ZingTruyen.Info

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 63

PhanHuong301

Edit: Xíu

Trình Gia Quý quay trở vào phòng lấy nắm thuốc còn lại đưa ra, rồi hỏi Chu thị  kẻ lòng lang hiểm độc lừa đảo kia tên họ là gì, nhà ở phố hẻm nào, không màng đến sắc trời, lập tức phải chạy vào trong huyện tìm người tính sổ.

Nhìn thấy nhị ca như vậy, Trình Gia Hưng đau đầu, nếu thật sự để một mình hắn đi, hoả khí tức giận bốc lên làm không tốt, còn để cho kẻ đại phu lừa đảo kia đánh cho què chân, trái lại thân cô thế cô không địch được người ta.......Vì thế hắn duỗi tay túm chặt Trình Gia Quý lại: "Đệ cùng đi với nhị ca, đánh xe trâu đi".

Trước khi đi, Trình Gia Hưng lại tìm lão nương Hoàng thị, nói lần này đi vào huyện có thể màn đêm buông xuống chưa về tới nhà, nên mọi việc trong nhà nhờ nương chăm sóc.

Hoàng thị gật đầu: "Ở đây đã có ta, nhưng thật ra là con và lão nhị, hai người đi được không? Nếu đánh nhau phải làm như thế nào?".

Trình Gia Phú nói: "Con cũng đi cùng".

"Cũng không thể tất cả đều đi ra ngoài, đại ca hãy ở nhà, còn có cha nương nữa, trong huyện có quan đại nhân ở đó nên sẽ không có chuyện gì lớn. Ta cùng nhị ca nhiều lắm chỉ ở bên ngoài một đêm, ngày mai sẽ trở về nhà".

Hà Kiều Hạnh nghĩ lại, bảo Trình Gia Hưng chờ nàng một lát, về phòng mở rương tiền lấy mười lượng bạc đưa cho hắn.

Trình Gia Hưng nói không cần nhiều như vậy, chỉ cần một hai lượng là đủ.

Hà Kiều Hạnh vẫn đem tiền nhét vào ngực hắn, nắm tay hắn nói: "Đưa cho chàng, là để phòng thân mà dùng, đi ra ngoài cẩn thận một chút. Hãy nghĩ đến ở nhà có cha nương và ta, còn có đứa con ở trong bụng này nữa, bất luận gặp chuyện gì thì chàng cũng không được bốc đồng".

Trình Gia Hưng trong lòng nóng lên, ôm vợ một lát rồi mới ngồi lên xe trâu cùng Trình Gia Quý đi vào trong huyện.

"Không nói tới việc tống kẻ lừa đảo lòng lang hiểm ác kia vào trong tù, ta chỉ mong lấy được lại số tiền mồ hôi vất vả kia, năm lượng bạc không phải là con số nhỏ đâu". Hoàng thị nói xong, quay đầu nhìn Hà Kiều Hạnh, bảo nàng nên về phòng nghỉ ngơi, "Vợ lão tam, con đang mang thai nên đừng nhọc lòng chuyện này, lão tam hắn có nhiều ý tưởng mưu ma chước quỷ, có hắn đi cùng lão nhị, ta có thể yên tâm được".

Lúc Trình Gia Quý và Chu thị đi khám đại phu trở về, Hà Kiều Hạnh mới ăn xong, lui tới vòng quanh hai nhà đã tiêu hoá hết, nàng khoảng thời gian trước còn cảm thấy buồn nôn, nhưng gần đây thì những phản ứng đó không có nữa, ngược lại là ăn uống được nhiều hơn, nếu chiếu theo lượng ăn lúc trước là không đủ, vì thế gần đây từ một ngày ba bữa cơm, nay một ngày phải ăn năm bữa,  nửa buổi sáng cùng nửa buổi chiều đều phải ăn một chút gì.

"Nương, con có chút đói bụng".

"Đói bụng? Cái bụng này của ngươi so với Thiết Ngưu con ăn được hơn đấy, sợ lại là một tiểu tử tham ăn đây!". Hoàng thị vừa đáp lời, vừa đi về hướng nhà bếp, hỏi nàng muốn ăn gì.

Hà Kiều Hạnh cũng đi theo về hướng nhà bếp bên kia, vừa đi vừa cân nhắc, lúc tới cửa nàng mới xác định: "Con muốn ăn cháo thịt".

Cháo thịt à......Hoàng thị vốn dĩ nấu không giỏi lắm, Hà Kiều Hạnh đã từng dạy nàng một lần, và cũng đã học được. Nghe con dâu nói muốn ăn món này, lại nghĩ buổi ăn cháo thịt cũng tốt, gần đây ngày mùa, nên bồi bổ thân thể cho lão già một chút.

"Con đừng đi theo vào đây, đi tới đi lui mấy lần không mệt à? Về phòng nghỉ đi".

"Mệt mỏi gì à? Nương không cho con giúp đỡ thì con cùng nương nói chuyện, nói chuyện tán gẫu một hồi thì thời gian mới mau một chút".

"Vậy con đi lấy ghế đi, ngồi xuống nói chuyện".

Từ trước đến nay, những loại chuyện nhỏ nhặt như vậy Hà Kiều Hạnh đều rất nghe lời, lúc nàng ngồi xuống rồi đường nương mới có thể yên tâm được. Hoàng thị tìm chỗ không cản đường, vừa ngồi xuống thì nghe  thấy Hoàng thị nói: "Đều là phụ nữ trong nhà, hai mươi mấy năm trước hồi ta còn trẻ, ý nghĩ người vợ lúc trẻ ta biết, giống như Chu thị vậy, thành thân nhiều năm mà chưa sinh được con, thì sẽ không yên tâm, cái tâm lý này là bình thường. Trước đó chỉ có một mình Thiết Ngưu còn tốt, hiện tại nhìn thấy con mang thai tự nhiên nàng sẽ lo lắng sốt ruột. Ta nghĩ đến khả năng nàng sẽ đi tìm đại phu thăm khám, nhưng lại không nghĩ tới nàng chính mình đưa tới cửa cho kẻ lừa đảo".

"Chỉ một tháng trước, Chu thị đã không nghỉ ngơi chạy lên trấn, lão nhị xem ở trong mắt, còn tới tìm ta, nói rằng trong lòng vợ hắn thật sự đã sốt ruột, lo lắng, cầu xin ta đừng bàn đến chuyện mang thai sinh con, nói hãy cho nàng thêm thời gian, nàng đang bắt đầu uống thuốc điều trị thân thể......Không ngờ tới rằng nàng lại điều trị như thế này".

Nếu đứng ở góc độ cuộc sống sau này, vài năm không có mang thai là không có chuyện gì, sinh con trai, con gái đều là bảo bối.....Nhưng đặt ở nơi này, thì không mang thai được, hay thành thân vài năm mà chưa có động tĩnh gì thì thực khổ, nói chuyện trong cuộc sống cũng không thể đứng thẳng lưng được

Hà Kiều Hạnh đơn giản là không đưa ra bất kỳ đánh giá nào, chỉ nói do chấp niệm quá sâu nên rất dễ bị người ta dụ dỗ, người năm mơ cũng muốn có con trai, lại nghe người ta nói ăn viên thuốc kia có thể mang thai. Mặc dù thuốc kia có đắt một chút, nhưng vẫn có thể mua được, nên ngươi có khả năng lớn mua nó, suy nghĩ thử xem có thực sự hiệu quả không? Nếu bỏ lỡ thì không phải sẽ hối hận cả đời sao?.

Lại nói những kẻ lừa đảo này đã chuẩn bị đầy đủ trước khi ra tay lừa người khác, hắn mồm mép so với các đại phu thực thụ còn nhanh nhẹn, khéo léo hơn, dụ dỗ cho ngươi hết lần này đến lần khác, rồi lại lơ đãng sắp xếp cho ngươi mấy kẻ lừa đảo, thổi phồng, thổi phồng túng chút từng chút một, và rồi ngươi sẽ bị lừa nếu chưa nhìn thấy nhiều mánh khoé lừa người của người ta.

Khi đó ngươi không nhớ tới, nếu hắn thực sự có năng lực như vậy sao không tiến cung làm thái ý, điều này thì sẽ không nghĩ tới vào lúc đó. Người ta chỉ nói cho ngươi biết ban đầu hắn ở dưới gốc đa hoàng thành như thế nào, sau này chán nản rồi mới về quê sinh sống những ngày mây trôi thanh nhà, có người bệnh thì tới điều trị, không có ai thì trêu chọc chim chóc, uống trà điền viên.

Hắn chỉ cần đưa ra cái giá vừa đủ, ngươi xem rồi liệu sự mà làm, về chuyện ở dưới chân hoàng thành cách hàng nghìn dặm đường ngươi có thể đi đến tìm hiểu thực hư được không?

Hà Kiều Hạnh nghĩ về những mánh khoé lừa bịp người ở đời trước mà nàng đã thấy, suy nghĩ vẩn vơ một hồi, thì đại tẩu thu dọn đống hỗn loạn bên kia xong lại đây.

Hoàng thị thấy nàng đến đây thì hỏi: "Chu thị như thế nào rồi?".

"Con cũng không phải là đại phu nên không biết nói sao cho đúng? Không nôn nữa, nhưng thoạt nhìn muốn chết không muốn sống".

"Ngươi cho nàng uống thuốc?  Có nói gì đó không?".

Lưu thị cười hi hi: "Con nghĩ nhị đệ muội bình thường hay đào hố người ta, làm sao có thể để cho người bên ngoài lừa tiền được? Vì thế thừa dịp mang thuốc đến con có hỏi nàng, kẻ lừa đảo kia thực sự là có bài bản đó".

Hà Kiều Hạnh đã ngồi ở trên băng ghế nhỏ, hận không thể đem hạt dưa đến vừa cắn ăn vừa nghe, Lưu thị cũng giỏi kể chuyện, đem chuyện trước sau kể đến rành mạch, sinh động, quả là một quá trình lừa đảo người phụ nữ sốt ruột muốn sinh con trai đến lúc dính bẫy.

"Đệ muội nói nàng là từ hiệu thuốc trên trấn đi ra ngoài đường thì tình cờ nghe thấy người ta nói, hình như là hai người đang trò chuyện, một người thì yêu cầu người kia đến gặp đại phu ở trong huyện, nói là đại phu rất giỏi, đã chữa về hiếm con nhiều năm rồi, nói hắn cũng uống mấy thang thuốc thì đã có thể mang thai, ngay cả heo mẹ cũng được chứ huống hồ gì là con người. Nhị đệ muội muốn sinh con nên dựng lỗ tai lên nghe ngóng, nghe được một chút thì xoay người hỏi thăm người ta đại phu đó tên là gì, nhà ở đâu, hỏi hắn có thật sự có bản lĩnh đó không? Hiện tại nghĩ lại thì chỉ sợ hai kẻ kia là kẻ lừa đảo mời tới diễn kịch, thấy nàng liên tiếp đi ra vào y quán nên mới chú ý, biết được nàng liều chết muốn sinh con trai nên mới chờ ở chỗ đó".

"Nghe nói tên đại phu kia họ Hoa, mới từ phủ thành về đây ở gần một năm nay, trước kia ở bên phủ thành có mở một y quán ngồi khám bệnh. Nghe nói Hoa đại phu có xuất thân danh môn, dòng chính nhà hắn ở kinh thành rất có danh vọng, nhiều đời tổ tiên làm thái y, lại nói là hậu nhân của thần y Hoa Đà".

Hà Kiều Hạnh thật may mắn vì nàng không ở ăn dưa, bằng không dưa khẳng định rớt ra ngoài rồi.

Quả nhiên để trở thành một kẻ nói dối có bản lĩnh thì da mặt phải dày, cộng với khả năng chém gió, mồm mép nhanh nhẹn, thổi phồng được mọi chuyện.

Con cháu của Hoa Đà, thế gia hạnh lâm, nhiều đời có người làm thái y trong triều, những con heo nái hiếm muộn cũng có thể chữa khỏi trong vài phút......

"Thổi phồng như vậy mà nhị tẩu cũng tin?".

"Nàng nói ban đầu cũng không tin lắm, vạn nhất bỏ lỡ thần y thật sự thì sẽ hối hận cả đời, nên không ngại vất vả lên huyện xem thử. Đi qua thì thấy đại phu lớn lên rất giống thần tiên trong bức hoạ, mi thanh mục tú, đạo cốt tiên phong, nàng đi cầu khám, người ta thoạt đầu không thèm để ý, mà nhìn cũng không giống kẻ lừa tiền. Lúc ấy nhị đệ muội liền có chút tin, sau lại có bà bụng bầu được chồng đỡ đến đi cảm ơn đại phu kia, nhị đệ muội lúc này mới tin hắn thật sự là thần y, rồi kể chuyện của chính mình, cầu xin được người ta cảm động mới đồng ý chữa trị, rồi ý tứ của vị thần y kia là muốn thu của nàng năm lượng bạc, uống thuốc chết người không đền mạng chính là từ đây mà ra đó".

............

Cái này là có kịch bản, so với dự đoán của Hà Kiều Hạnh còn muốn chu toàn, với một chuỗi mắt xích như vậy một vòng lại một vòng, nhị tẩu bị lừa một chút không oan.

Nàng không phải là không có tâm phòng bị, mà là kẻ lừa đảo nghĩ được xa, được nhiều hơn nàng.

Hoàng thị nghe xong cũng chưa nói gì, cũng không tốt nói nhị nàng dâu thật là ngu xuẩn, chỉ hy vọng hai người con trai có thể lấy lại được tiền. Năm lượng bạc nói nhiều không nhiều, nhưng cũng không phải tuỳ tiện vứt bỏ như một cục đá trên sông được.

Việc này không suôn sẻ như người Trình gia dự đoán, ngày hôm sau Trình Gia Hưng đánh xe bò trở về, cùng với đó là Trình Gia Quý đã mệt mỏi kiệt sức, hai người vào sân, còn chưa nghỉ ngơi lấy hơi thì Chu thị từ trong phòng lao ra.

"Có bắt được tên lừa đảo đáng chết kia không? Tiền đâu? Lấy lại chưa?".

Thấy phản ứng của Trình Gia Quý là biết chuyện không phải dễ như vậy, hắn thở dài, lắc đầu nói mình đã đến chậm: "Chúng ta đi qua mới biết được rằng hai ngày trước đã có người thấy có vấn đề mới đi tìm hắn, nhưng kẻ lừa đảo kia tìm lấy cớ nói cho qua loa rồi bỏ chạy trốn đi suốt đêm, sau lại có người đi đến yêu cầu giải thích thì không thấy người đâu cả,  bị lừa có không ít người đến nha môn, nha môn hỏi rõ mọi chuyện rồi tìm hoạ sĩ vẽ phác thảo lại chân dung của kẻ lừa đảo đó, dán thông báo bắt người, rồi nha môn lại dán bố cáo, để bá tánh trong huyện không được tin tưởng bừa bãi, nếu có bệnh phải đi y quán đứng đắn mà khám chữa ".

Trình Gia Quý nói rất nhiều, nhưng Chu thị không quan tâm đến điều đó, nàng chỉ quan tâm liệu nha môn có bắt được người hay không, khi nào thì có thể lấy lại tiền?.

Sau khi nghe được động tĩnh, Lưu thị liền đi ra hỏi giúp nàng một câu, còn tiền thì sao?.

Trình Gia Hưng nói: "Trong nhà môn có nhiều phạm nhân bị truy nã, một số có thể bắt được trong ba đến năm tháng, một số phải đến mười hoặc tám năm mới bắt được. Huyện thái gia quản sinh kế bá tánh của một phương lớn, người ta có thể chỉ để tâm vào một việc này không? Theo ta thấy, người đã bỏ chạy vào lúc đó, dù tương lai có bắt được người thì cũng đừng nghĩ đến lấy lại được tiền. Số tiền mà hắn lừa đi, một là cất giấu, hai là  tiêu xài, ba là phân chia cho đồng bọn, không còn nữa đâu mà lấy ra, nếu trông cậy vào nha môn để lấy lại tiền là không thể. Năm lượng bạc này như một hòn đá ném trên sông, coi như là được một bài học, về sau đừng có tin tưởng gì lời bên ngoài, có chuyện gì thì hãy về  thương lượng với người nhà".

Trình Gia Hưng nóng lòng muốn về gặp vợ nên dắt trâu đi trước, còn chưa về tới nhà đã thấy Hạnh Nhi đang ngồi trên ghế tắm nắng, bên chân nàng có một đàn gà con đang mổ tìm kiếm đồ ăn.

Ồ, nói đến đàn gà con, sau khi nuôi hai tháng chúng đã lớn thành gà mái choai choai rồi.

Tháng tư ánh mặt trời xán lạn, thời điểm phơi nàng phơi nắng, nắng còn chưa chiếu đến người, Hà Kiều Hạnh dựa nằm trên ghế, hai tay ôm lấy bụng thoải mái suýt nữa ngủ thiếp đi, nàng nghe thấy tiếng bước chân từ xa, mở mắt ra thì thấy người đàn ông của mình đang dắt con bò về, tức khắc liền nở nụ cười.

Hà Kiều Hạnh đứng lên, muốn đi về phía Trình Gia Hưng, lại bị hắn túm chặt lại.

"Nàng ngồi xuống, đừng chạy, đừng chạy".

Hà Kiều Hạnh lại thành thật ngồi lại, nàng đung đưa chân, hỏi chuyến đi này có thuận lợi không? Ở trong huyện gặp chuyện gì? Kẻ lừa đảo bị bắt chưa? ,"Đúng rồi, chàng ngày nay đã ăn gì chưa? Có đói bụng không? Muốn ăn cháo với bánh hay mì sợi?".

Trình Gia Hưng vừa buộc bò xong, lấy cỏ cho nó ăn, quay lại liền nhìn thấy vợ nhỏ của mình đang tươi cười.

Đi ra ngoài một chuyến có chút mệt mỏi, buổi tối nghĩ đến vợ mang thai ở nhà ngủ cũng không tốt,  vốn dĩ rất mỏi mệt, xem nàng như vậy lại thoải mái rất nhiều, Trình Gia Hưng nói hắn ở trong huyện mua bánh bao thịt ăn, hỏi Hà Kiều Hạnh như thế nào? Ngày này có thoải mái không? Không có chuyện gì chứ?

"Ta ăn được ngủ được rất tốt, chàng còn chưa nói có bắt được kẻ lừa đảo không?".

Trình Gia Hưng đi qua ngồi xuống, ôm vợ vào lòng, nghỉ ngơi một lát rồi nói: "Vào trong huyện mới biết được bị lừa đảo không chỉ có một hai người, sau khi nghe người bị lừa kể lại, ta nghĩ tên này làm đã quen tay rồi, muốn bắt được cũng không dễ dàng đâu".

"Vậy năm lượng kia có lấy lại được không?".

"Ta đã khuyên nhị ca không nên ôm nhiều hy vọng vào lấy lại, đây không chỉ là một chuyện năm lượng bạc, mà nàng uống thuốc có vấn đề, về sau phải điều trị cho khoẻ, cũng không biết hết bao nhiêu. Loại chuyện này chỉ có thể làm hết sức, còn tất cả đều tuân theo thiên mệnh, cho dù có cưỡng cầu cũng không được".

Hà Kiều Hạnh tuỳ ý để hắn ôm mình, ngồi trên đùi hắn gật đầu: "Sớm nghe nói ông trời rất thích treo ghẹo con người, ngươi muốn ngài không cho ngươi, chờ đến khi ngươi không nghĩ muốn thì ngài lại đưa đến cửa.....Giống như mấy năm trước nương ta rất là lo lắng, nơi nơi nhờ người muốn tìm cho ta một mối hôn nhân tốt, nhưng cũng không có thành. Mãi đến đầu năm ngoái, Phí bà tử một mình đến cửa, vun vén rồi tác hợp hai ta thành một đôi. Trước đó ai có thể nghĩ rằng ta sẽ gả đến Đại Dụng Thôn bên kia sông để sống cùng với chàng chứ?"

"Chính là cái ý này, trên đường trở về ta cũng đã nói với nhị ca, khi nào thì sinh con, sinh con trai hay con gái đây là ý trời, gấp gáp cái gì? Nhị tẩu cũng không phải là không thể mang thai, trước đó nàng cũng đã có một lần, nhưng chỉ là không giữ được nó thôi".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info