ZingTruyen.Info

Hoan Edit Xuyen Thanh Me Cua Nhan Vat Phan Dien Lam Mieu Mieu

Chợ đồ ăn thật ra cũng không phải là quá bẩn, có điều vẫn có mùi, Nguyễn Hạ dùng tốc độ nhanh nhất mua đồ ăn xong rồi quay về nhà, nhìn qua thời gian thấy vẫn còn sớm, Vượng Tử luôn ở nhà trẻ ăn cơm trưa với các bạn, trong khoảng thời gian này Tống Đình Thâm còn rất ít khi về nhà ăn cơm tối, nhưng cô vẫn gửi tin nhắn cho anh, hỏi xem buổi tối anh có về nhà ăn cơm hay không, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn rồi, Nguyễn Hạ bắt đầu tập trung nghiên cứu thực đơn.

Sau khi cô tốt nghiệp đại học xong thì bắt đầu sống một mình, có đôi khi không muốn ăn đồ bên ngoài cũng sẽ tự mình xuống bếp làm một vài món ăn đơn giản, cô biết sử dụng dụng cụ nấu ăn, cô cũng đã quyết định xong các món ăn tối nay rồi. Có cánh gà cola mà Vượng Tử thích ăn, cũng có cả món sườn heo kho mà Tống Đình Thâm thích, còn thêm cả khoai tây sợi chua cay và nấm hương rau cải, có mặn có chay, kết hợp dinh dưỡng cũng rất cân đối.

Bốn món ăn này cũng không tính là khó làm, từ bốn giờ Nguyễn Hạ đã bắt đầu chuẩn bị cẩn thận rồi.

Đợi đến lúc Nguyễn Hạ đã cắt thành sợi xong hai củ khoai tây, thắt lưng của cô sắp không thẳng lên được nữa rồi, nấu cơm không hề đơn giản như cô vẫn nghĩ...

Cũng may tuy rằng cô là ma mới trong bếp nhưng cũng không phải là không biết chút gì, nghiêm túc thành thật dựa theo quyển sách dạy nấu ăn, làm ra được bốn món ăn, cô ăn thử một chút, hương vị cũng không tệ, tuy rằng không thể sánh ngang với món dì làm, nhưng cũng có thể miễn cưỡng trót lọt.

Nhất thời Nguyễn Hạ rất có lòng tin, chỉ cần cô luyện tập tử tế, qua thời gian dài, kĩ năng nấu nướng sẽ tự nhiên tốt lên, đến lúc đó nếu như công việc của cô không quá bận rộn, cơm chiều cho một nhà ba người bọn họ cũng hoàn toàn không thành vấn đề rồi.

Cô không sợ phải trải qua ngày tháng như vậy, vốn cô cũng là một người bình thường, hơn nữa chỉ cần ở cùng với Tống Đình Thâm và Vượng Tử, cho dù phải đối mặt với thử thách sắp đến, cô cũng có thể ung dung được.

Đợi đến lúc Tống Đình Thâm và Vượng Tử trở về, cơm tối cũng đã chuẩn bị xong rồi, Nguyễn Hạ còn đặc biệt lấy hoa quả từ trong tủ lạnh ra, chuẩn bị đến lúc cơm nước xong xuôi thì bộc lộ tài năng trước mặt bọn họ, cắt đĩa hoa quả này nọ, dùng việc đó để chứng minh bản thân mình, cho dù không có dì ở đây, cô cũng có thể chăm sóc thật tốt cho cha con bọn họ.

Tống Đình Thâm và Vượng Tử nhìn thấy bốn món ăn trên mặt bàn, đều không thể tin nổi.

"Mẹ, mấy món này đều do mẹ làm à?" Vượng Tử wa một tiếng.

Nguyễn Hạ còn đang mặc tạp dề, đắc ý hất hất cằm lên: "Đúng vậy, mấy món này đều do mẹ của con làm đấy! Mau đi rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm rồi."

Tống Đình Thâm kinh ngạc liếc nhìn Nguyễn Hạ một cái, không nói được câu nào, dẫn Vượng Tử đến toilet rửa tay.

Anh còn không quên dặn dò con trai nhà mình: "Đợi lát nữa, cho dù hương vị có ngon hay không, chúng ta cũng phải ăn cơm thật ngon, không được nói là món ăn mẹ làm ăn không ngon, biết chưa?"

Không phải là Tống Đình Thâm không tin Nguyễn Hạ, món mì mà cô nấu có vị rất ngon, nhưng nghĩ lại cẩn thận, nấu mì căn bản chẳng cần đến bao nhiêu kĩ thuật, nấu ăn thì không như vậy, hơn nữa mấy món ăn mà cô làm hôm nay vẫn có chút thử thách về mặt kĩ thuật.

Trẻ con không biết cách che giấu, Tống Đình Thâm cũng không muốn đến lúc đó biểu hiện trên mặt của Vượng Tử làm tổn thương Nguyễn Hạ, cho nên lúc này anh mới ân cần nhắc nhở trước, thậm chí đưa ra một yêu cầu có độ khó cao, đó chính là cho dù chúng ăn không ngon cũng phải tỏ vẻ như là rất ngon vậy.

Dù sao Vượng Tử cũng chỉ là một đứa trẻ con, đối với món ăn mà mẹ mình làm ra chỉ có sự mong chờ, cậu còn thúc giục Tống Đình Thâm: "Ba ơi, nhanh lên! Con muốn ăn cơm mẹ làm!"

Tống Đình Thâm thở dài nói: "Con có nghe rõ mấy lời mà ba vừa nói không đấy? Nếu như con khiến mẹ không vui thì con phải tự mình gách vác hậu quả đấy."

Hai cha con rửa tay xong thì đến phòng ăn, Nguyễn Hạ đã xới xong cơm cho bọn họ rồi, hai người vừa mới ngồi xuống, cô lập tức chờ mong nhìn bọn họ, giục bọn họ động đũa.Căn bản Vượng Tử không lo sợ, cậu trực tiếp gắp một cánh gà từ trong đĩa, gặm chúng, vừa gặm vừa nói không rõ ràng: "Ăn ngon quá!"

Cánh gà cola chỉ cần nghiêm túc thành thật làm theo sách dạy nấu ăn viết, trên cơ bản hương vị sẽ không quá kém.

Trong suy nghĩ của trẻ con, món ăn mà mẹ chúng làm được nhiên là ngon nhất rồi.

Tống Đình Thâm nửa tin nửa ngờ gắp một miếng sườn heo lên, xét một cách công bằng, hương vị chỉ bình thường thôi, thịt có hơi khét, có điều cũng không tính là khó ăn, nhất là sườn heo này là do Nguyễn Hạ làm ra, lông mày của anh giãn ra, cực kì nịnh nọt giơ ngón tay cái lên: "Hương vị rất ngon."

Lúc này Nguyễn Hạ mới dào dạt đắc ý nói: "Đương nhiên rồi."

Bàn cơm hôm nay mà cô làm thành công biết bao, không cắt vào ngón tay, không bị dầu nóng bắn bỏng, mọi thứ đều rất thuận lợi, cuối cùng còn được hai cha con bọn họ khích lệ nữa.

Cha con Tống thị quả nhiên cực kì nịnh nọt, một nhà ba người đồng tâm hiệp lực, ăn sạch sẽ bốn món ăn này.

Ăn xong cơm tối, Tống Đình Thâm cực kì tự giác tiếp nhận trọng trách dọn dẹp tàn cục, cũng may là trong nhà có máy rửa chén, việc rửa chén cũng trở nên đơn giản tiện lợi hơn. Vượng Tử ngồi trên sô pha xem phim hoạt hình, Tống Đình Thâm dọn dẹp bàn ăn, Nguyễn Hạ chuẩn bị cắt gọt hoa quả, cả nhà mỗi người một việc, trong đêm đông này lại phá lệ ấm áp.

Tống Đình Thâm thừa dịp Vượng Tử không chú ý, học theo dáng vẻ lần trước của Nguyễn Hạ, ôm lấy cô từ sau lưng, thấp giọng nói: "Sao lại nghĩ đến việc nấu cơm thế, trước kia em không thích vào bếp mà."

Nguyễn Hạ cắt quả táo, trả lời: "Có một số việc vẫn nên học làm."

Bản thân cô cũng không phải thiên kim đại tiểu thư gì đó, ở thế giới quá khứ của cô, cô chỉ là một người bình thường thôi, ngày nào tan làm rồi cũng phải tự mình giải quyết cơm tối, tự giặt quần áo của mình, hiện tại đi đến thế giới này, chẳng qua chỉ làm vợ nhà giàu có mấy tháng thôi mà, chẳng lẽ thật sự quên đi bản thân mình là người thế nào sao? Hơn nữa, hiện tại cô có chồng, có đứa nhỏ, có một số việc vẫn nên đi học làm, học sớm một chút để về sau cũng không đến mức luống cuống tay chân.

Tống Đình Thâm lấy dao gọt hoa quả trong tay cô ra, nắm lấy tay cô: "Nhưng anh hi vọng em có thể ít làm việc nhà đi, rất hại tay."

"Em đã bảo hộ kĩ lắm rồi, chỉ cần không rửa chén là được rồi, đợi lát nữa em sẽ làm chăm sóc da tay." Nguyễn Hạ nghe xong lời nói của Tống Đình Thâm, kì thật trong lòng cô ngọt giống như ăn mật vậy, cô có thể nói là may mắn hơn rất nhiều so với phần lớn người, ít nhất người đàn ông trước mắt này biết đau lòng cô, mà không phải cảm thấy cô làm mẹ làm vợ thì nên làm mấy việc này.

"Nếu không, chúng ta lại mời một dì giúp việc đi." Tống Đình Thâm đề nghị.

Tuy rằng hiện tại Nguyễn Hạ hơi có nhiệt tình đối với việc nấu cơm, nhưng Tống Đình Thâm vẫn không muốn cô phải vất vả, mời một dì về làm cô sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cũng có thể dành đủ thời gian làm việc mà cô muốn làm, tỉ như sấy khô gì đó.

Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Hạ là từ chối: "Không cần!"

Còn mời dì gì nữa chứ, sắp tới bọn họ sắp bớt ăn bớt mặc rồi, cho dù trong tay bọn họ còn không ít tiết kiệm, nhưng cũng không thể xài hao được!

Bọn họ còn phải nuôi đứa nhỏ nữa mà! Nuôi đứa nhỏ cần phải chi không ít tiền ra đâu!

"Vì sao? Phải qua năm mới dì mới lên được."

Nguyễn Hạ vỗ vỗ ngực: "Không phải là vẫn còn có em à? Em cúng có thể nấu cơm quét dọn vệ sinh."

Tống Đình Thâm im lặng mấy giây: "Em chắc chắn à?"

"Đương nhiên." Nguyễn Hạ thấy đúng lúc này có cơ hội, có thể giáo dục Tống Đình Thâm một chút: "Không thể chuyện gì cũng trông cậy vào dì được, dù sao em ở nhà cũng không có việc gì làm, coi như là rèn luyện thân thể cũng được. Hơn nữa có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đấy, tiền lương của dì cũng đâu có thấp đâu, tiền lương một tháng cho dì cũng đủ để một gia đình bình thường chi tiêu.

Tống Đình Thâm: "...."

"Được rồi, nếu như thật sự em bận rộn không chịu được, có thể mời người quét dọn theo giờ đến, nhà mình lớn quá." Lúc trước Nguyễn Hạ rất thích căn nhà lớn này, hiện tại lại cảm thấy chúng quá lớn, quét tước cũng rất vất vả, có điều cũng không sao cả, đợi đến lúc sau bọn họ chuyển đến một căn nhà nhỏ hơn, nói không chừng cũng không cần mời người giúp việc theo giờ nữa.

Hiện tại Nguyễn hạ cũng đang từ từ bồi dưỡng thói quen ghi chép sổ sách của mình, ghi chép lại chi tiêu của nhà bọn họ trong mấy ngày này.

Chuyện này không ghi thì không biết được, một khi bắt đầu việc ghi chép sổ sách cô đã biết được một nhà ba người bọn họ hiện tại chi tiêu nhiều đến mức nào.

Đương nhiên không cần nói đến xăng dầu, xe của cô và Tống Đình Thâm rất hao dầu, đi đổ xăng một lần cũng mất đến mấy trăm, có điều vẫn còn ổn, hôm nay cô có hỏi nhân viên bơm dầu ở trạm xăng dầu, bọn họ nói mỗi tuần đều có hoạt động, ví dụ hiện tại đang là thứ sáu hàng tuần sẽ đồng giá các loại xăng trong một ngày, tuy rằng chỉ ít hơn có vài đồng tiền... có điều thịt vụn cũng là thịt mà! Tích tiểu thành đại!

Còn về phần ăn cơm, may mắn hôm nay cô đã đi chợ mua đồ ăn rồi, mấy thứ đồ ăn này cộng vào với nhau cũng lên đến mấy chục đồng, sườn heo thì đắt hơn một chút, về sau có thể ít ăn đi, có điều Tống Đình Thâm thích ăn.... Nguyễn Hạ nâng má nghĩ một chút, ghi thêm một dòng lên giấy: Ba Vượng Tử thích ăn, có thể ăn một tuần một lần. ^_^

Sau này cô phải cố gằng khống chế số tiền tiêu phí cho ba bữa cơm một ngày trong vòng sáu mươi đồng, phải đảm bảo có mặn có chay, cũng phải tiết kiệm chi phí.

Lúc Nguyễn Hạ đang ghi lại sổ sách, Tống Đình Thâm đi đến cửa phòng ngủ, thấy cô không đóng cửa lại, anh trực tiếp đi vào.

Nguyễn Hạ đang ngồi trước bàn trang điểm của bản thân, tính toán từng tí một, thỉnh thoải dùng máy tính gõ lạch cạch mấy cái.

Cô hết sức tập trung, không hề chú ý tới Tống Đình Thâm đã đi đến phía sau cô.

Tống Đình Thâm đoạt lấy sổ sách của cô.

Lúc này Nguyễn Hạ mới phản ứng lại, bị anh dọa nhảy dựng lên, vừa vỗ ngực vừa giận dữ trừng anh: "Anh này đi đường kiểu gì mà không có tí âm thanh nào thế, dọa em sợ muốn chết!"

Tống Đình Thâm xem từng dòng một, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô: "Em ghi sổ sách đấy à?"

Ghi sổ sách là thói quen tốt, nhưng mà khoai tây bốn đồng hai, rau xanh bốn đồng tám, gừng tươi một đồng ba, loại sổ sách này cũng cần ghi lại sao?

Còn cả mấy ghi chú mà cô ghi bên trên là cái quỷ gì đây?

Sườn heo rất đắt, ba Vượng Tử thích ăn, một tuần có thể ăn một lần à?

Vì sao một tuần chỉ có thể ăn một lần? Anh cần thiết phải đáng thương như vậy sao?

Tiền xăng rất đắt, sau này đi đổ xăng vào ngày thứ năm, mỗi tháng ngày mùng mười có ưu đãi giảm giá, có thể được tặng phiếu đổ xăng.

Đồ dùng hàng ngày có thể mua trên mạng, miễn phí vận chuyển, hơn nữa thường rẻ hơn trong siêu thị.

Nguyễn Hạ gật gật đầu: "Em muốn bồi dưỡng thói quen ghi chép sổ sách của mình."

Vẻ mặt Tống Đình Thâm không thể tưởng tượng được, cuối cùng anh hỏi: "... Gần đây em thiếu tiền lắm à?"

Không đợi Nguyễn Hạ trả lời, anh đã nói: "Nếu thiếu tiền em có thể nói trực tiếp với anh, đợi lát nữa anh đưa thẻ của anh cho em, không giới hạn số tiền rút, em tùy ý dùng."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info