ZingTruyen.Com

[Hoàn_Đang Beta] Bàn Tròn Trí Mạng - Tiếu Thanh Chanh

CHƯƠNG 83: Đưa em đến huỳnh quang lãng mạn

foxpii_07

CHƯƠNG 83: Đưa em đến huỳnh quang lãng mạn

Edit: Foxpii

Người chèo thuyền đứng ở đuôi thuyền nhỏ, đầu đội nón, làn da phơi nắng thành màu đồng cổ, khi nói chuyện lộ ra hai hàng răng trắng không chỉnh tề, hắn lắc lư chèo thuyền, tự hào giới thiệu quê hương mình cho người chơi.

"Trang Hương chúng tôi đời đời dựa vào nước mà sinh ra, là điển hình của vùng sông nước Giang Nam. Điểm tham quan lớn nhất của Trang Hương chúng tôi là hồ Ô Thang, hồ Ô Thang có phong cảnh hợp lòng người, cá tôm béo ngậy, chiếm diện tích rộng lớn, có khả năng phòng lụt mạnh mẽ. Cùng với hồ Ô Thang tương liên là đường sông Kì Bố Trang Hương, tổ tiên chúng tôi có thông minh nhanh nhẹn, tận dụng địa hình thay đổi để nước chảy nối liền với nhau giữa các ngôi nhà. Nhờ ân huệ của tổ tiên Thừa Trạch mà chúng tôi ra ngoài liền có thể thấy được nước, cho nên ngoài cửa mỗi nhà đều có một cái bến nhỏ. Các bà nội trợ giặt ủi hàng ngày, rửa rau, gạo, v.v. đều ở đây, thuyền qua lại cũng có thể neo đậu ở đây. Điều này không chỉ thuận tiện cho cuộc sống của chúng tôi, mà cũng có thể tận dụng tối đa không gian bên trong và bên ngoài của ngôi nhà."

Người chèo thuyền chèo thuyền nhỏ đi qua dưới một cây cầu vòm, động cầu rộng hơn một mét, tối đen mà râm mát. Người chèo thuyền thuận thế giới thiệu: "Đất đai ở Trang Hương vô cùng quý giá, so với đường thủy chi chít như sao trên trời thì đường phố của chúng tôi nhỏ hẹp hơn nhiều, vẻn vẹn chỉ có thể cho một người một trâu song song đi qua. Những con đường quanh co này được kết nối với nhau bằng cầu vòm, nhưng đối với du khách không quen thuộc với địa hình ở đây thì đi bộ ở đường phố và hẻm rất dễ bị lạc. Vì vậy, nếu khách du lịch muốn đi tham quan thì tôi khuyên bạn nên đi bộ đường thủy."

Giang Vấn Nguyên ngồi xổm xuống vị trí bên cạnh thuyền nhỏ, nhìn về phía dòng sông sâu thẳm, nước sông trong suốt. Này chỉ dựa vào tình yêu và sự bảo vệ của Trang Hương đối với môi trường là không đủ, còn phải có đường sông của Trang Hương hoặc là hồ Ô Thang, có khả năng tự phân hủy và làm sạch rất mạnh mẽ mới có thể làm cho nước sông mà mỗi nhà hộ gia đình quanh năm đều sử dụng duy trì được trạng thái trong suốt như vậy. Giang Vấn Nguyên hoàn toàn không biết gì về bối cảnh của trò chơi, liền đánh dấu trọng điểm cho hồ Ô Thang, cần phải tìm thời điểm thích hợp đến hồ Ô Thang xem một chút.

Người chèo thuyền nhỏ, cập bến một ngôi nhà dân: "Chúng ta đến rồi, mọi người lên bờ đi."

Ngôi nhà này có tường trắng ngói xanh, sử dụng gỗ thống nhất màu nâu đậm, trang trí mộc mạc duyên dáng, tổng thể làm cho người ta có cảm giác vô cùng thanh nhã. Bởi vì ở Trang Hương khí hậu ẩm ướt, cho nên khả năng thông gió của nhà dân rất tốt, từ bến sông vào nhà dân, đi qua một mảnh đất trống nhỏ, phía trước là nhà ăn và phòng khách hai tầng, hai bên là vườn nhỏ và sân khấu. Bỏ qua việc đây là không gian trong trò chơi bàn tròn thì thực sự có một loại cảm giác đang đi du lịch.

Người chèo thuyền neo đậu thuyền nhỏ ở bến tàu sau đó mới đi theo vào nhà dân: " Xin các vị khách nhân trước tiên theo tôi đến phòng khách dàn xếp ổn định, qua hai giờ nữa mới đến giờ cơm chiều. Các vị đi thuyền xe mệt nhọc, có thể ở trong phòng khách nghỉ ngơi, cũng có thể ở trong nhà dân dạo chơi một chút, hưởng thụ một chút mỹ lệ ở Trang Hương. Không phải là tôi khoe khoang, vợ tôi nấu ăn ở Trang Hương là tuyệt nhất, chắc chắn sẽ cho mọi người nếm thử các món ăn truyền thống ngon nhất ở Trang Hương, mỹ vị thì rất đáng để chờ đợi, mời mọi người tận tình chờ mong!"

Người chèo thuyền dẫn người chơi đến trước phòng khách tầng hai gạch xanh xám sau đó liền cáo từ đi làm công việc khác.

Từ sau khi Giang Vấn Nguyên thành công sửa đổi kế sách đối với kẻ phản bội, ngoại trừ người chơi tổ đội vào trò chơi thì đại bộ phận người chơi đều nguyện ý đi tìm người chơi liền kề làm đồng đội. Đánh dấu bên ngoài có thể làm cho kẻ phản bội không có nơi nào để che giấu, từ một góc độ khác là một cách tuyệt vời để xác nhận các đồng đội đáng tin cậy. Người chơi lần lượt hành động để tìm kiếm đồng đội trong vòng này của trò chơi.

Từ khi Tả Tri Ngôn chết, Giang Vấn đã không còn chủ động đi tìm mầm non thích hợp gia nhập Thanh Điểu nứa, mà cậu là người chơi có thực lực tổng hợp đứng đầu, bất kể Trần Miên có ở trong trò chơi hay không, cậu cái gì cũng không cần làm, tự nhiên sẽ có người tới tìm cậu tổ đội.

"Cái kia, xin chào đại lão, tôi là ngồi ở bên cạnh anh ở vị trí thứ hai, Cam Điềm Điềm. Tôi muốn lập đội với anh." Một giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai Giang Vấn Nguyên. Giang Vấn Nguyên quay đầu nhìn lại, một khuôn mặt ngọt ngào ngọt ngào xinh đẹp, cô buộc đuôi ngựa thấp hai bên, ăn mặc cũng là phong cách đáng yêu, thoạt nhìn tràn đầy collagen, mười phần thiếu nữ, đang hướng Giang Vấn Nguyên lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Giang Vấn Nguyên và Cam Điềm Điềm nhìn nhau ba giây, liền xác nhận cô không phải áo giáp của Trần Miên. Nhưng đối với tuổi của Cam Điềm Điềm, Giang Vấn Nguyên nhất thời cũng không cách nào phân biệt được Cam Điềm Điềm rốt cuộc là hàng thật giá thật vị thành niên, hay là lão yêu bà thích giả bộ non nớt, liền quyết định thử cô một lần. Giang Vấn Nguyên không chút lưu tình cự tuyệt nói: "Tôi đã có đồng đội rồi, cô đi tìm người khác tổ đội đi. Nhưng mà cho dù tôi không có đồng đội, thì tôi cũng không cần loại đại tiểu thư nũng nịu như cô. Biết rõ là sẽ vào trò chơi, mà lại vì thẩm mỹ nên không muốn lựa chọn quần áo thuận tiện hành động. Quan điểm chơi trò chơi của cô, thứ lỗi tôi không thể đồng ý."

Cam Điềm Điềm rất ít khi bị đàn ông lạnh nhạt, Giang Vấn Nguyên ở trước mặt mọi người nghiêm khắc phê bình cô, làm cho cô cảm thấy vô cùng khó chịu, nụ cười trên mặt cũng không nhịn được nữa, hốc mắt cũng bắt đầu chuyển đỏ. Một loạt phản ứng ngọt ngào vô cùng tự nhiên, không giống như đang diễn kịch, tố chất tâm lý yếu ớt như vậy, không có khả năng là lão yêu bà tâm sắt thép giả bộ non nớt.

Dù sao Cam Điềm Điềm cũng xếp hạng thứ hai trong vòng tổng hợp trò chơi này, một chút đả kích nho nhỏ thăm dò đối với cô ta mà nói không tính là cái gì. Cho nên Giang Vấn Nguyên yên lặng đánh dấu vị thành niên cho Cam Điềm Điềm trong lòng, liền không để ý tới cô nữa.

Giang Vấn Nguyên không nghĩ tới Cam Điềm Điềm một chút ủy khuất cũng chịu không nổi, sau khi bị mắng lập tức sẽ trả thù. Cam Điềm Điềm chỉ vào Giang Vấn Nguyên, dùng âm lượng mà tất cả người chơi ở đây đều có thể nghe được nói: "Anh cố ý nhục nhã tôi, muốn làm tôi tức giận, thật ra là anh không dám cho tôi xem ký hiệu mà tôi đã đánh dấu trên người anh. Tôi đã thấy tay phải của anh rồi, không có dấu hiệu nào do tôi làm cả. Anh chính là kẻ phản bội!"

Người chơi ngồi trên thuyền trên sông Trang Hương hơn mười phút mới đến được nhà dân, Cam Điềm Điềm đã sớm xác nhận dấu hiệu trên tay phải của Giang Vấn Nguyên trên thuyền nhỏ, biết hắn không phải kẻ phản bội, nhưng Giang Vấn Nguyên lúc ngồi trên thuyền đưa tay phải vào sông lấy nước, không cẩn thận đã rửa sạch dấu hiệu trên tay. Cam Điềm Điềm mặc kệ Giang Vấn Nguyên có cách nào chứng minh mình trong sạch hay không, nếu Giang Vấn Nguyên dám nhục nhã cô, mặc kệ cậu có phải là người đứng đầu hay không, cô đều muốn cậu trả giá cho hành vi của mình!

Vì chứng minh cách nói của mình, Cam Điềm Điềm giơ tay phải lên, "Bàn tròn vị trí thứ ba ở đâu, đến xác nhận dấu hiệu trên tay tôi đi, có phải là dấu hiệu của cậu hay không. Trò chơi bàn tròn chỉ có một kẻ phản bội, tôi không phải là kẻ phản bội, không cần phải vu khống người khác là kẻ phản bội để rửa sạch sự nghi ngờ của họ. Vì vậy, kẻ phản bội của trò chơi này chính là người ở vị trí số một!"

Ánh mắt của tất cả người chơi đều tập trung vào Giang Vấn Nguyên, nhưng Giang Vấn Nguyên lại không hề bối rối chút nào, thậm chí cậu còn bình tĩnh phân tích tính cách Cam Điềm Điềm. Tính cách của Cam Điềm Điềm rất rõ ràng, không chịu nổi ủy khuất, có thù tất báo, đối mặt với thực lực áp chế, danh hiệu thứ nhất cô đều có thể cắn một miếng, tính cách xúc động cùng tố chất tâm lý như vậy, tựa hồ không xứng với thân phận xếp hạng tổng hợp thứ hai.

Nhưng bảng xếp hạng trò chơi bàn tròn cũng không phụ thuộc hoàn toàn vào thực lực của người chơi, còn phải xem người chơi và mức độ phù hợp của trò chơi. Tựa như vòng trò chơi cuối cùng của cậu và Tả Tri Ngôn hai năm trước, Trương Thiết Ngưu chưa từng học trung học, nếu như hắn không chết sớm thì hắn nhất định có thể sống đến khi Giang Vấn Nguyên thông quan trò chơi, bởi vì điều kiện của bản thân hắn cùng trò chơi vô cùng phù hợp. Trương Thiết Ngưu ở vòng trò chơi kia xếp hạng không thấp, tương tự, bị Giang Vấn Nguyên khiêu khích liền thiếu kiên nhẫn Cam Điềm Điềm, cô có thể xếp hạng thứ hai trong trò chơi này, ngoại trừ nhân tố thực lực ra, càng có thể là bởi vì điều kiện bản thân của cô ta cùng trò chơi vòng này vô cùng phù hợp.

Những người chơi khác không biết rằng tư duy của Giang Vấn Nguyên đã bỏ xa họ. Bọn họ đang nín thở chờ Giang Vấn Nguyên chứng minh mình trong sạch. Nếu Giang Vấn Nguyên không thể chứng minh sự trong sạch của cậu, cho dù là người chơi xếp hạng nhất tổng hợp, bọn họ tập hợp đủ lực lượng của mọi người cũng có thể giết chết cậu!

Trong số những người chơi này, một người chơi nam đã chứng kiến sự thật. Hắn đứng ra: "Các vị bình tĩnh, cũng đừng bị người ta dùng súng kích thích. Này, em gái thứ hai của bàn tròn, trước tiên em nói rõ ràng, dấu hiệu em làm rốt cuộc là gì?"

Cam Điềm Điềm có chút hoảng hốt, nhưng vẫn chết không buông lỏng, "Tôi nói thì còn có ý nghĩa sao, trên tay hắn căn bản không có dấu hiệu."

"Em không nói, chúng tôi làm sao biết được người xếp thứ nhất có phải là kẻ phản bội hay không?" Người chơi nam dừng một chút: "Đúng rồi, tôi quên tự giới thiệu, tôi là Mạc Phàm. Công việc thực tế là chuyên gia tâm lý phát hiện nói dối, nếu em muốn nói dối tôi thì phải cẩn thận một chút."

Cam Điềm Điềm cắn răng, chỉ có thể thành thật đem dấu hiệu mình làm nói ra, "Là ba chữ Cam Điềm Điềm màu lam."

Mạc Phàm lộ ra một nụ cười với Cam Điềm Điềm: "Rất tốt, em không nói dối. Tôi nghĩ vừa rồi kỳ thật không ít người chơi đều nhìn thấy người thứ nhất bàn tròn đưa tay phải vào trong dòng sông lấy nước. Tôi nhìn thấy nhiều hơn các vị, tôi thấy anh ấy chụp lại dấu hiệu trên lưng bàn tay sau đó mới tiến hành lấy nước. Chỉ cần để cho anh đem ảnh chụp ra, cùng Cam Điềm Điềm đối chiếu, vậy là có thể chứng minh anh ấy trong sạch rồi."

Mạc Phàm đi về phía Giang Vấn Nguyên, nháy mắt với cậu: "Xin chào, có thể cho tôi mượn điện thoại di động của anh không?"

Giang Vấn Nguyên hoàn toàn không phối hợp với Mạc Phàm: "Cám ơn lòng tốt của cậu, cậu đã nhìn thấy dấu hiệu trên tay phải của tôi, cho nên muốn dùng hình ảnh chứng minh sự trong sạch của tôi đúng không? Nhưng thật không may, tôi đã không chụp ảnh, không thể hợp tác với cậu để chứng minh sự vô tội của tôi bằng cách sử dụng hình ảnh giả."

Cam Điềm Điềm ở bên cạnh cười lạnh: "Vậy anh muốn chứng minh mình trong sạch như thế nào?"

"Mọi người đều biết, kẻ phản bội có năng lực đặc biệt mà trò chơi bàn tròn ban cho, tương đương với việc hắn không thể thu thập con rối, cũng không thể sử dụng năng lực đặc biệt của con rối." Giang Vấn Nguyên thản nhiên nói.

Cam Điềm Điềm không thể tưởng tượng nổi nhìn Giang Vấn Nguyên: "Cho nên anh muốn vì chứng minh sự trong sạch của mình mà lãng phí con rối quý giá?"

"Con rối của tôi, tôi muốn dùng như thế nào thì dùng như thế đấy." Giang Vấn Nguyên lấy ra một con rối thủy tinh hoàn toàn trong suốt từ không gian đặc biệt, kích hoạt năng lực của nó. Con rối thủy tinh hóa thành một chút huỳnh quang biến mất trong không khí, Giang Vấn Nguyên nói, "Tôi cảm thấy hơi nóng, rối ơi, giảm nhiệt độ xuống 5 độ C."

Giang Vấn Nguyên vừa dứt lời, người chơi ở đây lập tức cảm giác được nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, có một người chơi mang theo nhiệt kế móc ra xem, quả thật vừa vặn giảm xuống 5 độ C. Người chơi nhìn Giang Vấn Nguyên không chớp một cái liền dùng con rối vô cùng có giá trị ra ngoài, đều tức giận giậm chân đấm ngực, trong trò chơi nhiệt độ cao có thể phát huy tác dụng cực lớn của con rối quý giá a, cứ như vậy mà bị lãng phí!

Nhưng mà đây vẫn chưa phải là kết thúc, một cô gái xinh đẹp đi đến bên cạnh Giang Vấn Nguyên, thân mật kéo cánh tay cậu, tựa đầu vào vai cậu, làm nũng nói: "Anh yêu, con rối biến thành huỳnh quang xem thật là thích nha, anh biến cho em xem một lần nữa đi."

Giang Vấn Nguyên không nhịn được mà giật giật khóe miệng, Trần Miên diễn vai quỷ gì đây, thế nhưng cậu vẫn rất phối hợp lấy con rối thứ hai từ trong không gian đặc thù ra một con rooid toàn thân lông trắng, năng lực đặc thù: Bói toán cát hung của bất kỳ thứ gì trong tầm mắt người chơi. Giang Vấn Nguyên kích hoạt năng lực đặc biệt của khối lông trắng, hỏi trong đám huỳnh quang: "Xin hãy bói toán phòng nào phù hợp nhất với chúng tôi."

Trần Miên nhìn ánh huỳnh quang tung bay, cảm thán nói: "Đẹp quá nha!"

Những người chơi chứng kiến thực lực và sự sủng ái của Giang Vấn Nguyên: ......

Khả năng đặc biệt có thể bói toán cát hung, năng lực đặc biệt trân quý như vậy, thế mà lại dùng để bói toán ở gian phòng nào, quả thật là phung phí của trời! Trò chơi mà chúng ta chơi cùng với trò chơi mà đại lão chơi có thể không phải là cùng một trò chơi bàn tròn. Tạm biệt .jpg

Nhưng mà người chơi tuyệt đối không nghĩ tới, đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi.

Sau khi Giang Vấn Nguyên và Trần Miên tiến vào căn phòng được chọn bói toán, Trần Miên lại đưa ra yêu cầu với Giang Vấn Nguyên: "Anh yêu, vừa rồi hai con rối đều dùng ngoài trời, huỳnh quang của con rối tiêu tán quá nhanh, em không thể thưởng thức vẻ đẹp của huỳnh quang. Chúng ta sử dụng con rối lần nữa trong phòng của chúng ta đi, vậy thì huỳnh quang sẽ biến mất chậm hơn và em sẽ có thể tận hưởng cảm giác như đang ở trong huỳnh quang."

Giang Vấn Nguyên hoàn toàn phục cớ sử dụng con rối của Trần Miên, cậu lấy ra một con rối hầu gái, giao cho Trần Miên: "Lần này em dùng đi, như vậy càng có cảm giác ở trong huỳnh quang. Con rối hầu gái này có thể dọn dẹp tất cả những vật tĩnh mà em muốn dọn dẹp trong tầm mắt của em. Em có thể sử dụng nó sau khi quyết định mệnh lệnh mà mình muốn đưa ra.. "

Hiệu quả cách âm của phòng ở nhà dân cũng không tốt lắm, mấy người chơi trốn ở ngoài phòng ngủ của Giang Vấn Nguyên và Trần Miên nghe lén, nghe Giang Vấn Nguyên giới thiệu năng lực đặc biệt của con rối hầu gái mà trái tim bọn họ như đang nhỏ máu, nếu như khi quỷ quái ở trạng thái tĩnh có thể nhìn nó rồi sử dụng con rối hầu gái, không cần tốn nhiều công sức vận tiêu diệt được quỷ quái. Dùng con rối quý giá như vậy để cho người yêu xem huỳnh quang, đệ nhất bàn tròn có phải Thạch Nhạc Chí* hay không?!

(*gốc 石乐志 – Shí lè zhì – Thạch Nhạc Chí: ngôn ngữ mạng chỉ những người bị mất lý trí, làm những chuyện ngu ngốc, 石乐志 có cách đọc gần giống 失了智 – Shī le zhì – mất lý trí )

Đây khẳng định là giả, xem huỳnh quang của con rối còn không bằng trở về hiện thực xem pháo hoa. Đối với người chơi thực lực mạnh mà nói, làm pháo hoa thế kỷ cũng chỉ là chuyện tùy tiện chơi đùa, làm sao có thể lãng phí con rối đây! Người chơi nghe lén tin chắc rằng Giang Vấn Nguyên vừa mới dùng hết hai con rối là đang giả vờ, đang uy hiếp người chơi khác, con rối hầu gái trân quý như vậy, làm sao bọn họ có thể dùng! Chắc chắn là giả vờ sử dụng con rối!

Người chơi nghe lén nhìn thấy trên cánh cửa vừa vặn có một khe hở, hắn dán mắt vào khe cửa nhìn vào trong, chắc chắn không có huỳnh quang ——

Bốp bốp bốp! Đây là âm thanh vả mặt điên cuồng.

Trần Miên dùng con rối vô cùng quyết đoán, sau khi kích hoạt năng lực của con rối hầu gái, ở trong vòng vây của huỳnh quang tao nhã xoay một vòng, kinh hỉ nói với Giang Vấn Nguyên: "Oa, năng lực đặc biệt của con rối này thật sự quá lợi hại, ở nhà tiểu năng thủ a, em đã ra lệnh cho con rối hầu gái dọn dẹp tất cả bụi bặm và rác rưởi mà em nhìn thấy. Anh nhìn xem, phòng của chúng ta bây giờ rất là sạch sẽ!"

Ban đầu người chơi cảm thấy vô cùng nóng nảy với việc Giang Vấn Nguyên lạm dụng con rối, nhưng khi Giang Vấn Nguyên sử dụng hai mươi con rối chỉ trong vòng hai giờ ngắn ngủi trước bữa ăn, tâm trạng của người chơi chỉ còn là chết lặng. Trò chơi mà bọn họ chơi vốn không phải là cùng một trò chơi với đại lão.

Đại lão là đang chơi đưa em đến huỳnh quang lãng mạn. 

Hết chương 83

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com