ai nói? Chưa sinh ra làm sao mà biết được ?".

"Thời gian này ta cùng đại ca hay đi múc nước ở nhà lão tam, nàng quên rồi à? Lúc ta đi ngang, tình cờ nghe đệ muội nói nàng đói bụng, nương bưng đồ ăn vào nhà chính, vừa đi vừa nói chuyện, ăn uống tốt như vậy chỉ sợ khi sinh ra là một cô gái to lớn mập mạp. Ta vừa nghe liền cảm thấy lời này không đúng, trước khi sinh trong miệng nhà ai mà chẳng nói đến muốn cháu trai, đem cháu gái nói bên miệng chỉ sợ ứng nghiệm thật thì sao? Vì thế Ta liền lắm miệng hỏi một câu, nương nói đại phu ở Tế Xuân Đường nói cái thai của đệ muội hẳn là con gái".

Chu thị lúc đầu trầm mặc, sau đó lại cau mày.

"Nương biết nàng sắp sinh con gái còn bưng trà đưa nước hầu hạ? Không nói gì sao? Một chút nóng nảy cũng không có sao?".

Trình Gia Quý liền cười nói: " Lão tam hắn thông minh, đệ muội cũng có bản lĩnh, hai người bọn họ mang thai gì nương cũng thích, làm sao có thể ghét bỏ được? Năm đầu, Hà gia bên kia sinh con gái, đều nói giống cô cô nàng thì tốt rồi. Nương nói sinh con gái ra giống đệ muội cũng tốt, không nói gì chăm sóc yêu thương, mà sau này trưởng thành còn có thể tìm cho nàng một gia đình để gả. Trước kia ta đã nói với nàng là nương muốn bồng cháu trai, nhưng không phải là bà bà cực đoan, khó tính như các gia đình nhà khác, ngày trước nàng không tin, bây giờ cũng nên tin rồi chứ".

Chu thị lúc này đang còn rất bối rối, cho dù là nhà mẹ đẻ nàng hay các bà vợ hàng xóm trong thôn, các nàng đều nói rằng phải có con trai sớm mới đứng vững, yên tâm được, cho dù ngươi nói bà bà không vội vàng, thậm chí là thích cháu gái đi nữa...... Thì nàng cũng không tin.

Ngay cả bản thân Chu thị, mưa dầm thấm đất lâu ngày cũng cảm sinh con trai là điều tốt nhất, nuôi dưỡng con gái là đồ bồi tiền cho người khác. Hiện tại nghe nói bà bà biết đệ muội mang thai con gái mà vẫn hầu hạ chăm sóc như bảo bối, nàng không biết là phải chấp nhận chuyện này như thế nào.

Trình Gia Quý cũng biết chuyện, thì sao Lưu thị có thể không biết?.

Lưu thị cũng là một người có con trai, thích con trai, nhưng người khác nuôi dưỡng con gái thì nàng không quản được. Chỉ nói con gái cũng tốt, con gái là áo bông tri kỷ của nương, tiểu tử thúi sẽ không như vật, giống như Thiết Ngưu đó, năm nay đã sáu tuổi rồi mà hàng ngày chỉ biết tung tăng nhảy nhót chơi như điên.

Nói đến Thiết Ngưu, Hà Kiều Hạnh cũng lắm miệng hỏi một câu: "Sao đại tẩu không đưa Thiết Ngưu đi học nhận biết ít con chữ? Về sau cuộc sống càng tốt hơn, mua ruộng đất phải lập khế thư, hoặc có làm ăn buôn bán phải làm cái công văn thoả thuận, ngươi xem không hiểu cũng chỉ có thể nghe người ta nói, người nhân hậu thì không sao, nhỡ đâu gặp kẻ lừa bịp thì sao? Khả năng nửa đời tiết kiệm của mình nói không có liền không có, cũng không phải là nói giỡn".

Đã nói đến cái này, Lưu thị liền nói: "Thật sự không phải là ta keo kiệt, mà ở trong thôn chúng ta không có học đường, không có ai dạy học cả".

"Mấy thôn lân cận cũng không có ai dạy học sao?".

"Gần nhất cũng phải đi ba bốn dặm đường, hắn ngày thường ở trong thôn chơi ta kêu một tiếng người có thể đáp ứng đảo không lo lắng, nhưng đi như vậy xa ta không yên lòng. Thiết Ngưu hắn hiện tại cũng không quá hiểu chuyện, muốn biết chữ thì chờ hai năm nữa, tám chín tuổi rồi đi". Lưu thị nghĩ mới phân gia ở riêng, mấy năm nay vẫn muốn thuận lợi đưa cuộc sống đi lên tốt hơn cái đã, mà cũng không trông cậy vào hắn thi khoa cử gì, nhận biết vài con chữ là được, muộn một chút cũng không sao.

Hà Kiều Hạnh nghĩ thuận tiện hỏi thế thôi, thấy đại tẩu trong lòng đã có chủ ý rồi nên cũng không nói nhiều.

Đại tẩu còn nói là biết con gái cũng tốt, quay đầu nên chuẩn bị ít tã lót, khăn quấn, con gái nên làm kiểu hoa hèo bắt mắt một chút, Hà Kiều Hạnh nói: "Đại tẩu đừng lo lắng về điều này, cha Đông Cô biết đã chuẩn bị, chúng ta đã sớm mua vải vóc, lên trên trấn nhờ tú nương may cho mấy bộ, đừng nói đến tã lót này đó, hắn còn nhờ lão tứ làm một hàng rào quanh giường khi lăn bò khỏi bổ nữa".

Trong nhà có người học thợ mộc thật thuận tiện, muốn làm cái gì chỉ cần nói với hắn một câu, qua một thời gian sẽ được đưa đến.

Biết mang thai con gái, Hà Kiều Hạnh một chút không bị ảnh hưởng gì, Trình Gia Hưng đã chuẩn bị không ít đồ, bà bà Hoàng thị vẫn chăm sóc nàng như cũ. Tuy nhiên, chuyện này không có ai giữ bí mật, nói chuyện phiếm vài câu sẽ khai ra, trong thôn lục tục có người biết được, sau đó liền nảy sinh ra vài loại thái độ khác nhau .

Một số người cảm thấy Trình Gia Hưng có tiền, hắn sẵn sàng nguyện ý yêu thương người cũng không tốn một văn tiền của ngươi, ngươi quản được sao?.

Lại có người nói Hà thị là mang tướng vượng gia, sớm hay muộn gì cũng có thể sinh con trai, trước nở hoa sau kết trái thì sao? Đối với nhà khác thì con gái là hàng bồi tiền, lỗ vốn, nàng ta có năng lực, nuôi nổi người, ngươi cũng có thể chỉ hâm mộ mà thôi.

Vẫn có một số người nói những lời chua ngoa, giống như vợ Đồng Đại Lực kia, lúc đi ra cửa giặt quần áo nói rằng phụ nữ sinh con trai đó là bổn phận cho nhà chồng, là khai chi tán diệp, còn về mặt khác chỉ như mây mù sương bay, kiếm được nhiều tiền thì sao? Không phải chỉ mang thai hàng bồi tiền đó à?.

Thật là trùng hợp!

Bà nội của Chu Tiểu Thuận ở bên cạnh, nghe thấy liền bĩu môi một cái, nói cái gì?.

"Ngươi sinh ra con trai cũng là hàng bồi tiền đó, dọn phân lau nước tiểu, nuôi lớn mà không có tiền đồ gì thì không phải là hàng bồi tiền thua lỗ à? Trình lão tam hắn yêu thương, sinh con gái thì hiếm lạ lắm sao! Hảo hảo nuôi lớn rồi gả vào nhà địa chủ trên trấn, gả vào trong huyện, còn có rất nhiều ngày tháng tốt lành đấy".

"Ngươi như vậy mà còn đòi so sánh với Hà Kiều Hạnh sao? Ngươi so sánh được không? Nếu sinh con gái ra là hàng bồi tiền thì sao? Cho dù ngươi nói toạc ra phá cả trời thì có cái rắm gì mà dùng? Trình Gia Hưng hắn yêu thương sủng vợ với con gái hắn, ngươi đỏ mắt, ghen tỵ, ai quan tâm?".

Vợ Đổng Đại Lực trước bị Trình Gia Hưng nói cho mất mặt, khó khăn lắm mới có thể hoà nhau nói lại một chuyện, lại bị bà nội Chu lôi toạc ra làm mất mặt trở lại.

Không hổ là người đàn bà đanh đá có tiếng, hàng năm chửi bới thiên hạ, một cái miệng vểnh lên đủ độc đâm vào tâm người ta.

Đúng vậy, cho dù khắp thiên hạ đều nói sinh con mới là tốt nhất, sinh con gái cũng là đồ vô dụng, Trình Gia Hưng sinh con gái, sủng yêu con gái, ngươi có thể ngăn cản hắn làm như vậy không? Con gái nhà người ta còn có thể sống tốt hơn cả con trai ngươi, nếu nghĩ ra liền không tức chết mình mới lạ!.

Sau đó, Đông Tử bớt chút thời gian đi thăm Hà Kiều Hạnh, lúc này mới nghe được những động tĩnh này, sau khi hiểu rõ tiền căn hậu tấu sự việc mới quay trở về nói cho lão nương nghe.

Đường thị lần này không nói sinh con trai mới tốt, mà chỉ nói khó có thể kiếm được người con rể như vậy, bà thông gia cũng là người phúc hậu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info