ZingTruyen.Info

[Hoàn - Edit] XUYÊN THÀNH MẸ CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN - Lâm Miêu Miêu

🚋Chương 60

Sharonnn2010

Đi phỏng vấn gặp một công ty như thiên thần vậy, lại còn nhận được rất nhiều đãi ngộ tốt, sau khi Nguyễn Hạ lên xe đã gấp không thể chờ được phải tìm một người để chia sẻ, mà người này chính là Tống Đình Thâm.

Cô cũng không biết bây giờ Tống Đình Thâm có bận hay không, chỉ đành nhắn wechat hỏi thử, “Bây giờ anh có tiện nghe điện thoại không?”

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, mối quan hệ giữa Nguyễn Hạ và Tống Đình Thâm đã kéo gần lại rất nhiều, thường ngày cô phải bận học tiếng Anh, còn cả lớp làm bánh, vất vả lắm mới có thời gian rảnh thì phải chơi với con trai. Thật sự bây giờ cô không có đủ thời gian để xây dựng tình bạn với bất kì ai khác, cho nên khi gặp được chuyện tốt như hôm nay, người để chia sẻ duy nhất mà cô nghĩ tới chính là Tống Đình Thâm. 

Điện thoại Tống Đình Thâm đặt trên bàn làm việc rung lên một hồi, anh mở ra xem, là tin nhắn Nguyễn Hạ gửi đến, anh ngẫm nghĩ một lúc rồi chủ động gọi cho Nguyễn Hạ. 

Đầu bên kia nhận máy rất nhanh, anh lập tức nghe thấy giọng nói tràn đầy sức sống của Nguyễn Hạ ở đầu kia truyền đến, “Tống Đình Thâm! Tôi phỏng vấn thành công rồi, hôm nay vô cùng thuận lợi luôn, hình như chỉ có mình tôi phỏng vấn thôi đấy!”

Tống Đình Thâm đưa mắt nhìn giờ, đúng là vậy, dựa theo quy trình bình thường thì lúc này hẳn là cô vừa mới kết thúc phỏng vấn. Anh mỉm cười, chân thành nói, “Chúc mừng em nhé.”

Anh rất thích một Nguyễn Hạ có sinh động như vậy. 

Nhưng mà phải thừa nhận một điều, trong khoảng thời gian này arất nhiều, cũng may là cô đang thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn trướcnh cảm giác Nguyễn Hạ đã thay đổi . 

Có đôi lúc Tống Đình Thâm không khỏi tự hỏi, nếu lúc vừa mới kết hôn cô cũng như vậy, có phải quan hệ giữa hai người họ đã không giống bây giờ hay không? 

Nguyễn Hạ có hơi ngại ngùng cười hì hì hai tiếng, “Tôi kể anh nghe, điều kiện đãi ngộ của công ty này tốt lắm luôn ấy, hôm qua tôi có nói với anh đấy, công ty này rất gần nhà, hơn nữa thời gian đi làm có thể tự linh hoạt… Hôm nay trưởng phòng nhân sự đích thân phỏng vấn tôi, cô ấy nói về lương thưởng cho tôi nghe, anh đoán xem lương thử việc của tôi là bao nhiêu, chắc chắn anh không nghĩ ra được đâu!”

Tống Đình Thâm suy nghĩ, chưa tính đến quy mô của công ty đó thế nào, bộ phận giao dịch quốc tế là bộ phần có đãi ngộ rất tốt, nhưng Nguyễn Hạ chỉ phỏng vấn vị trí giao dịch viên bình thường chứ không phải nhân viên tiêu thụ, tiền lương sẽ cao hơn nhân viên giao dịch bình thường một chút nhưng cũng không quá cao, anh trả lời, “Thông thường những vị trí giống em tiền lương thử việc sẽ tầm khoảng năm sáu nghìn.”

“Sai rồi!” Nguyễn Hạ cười đắc ý, “Gần gấp đôi luôn, thời gian thử việc tiền lương tạm thời là mười nghìn, hết thời gian thử việc thì tiền lương chính thức sẽ thêm hai nghìn nữa.”

Nhắc đến vấn đề lương lậu này Nguyễn Hạ lập tức cười tít mắt, tóm lại cô cảm thấy bản thân mình đã chiếm được một món hời lớn. 

Nhưng mà khi Tống Đình Thâm nghe Nguyễn Hạ nói xong thì không khỏi sửng sốt, “Cao vậy sao?”

“Đúng vậy! Hơn nữa mỗi tháng còn có tiền thưởng, trưởng phòng nhân sự nói với tôi tiền thưởng không có quy định chi tiết, nhưng mà ít nhất đã tận năm nghìn rồi, còn thêm các loại trợ cấp nữa. Ước chừng một tháng tôi có thể nhận được gần hai mươi nghìn đấy!”

Nguyễn Hạ đang rất phấn khích, nhưng Tống Đình Thâm lại vô cùng bình tĩnh. 

Mặc dù anh không quản lý hết tất cả các công việc lớn nhỏ trong công ty, phòng nhân sự đã có người chuyên phụ trách, nhưng anh cũng biết đại khái chế độ lương thưởng trên thị trường, tiền lương của một nhân viên giao dịch quốc tế mà đã cao tới mức này ư?

Tống Đình Thâm cũng không với dội nước lạnh, anh chỉ nói với Nguyễn Hạ, “Công ty này quả thật không tệ, gần nhà, thời gian làm việc có thể tự sắp xếp, tiền lương cũng rất cao. Xem như đáp ứng được tiêu chí gần nhà ít việc nhiều tiền của em. Chúc mừng em nhé.”

Nguyễn Hạ vẫn chưa hết phấn khích, liền nói, “Tống Đình Thâm, chiều nay anh có thời gian không, nếu có thì tôi mời anh một bữa, tôi muốn chúc mừng việc này.”

Cô không có nhiều kinh nghiệm làm việc, bây giờ có thể tìm được một công việc tối như vậy, chỉ dùng hai từ “phấn khích” để miêu tả cảm xúc hiện tại của cô là còn chưa đủ nữa.

Tống Đình Thâm lật xem lịch trình hôm nay của mình, lúc anh nhìn thấy trong đó có một buổi tiệc đã xếp từ trước thì hơi ngừng một lát, nhưng cuối cùng vẫn nói, “Có rảnh, hôm nay sẽ lại tiêu tiền giúp em.”

“Cái gì mà tiêu tiền với không tiêu tiền! Hôm nay chúng ta sẽ đi ăn một bữa thật lớn, bây giờ tôi đặt chỗ luôn!”

Nghe giọng nói dõng dạc quyết đoán của Nguyễn Hạ, Tống Đình Thâm không khỏi bật cười, “Nếu đã như vậy, đành làm phiền em đến đón tôi tan làm,” anh hơi dừng lại rồi trêu chọc, “Dù sao cũng phải tiết kiệm chút tiền xăng xe.”

Nguyễn Hạ: “.......Được thôi, hôm nay tôi đón Vượng Tử xong sẽ đến đón anh.”

Tống Đình Thâm: “Vậy em phải đặt chỗ trước đi, hôm nay tôi không muốn ăn Pizza Hut đâu.”

Nguyễn Hạ: “Anh yên tâm, ý kiến của nhóc con kia hôm nay không có hiệu lực.”

Hai vợ chồng này bây giờ đã hoàn toàn không xem xét đến tâm trạng và ý kiến của Vượng Tử, đôi lúc đứa nhỏ cũng phải nhường nhịn khẩu vị của người lớn một chút chứ!

Trước khi cúp máy, Tống Đình Thâm làm như lơ đãng nói một câu, “Em gửi tên và địa chỉ của công ty hôm nay đi phỏng vấn cho tôi đi, tôi xem thử có quen biết ông chủ của họ không, thường ngày người ta cũng quan tâm em hơn một chút.”

Ý là anh muốn đi cửa sau à?

Hình như không phải, cô cảm thấy Tống Đình Thâm không phải người như vậy. 

Thật ra Nguyễn Hạ cũng cảm thấy hôm nay công ty này có chút kì quái. không phải nói họ không tốt, mà là do họ quá tốt, từ cô nhân viên ở quầy lễ tân hay trưởng phòng nhân sự, thái độ của họ đối với cô đều quá tốt, quá nhiệt tình. Tình huống này hoàn toàn khác với những lần đi phỏng vấn trước kia của cô. Mặc dù trước đây khi đi phỏng vấn thì lễ tân và người phỏng vấn cũng sẽ rất khách sáo, nhưng không hề khách sáo tới mức này, giống như... giống như cô là cấp trên của họ vậy.

Vừa nãy chỉ lo vui mừng, bây giờ tinh thần đã được bình tĩnh lại, khi nghe Tống Đình Thâm nói như vậy, cô lập tức đồng ý, “Được được được, anh giúp tôi tra thử xem, nếu là công ty bán hàng đa cấp thì không được…”

Hôm nay trước khi đi phỏng vấn Nguyễn Hạ cũng tiện tay lên mạng tìm hiểu một chút, nhưng cũng không xem tỉ mỉ từng thông tin, dù gì đó cũng là một công ty vừa mới thành lập, thường thì trên mạng sẽ không có nhiều thông tin về họ. 

Tống Đình Thâm bị suy nghĩ này của cô chọc cười, “Được, tôi sẽ tra thử.”

Nguyễn Hạ có thể nghe ra anh đang cười, cô hắng giọng một cái, “Tôi cảm thấy cái bánh có nhân từ trên trời rơi xuống dường như sẽ không trúng vào người tôi đâu. Nếu anh tra xong mà không có vấn đề gì thì tuần sau tôi sẽ đi làm. Nhưng nếu tra được đó là một công ty đa cấp lừa đảo gì đó thì không phải chuyện nhỏ đâu.”

Sau khi cúp máy, Tống Đình Thâm nhớ tới nỗi lo của Nguyễn Hạ, “bán hàng đa cấp gì đó”, anh vẫn không nhịn được cười, suy nghĩ một lúc, Tống Đình Thâm dùng máy bàn kết nối với bộ phận nhân sự của công ty. 

Phòng nhân sự hơi giật mình, thường này tổng giám đốc rất hiếm khi hỏi tới vấn đề nhân sự, sao hôm nay lại gọi điện tới đây. Nhưng trưởng phòng nhân sự vẫn phải nâng cao tinh thần gấp hai trăm lần. 

“Bây giờ tiền lương của nhân viên giao dịch ở công ty chúng ta là tầm bao nhiêu?” Tống Đình Thâm hỏi. 

Trưởng phòng nhân sự: “...”

Mặc kệ sự nghi hoặc, cô ấy vẫn nhanh chóng trả lời, “Cái này phải xem lý lịch, nếu là người mới, trong thời gian thử việc cơ bản đều dao động trong mức sáu đến tám nghìn. Sau khi qua được thời gian thử việc, sẽ có điều chỉnh tăng lên một chút, cũng có thêm trợ cấp và cả tiền thưởng tương ứng.”

Tống Đình Thâm lại hỏi, “Thị trường trong nước đều lấy tiêu chuẩn như vậy sao?”

“Vâng đúng vậy.” Trưởng phòng nhân trả lời rất cẩn thận. 

“Tôi biết rồi.”

Mãi cho tới lúc gác điện thoại, trưởng phòng nhân sự vẫn còn mơ hồ, không hiểu vì sao Tống Đình Thâm lại gọi cuộc gọi này, chỉ hỏi tiền lương của nhân viên giao dịch quốc tế, không lẽ nội bộ công ty có biến động gì hay sao, muốn tăng tiền lương à? Hình như không giống lắm, thường thì chuyện tăng lương kiểu này tổng giám đốc Tống sẽ không đích thân gọi tới hỏi làm gì. Tâm tư của sếp lớn thật sự quá khó đoán mà. 

Vậy công ty mà Nguyễn Hạ đi phỏng vấn có đãi ngộ không chỉ là tốt đâu, mà là quá tốt. 

Tống Đình Thâm gọi trợ lý Trần đến, anh đưa tên công ty và địa chi mà Nguyễn Hạ gửi tới cho anh ta, dặn anh ta đi kiểm tra thử xem công ty này có phải công ty đàng hoàng hay không. Dù gì trong thời buổi này cũng có không ít công ty chỉ là cái vỏ rỗng, do các phần tử không sạch sẽ chi phối. 

Hiệu suất làm việc của trợ lý Trần rất cao, lúc trưa Tống Đình Thâm giao nhiệm vụ cho anh ấy , đến chiều trước lúc tan làm anh ấy đã mang một phần tư liệu của công ty kia tới để trên bàn làm việc của Tống Đình Thâm. 

Tống Đình Thâm lật xem phần tư liệu kia một cách đặc biệt nghiêm túc. 

Trợ lý Trần đứng bên cạnh nói, “Công ty này không có vấn đề gì, vừa chuyển đến đây hai ba tháng trước. Tôi đã điều tra qua rồi, đây là là chi nhánh mới của công ty họ, hồ sơ ở các cục đều đầy đủ, tư liệu của rất hoàn chỉnh.”

Tống Đình Thâm ừ một tiếng. 

Đúng thật là vậy, trên tư liệu cho thấy không có vấn đề gì, những tài liệu cần có đều có, hơn nữa cũng có thể tra ngược về tổng công ty của họ, không giống công ty làm ăn phạm pháp.

Vậy công ty kia vì nguyên nhân nào mà lại trả lương cho Nguyễn Hạ cao tới mức đó?

Trong chốc lát Tống Đình Thâm không thể nghĩ ra lí do, có lẽ thật sự là vì tài nguyên ở bộ phận quốc tế của công ty đó quá dồi dào, làm ăn quá tốt. 

Ngẫm nghĩ, cuối cùng Tống Đình Thâm vẫn dặn dò trợ lí Trần, “Bình thường nếu không có việc gì thì cậu nhớ chú ý quan sát công ty này nhiều một chút, nếu công ty này có chuyện gì thì báo cho tôi biết.”

Với tính cách của anh, anh cũng không quá muốn để Nguyễn Hạ đến công ty đó làm việc, nhưng anh có thể cảm nhận được Nguyễn Hạ rất vui vẻ, cô đã là người trưởng thành, kết hôn lâu như vậy mà lần đầu tiên anh thấy cô có hứng thú với đi làm, anh không muốn dội nước lạnh vào cô, cũng không muốn ngăn cản cô. Rốt cuộc lúc nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn đầy sức sống của Nguyễn Hạ, chính anh cũng thấy vui vẻ. Tống Đình Thâm chỉ đành chú ý kĩ hơn, nếu thật sự có xảy ra vấn đề gì, dựa vào năng lực của mình, anh cũng có thể bảo vệ Nguyễn Hạ. 

Anh không nên thay cô quyết định việc gì, suy cho cùng đó cũng là chuyện của Nguyễn Hạ, bây giờ không tra ra vấn đề, vậy cứ để cô đi làm thử xem, dù sao nhìn cô cũng rất muốn được đi làm. 

Thoáng cái đã tới giờ tan làm, Nguyễn Hạ nhắn tin đến, nói là cô và Vượng Tử đang ở bài đỗ xe, Tống Đình Thâm dọn dẹp đơn giản bàn làm việc rồi đứng dậy chuẩn bị rời khỏi. 

Trợ lý Trần thấy anh vội vàng đứng dậy đi theo phía sau, nhắc nhở, “Tổng giám đốc, tối nay anh có một bữa tiệc rất quan trọng.”

Tống Đình Thâm nghĩ nghĩ rồi nói, “Để phó tổng đi thay tôi đi, hôm nay tôi có việc.”

Anh đứng lại một chốc, lại bổ sung thêm, “Tôi phải tham dự một bữa tiệc còn quan trọng hơn.”

Lúc nói câu này, trong mắt Tống Đình Thâm có một chút ý cười mơ hồ, tuy rất nhạt, nhưng lại rất thật.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info