ZingTruyen.Com

[Hoàn] Nông gia ác phụ

Chương 132

PhanHuong301

Edit: Xíu

Trình Gia Hưng bọn hắn ăn tết xong đi vào huyện thành, bây giờ trời nóng lên thì trở về thôn, tính ra bọn hắn ở bên ngoài đã nửa năm. Hắn đem chìa khoá nhà để ở chỗ cha nhờ cha trông coi giúp, nhưng cha Trình vẫn còn có việc của mình phải làm nên không thể cứ luôn chăm sóc ở đầu bên này được. Qua mấy ngày hắn sẽ đến quét dọn một lần, sau đó kiểm tra phòng ốc nhà cửa, cửa trước cửa sau rồi cả ổ khoá nữa, nhìn xem ổ khoá có còn tốt không, hay là có dấu vết bị cạy mở.

Sân vườn sạch sẽ vững chắc, nhưng trong phòng dính không ít bụi, khi bước vào nhà bụi bay bốc lên khiến cho Trình Gia Hưng hắt hơi mấy cái.

"Hạnh Nhi, nàng ở trong sân đợi một lát, không thì đi đến nhà nhị tẩu bên kia cùng nàng ta trò chuyện, ta ở nhà dọn dẹp một chút".

"Chàng lại không rành những việc này, nhà chúng ta đã ra ngoài nửa năm, một mình chàng làm đến lúc nào mới xong? Trình Gia Hưng chàng đừng vội, cầm tiền đi ra ngoài mời hai người đến làm giúp đi".

Đúng nhỉ!.

Thà bỏ ra một số tiền nhỏ mà người không phải chịu mệt mỏi thì tốt hơn, mặc dù bây giờ là ngày mùa nhưng mỗi nhà đều giữ một người ở lại chứ không phải tất cả đều xuống ruộng, vì thế bỏ tiền ra mời hai người không khó. Trình Gia Hưng chuyển cái ghế dựa ra, lại múc nước giặt khăn rồi đem lau sạch ghế, tiếp theo đó là đặt nó ở nơi bóng mát dưới mái hiên để vợ ngồi nghỉ.

Sau khi sắp xếp ổn thoả cho vợ, thì lại thấy con gái mập đang ngẩng đầu lên nhìn mình.

Trình Gia Hưng nhận mệnh, lại đi vào nhà lấy một cái ghế nhỏ ra, đặt bên cạnh ghế dựa để Đông Cô ngồi sát bên nương. Sau khi thu xếp cho hai mẹ con xong, hắn cầm đồng tiền đi ra ngoài, tìm thấy hai người trong sân nhà đại bá, hai người này tay chân mười phần nhanh nhẹn, không đến một canh giờ đã đem nhà cửa phòng ốc quét lau dọn sạch sẽ ngăn nắp. Bụi bẩn quét sạch, mạng nhện trên xà nhà cũng biến mất, nền nhà sạch sẽ không phải nói, bọn họ còn giúp hắn sửa soạn giường chiều. Sau khi làm sạch cái khung giường thì bắt đầu trải một tầng lớp rơm rạ dày lên, tiếp đó lại đem chiếu trúc lau sạch rồi trải chồng lên trên lớp rơm rạ khô, những tấm nệm giường mùa đông nửa năm trước khi đi vào huyện đã cất gọn vào trong hòm xiểng nên lúc này tiết kiệm được không ít công sức.

Hai tẩu tử cầm đồng tiền làm việc đó là con dâu nhà đại bá, lúc làm việc ở sân tam hợp viện thì không nói cái gì, nhưng trên đường trở về lại cảm khái một phen.

"Trình Gia Hưng thật đúng là bỏ ra nhiều tiền để mời chúng ta đến nhà hắn làm việc, ta tưởng rằng vợ hắn bận bịu làm chuyện khác, Hà thị đang làm gì ngươi có thấy không?".

"Sao lại không thấy được? Nàng đứng dậy chào hỏi một tiếng với chúng ta rồi lại ngồi xuống dưới mái hiên. Ta còn nghe thấy nàng gọi sai sử người đấy, chốc lát lại bảo Trình Gia Hưng đừng quên cho ngựa ăn, một hồi lại bảo hắn nhớ tẩy rửa sạch lu đựng nước rồi xách nước đổ đầy vào trong đó, còn nói nhà bếp chưa dọn dẹp xong nên không thể thổi lửa được, bảo hắn đi nói với bà bà một tiếng, nhờ bên kia làm thêm phần cơm cho hai người.......Ta nói thật một câu chứ, ở trong thôn chúng ta có nhiều gia đình như vậy, trong đó có rất nhiều nàng dâu nhưng người lười nhác nhất lại là Hà thị! Nghệch một nỗi là Trình Gia Hưng rất bảo vệ nàng, ngươi mắng hắn thì được, nhưng không thể mắng vợ hắn".

Rất nhiều chuyện Hà Kiều Hạnh không biết, nhưng người trong thôn lại nghe nói rất nhiều.

Trước đó có người nhàn rỗi phàn nàn nói vợ hắn, nói nàng đúng thực là có bản lĩnh nhưng lại quá lười, sao có thể việc gì cũng đẩy hết lên người chồng mình như vậy?.

Trình Gia Hưng đã nói cái gì?.

Nói hắn là cưới vợ chứ không phải mua nha hoàn.

Còn nói, vợ hắn có tay nghề kia cho dù tất cả đại nương đại tẩu trong thôn cộng lại cũng không bằng, siêng năng chịu khó thì có lợi ích gì? Chỉ là một con la cần mẫn cố gắng mà thôi.

Ngươi muốn tranh luận với hắn, chọc hắn đến mức nóng nảy thì sẽ mắng lại ngươi, hỏi ngươi rảnh rỗi vậy à?.

Vợ nhà mình quản tốt chưa mà cứ đi nhìn chằm chằm vợ nhà người khác vậy?.

"Là do hắn có tiền, có tiền mà! Mời mười tám người đến làm việc cũng không đau không ngứa, Hà thị không làm gì cũng chẳng sao".

Lời này đã nói đúng điều thực tế, trong thôn có rất nhiều cặp vợ chồng khi mới thành thân thì tình cảm rất tốt, nhưng kéo dài thêm mấy năm sau thì không còn được như vậy nữa, cả ngày ồn ào gây lộn. Còn không phải là do không có bản lĩnh, không có đủ tiền, đây chính là một cặp vợ chồng nghèo.

Hai người các nàng đều ao ước ngưỡng mộ Hà Kiều Hạnh, thực lòng mà nói, cuộc sống của bọn họ cũng không tệ, chỉ là không giàu có như vậy mà thôi.

Sau khi hai tẩu tử trở về còn bị người ta lôi kéo hỏi thăm một hồi.

Hỏi Trình Gia Hưng mang theo vợ và con gái về thôn rồi phải không? Còn dọn dẹp nhà cửa à? Là chuẩn bị ở lại lâu dài ? Thế còn chuyện mua bán ở trong huyện thì sao? Có phải đã bị thất bại rồi không?.

"Vội vàng làm việc, thật đúng là không có hỏi!".

"Không có hỏi, nhưng nhìn hắn có vẻ là sẽ ở lại lâu dài, lúc hai ta rời đi còn thấy hắn đem lu đựng nước tẩy rửa sạch sẽ, còn nói muốn đi mua một xe củi khô".

Nói như vậy, mấy người đàn ông nhà Trình đại bá càng tò mò, hợi muộn một tý bọn họ không thể nín nhịn được nữa nên có hai người đi đến tìm Trình Gia Hưng nói chuyện, hỏi hắn rốt cuộc là làm sao vậy? Tại sao lại trở về nhà vào lúc này? Nếu nói muốn về kịp thu hoạch vụ thu thì càng không phải nha, vì hắn đâu có trồng lương thực.

Trình Gia Hưng vừa nấu nước ấm cho vợ tắm, thấy vợ đã đem một người đầy mồ hôi rửa sạch sẽ xong đi vào phòng ngủ. Hắn lúc này mới xách nước tắm đi ra sân sau xối rửa, tắm rửa xong mặc quần áo, đang ngồi nghỉ ngơi thì nghe được bên ngoài có tiếng người hét gọi.

Trình Gia Hưng vội vàng đi ra ngoài chào hỏi người: "Rống cái gì mà rống? Vợ ta cùng con gái đang ở bên trong nghỉ ngơi đấy."

Ồ, vậy thì sẽ nhỏ giọng một chút, nhưng lời muốn hỏi vẫn muốn nói: "Ngươi ở trong huyện làm buôn bán rất tốt, sao đột nhiên lại trở về rồi? Còn mời người đến giúp đỡ dọn dẹp nhà cửa, là muốn ở lại trong thôn luôn sao? Không định đi ra ngoài kiếm nữa à?".

"Tiền mà ai không thích? Nếu giải quyết được ta cũng không muốn đóng cửa hàng".

"Sao vậy? Đệ muội mang theo con trở về, một mình ngươi không thể làm được à? Có khoa trương đến như vậy không?".

"Nếu chỉ thiếu một người chạy vặt thì nói làm gì, đặt ở chỗ nào không mời được người chứ? Chủ yếu là vợ ta, vợ ta mang thai nên không thể làm vất vả được".

Đã nói như vậy rồi nên hai đường huynh đệ đều hiểu rõ chuyện.

Công việc buôn bán của Trình Gia Hưng chủ yếu dựa vào vợ, mà không có tay nghề của nàng thì làm không được.

"Vậy cũng không đến nỗi phải trực tiếp đóng cửa.......". Nếu là bọn hắn nói, mỗi ngày làm ít đi một chút cũng có thể mà, chí ít đợi đến khi bụng bầu được bảy tám tháng thì trở về nghỉ ngơi, làm gì phải đến mức vừa mang thai liền về nhà? ? ?

Nhìn Trình Gia Hưng như vậy, có vẻ như bọn hắn không để bụng chút buôn bán này, hai đường ca cũng không muốn nhiều chuyện khiến người ta ghét, nói hai người bọn họ chính là nghe nói ngươi đã trở về nên tò mò lại đây nhìn xem, trong nhà bên kia còn có việc liền đi trước, quá hai ngày nữa sẽ làm bàn đồ ăn chúng ta hãy cùng nhau uống rượu rồi đến lúc đó nói chuyện.

Trình Gia Hưng đứng ở trong sân nhìn bọn hắn đi xa mới ngồi xổm xuống dưới mái hiên.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi khép cửa lại cho vợ ngủ, một mình đi về nhà cũ bên kia, nhìn xem nương đã làm món gì ngon, thấy món ăn không tốt còn đi mua ít thịt trở về.

Ở trong huyện mỗi ngày đều bận rộn công việc buôn bá, lần về quê này lại có chút không quen, làm buôn bán thức ăn trời vừa tờ mờ sáng đã phải thức dậy rời giường, trước khi mở cửa còn phải chuẩn bị làm trước các công việc, cần nhồi bột thì phải nhồi bột, làm nhân thì phải làm nhân.....Một khi công việc buôn bán dừng lại thì không cần phải dậy sớm như vậy nữa, bọn hắn hoàn toàn có thể giống như trước đây, ngủ đi khi tự tỉnh mới dậy rời giường. Nhưng ở trong huyện đã tạo thành một thói quen rồi nên bây giờ muốn lười biếng ngủ nướng cũng không được.

Đặc biệt là ngày hôm trước ngủ nhiều hơn một giấc, sáng sớm nghe thấy tiếng gà trống gáy thì Hà Kiều Hạnh liền mở mắt, còn đang do dự có nên rời giường hay không thì thấy người bên cạnh cũng đã động đậy.

Một nhà ba người, chỉ có một mình Đông Cô ngủ trên chiếc giường nhỏ bên cạnh là không hề bị ảnh hưởng gì.

Cô bé bây giờ đã được hai tuổi rưỡi, gần lên ba rồi, thời gian buồn ngủ vẫn nhiều, cho dù lúc ở trong huyện cửa hàng nhà mình gần mở cửa mới thức dậy, mặc kệ người ở dưới lầu bận rộn làm việc ồn ào cũng không ảnh hưởng gì đến giấc ngủ của cô bé hết.

Trước kia Hoàng thị đã nói rằng, Đông Cô thật sự rất giống cha nàng, giống nhau rất nhiều mặt.

Giống như yêu thích ngủ nướng này.......

Đừng nhìn Trình Gia Hưng bây giờ chịu khó, chứ năm năm trước đó lúc cha hắn đã xuống đất làm việc rồi mà hắn vẫn nằm ì trên giường chưa chịu dậy đâu.

Tóm lại là Đông Cô không bị ảnh hưởng gì lớn, cô bé ăn ngon ngủ ngon, thậm chí mới ra ngoài nửa năm mà lần này trở về gặp mặt nhiều người cô bé còn không nhớ biết ai là ai đâu, hai ngày nay gặp người còn thấy mới lạ đấy.

Hà Kiều Hạnh đang mang thai nên không có ai đến trước mặt quấy rầy, sợ vô tình bị va chạm gì thì sẽ không đền nổi, cho nên cuộc sống của nàng trôi qua rất thanh tĩnh, ngược lại là Trình Gia Hưng bận rộn hơn nhiều. Trình gia bên này lại muốn làm cơm mời thân thích, cùng mọi người trò chuyện, còn phải chạy đến nhà cha vợ bên kia, cùng cha vợ uống rượu rồi nói một chút chuyện Hà Kiều Hạnh mang thai, gặp lại cậu em vợ Hà Đông Thăng nên hỏi về tình hình buôn bán của hắn.

Dù sao vừa mới trở về mấy ngày hắn đã vội chạy đi khắp nơi, Hà Kiều Hạnh cũng không ngốc trệ ở trong nhà, nàng đi ra ngoài, kế hoạch là muốn nhanh chóng đến xem tình hình của đường muội Hà Tiểu Cúc. Lúc trước khi đi ra ngoài nàng vẫn còn nhớ chuyện nhà Chu Tiểu Thuận, bà nội hắn bị té gãy chân không đi lại được, không biết tình hình bây giờ ra sao rồi. Trong lòng nàng không rõ nên không đi thẳng tới cửa, sợ chính mình quan tâm mà hỏi đến chuyện.

Nàng thay đổi tuyến đường đi đến nhà Nhị tẩu, cẩn thận nhìn hai đứa cháu trai sinh đôi rồi nhìn Dương thị, trên miệng nàng nói có hai đứa con trai này nên khá áp lực, nhưng thực tế trên mặt luôn nở nụ cười, đó là niềm vui vẻ hạnh phúc.

Con người này à, chỉ cần có chí thì cho dù có gặp khó khăn gì cũng không sợ, dù phải trèo đèo lội suối.

Trước đây nhị phòng nhìn trông không có sinh khí, rốt cuộc cũng không phải là vợ chồng nguyên phối, hai người bọn họ trước khi ở bên nhau đều đã trải qua rất nhiều chuyện, cho dù số tuổi không tính là lớn nhưng tâm lại không còn trẻ, vì thế khi ở cùng nhau có chút buồn tẻ.

Trình Gia Hưng cũng đã nói qua, hắn nói phòng cũ bên kia giống như mây đen bao phủ hàng năm trên bầu trời vậy, không có ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống .

Hiện tại đã có rồi.

Con người chính là tục như vậy đó, trước đó dưới gối không có con cái thì người ta lôi hắn ra để nói chuyện phiếm, hiện tại một lần hắn có hẳn hai đứa con trai, người khác lại hâm mộ, nói cô vợ của hắn rất được. Ngoại hình tốt, chịu khó, không gây chuyện, còn có thể sinh!

Đừng nhìn nàng mang thai hơi muộn, nhưng lại rất chất lượng đó!.

Lúc Dương thị sinh đôi hai đứa con trai liền có người vui sướng khi có người gặp hoạ, bọn họ rỉ tai nhau nói thầm với nhau rằng cho dù có mệnh tốt tái tạo người đi chăng nữa thì mọi chuyện đều sẽ không như ý vẹn toàn. Giống như vợ Trình Gia Hưng vậy, có bản lĩnh, biết kiếm tiền nhưng cái bụng của nàng lại không biết cố gắng!.

Nếu đổi lại là người không có năng lực mà đã vào cửa bốn năm chưa sinh được con thì đã thúc giục lên xuống rồi, chờ mấy năm nữa mà vẫn không sinh được rất có khả năng đã bị mời ra đường ở rồi, nhưng cố tình người này lại có bản lĩnh lớn. Gặp gỡ Hà thị dạng này, bỏ vợ là không thể nào, cho dù không phải vì tiền thì cũng phải vì mạng sống nhỏ bé của mình! Không thể tìm cuộc sống khác, còn có biện pháp gì đâu? Cho nên chỉ có thể thúc giục nàng mà thôi!,

Người ta nói rằng khi Dương thị có hai đứa con trai này thì bà bà sẽ đi theo thúc giục Hà thị, bởi vì vợ của lão tứ cũng đã có con trai rồi, giờ chỉ còn lại một mình nàng là chưa có.

Duy nhất chỉ ở trong vấn đề này, nữ nhân trong thôn mới tồn tại cảm giác ưu việt vượt trội, cảm thấy chí ít bọn họ cũng có một điểm mạnh hơn Hà Kiều Hạnh.

Người muốn xem trò cười của nàng còn cười không được mấy ngày, ai có thể nghĩ tới, lúc này người lại mang thai!.

Các nàng còn có thể thế nào nữa?.

Cũng chỉ có thể ở trong lòng thầm chúc phúc, mong nàng sẽ sinh thêm một cô con gái nữa! Tốt nhất là thêm mấy bông hoa nữa đi!.

Rất nhiều người thực sự không cố tình đi đắc tội ai, nhưng người khác lại bởi vì một số lý do không giải thích được mà nhìn nàng không vừa mắt, thậm chí còn mong nàng gặp xui xẻo. Hà Kiều Hạnh chính là như vậy, nàng trôi qua tốt, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào nàng, miệng thích nói về nàng, càng yêu thích tìm cảm giác ưu việt hơn trên người nàng.

Nàng cũng không quan tâm, nàng vừa rồi đi xem hai đứa bé của nhị tẩu rồi ngồi trò chuyện với nhị tẩu vài câu, khi đi ra ngoài liền gặp bà bà Hoàng thị.

Hà Kiều Hạnh nói nhị ca nhị tẩu vừa đi ra ngoài, hiện tại nhìn vợ chồng hai người bọn họ tươi tỉnh có sức sống hơn trước nhiều.

Hoàng thị ngó xuống nhìn cái bụng của nàng, bảo nàng cố gắng lên để có thể đuổi kịp mọi người.

Hà Kiều Hạnh:.............

"Được rồi nương, con sẽ cố gắng".

Hà Kiều Hạnh nhớ tới kế hoạch ban đầu đi ra ngoài của nàng, Hoàng thị về thôn đã một khoảng thời gian rồi nên Hà Kiều Hạnh hỏi thăm tình hình của Hà Tiểu Cúc. Hoàng thị khuyên nàng trước mắt đừng đến nhà cũ Chu gia, một năm này nhà cũ Chu gia rất náo nhiệt. Lúc trước có lão thái bà đè ở trên đầu , nhưng bây giờ lão thái bà người không khoẻ lắm, trấn không được nữa nên giờ mọi chuyện rối ren trong nhà bắt đầu xảy ra.

Hà Tiểu Cúc còn tốt, dù sao thì nhà mẹ đẻ nàng nhiều người thế lớn, bà bà cùng chị em dâu muốn tính kế lên đầu nàng cũng phải biết điểm ước lượng mà tính toán.

Đau đầu nhất chính là Chu Tiểu Thuận, hắn là người bị kẹp ở giữa nên không được tốt lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com