ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 90. Công lược hầu gia tàn nhẫn 4 (H)

PN10003

Tay Hàn Viêm không biết từ khi nào đi xuống, với vào trong váy của Tống Y Nhân, không ngừng vuốt ve khiêu khích đùi trong của nàng.

Đến khi chạm vào nơi khu rừng thần bí, sờ đến một mảnh vải dệt ướt át, khiến hắn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, sau đó chính là dục vọng càng thêm mãnh liệt.

Hắn ngẩng đầu, trong mắt chứa đầy dục vọng trần trụi, bàn tay dùng sức, chỉ nghe xoạc một tiếng, quần lót mỏng bị hắn vô tình xé rách vứt xuống đất.

"Ân a..... Ô a....." Tống Y Nhân cọ xát hai chân, nhìn từ bên ngoài chỉ có một tầng váy mỏng che đậy phong cảnh dưới thân nàng, bàn tay nam nhân phủ lên cánh hoa, vết chai trên ngón tay thô ráp lão luyện tìm được hoa hạch đang giấu trong cánh hoa non mềm.

Hắn dùng sức ấn, vuốt ve viên hoa hạch mẫn cảm, thân thể mềm mại trong lòng ngực run rẩy vặn vẹo, càng nhiều tiếng rên rỉ kiều mị truyền vào trong tai hắn.

Hô hấp Hàn Viêm thô nặng thêm vài phần, côn thịt trướng phát đau dưới thân hận không thể hung hăng mãnh làm tao huyệt mất hồn ngay lập tức, cắm nàng dâm thủy văng khắp nơi, không ngừng rên rỉ dâm đãng.

Trong lòng hắn tuy nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt lại vô cùng bình tĩnh, hai ngón tay hắn vuốt ve hoa hạch nho nhỏ, ngón giữa cắm vào hoa huyệt đầy mật dịch, lòng bàn tay thô ráp quấy loạn theo vách trong.

Một bàn tay còn lại đùa bỡn ngực Tống Y Nhân, ngón trỏ và ngón cái lôi kéo xoay tròn đầu vú đã sung huyết, lâu lâu lại cúi đầu dùng lưỡi liếm mút.

"A a..... Không cần..... Ân a..... Chịu không nổi..... Ô ô...... A....."  Tống Y Nhân bị đùa bỡn khiêu khích này kích thích dục hỏa đốt người, hoa huyệt mẫn cảm gắt gao siết chặt lấy ngón tay Hàn Viêm, mật dịch tiết ra ngày càng nhiều, hoa hạch sung huyết sưng to vẫn còn đang bị bàn tay thô ráp đè ép vuốt ve.

Từng luồng mật dịch trong suốt chảy ra từ hoa huyệt, làm ướt tay Hàn Viêm, trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện thần sắc trào phúng, hắn ám ách nói: "Mẫu thân cũng thật là ướt, dâm thủy đều chảy lên tay nhi tử, kêu lớn tiếng như vậy cũng không sợ những thị vệ ngoài cửa đó nghe được sao?"

"Ô a...... Xin ngươi..... Không cần.....A....." Trong đôi mắt ngập nước đều là cầu xin, Tống Y Nhân nỗ lực áp chế rên rỉ, lại không thắng nổi bàn tay to đang không ngừng tác loạn dưới thân nàng.

Hàn Viêm cuối cùng cũng buông tha cho hoa hạch đã sung huyết, hắn đem hai ngón tay đâm vào u kính ướt át, bắt chước động tác khi giao hợp thọc vào rút ra, cảm thán nói: "Mẫu thân quả không hổ danh là mỹ nhân nổi danh Vân Châu, tao huyệt này đã bị hài nhi đùa bỡn hơn hai năm mà vẫn khẩn trí như ban đầu, cũng khó trách những nam nhân đó cảm thấy đáng tiếc vì ngài tuổi còn trẻ mà đã phải làm quả phụ, nếu như để bọn họ thấy bộ dáng này của ngài, chỉ sợ là bọn họ đều hận không thể xé nát quần áo, thao nát tao huyệt của người."

"Ân ân a a..... Đừng..... Ân a..... Đừng nói nữa..... Ân ân a a....." Lời nói nhục nhã này khiến Tống Y Nhân muốn lên tiếng phủ nhận, thân thể lại không kiềm chế được mà vặn vẹo mông, đón ý hùa động tác thọc vào rút ra của ngón tay.

"A, xem ra mẫu thân bị hài nhi cắm rất thoải mái, tao huyệt cắn chặt như vậy." Hàn Viêm nói xong, hai ngón tay hung hăng đỉnh lộng, có vẻ như là chạm tới điểm mẫn cảm của Tống Y Nhân, nàng nức nở một tiếng, cơ thể không ngừng run rẩy.

Hàn Viêm luôn quan sát Tống Y Nhân tất nhiên phát hiện ra điểm này, ngón tay mỗi lần cắm vào thường cọ qua nơi đó một chút, nhưng lại không cho nàng thống khoái, sau cảm giác tê dại chính là hư không cùng ngứa ngáy.

"Ô a..... Cho ta...... Ân a......" Hai đùi nhịn không được kẹp chặt cọ xát, Tống Y Nhân khát vọng cầu xin nhìn Hàn Viêm, nàng rất muốn, muốn hắn hung hăng va chạm trong cơ thể nàng.

"Cho ngài? Mẫu thân là muốn nhi tử cho cái gì?" Giọng nói Hàn Viêm chứa đầy ác ý, ngón tay bỗng nhiên dùng sức thọc vào rút ra trong hoa huyệt.

"A..... Ân a a....." Tống Y Nhân bất lực phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, chỉ là ngón tay lại đột nhiên ngừng lại, thong thả quấy loạn bên trong hoa huyệt.

"Ô..... Xin ngươi..... Đừng ngừng lại......" Không thể chịu đựng được cảm giác đang vui thích bỗng nhiên bị ngừng lại, tay Tống Y Nhân nắm chặt quần áo Hàn Viêm, ánh mắt khát vọng mà bất lực nhìn hắn.

Hàn Viêm tà ác cười, ngữ khí tràn ngập dụ hoặc: "Chỉ cần mẫu thân nói muốn hài nhi làm thế nào, hài nhi nhất định sẽ làm theo, thỏa mãn mẫu thân, tỷ như nói..... Dùng côn thịt vừa thô vừa lớn hung hăng cắm hư tiểu tao huyệt của người......"

Trong lòng Tống Y Nhân nhảy dựng, ngây người nhìn hắn, cuối cùng vẫn là dục vọng chiến thắng lý trí, nàng nhắm mắt lại, thanh âm run rẩy cầu xin: "Ta muốn ngươi..... lấy lòng ta....."

Hàn Viêm sửng sốt, sau đó cười ha hả, tràn ngập ác ý: "Vậy hài nhi liền như mong muốn của mẫu thân."

Hắn nói xong, rút ra ngón tay trong hoa huyệt, xé nát quần áo còn trên người Tống Y Nhân, cả người nàng trần trụi nằm trong lòng hắn mặc người xâu xé.

Hắn đặt nàng trên bàn, mạnh mẽ tách ra hai chân thon dài, cánh hoa dính đầy mật dịch cùng với huyệt khẩu phấn nộn bại lộ dưới mắt hắn, huyệt khẩu ướt át còn đang co rụt lại phun ra mật dịch.

Hàn Viêm trực tiếp cúi người, đôi môi ấm áp dán lên hao huyệt, đầu lưỡi liếm láp huyệt khẩu, thanh âm liếm mút mật dịch không ngừng tấm táp vang lên.

"A ha..... A a..... Không cần...... Ân a....." Tống Y Nhân không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy, nàng kẹp chặt hai chân lại, cúi đầu xuống nhìn, liền thấy một cái đầu đen đang vùi giữa hai chân nàng.

Đầu lưỡi ấm nóng linh hoạt không ngừng liếm mút huyệt khẩu và hoa hạch sung huyết, từng ngụm mút lấy mật dịch chảy ra, kích thích làm nàng thoải mái đến mức ngón chân đều cuộn tròn lên.

Đầu lưỡi Hàn Viêm cuốn lấy hoa hạch đã sung huyết, hung hăng dùng sức liếm mút gặm cắn.

"A a..... Ta chịu không nổi..... Không cần..... A a a..... Dừng lại a..... A a....." Hoa huyệt dưới thân run rẩy co rút mãnh liệt, cả người Tống Y Nhân như bị điện giật, mười ngón tay siết chặt bức họa dưới thân, hoa huyệt phun ra lượng lớn mật dịch trong suốt, bị Hàn Viêm từng ngụm từng ngụm nuốt hết.

Cao trào qua đi, cả người nàng xụi lơ nằm trên bàn.

Hàn Viêm ngẩng đầu lên từ giữa hai chân nàng, cởi bỏ đai lưng, phóng xuất ra côn thịt đã trướng đau, để ở huyệt khẩu phấn nộn.

"Hiện tại đến lượt mẫu thân lấy lòng hài nhi." Hắn nói xong, kéo chân nàng đặt lên vai mình, vòng eo dùng sức, côn thịt thô dài hung hăng cắm vào, phụt một tiếng, toàn bộ côn thịt cắm vào hoa huyệt ướt đẫm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info