ZingTruyen.Com

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 138

PhanHuong301

Edit: Xíu

Sau khi mang thai nàng chú ý cẩn thận hơn nhiều, như các buổi tiệc rượu này Hà Kiều Hạnh thường không đi, nàng hiện tại đang mang thai ít tháng nên hoạt động vẫn linh hoạt, tăng thêm việc am hiểu công việc bếp núc nên muốn ăn gì nàng đều có thể làm mà không mất quá nhiều sức lực.

Nàng ở lại trông nhà, Đông Cô có đôi khi sẽ ở cùng nàng, nhưng cũng có lúc theo cha đi đến các nơi xem náo nhiệt.

Lần tiệc rượu này cả hai mẹ con đều vắng mặt, Hà gia bên kia bắt được cá, Đường thị lấy hai cái thùng nhỏ rồi lại đặt nó vào trong chiếc sọt trên lưng, một đường cõng đến cho nàng. Trên lưng nàng là cá, trong tay còn xách bao trứng gà, Hà Kiều Hạnh xấu hổ nhận lấy, Đường thị nhất định phải bắt nàng cầm, nàng đưa trứng gà còn nói rất có lý, là nghĩ đến con gái con rể sau khi đi vào trong huyện buôn bán thì đã xử lý hết không nuôi con gà nào nữa, hiện tại muốn ăn đều phải đi mua, cái này cũng không đáng giá bao nhiêu tiền cho nên nàng tới đây thuận tiện cầm một ít.

"Con rể đâu?".

"Nương tới không khéo rồi, hai ngày trước có người tới nhà mời hắn, nên hắn đã đi ra ngoài uống rượu rồi".

Đường thị chỉ hỏi một chút, cũng không phải nhất định phải gặp người, nghe xong lời này liền nói: "Vậy cũng tốt, chúng ta thuận tiện nói chuyện". Đường thị trước tiên là quan tâm đến con gái, nghe nàng nói mọi chuyện đều tốt không cần phải lo lắng gì, lúc này mới quay đầu cùng nàng nói đến trong nhà.

Chuyện trong nhà có thể nói chỉ là những cái kia.

Giống như năm nay thu hoạch được bao nhiêu lúa, ở nhà hiện tại đang bận bịu việc gì, đại ca đại tẩu của con như thế nào, tình hình của các huynh đệ tỷ muội không cùng chi ra sao, còn có tình trạng sức khoẻ của ông nội......

Nữ nhân nói chuyện phiếm hầu hết đều ưa thích nói những vấn đề này, Hà Kiều Hạnh bình thường không hay đi ra ngoài tán gẫu với người khác, nhưng người trong nhà muốn nói thì nàng cũng thích nghe. Lúc ở trong huyện thường nghe đại tẩu Lưu Tảo Hoa nói, bây giờ đổi lại là nương ruột nàng tự nhiên rất vui vẻ , nghe được vài câu mới nhớ tới đi vào trong nhà bưng bình hạt bí xào ra cho nương bóc ăn.

Chỉ là những hạt bí đỏ nhưng xào lên mùi vị rất thơm: "Cái này không giống như bán ở bên ngoài".

"Mấy ngày trước Trình Gia Hưng phơi khô rồi hắn đã tự tay xào nó đó ạ".

"Con rể tâm tình thật tốt, còn làm cả chuyện này nữa!".

Hà Kiều Hạnh thầm nghĩ, không buôn bán thì việc trong nhà không có nhiều lắm, mỗi ngày nhiều canh giờ như vậy cũng nên tìm chút chuyện để giết thời gian. Hắn không chỉ xào bí đó, mà lúc nhàm chán còn cùng con gái ngồi xếp hàng ở trước cửa nhà, hắn chậm rãi lột vỏ hạt bí rồi cho Đông Cô ăn.

Lời này không thể đem lên người của Trình Gia Hưng, nếu không nương lúc này lại tiếp tục khen hắn mãi thôi, vốn dĩ có thể nói đều gạt qua sang một bên. Hà Kiều Hạnh biết rất rõ nương của mình cho nên nghe đến câu thứ hai liễn dẫm đạp phanh dừng lại.

"Đừng có khen Trình Gia Hưng nữa, nương nói cho con biết một chút chuyện của Đông Tử đi, nhà con cầm chìa khoá cửa hàng đưa cho hắn, từ đó đến nay chưa thấy hắn qua đây nữa, là đã đi vào trong huyện buôn bán rồi sao?".

Đường thị gật đầu: "Con rể trước đó cầm chìa khoá đứa cho hắn, hắn đi ra ngoài liền không có động tĩnh gì, ta nói chỉ sợ bận rộn việc khai trương nên không rảnh tay được, trễ một chút chắc chắn sẽ có tin tức, cha con chờ không được, nói hắn làm như vậy là không đúng, tốt xấu gì cũng phải nói với đầu bên này của con một tiếng, dù sao thì hắn cũng mượn cửa hàng của các con mà".

"Chúng con biết hắn bận rộn nên không thể trở về được, trước đó nhà con bán bánh ngọt điểm tâm phải có bốn người, hắn lại không có ai giúp đỡ, có thể bớt chút thời gian trở về được mới là lạ đó. Con đoán hắn sẽ bận mãi đến trước năm, tầm vào cuối tháng chạp sẽ mua một đống đồ ôm trở về đến nhà con".

Đường thị tin!

Nếu không, sao có thể nói là tình cảm tỷ đệ thân thiết đây?.

Hạnh Nhi rất hiểu Đông Tử.

"Cha con chờ không được nên đã chạy một chuyến đi vào trong huyện, nói rằng muốn nhìn xem. Đi trở về nói buôn bán rất tốt, hắn quả thật rất bận, chỉ có thể tranh thủ thời gian đưa cha con đi dạo trong huyện một chút thôi, còn muốn trở về thôn thì rất phiền phức. Đông Tử nói hắn vội vàng buôn bán một vụ này, chờ việc ổn định đi thì sẽ trở về đến nhà con giải thích......Lúc ta đi ra ngoài cha con còn nhắc bảo ta nhớ nói với con một tiếng cứ yên tâm đi, cửa hàng nhà con Đông Tử thu thập rất tốt, bảng hiệu cửa hàng cũng không bị hắn đập phá".

Trước đó Trình Gia Hưng nói đem cửa hàng cho hắn mượn, bảo hắn đi vào bán đậu phộng, Hà gia bên kia sau khi biết ai cũng bảo không thể chiếm tiện nghi của tỷ phu được?.

Đông Tử nói rằng hắn không thể ngang nhiên mà chiếm tiện nghi được, nhất định phải thuê lại cửa hàng, nhưng trừ bỏ Trình Gia Hưng ra, ai sẽ đưa cho cậu em vợ cửa hàng đang nổi tiếng của mình dùng? Kiên trì mãi vẫn là hắn cho thuê bảng hiệu Trình Ký.

Sau khi chuyện này nói ổn thoả, cha Hà đã nhắc nhở con trai nhỏ của mình, để hắn ngàn vạn lần không được làm loạn, nếu thật sự dám đập hư bảng hiệu, không đợi Trình gia lên tiếng thì Hà gia bên này sẽ đập chết hắn.

Đông Tử trước khi ra ngoài đã cam đoan, nói rằng mình sẽ làm thật tốt, đợi tỷ tỷ sinh xong em bé, ở xong tháng cữ thì bảng hiệu Trình Ký của bọn hắn vẫn rất nổi tiếng. Cha Hà lúc này đi xem, thấy hắn quả thật làm được không tệ.

Đường thị nói công việc buôn bán tốt như thế nào, khách hàng thích nó ra sao, những điều này Hà Kiều Hạnh đều có thể nghĩ đến được.

Nhìn thấy con rất vui vẻ nhưng không hề quá ngạc nhiên, Đường thị mới nhớ tới một chuyện khác mà lão già đã nói.

"Hạnh Nhi, nương nói cho con biết, chuyện chung thân đại sự của tiểu đệ con đã có manh mối rồi".

"Hắn thích cô nương nhà ai vậy ạ?".

Đường thị ngay cả hạt bí cũng không thèm ăn nữa, nàng ghé vào tai của Hà Kiều Hạnh nói: "Nghe cha con nói đó là tiểu thư của ông chủ Phúc Mãn Viên".

Tiểu thư của Phúc Mãn Viên????

"Nương nói tửu lâu Phúc Mãn Viên ở trong huyện phải không?".

"Chính là nó đó!".

"Tiểu thư nhà bọn hắn sao có thể vừa mắt coi trọng Đông Tử? Phúc Mãn Viên con chưa có đi ăn qua, nhưng con biết, nhà bọn hắn thương hiệu đã có từ lâu đời, mấy năm nay bị tửu lâu Vân Lai cướp khá nhiều khách hàng, chính là như thế đó, nhưng Phúc Mãn Viên ở trong huyện vẫn được xếp hàng đầu. Người ta mở cửa buôn bán đã hơn 30 năm, cho dù không được xưng là phú quý nhưng cũng là một gia đình lớn giàu có trong huyện".

Hà Kiều Hạnh nói câu này, Đường thị liền gật đầu: "Chính là như vậy! Ta cũng nói nhà chúng ta không hợp với vị đại tiểu thư nhà kia, ta có hỏi cha con chuyện ra sao, nhưng cha con cũng không có nói rõ lắm, chỉ nói là tửu lâu thấy hắn bán đậu phộng đặc biệt ngon, nghĩ muốn lừa dối để hắn bán công thức, đệ con vốn là đứa thông minh, lại đi theo con rể một năm, mí mắt hắn có thể nông cạn như vậy sao? Hắn không biết làm cách nào mà ổn định được người ta, qua lại hai lần, công thức nói không bán còn đem con gái nhà người ta đoạt lấy về tay".

Hà Kiều Hạnh:........

Cái này gọi là gì nhỉ?.

À đúng rồi, gọi là mất cả chì lẫn chài.

"Cha người ta có thể vui vẻ đồng ý cọc hỉ sự này không?".

Đường thị thở dài: "Cha con nói Đông Tử có năng lực, đem người ta dỗ cho vui vẻ, tiểu thư nhà kia lại thích hắn nên nói với hắn rất nhiều, nói cha người ta cảm thấy hắn rất được, chính là ngại nhà chúng ta làm nông nền tảng quá mỏng, cũng may là con và con rể đi vào trong huyện buôn bán rất phát đạt , có tỷ tỷ ruột bản lĩnh như thế này nên người ta mới không đem con gái nhốt vào trong nhà, còn để nàng và Đông Tử tiếp xúc với nhau".

Hà Kiều Hạnh không cho là như vậy, dù nàng và Trình Gia Hưng có một phần nguyên nhân thì đó không phải là nguyên nhân chính, người ta không có nói một câu từ chối liền khẳng định là đã nhìn thấy tiềm năng của Đông Tử. Hắn không chỉ có tiềm lực này mà còn đem vụ mua bán làm rất tốt, trong tay có tiền, mỗi ngày đều kiếm được tiền, vì thế, đem con gái gả cho hắn không tính là thua thiệt.

Nhìn người cũng không thể chỉ xem xuất thân.

Những tên phá gia chi tử, ngốc nghếch xuất thân từ gia đình tốt từ trước đến nay chưa bao giờ ít, và cũng có không ít ngọn cỏ dại vươn lên từ hoang sơ.

Trình Gia Hưng đã đi trước làm mẫu cho hắn, cậu em vợ này nhìn cũng là người có bản lĩnh buôn bán, trước đó hắn đứng quầy cùng một chỗ với khách hàng rất tốt, cả người lại biết ăn nói, hiện tại làm một mình cũng thành công, một mình ở trong huyện buôn bán rất rực rỡ, hắn không chỉ có đầu óc mà còn giống Lưu Tảo Hoa ở điểm không ngại gian khổ để kiếm tiền.

Hà Kiều Hạnh nhảy ra ngoài thân phận tỷ tỷ của hắn, coi mình như một người ngoài rồi đi nhìn hắn. Đông Tử đúng là một ứng cử viên cho chức con rể tốt, cho dù sau này hắn không thể làm được lớn hơn nữa nhưng đem con gái gả cho hắn sẽ không phải lo chuyện ấm no ăn mặc.

Hà Kiều Hạnh gần như là đứng trên lập trường người cha nhà gái mà suy nghĩ

Có một số khía cạnh nàng không suy xét đến, đầu tiên là nhà kia có ba cô con gái, tương ứng phải chọn ba người con rể, huyện thành lớn như vậy nên có rất nhiều nhà hoàn cảnh tốt, xuất thân tốt nhưng đồng thời phải xem độ tuổi của người đàn ông có phù hợp để làm mai hay không đã, và còn phải cạnh tranh với nhiều nhà gái khác nữa, cũng không thể để nhà nàng chiếm được tất cả. Ánh mắt nhìn quá cao không khéo cô nương kia sẽ lỡ thì chưa thể gả đi, nhiều khi, mặc dù có muốn hay không nhưng nên thỏa hiệp vẫn phải thoả hiệp.

Có câu nói nói đến rất hay, ngươi cũng không phải là con của trời sinh, lấy ở đâu ra nhiều yêu cầu như vậy? Người ta làm công chúa đều có thể lấy phải một phò mã không tốt, ngươi còn trông cậy kết được một cọc hôn sự vẹn toàn viên mãn sao?.

Nếu thực sự là đối tượng thập toàn thập mỹ, thì giữa trong muôn vàn bụi hoa sao hắn lại nhìn trúng ngươi?

Cô nương trong nhà nếu muốn thuận lợi bàn chuyện cưới gả, thì trước tiên ngươi phải có tiêu chuẩn sơ bộ, đồng thời phải hiểu biết được những vần đề nào cần nhượng bộ, những cái nào không thể nhượng bộ.

Phúc Mãn Viên bên kia sau khi biết được con gái đã vừa mắt thích tiểu tử ở nông thôn, lúc đầu là tức phát điên, suy nghĩ đầu tiên chính là cầm gậy đánh vỡ uyên ương.

Sau khi suy nghĩ một vòng mới phát hiện ra con gái thật sự rất thích người ta, và Hà Đông Thăng cũng có thể cân nhắc được.

Tiểu thư nhà kia rất thích, nàng nghiễm nhiên là đã bị Đông Tử lừa lấy cắp trái tim rồi, chiếu theo cách nói của Đường thị, nếu con gái nhà mình mà giống như nàng bị người đàn ông giảo hoạt dụ dỗ không rõ đông tây thì có lẽ đã tức giận đến phát điên rồi. Nghĩ đến người giảo hoạt đó là con trai của mình, lại không giống vậy, nàng nói cứ nói đến đều cảm thấy buồn cười, thở dài, còn nói tiểu tử thúi này hai năm qua đã học được không ít bản lĩnh, ngay cả chiêu này cũng học xong.

"Đông Tử nói với cha như thế nào? Là hắn thích cô nương nhà người ta hay nghĩ muốn trêu đùa thôi?".

Đường thị nói: "Lá gan của đệ con có lớn đến đâu cũng không giám giở trò đó, nếu thật sự lừa gạt cô nương nhà người ta mà không chịu trách nhiệm đó đúng là đồ thất đức, cha con còn có thể một thân vô sự nhẹ nhàng trở về sao? Hắn ở trong huyện đã đập cho Đông Tử tróc thịt xương rồi. Rõ ràng là hắn cũng rất thích nhưng vì xuất thân của nhà ta quá kém nên hắn mới bắt đầu suy nghĩ tiểu tâm tư làm như vậy".

Đúng rồi!.

Cho dù Đông Tử không đáng tin cậy thì cũng không thể vì cha người ta nghĩ muốn mua công thức món ăn của hắn, hắn liền nghĩ đến đi trêu chọc con gái nhà người ta.

Vẫn bởi vì hai chữ duyên phận đã đến.

Đầu năm nghĩ muốn làm mai cho hắn, nhưng hỏi thăm mãi vẫn không thành, về sau có nghe ngóng được chút tin tốt thì hắn lại trở về thôn. Lần này không có dựa vào người trung gian mà tự mình cùng người ta nhìn vừa ý nhau, hắn còn nói phải làm cho tốt để bàn chuyện cưới hỏi, đây là thực tâm thực lòng muốn cưới vợ, nhân duyên của hắn đã đến rồi.

"Ta còn đang suy nghĩ, gần đây đồng ruộng ít việc nên muốn tranh thủ chút thời gian để đi vào huyện nhìn xem. Tốt nhất là có thể gặp được người, không gặp được thì bảo Đông Tử hỏi cho cái ngày sinh tháng đẻ, cho dù không hỏi phú quý thì vẫn nên hợp bát tự, nhìn xem bọn hắn có thể hoà hợp không hay là đối nghịch xung nhau".

Thời đại này thành thân đều muốn hợp bát tự, không nói nhiều, chỉ cần có thể hợp tám chữ thì đã coi là được một nửa của bên trong cưới hỏi, như vậy mới có thể thành được.

Hà Kiều Hạnh không ngăn cản, chỉ nói cái này chắc không cần nhà mình phải suy nghĩ, cha nương nhà gái hẳn là sẽ quan tâm điều này hơn, dù sao thì nền tảng Hà gia không được tốt lắm, bọn họ có thể nhìn trúng đó chính là con người Đông Tử, cho dù nhìn hắn có đầu óc thông minh tương lai không kém, nhưng tìm người tính toán xem một chút vẫn tốt hơn.

Chuyện đoán mệnh xem bói này, càng có tiền thì lại càng tin, các nhà giàu sang phú quý thường xuyên mời các đại sư xem qua.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com