ZingTruyen.Info

[Hoàn_Đang Beta] Bàn Tròn Trí Mạng - Tiếu Thanh Chanh

CHƯƠNG 97: Người chơi đầu tiên chết

foxpii_07

CHƯƠNG 97: Người chơi đầu tiên chết

Edit: Foxpii

Khi số 21 kéo số 34 lên tế đàn, Giang Vấn Nguyên mơ hồ đoán được âm mưu của số 21, nhưng cậu cùng số 34 từng có xung đột trước mặt mọi người, không có lý do gì để ngăn cản hành động của số 21. Một khi ra tay, cậu chắc chắn sẽ bại lộ thân phận người chơi của mình. Trong khi số 21 hiến tế, Giang Vấn Nguyên không quan sát người bên cạnh, mà vẫn xem hết quá trình hiến tế số 34.

Nhưng Giang Vấn Nguyên cũng không bỏ lỡ cơ hội tìm kiếm người chơi do số 21 tạo ra, khi số 21 đưa số 34 lên bàn tế, cậu nhanh chóng nhớ lại vị trí của những người phạm tội trên mặt đất. Khi hiến tế, Giang Vấn Nguyên nghe tiếng động tác của bọn tội phạm mang đến, tiếng ma sát quần áo, tiếng thở, tiếng bước chân để xác nhận vị trí của người bất thường.

Bản đồ của trò chơi này vốn có thế giới quan tế điển, người phạm tội có thể may mắn trở thành tế phẩm đều là hạng người tội ác cực đoan, cho nên đám người phạm tội nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu khi số 34 được dâng tế, cơ bản cũng thờ ơ. Trong đám người như vậy, người có biểu hiện dị thường, cũng chỉ có thể là người chơi. Ngoài dự đoán của Giang, cậu nghe được dị thường cũng chỉ có hai chỗ, một chỗ là số 09 và 28 hai tiểu đệ của số 34, chỗ còn lại là vị trí của hai nữ phạm nhân số 26 và 29 vừa tranh cãi. Trong bốn người này, số 09 và 28 có thể đồng cảm với số 34 nên mới có tiếng động bất thường, không nhất định là người chơi. Người chơi không cẩn thận để lộ sơ hở, càng có khả năng ẩn nấp ở số 26 và 29.

Kết quả như vậy nằm trong dự liệu của Giang Vấn Nguyên, người chơi có thể vượt qua cửa ải trảm tướng, đứng trên sân khấu cuối cùng, người nào không phải là nhân vật độc ác? Số 21 vì thăm dò người chơi khác, đem cơ hội phạm sai lầm duy nhất ra dùng, cũng chỉ có một người chơi lộ ra sơ hở mà thôi. Tuy rằng Giang Vấn Nguyên hiện tại còn chưa xác định rõ số người chơi lộ ra sơ hở kia, nhưng Giang Vấn Nguyên có thể khẳng định, cho dù số 21 không tự mình động thủ, cô gái đang ẩn nấp kia cũng sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho những người chơi khác.

Sau khi kết thúc hiến tế, Giang Vấn Nguyên vào phòng ăn để giải quyết bữa tối. Bữa tối so với bữa sáng nhạt nhẽo thiên kém địa đừng, vô cùng phong phú, đây có phải là để thưởng cho bọn họ khi hoàn thành công việc hiến tế ngày đầu tiên không?

Bữa tối một chút cũng không thừa, bị đám phạm nhân dùng tốc độ gió cuốn mây tan xử lý toàn bộ. Giang Vấn Nguyên ăn no uống đủ cũng không về phòng đợi, mà tiếp tục đi dạo cảnh tượng ảo. Giang Vấn Nguyên đi dạo rất cầu kỳ, cậu vô cùng phối hợp với ngoại hình hiện tại có chút co rúm lại, chuyên môn chọn cảnh tượng ảo của những người phạm tội đã về phòng nghỉ ngơi để đi xem, bất luận có tìm được chân tướng phạm tội hay không, đều ở lại ba mươi phút mới đi ra.

Gần nửa đêm, Giang Vấn Nguyên mới từ cảnh ảo số 26 đi ra.

Tối nay trời cao không mây, ánh trăng rất sáng. Giang Vấn Nguyên nhìn thấy một bóng người dựa vào tường đứng trước cảnh ảo của cậu. Giang Vấn Nguyên híp đôi mắt nhỏ hiện tại của mình thành một khe hở, nhìn về phía người nọ, người đàn ông da trắng thân hình cao lớn, số 21 bắt mắt. Hai tay hắn ôm ngực, lưng rộng nhẹ nhàng tựa vào tường vây, một đôi chân dài đan xen, tư thái tùy ý: "Này, hàng xóm, có hứng thú tới đây nói chuyện phiếm không?"

Giang Vấn Nguyên vốn còn chưa xác định được trong hai nữ phạm nhân số 26 và 29, rốt cuộc ai là người chơi, nhưng số 21 bỗng nhiên sinh ra hứng thú với cậu, xác suất số 26 là của người chơi càng tăng lên.

"Trước khi anh giải quyết xong số 34, tôi cũng rất hứng thú tiếp xúc với anh. Nhưng muốn nói chuyện phiếm thì chúng ta vẫn nên vừa về phòng vừa trò chuyện đi, hiện tại đã gần rạng sáng rồi." Giang Vấn Nguyên đi về phía số 21 vài bước, trở tay dùng ngón cái chỉ vào một dãy phòng.

"Tôi không định trở về căn phòng rách nát ở bên kia, nơi này không phải có lựa chọn tốt hơn sao." Lựa chọn tốt hơn của số 21 là cảnh ảo số 21, xấp xỉ với cảnh ảo số 22 của Giang Vấn Nguyên, cảnh ảo số 21 cũng là kiến trúc nhà cửa. "Nơi này không gian rộng lớn, ở thoải mái, hơn nữa còn có thể đề phòng những người muốn thừa dịp đêm tối mò mẫm làm động tác nhỏ."

Giang Vấn Nguyên hoài nghi nhìn số 21, "Trước khi đến lễ tế, anh chưa từng làm bài tập sao? Oán linh của nạn nhân xuất hiện và tấn công chúng ta lúc 12 giờ đêm, nếu ở lại trong cảnh ảo nơi nạn nhân chết, sức mạnh của chúng sẽ tăng theo cấp số nhân. Tôi không có ý mạo phạm, anh thực sự rất lợi hại, nhưng vì lợi ích an toàn của anh, tôi đề nghị anh cũng đừng cậy lớn, theo tôi trở về đi."

Ngày 21 nhìn chằm chằm vào ánh mắt Giang Vấn Nguyên, dưới ánh trăng chiếu rọi, ánh mắt của hắn thoạt nhìn giống như dã thú tùy thời chuẩn bị tập kích con mồi: "Tối hôm qua tôi chứng kiến số 23 chạy ra khỏi phòng, mấy oán linh truy đuổi hắn, cũng không có lợi hại hơn đâu."

"Cái này có địa điểm oán linh xuất hiện liên quan." Giang Vấn Nguyên nhún nhún vai, "Tôi đã khuyên anh, nếu anh không tin vậy thì ở trong cảnh tượng ảo một đêm thử xem. Bây giờ đã muộn, tôi phải đi. Chúc may mắn và hy vọng sẽ thấy anh vào ngày mai chứ không phải là một cái xác."

Số 21 nhướng mày nhìn bóng lưng Giang Vấn Nguyên rời đi, xoay người đi vào không gian ảo số 21, nếu hắn đã lựa chọn cao giọng tuyên bố thân phận người chơi của mình, nhất định phải gánh chịu nguy cơ bại lộ thân phận. Bất kể Giang Vấn Nguyên nói thật hay không, hắn đều phải bảo vệ cảnh tượng ảo của mình không bị người chơi khác xâm nhập.

Về phần thân phận của Giang Vấn Nguyên, nếu lời nói của cậu là gạt người, số 21 kia không thể nghi ngờ sẽ để mắt tới cậu, nghi ngờ cậu là người chơi. Nhưng cho dù lời nói của Giang Vấn Nguyên nói ứng nghiệm, số 21 vẫn sẽ không buông tha hoài nghi với Giang Vấn Nguyên, hắn sẽ hoài nghi Giang Vấn Nguyên sử dụng con rối để dự đoán trước tình báo, chỉ là tạm thời di chuyển vị trí của cậu trong danh sách nghi ngờ về phía sau mà thôi.

Giang Vấn Nguyên nói ra những lời kia, đương nhiên không phải là tình báo do sử dụng năng lực đặc biệt của con rối thu được, hiện tại trên người cậu cũng chỉ có một con rối, hơn nữa con rối này đối với cậu vô cùng quan trọng, bất kể như thế nào cậu cũng sẽ không lãng phí vào những chuyện không quan trọng này.

Giang Vấn Nguyên thuần túy dựa vào quan sát và lý luận mà rút ra kết luận oán linh trong cảnh ảo sẽ tăng cường trên phạm vi lớn.

Giữ cảnh ảo của mình không để cho người khác tới gần cũng là một loại thủ đoạn bảo vệ mình không trở thành tế phẩm, nhưng Giang Vấn Nguyên quan sát những người phạm tội khác, đại bộ phận người phạm tội đều rất ít khi ở lại trong cảnh ảo phạm tội của mình, những người phạm tội có nhà ở trong cảnh ảo kia cũng chưa từng nghĩ đến việc sống trong đó, hành động của người phạm tội đã chứng minh đầy đủ tính nguy hiểm của cảnh ảo. Nguồn nguy hiểm cũng không khó đoán, xác suất lớn là từ các oán linh của nạn nhân mỗi đêm đến thăm.

Kỳ thật Giang Vấn Nguyên có thể suy luận ra tin tức, những người chơi khác cũng có thể suy luận ra, nếu không cũng sẽ không chỉ có một mình số 21 cân nhắc ở lại qua đêm trong cảnh ảo. Chỉ là những người chơi khác không mạo hiểm như vậy, giống như Giang Vấn Nguyên trực tiếp lấy ra tin tức lý luận ra đến trước mặt số 21 để ngụy trang NPC. Lỡ như kết luận suy luận cùng tình huống thực tế xuất hiện sai lệch, rất có thể sẽ bị số 21 theo dõi. Suy cho cùng, Giang Vấn Nguyên nói người khác là điên, kỳ thật chính cậu cũng rất điên cuồng.

00:00 sáng.

Năm người lửa đêm qua đến thăm hỏi, lại lần nữa vô duyên vô cớ xuất hiện trong phòng Giang Vấn Nguyên.

Trải qua thất bại ngày hôm qua, đám lửa học được thông minh, lần này vị trí chúng xuất hiện khác với tối hôm qua, vừa vặn kẹt ở vị trí cửa ra vào và cửa sổ, để Giang Vấn Nguyên không thể dán băng dính kín phòng chế tạo mật thất, đảm bảo lưu thông không khí tốt.

Cùng lúc đó, Giang Vấn Nguyên cũng không bỏ qua một chi tiết, ngọn lửa của đám người lửa đem băng keo thiêu đốt hầu như không còn, nhưng không hề lưu lại dấu vết thiêu đốt trên gỗ cửa ra vào và cửa sổ. Đối với chi tiết này, ngày hôm qua Giang Vấn Nguyên cùng đám người lửa lượn quanh cũng đã có suy đoán, đám người lửa muốn tập kích cậu, lại căn bản không nghĩ tới muốn đốt tủ quần áo giường và các vật dễ cháy khác để mở rộng thế lửa. Nếu đám lửa có thể nghĩ đến đêm nay phải bảo vệ cửa sổ, chứng minh chúng có năng lực tư duy, nhưng chúng lại không phá hư đồ đạc trong phòng. Giang Vấn Nguyên suy đoán đây hẳn là nguyên nhân hàng năm tế đàn đều cử hành lễ tế, năm mươi gian phòng tế đàn cần tái sử dụng, cho nên liền thông qua thủ đoạn nào đó để hạn chế oán linh phá hư đồ vật vốn có trong phòng.

Giang Vấn Nguyên đã từng tưởng tượng phương án tập kích đêm thứ hai của người lửa, bảo vệ cửa sổ thông khí chính là một trong số đó, hơn nữa xác suất sử dụng vào đêm thứ hai rất cao, cho nên cậu đã sớm gieo bẫy gần cửa sổ.

Để che giấu sự thật về tội phóng hỏa, Giang Vấn Nguyên bác bỏ phương án lấy ít nước về phòng trong lúc tắm rửa để tắm rửa buổi sáng và tối muộn. Phương pháp và đạo cụ ứng phó người lửa, tất cả đều là từ trong cảnh tượng ảo bí mật mang về. Giang Vấn Nguyên dán những đạo cụ kia lên da bằng băng dính, dùng quần áo tù nhân màu cam rộng rãi che lại, mang về phòng.

Cách đối phó với những người lửa đang bảo vệ cửa ra vào và cửa sổ ...

Là chất nhầy dính mạnh mẽ mà Giang Vấn Nguyên mang về từ một cảnh ảo công nghệ cao nào đó. Hướng dẫn sử dụng chất nhầy viết một số nội dung, đốt chất nhầy này ở 1000 ° c, độ dính rất mạnh, chỉ sử dụng axit mạnh cỡ vương thủy* mới có thể khắc phục độ dính của nó. Tuy nhiên, chất nhầy này không thể được thúc đẩy sản xuất, bởi vì chi phí sản xuất của nó là rất cao, và thời gian dính chỉ là 48 giờ, tính thực tiễn cũng không cao.

(*Vương thủy: Aqua regia, còn được gọi là axit aberic, axit nitric, là một chất lỏng ăn mòn rất mạnh, có sương mù màu vàng, là một hỗn hợp của axit clohydric đậm đặc (HCl) và axit nitric đậm đặc (HNO₃) theo tỷ lệ thể tích 3:1. Nó là một trong số ít chất lỏng có khả năng hòa tan vàng, tên của nó đến chính xác do sức mạnh ăn mòn của nó.)

Giang Vấn Nguyên bôi những chất nhầy này lên sàn nhà gần cửa sổ và cửa ra vào, một khi lửa xuất hiện gần cửa sổ và cửa ra vào, chân của chúng sẽ dính chặt vào mặt đất, không thể di chuyển. Giang Vấn Nguyên vốn tưởng rằng chất nhầy này nhiều nhất cũng chỉ có thể bắt được ba, hai người lửa, ai ngờ chúng lại ngay thẳng như vậy, năm người lửa xếp thành một hàng, cả nhà chỉnh tề bị chất nhầy cố định ở gần cửa sổ.

Đám người lửa hướng Giang Vấn Nguyên phẫn nộ gào thét, khua hai tay bị lửa bao bọc hoàn toàn, nhưng hai chân lại không thể nhúc nhích, căn bản là không thể tiếp cận Giang Vấn Nguyên. Thế lửa trên người chúng so với lúc mới xuất hiện ngày hôm qua còn mạnh hơn, Giang Vấn Nguyên không cậy lớn, cậu bật côn gấp ra, thỉnh thoảng đâm vào đám người lửa một chút, chọc giận bọn họ, thăm dò xem chúng có tiến thêm một bước thăng cấp phương thức công kích hay không. Bọn họ bị hành vi trêu chọc của Giang Vấn Nguyên hoàn toàn chọc giận, cho dù chúng đã phẫn nộ đến tế điển, nhưng cũng không tự đứt hai chân chạy đi công kích Giang Vấn Nguyên, mà là đem miệng há to hơn nửa khuôn mặt, đối với Giang Vấn Nguyên làm ra động tác phun ra.

Trong cổ họng của người lửa có một vài đốm lửa, những đốm lửa kia còn chưa rời khỏi miệng đã bị tiêu diệt, căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp đối với Giang Vấn Nguyên. Nhưng Giang Vấn Nguyên tin rằng, còn lại mười đêm, sẽ có một đêm đám người lửa thật sự phun ra quả cầu lửa với cậu, đến lúc đó cậu phải cân nhắc mở một tấm cửa tủ quần áo để ngăn lửa, đồ đạc trong phòng người lửa không thể đốt, nhưng tám chín phần mười không thể cách nhiệt, cậu phải nghĩ biện pháp phòng hộ tốt, tránh để bị nhiệt độ cao làm bỏng. Về phần đêm nay, Giang Vấn Nguyên thu hồi côn gấp lại, nằm xuống giường vừa vặn nằm ngoài phạm vi công kích của đám người lửa, xoay người đi ngủ.

Đám người lửa nhìn thấy Giang Vấn Nguyên không để ý đến chúng nó, trong lòng kêu lên một cái tức giận a, nhưng có biện pháp gì đâu, chân bọn họ căn bản không cách nào thoát khỏi sàn nhà. Sau một giờ đấu tranh, đám người lửa cuối cùng đã xác định rằng họ không thể thoát khỏi sàn nhà, không cam lòng biến mất trong phòng của Giang Vấn Nguyên.

Sáng hôm sau, Giang Vấn Nguyên cẩn thận bước qua khu vực chất nhầy gần cửa, rời khỏi phòng.

Bữa sáng chỉ được phục vụ trong mười lăm phút và trong tế đàn khắc nghiệt này, bọn tội phạm muốn tồn tại phải duy trì đủ sức mạnh thể chất, về cơ bản tất cả những kẻ phạm tội sẽ tập trung tại phòng ăn vào giờ ăn sáng. Ngay cả khi một số người cảm thấy bữa sáng khó ăn không hợp khẩu vị, cũng sẽ vào giờ ăn sáng để xem tình hình, tập trung quan sát tình hình thương tích của mọi người và từ tình hình chấn thương để đẩy sự thật về tội trạng của bọn họ.

Số 21 cũng đến, lý do hắn dám rời khỏi cảnh ảo trong giờ ăn sáng rất đơn giản, ai dám đi đến cảnh ảo của hắn vào thời điểm mọi người tập trung, vậy thì chỉ có hai chữ có thể hình dung: "Muốn chết." Không muốn bại lộ thân phận người chơi, vẫn là thành thành thật thật đi theo số đông đến phòng ăn cơm mới tốt.

Số 21 bưng bữa sáng, ngồi xuống bên cạnh Giang Vấn Nguyên đã ăn nửa bữa. Hành vi thân cận của số 21, đủ để chứng minh lý luận của Giang Vấn Nguyên hoàn toàn chính xác, Giang Vấn Nguyên nuốt bánh quy khô khốc trong miệng, nói thẳng với số 21: "Trên người anh có mùi máu tươi."

"Vết thương nhỏ" Số 21 vô cùng cứng miệng, hắn hừ nhẹ một tiếng, dùng giọng điệu mệnh lệnh nói: "Tôi vừa rồi điểm đầu người một chút, hình như thiếu hai người, là hai số nào?"

"Số 26 và 29" Giang Vấn Nguyên ngẩng đầu liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường trong phòng ăn, còn có ba phút nữa thời gian phục vụ bữa sáng sẽ kết thúc, hai người này còn chưa tới, chỉ sợ người phạm tội NPC trong hai người đã lành ít dữ nhiều, về phần người chơi lộ ra sơ hở trong nghi thức hiến tế ngày hôm qua, mạng nhỏ của cô ta tối thiểu còn có thể lưu lại đến sáu giờ tối nay.

"Số 26 a." Số 21 đùa giỡn đọc số thủ phạm ngày hôm qua biểu tình dao động, hắn nuốt xuống bánh quy ăn sáng khó ăn, rót hai ngụm nước, sau đó liền bưng thức ăn rời đi.

Giang Vấn Nguyên nhai chậm nuốt xong bữa sáng, vừa vặn dùng hết bữa sáng vào cuối giờ cung cấp bữa ăn, cậu đem bữa ăn bỏ về chỗ tái chế, những tên tội phạm ăn sáng trước liền lấy hiệu suất cực cao tìm được tung tích số 26 và 29. Số 29 chết trong phòng cô, nguyên nhân cái chết xuất phát từ nội tâm. Số 26 không ở trong phòng cô ấy, nhưng ở một nơi khá ấn tượng.

Số 26 tóc dài xõa tung, quần áo không chỉnh tề, hai tay hai chân bị đóng chặt vào cột sỉ nhục. Tối hôm qua số 26 đã bị đóng đinh vào cột sỉ nhục, tay chân chảy máu rất ít, chống đỡ đến nghi thức hiến tế tối hôm nay không phải là vấn đề. Trên cổ số 26 có một tấm biển với một vài dòng chữ. Giang Vấn Nguyên đứng dưới tế đàn, không thấy rõ chữ viết trên tấm biển, nhưng cậu dùng đầu gối cũng có thể đoán được, trên đó chắc chắn viết tội ác số của 26.

Số 26 cúi đầu, đôi mắt tử khí nặng nề nhìn về phía bọn phạm nhân dưới tế đàn, cằm của cô bị dỡ xuống, ngay cả cắn lưỡi tự sát cũng không làm được. Số 26 không muốn chết, lần lượt có mấy tên phạm nhân đi lên tế đàn, nhưng bọn họ không phải tới cứu cô mà bọn họ muốn nhìn nội dung viết trên bảng, sau đó liền đi tới cảnh tượng ảo số 26, rõ ràng là muốn kiểm chứng tội ác của số 26 có đúng hay không. Số 26 tuyệt vọng đến cực điểm, sẽ không có ai đến cứu cô.

Giang Vấn Nguyên nhìn số 26 chật vật, trong lòng lại không hề dao động chút nào, thứ cậu càng để ý chính là rốt cuộc là người chơi nào đã trói số 26 lên tế đàn. Người chơi này không có khả năng là số 21, tối hôm qua hắn hải đối phó với oán linh cường đại, bị thương không nhẹ, hơn nữa thân phận người chơi của hắn đã sớm bại lộ, muốn đưa số 26 lên tế đàn căn bản không cần phải hành động vào ban đêm. Người chơi lén lút đưa số 26 lên tế đài, đem mình hoàn mỹ ẩn nấp trong bóng tối, cũng không nhất định sẽ dễ đối phó hơn số 21.

Sau khi bọn phạm nhân vây xem 26 một vòng, liền tự giải tán, tiếp tục hành động của mình.

Hành động hôm nay của Giang Vấn Nguyên cũng giống như ngày hôm qua, tàng hình trước tất cả mọi người, hành vi duy nhất tương đối cao điệu, chính là theo yêu cầu của số 21 đem bữa trưa của hắn đóng gói đến cảnh ảo số 21.

Đúng sáu giờ tối, tiếng chuông không biết từ đâu lại vang lên.

Những người phạm tội nghe thấy tiếng chuông lại tập trung dưới tế đàn, sau khi nhiều người đến cảnh ảo 26 để xác minh, tội ác của số 26 đã được chứng minh, phù hợp với những gì được viết trên biển báo. Tế phẩm hôm nay, đã xác định chính là số 26. Bây giờ cần một người bước lên tế đàn và tuyên bố tội ác của số 26.

Tầm mắt của mọi người, như có như không rơi vào trên người số 21.

Số 21 không phụ sự mong đợi của mọi người bước ra khỏi đám đông và bước lên các bậc thang dẫn đến tế dàn. Hắn không nhanh không chậm leo lên tế đàn, từ trên cao nhìn xuống số 26 bị đóng đinh trên cột sỉ nhục, nhưng không lập tức đọc ra tội ác viết trên tấm biển: "Tôi rất chán ghét người lén lút trộm cắp thành quả lao động của người khác, số 26, cho cô một cơ hội, nếu cô có thể chỉ ra người đưa mình lên bàn thờ là ai, hoặc là đưa ra đặc điểm cá nhân đủ chi tiết của hắn, tôi có thể bảo vệ cô hôm nay không chết."

Nói xong, số 21 nâng cằm trật khớp của số 26 lên, răng rắc một tiếng khép lại khớp xương trật khớp.

Số 26 có chút bối rối, cô không ngờ số 21 lại không theo lý thuyết mà lại cho cô một cơ hội sống sót. Số 26 chỉ biết người chơi tập kích cô là một người đàn ông thân hình cường tráng, thuận tay trái, các thông tin khác hoàn toàn không biết. Số 26 nói ra hai tin tức này, còn có xác suất nhất định bảo vệ tính mạng, nhưng mà số 26 vẫn rất tham lam, cô ta mãnh liệt muốn sống sót, cho nên liền nói dối số 21: "Người đưa tôi lên đài tế là số 22!"

"Số 26, trong mắt cô, tôi chính là người ngu xuẩn đến mức có thể bị lời nói dối vụng về của cô lừa gạt sao?" Số 21 từ cổ họng nặn ra một tiếng cười lạnh, "Nếu như người đưa cô lên tế đàn bại lộ số hiệu của mình, còn có thể không đem toàn bộ chức năng tai mắt của cô đều phế bỏ, chờ cô đem số hiệu của hắn nói ra sao! Thân phận người chơi của cô đã bại lộ, lại bởi vì tôi và số 22 có quan hệ tốt, cô cảm thấy xác suất anh ta là người chơi không cao, cho nên chỉ cần đưa anh ta lên bàn tế, là có thể bức bách chúng tôi đi theo con đường thông quan tìm kiếm ý chí bàn tròn, cô cũng có thể sống sót. Tính toán rất khôn khéo!"

Số 26 thấy âm mưu của mình đã bị vạch trần trước mặt mọi người, lá gan đều bị dọa vỡ, không để ý vừa mới khép lại cằm còn đang đau đớn kịch liệt, tê tâm liệt phế hét to: "Tôi sai rồi, tôi sai rồi, người đàn ông bắt cóc tôi vóc người cường tráng, thuận tay trái, còn có, còn có một chút mùi hôi nách, tôi biết nhiều như vậy! Số 21, van cầu anh làm ơn để yên cho tôi!"

"Tôi đã cho cô cơ hội rồi." Số 21 lạnh lùng nói, hắn nhìn bảng, đọc ra tội danh của số 26: "Số 26, bởi vì khi sinh ra đã bị mẹ bỏ rơi, không thể tha thứ cho mẹ, dìm chết 28 phụ nữ mang thai, sau khi họ chết đuối, mổ ra và dùng Formalin sưu tầm thai nhi của họ, tự xưng là chị gái của thai nhi."

Sau khi đọc xong tội danh của số 26, số 21 liền không quay đầu lại mà đi xuống bậc thang.

Oán linh tập hợp cầu thể ngày hôm qua lần thứ hai từ trên bầu trời giáng xuống, oán linh người phụ nữ mang thai trong bụng bị rạch ra trống rỗng rơi xuống trên tế đài, dùng nước bao bọc hoàn toàn đầu số 26. Trong khi số 26 chết đuối, bụng liên tục phồng lên, sau khi bụng cô ta được nâng lên đến giới hạn, hai cánh tay của em bé xé rách bụng cô và chui ra khỏi tử cung.

Sau khi số 26 hoàn toàn không có động tĩnh, nhóm oán linh cảm thấy mỹ mãn mang thi thể cô bay về trong tập hợp oán linh.

Sau khi bước xuống tế đàn, số 21 đi thẳng đến trước mặt Giang Vấn Nguyên, dùng giọng điệu mệnh lệnh hợp lý nói: "Anh giúp tôi chú ý đến người thuận tay trái có vóc dáng cường tráng, có mùi hôi nách trong số những kẻ phạm nhân."

Sau khi cất lời xuống, số 21 cũng không đợi Giang Vấn Nguyên trả lời, liền không quay đầu lại mà đi về phía cảnh ảo số 21.

Giang Vấn Nguyên: ???

Có vẻ như tôi không hứa với anh, phải không?!

Hết chương 97

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info