ZingTruyen.Com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 96. Công lược hầu gia tàn nhẫn 10

PN10003

Xe ngựa dừng ở một thôn trang ngoài thành.

Tống Y Nhân được Hàn Viêm ôm xuống xe ngựa, nàng vốn là muốn tự mình đi xuống, nhưng lại không lay chuyển được Hàn Viêm.

Thôn trang nhìn bề ngoài trang nghiêm tú mục, bên trong lại có một hương vị khác, cảnh sắc tú lệ tinh xảo, thanh u thanh tĩnh, vô cùng thích hợp tĩnh dưỡng.

Sau khi dàn xếp xong cho Tống Y Nhân, trong phòng, Hàn Viêm nhìn nàng nói: "Nàng cứ yên tâm ở chỗ này dưỡng thai, chờ khi nàng ở cữ xong, ta lại đón nàng và hài tử trở về Hầu phủ."

Tống Y Nhân cau mày, thanh âm có vài phần run rẩy: "Vậy ngươi để cho người khác đối đãi với đứa nhỏ này thế nào?"

Ngữ khí Hàn Viêm mang theo chút vui mừng: "Nàng rất lo lắng chuyện này?"

Tống Y Nhân nhìn mặt đất, hít sâu một hơi nói: "Chẳng lẽ ngươi hy vọng đứa nhỏ này sau khi lớn lên, bị người khác gọi là....."

Nói tới đây, nàng tựa hồ khó có thể mở miệng, trên mặt lại nhiễm một tầng bi thương.

"Vậy nàng hy vọng ta phải làm thế nào?" Hàn Viêm nhìn nàng, ngữ khí trấn định, sâu trong ánh mắt cất chứa một tia mong đợi.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, Tống Y Nhân gục đầu xuống, chậm rãi nói: "Ngươi thành thân đi, đem đứa nhỏ này..... ghi dưới danh nghĩa của nàng ấy."

Vừa dứt lời, Hàn Viêm liền vọt lên tới trước mặt nàng, tay dùng sức nắm chặt bả vai Tống Y Nhân, cưỡng bách nàng đối diện với hắn.

Con ngươi kinh hoảng thất thố đối diện với ánh mắt âm trầm phẫn nộ của Hàn Viêm.

Hắn hung ác nhìn chằm chằm nàng, từng chữ phun từ kẽ răng ra: "Nàng muốn vứt bỏ ta và đứa nhỏ này đến vậy sao? Hả?"

Nghe thấy từ miệng nàng nói ra câu muốn hắn thành thân, Hàn Viêm quả thực không thể khống chế được lửa giận trong lòng, nàng thật sự, thật sự không thích hắn chút nào sao? Một chút cũng không có? Đem hắn đẩy cho người khác mà nàng còn có thể dứt khoát không chút do dự.

Tống Y Nhân mở mịt nhìn hắn: "Đây là lựa chọn duy nhất."

"Duy nhất?" Hàn Viêm cố gắng kiềm chế lửa giận cùng với cảm giác đau đớn, hắn châm chọc nói: "Nàng yên tâm đem con của mình cho nữ nhân khác sao? Nàng cảm thấy nữ nhân nào sẽ có lòng tốt nuôi dưỡng đứa bé? Nàng cho rằng các nàng sẽ thiệt tình đối đãi với hài tử của nàng sao?"

Nghe vậy, Tống Y Nhân lệ rơi đầy mặt, nàng thống khổ nhắm hai mắt lại: "Vậy ngươi muốn thế nào? Để đứa bé này sau khi ra đời đều bị người ta nói là nghiệt chủng do phụ thân cùng với mẹ kế loạn luân hạ sinh sao?"

Hàn Viêm trầm mặc: "Nàng để ý những ánh mắt thế tục đó như vậy?"

Tống Y Nhân vẫn nhắm hai mắt, nước mắt không ngừng chảy xuống, làm ướt vạt áo.

Không nghe thấy nàng trả lời, Hàn Viêm đã biết đáp án.

Hắn ôm nàng vào lòng, tự giễu nói: "Quả nhiên, trong lòng nàng, chưa từng để ý tới ta. Nếu lúc trước ta tới sớm một bước, giữa chúng ta có phải sẽ không đi đến cục diện như hôm nay không? Nếu lúc trước người cưới nàng là ta, nàng sẽ còn hận ta sao?"

"Ngươi....." Nàng muốn mở miệng chất vấn.

"Nếu ta nói ta muốn cưới nàng, nàng nguyện ý không?" Hàn Viêm đáng gãy lời nàng, buông nàng ra, nhìn bộ dáng ngây người của Tống Y Nhân.

Sau khi sửng sốt, Tống Y Nhân mới tìm vệ giọng nói của mình, nàng nhìn Hàn Viêm, ngơ ngác hỏi: "Vì sao? Ngươi không sợ bọn họ....."

"A....." Hàn Viêm thấp giọng tự giễu cười: "Vì sao phải sợ? Chuyện mà Hàn Viêm ta làm, còn chưa đến lượt người khác xen vào."

Hắn ngưng mắt nhìn Tống Y Nhân, ánh mắt tràn ngập kiên định, ngữ khí chân thật đáng tin nói: "Cho dù nàng không muốn, cũng không có cách nào, chỉ có như vậy, nàng mới có thể danh chính ngôn thuận làm hài tử gọi nàng một tiếng mẫu thân."

"Nhưng mà....." Trong mắt Tống Y Nhân che kín giãy giụa cùng rối rắm.

"Không có nhưng gì cả, ta cho nàng thời gian một ngày để suy xét." Hàn Viêm không để ý tới giãy giụa cùng rối rắm của Tống Y Nhân, đứng dậy ra khỏi phòng.

Hắn chỉ hy vọng Tống Y Nhân trả lời là nguyện ý, cho dù là vì hài tử.

Có lẽ nàng không biết, tại rất nhiều năm trước, hắn đã chờ mong hôn lễ của bọn họ sẽ như thế nào, chỉ là không ai nghĩ tới, gặp lại lần nữa, lại thấy nàng mặc giá y gả cho phụ thân hắn.....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com