ZingTruyen.Info

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 133

PhanHuong301

Edit: Xíu

Hà Kiều Hạnh không đi đến sân nhà Chu gia, Hà Tiểu Cúc cũng muốn gặp nàng nhưng mấy ngày nay bận rộn rất nhiều công việc đồng áng, hơn nữa nàng còn có một đứa con trai nửa tuổi phải trông nom chăm sóc nên rất bất tiện khi đi ra ngoài, vì thế hai đường tỷ muội vẫn chưa gặp được nhau.

Trình Gia Hưng đã gặp qua Chu Tiểu Thuận, hai người tranh thủ lúc rảnh rỗi ngồi bên bờ sông trò chuyện, nói chút chuyện gì Hà Kiều Hạnh không rõ ràng lắm.

Nàng cùng Trình Gia Hưng rất ăn ý hiểu nhau, bọn họ sẽ không giấu diếm những vấn đề quan trọng liên quan đến gia đình của mình, nhưng vẫn còn có một chút việc riêng tư. Giống như Hà Kiều Hạnh cùng nhà mẹ đẻ qua lại thân mật, hoặc Trình Gia Hưng cùng bạn bè thân thiết uống rượu uống trà với nhau, trò chuyện cái gì không cần phải nói rõ từng cái một cho nhau biết.

Dù sao nữ nhân gia tập hợp lại với nhau hơn phân nửa là nói về chồng con, hoặc là mối quan hề giữa con dâu với bà bà, giữa chị em dâu với nhau.

Còn đàn ông ở cùng một chỗ với nhau không nói chuyện làm giàu thì chính là nói về vợ và người thân, thực ra cũng không có ảnh hưởng gì đến đại cục, không đến nỗi để vợ nghe thấy đỏ mặt tức giận là được.

Trình Gia Hưng biết rằng mối quan hệ tình cảm giữa tỷ muội Hà gia rất tốt, vì thế liền hỏi giúp vợ tình hình hiện tại Chu gia và kế hoạch của Chu Tiểu Thuận, mà Chu Tiểu Thuận bị kẹp ở giữa nên hắn sống được nhưng hít thở không thông, bình thường tìm không thấy người tố khổ, căn cứ vào tín nhiệm đối Trình Gia Hưng mới nhiều nói một chút.

Thanh quan khó xử việc nhà, cha con, huynh đệ dù ở giữa có sự mâu thuẫn cũng không thể cắt đứt tất cả cùng một lúc. Nửa năm này Chu Tiểu Thuận thật sự rất khó khăn, hắn rõ ràng mới chừng hai mươi tuổi nhưng đã bị gánh vác bởi áp lực của người đàn ông 30, 40 tuổi rồi.

Cha mẹ bên trên không thương không quan tâm hắn, mà hắn là người con trai cũng không muốn làm quá nhẫn tâm tuyệt tình, đồng thời cũng không muốn vợ bị chịu uỷ khuất, cho nên trong lúc nhất thời thực sự không có cách nào tốt để giải quyết các vấn đề trước mắt.

Trình Gia Hưng cũng không ra cho hắn chủ ý gì, nghe thấy hắn nói , mặc cho hắn phát tiết một trận.

Sau khi trở về, Trình Gia Hưng không nói rõ từng lời với Hà Kiều Hạnh mà chỉ để cập đến vấn đề ngắn gọn: "Ta đã gặp Chu Tiểu Thuận, nghe hắn nói một chút chuyện, cụ thể như thế nào thì lười nói rõ, xem ra Chu gia bên này có một đống nợ rối mù chỉ sợ trong chốc lát sẽ không tính toán làm rõ ràng được. Hạnh Nhi, nàng cũng không cần phải lo lắng cho Hà Tiểu Cúc đâu, trong lòng Chu Tiểu Thuận hướng về nàng, nếu thật sự bị buộc nóng nảy lên thì sẽ đứng về bên nàng, còn hiện tại khả năng sẽ bị chịu một chút điểm uỷ khuất, dù sao cũng không phải ăn thiệt thòi lớn."

Hà Kiều Hạnh đang mang thai nên Trình Gia Hưng không muốn nói nhiều với nàng, sợ nàng biết nhiều quá rất dễ suy nghĩ lo lắng.

Giống như thế này, biết Hà Tiểu Cúc không có việc gì, nàng liền có thể thoải mái tinh thần.

Trình Gia Hưng những ngày này gặp qua không ít người, đông nói một chút tây lại tâm sự, nghe nói không ít chuyện. Hắn nhặt việc vui các nhà nói cho Hà Kiều Hạnh biết một chút, còn đưa ra tổng kết nữa: "Khi chúng ta ở trong huyện làm buôn bán thì ở trong thôn xảy ra thật đúng là không ít chuyện, lợi hại nhất vẫn là tiểu muội nhà mẹ đẻ đại tẩu, mới gả cho người ta chưa đến hai năm đã bị hưu bỏ trở về".

Tiểu muội kia nhà mẹ đẻ Lưu Tảo Hoa thì Hà Kiều Hạnh biết đó!.

Xa không nói chứ vào lúc mấy ngày tết nàng đã thấy qua, lần đó Lưu Tảo Hoa đang ngồi trong sân tam hợp viện, nàng đến tìm người, dường như là muốn dính ít ánh sáng của tỷ tỷ để cùng đi theo làm giàu, nhưng bị Lưu Tảo Hoa chặn đuổi trở về.

Lúc đó nhìn nàng ăn mặc rất chỉnh tề, tươm tất, hẳn là cuộc sống trôi qua không tệ, sao mới nửa năm mà đã nháo ầm ĩ đến mức bị hưu trở về rồi???.

Hà Kiều Hạnh nhìn thoáng qua Đông Cô, thấy con đang ngồi trên con ngựa gỗ bập bềnh mà Trình Gia Hưng đã nhờ thợ mộc làm đưa đến, con bé đang chơi rất vui vẻ, hăng say, vì thế mới yên tâm thu hồi ánh mắt, hỏi chuyện tiểu Lưu gia.

Theo như cách nói của Trình Gia Hưng, nàng bị hưu trở về là cách nói có chút khoa trương, nhưng người này thật sự bị nhà chồng oán trách.

Vì cái gì vậy?.

Vì tiền đó.

Bởi vì cùng lớn lên trong một hoàn cảnh gia đình nên cho dù sau này từng người sẽ có cuộc sống đường đời khác nhau nhưng tỷ muội vẫn có những tính cách giống nhau. Điểm giống nhau của người nhà Lưu gia đó là có chút ngốc nhưng lại lớn gan và rất yêu tiền, có hai đức tính này thì không thể làm nên chuyện được, giống như vụ buôn bán đậu phộng mấy năm trước.

Trong mắt người khác, cô tiểu muội này còn mạnh hơn Lưu Tảo Hoa, nàng không thẳng thắn như Lưu Tảo Hoa, tuỳ tiện nói vài câu đã khiến người khác nghẹn tức muốn chết, còn nàng ta sẽ không như thế, nàng ta sẽ nhìn vào tình huống mà nói chuyện uyển chuyển khéo léo hơn.

Nhưng người này không thể có ánh mắt nhìn và khả năng buôn bán bằng Lưu Tảo Hoa. Rõ ràng là muốn đi lên con đường phát tài làm giàu như lão tỷ nhưng lại không có cách nào để dính chút ánh sáng đó, so sánh với nàng ta thì Lưu Tảo Hoa có thể nói chuyện hợp tác làm ăn với Hà Kiều Hạnh, đem việc buôn bán làm rất rực rỡ, chứng tỏ người tỷ tỷ có bản lĩnh hơn rất nhiều.

Tiểu muội Lưu gia không có dựa dẫm vào người tỷ tỷ, nhưng nàng lại không nỡ từ bỏ, là tỷ muội một nhà nên nàng cảm thấy mình không hề kém Lưu Tảo Hoa chút nào, vì thế làm sao có thể cam lòng nhìn đối phương phát tài giàu lên mà mình thì phải ăn tro nuốt trấu chứ?.

Nếu là một người có chút đầu óc thì sẽ không gieo hai lần vào cùng một cái hố, nhưng chỗ trước mắt có nhiều lợi thế như vậy làm sao nàng có thể cam lòng từ bỏ đây?.

Đang lúc nàng đang sầu lo lắng về chuyện này thì nghe được người ta nói gần đây ở trên trấn bên cạnh có người đang bán ma lạt năng, là người trong thôn nói, cho nên khi Trình Gia Phú quay về có người đi hỏi hắn, hỏi liệu có phải công thức đã bị tiết lộ ra ngoài rồi không?.

Trình Gia Phú là người thành thất, người ta hỏi, hắn liền một năm một mười nói, nói mùa đông trước năm bọn hắn bán ma lạt năng kiếm được tiền, về sau liền có người đi theo học, món canh kia phải kết hợp nhiều nguyên liệu không phải tùy tiện là có thể học thành, bọn hắn làm không có ăn ngon. Ăn tết mấy huynh đệ Trình gia về quê nên những người này nắm chặt cơ hội kiếm một chút tiền, ra mười lăm bọn hắn bắt đầu buôn bán lại thì tất nhiên những người học làm theo này không chống đỡ được.

Người học làm theo không thể trụ vững ở trong huyện, một số người có đầu óc linh hoạt đã chạy đến trấn, mà người ở trấn thì chưa có ăn qua ma lạt năng chính tông nên việc buôn bán của bọn hắn đã sống lại.

Đây là lời mà Lưu Tảo Hoa nói với hắn, nói trên trấn người gặp việc đời ít, dễ dụ, làm được qua loa liền có thể từ trong tay bọn họ lừa gạt tiền.

Trình Gia Phú nói chuyện với các hương thân, tất nhiên là tiểu muội Lưu gia cũng nghe thấy nên nàng bắt đầu liền động tâm.

Có việc thất bại bán đậu phộng trước đó nên lần này nàng cẩn thận hơn nhiều, một mặt là đợi Lưu Tảo Hoa trở về rồi dò hỏi một chút món ăn, mặt khác là nàng đi đến sạp bán ma lạt năng trên trấn ăn thử qua, nó có mùi vị gì cảm giác đều hiểu rõ, sau đó chăm chú quan sát người ta làm buôn bán như thế nào, tâm lý nắm chắc mới quay về cùng chồng bàn bạc việc này.

Nàng đã vẽ ra một chiếc bánh lớn với chồng, rồi bảo chồng ra mặt nói chuyện này với người trong nhà, điều đặc biệt là phải nhấn mạnh rằng người dân trong trấn chính là chưa thấy qua việc đời nên rất dễ lừa gạt, đối với yêu cầu khẩu vị thì bọn hắn sẽ thấp hơn người trong huyện rất nhiều, vì thế chỉ cần làm qua loa là có thể bán lấy được tiền.

Không phải sao, nói rằng trước mắt ở trấn Hồng Thạch chưa có ai bán ma lạt năng nên giờ khai trương đảm bảo sẽ thành công.

Tiểu muội Lưu gia rất có tài ăn nói, trước đó không có lừa gạt được Lưu Tảo Hoa là bởi vì tỷ muội ở một nhà lớn lên nên rất hiểu nhau. Lần này nàng đã kích đông đánh tây vẽ ra nói chuyện rất hay, mà người nhà chồng của nàng cũng có ước mơ làm giàu phát tài, thậm chí còn nghĩ đến việc sau khi kiếm được tiền thì phải tiêu làm sao.

Bà bà của nàng cảm thấy đều là tỷ muội một nhà, không có lý gì khi Lưu Tảo Hoa có thể làm tốt công việc buôn bán mà vợ của con trai mình cưới về lại không thể được.

Thấy con dâu nói giảng đạo lý rất rõ ràng, nàng hẳn là đã có tính toán trước.

Tiểu muội Lưu gia không có tiền nên nhà chồng bỏ ra tiền vốn liếng, vào lúc chuyển giao từ mùa xuân sang hạ thì quầy sạp hàng bắt đầu dựng lên.

So với mặt tiền cửa hàng thì một quầy sạp hàng nhỏ này chi phí thấp hơn rất nhiều, nhưng để chuẩn bị các đồ dùng cần thiết không phải đơn giản, nếu mỗi ngày đều đặn sẽ ra bán hàng mà chỉ dựa vào một mình thì làm sao có thể làm hết được? Vì thế vào mùa xuân bọn hắn đã chuẩn bị xe bò.

Công việc buôn bán này cũng không có bị ế ẩm, lúc đầu vẫn có chút người đến ăn.

Lưu Tảo Hoa nói người ở trên trấn chưa từng nhìn qua thấy việc đời, làm được qua loa là có thể lừa gạt lời này không sai, bởi vì ngay từ đầu hoạt động bọn hắn cũng kiếm được một số tiền không nhỏ. Ma lạt năng bán được nửa tháng thì đã sụp đổ, không phải bọn hắn buôn bán không được mà do trời bắt đầu nóng lên.

Thời buổi này lại không có máy lạnh điều hoà, cho dù ngày nóng bức cũng không thể để lộ tay chân không ra ngoài, nóng lắm! Dưới khí hậu này dù ngươi có ngồi trong cửa hàng ăn, lại sắp xếp tiểu nhị chạy vặt đứng quạt mát cho thì cả người vẫn ra ướt đầy mồ hôi. Chưa kể quầy hàng ăn nhỏ này lại đặt ở bên ngoài, không có mái che.

Mùa xuân thì buôn bán chỉ ở mức miễn cưỡng, trời chuyển sang nóng thì Lưu Tảo Hoa lại quay đầu sang bán bánh đúc, còn bán ma lạt năng thì sao có thể tiếp tục được nữa?.

Cũng không thể nói là do tiểu muội Lưu gí suy nghĩ quá ít.

Nàng thật ra có nghĩ đến phương diện này, là do Trình Gia Hưng đã khiến nàng nghĩ sai đường, lúc trước Trình Gia Hưng bán que cay và thịt heo xé cay cũng trong thời tiết nắng nóng nhưng công việc buôn bán làm vẫn rất tốt, vì thế nàng cảm thấy món ăn vị cay sẽ không bị hưởng gì, chỉ cần đồ vật tốt, một năm bốn mùa đều có thể kiếm tiền.

Nhưng ngay cả khi Trình Ký ở trong huyện nổi tiếng được khách hàng săn lùng điên cuồng như vậy mà cũng không dám đi làm ngược ý trời, vì thế vào thời tiết này Hà Kiều Hạnh cũng không bán các loại bánh nướng hay tương tự, cho dù là món cay miệng như thịt heo xé cay và thịt xiên lạnh thì tất cả đều phải vào lúc lạnh.

Món ma lạt năng, mấu chốt là nóng, tất cả các nguyên liệu đồ ăn vừa được nấu sôi trong nồi canh bưng liền ra cho khách.

Ăn vào mùa đông thì đúng là tuyệt vời! Cảm giác đông lạnh được tiêu tan đi sau khi ăn một bát!.

Nhưng bây giờ là trời nóng!.

Đồ ngốc mới ngồi ở bên ngoài dưới ánh nắng của mặt trời để ăn món này !.

Nhiệt độ càng lên cao thì công việc buôn bán ngày càng vắng vẻ, nhà chồng nàng rốt cuộc nhìn không được nữa, không cho phép nàng lại làm hư đồ ăn cho nên cưỡng chế tính toán đóng cửa quầy hàng ăn, cho dù vậy, tổn thất bỏ ra cũng ít.

Trước đó vì làm việc buôn bán này, bọn họ không riêng gì lập một quầy hàng nhỏ để bán thức ăn mà còn mua một đầu trâu, rồi chuẩn bị nhiều loại nguyên liệu nấu ăn khác nhau. Vốn đầu tư giai đoạn đầu ít nhất cũng phải mười lượng bạc, việc buôn bán mới làm được nửa tháng, khách khứa cũng không phải là thực sự tốt, tiền vốn tiền lời còn chưa kiếm được trở về........Lúc này tiểu muội Lưu gia cũng ý thức được rằng mình đã làm trái mùa, cho nên liền trấn an nói chờ qua mấy tháng này, thu hoạch vụ thu xong thì tiếp tiếp bày quán, mùa thu đông buôn bán chắc chắn rất tốt, sẽ không để cho trong nhà lỗ vốn.

Nàng nói như vậy nhưng người nhà chồng vẫn còn bất mãn không hài lòng.

Nàng vốn là con dâu, mà các nhà đối với con dâu luôn có sự bắt bẻ, hơn nữa trước đó vì để cho gia đình chồng đồng ý mà nàng đã vẽ ra một cái bánh quá to, trâu đều thổi đi ra ngoài rồi mà hiện tại làm không được, đây không phải là tự tát bạt tai lên mặt mình sao? Người trong nhà đều đã nghĩ đến sau khi phát tài rồi nên làm thế nào đây, hiện tại không những không có phát mà còn phải nghĩ một chút biện pháp mới có thể đem tiền vốn cầm về, cầm về được hay không thì khó nói được.......

Sự chênh lệch này ai có thể tiếp nhận được?

Hai tháng này đối với tiểu muội của Lưu Tảo Hoa rất không tốt, thật ra là chưa đến mức hưu bỏ vợ, nhưng những lời đồn nói bên ngoài kia là do chị em dâu với tiểu cô của nàng doạ thả ra, nói một chút mà thôi chứ chắc không làm được.

Nhưng điều này cũng đủ khiến cho tiểu muội Lưu gia lo lắng sốt vó rồi .

"Chàng nói đại tẩu có biết không?".

Hà Kiều Hạnh, nàng cũng không mong đợi rằng Trình Gia Hưng sẽ trả lời mình, nhưng hắn lại trả lời.

Hắn nghiêng đầu suy nghĩ một hồi rồi nói: "Đại tẩu có biết hay không thì ta không rõ, chẳng qua lấy thái độ của tẩu ấy với nhà mẹ đẻ, sau khi nghe nói làm không tốt còn có thể ăn thêm hai bát cơm đấy, vui mừng mà! Nếu muốn đi tìm nàng tố khổ, nàng sẽ trả lời ngươi một câu đáng đời! Cũng đúng là đáng đời thật, nói hợp tác không thành thì lại nghĩ chính mình có thể làm được, làm không được tất nhiên phải gánh chịu rủi ro, mà nếu không có khả năng vậy còn làm mua bán cái gì?".

Trình Gia Hưng còn nói đầu mùa đông đã có người nghe được tiếng gió, năm nay liệu có ít hơn không? Chỉ mình nàng ta biết làm cái này có thể kiếm tiền còn người khác không nghĩ ra được sao? Trước đó đã bỏ lỡ thời điểm tốt rồi, nên mùa đông năm nay sẽ có thêm nhiều người cùng buôn bán tranh giành sinh ý với nàng, mà với hương vị món đó của nàng chưa chắc có thể sống vực dậy được.

Cho dù cuối cùng có thể hồi vốn, nhưng trả giá nhiều suy tính, nhân lực chỉ vì hồi vốn thôi sao?.

Đến lúc đó nhà chồng nàng còn có thể rất náo nhiệt đấy.

Hà Kiều Hạnh đột nhiên nghĩ đến Trình Gia Vượng ở kinh thành, lúc trước đúng là có không ít người khuyên hắn bỏ nghề thợ mộc đi theo ca ca buôn bán phát tài không phải tốt hơn sao? Nhưng hắn không đồng ý, không phải nói là trong lòng không nỡ từ bỏ nghề, mà hắn không cảm thấy mình không làm được , không phải ai cũng có thể thuận lợi làm phát tài như vậy, ngươi có bao nhiêu năng lực thì sử dụng bấy nhiêu vậy.

Hắn là một người thông minh, cho dù không có huynh đệ giúp đỡ thì cuộc sống của hắn trôi qua cũng không kém.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info