ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 8. Công lược bác sĩ trúc mã 7 (H)

PN10003

Diêu Vi xấu hổ và giận dữ muốn chết, nơi núi tuyết chưa từng bị ai đụng chạm vào, vậy mà hiện giờ lại bị nam nhân tùy ý đùa bỡn.

Cô hoảng loạn duối tay đi ngăn cản động tác của Quý Hàn, lại bị cánh tay hữu lực cường tráng khác chế trụ, áp lên trên đỉnh đầu.

Quý Hàn hôn thô bạo, tràn ngập tính xâm lược, phảng phất muốn đem toàn bộ tức giận trong lòng hắn phát tiết ra hết, hôn đến mức Diêu Vi không thở nổi mới buông tha cho cô.

Đồng thời cũng đem ra bàn tay to đang xoa bộ ngực.

Diêu Vi hút từng ngụm khí, cô có cảm giác chính mình như cá rời khỏi nước, sắp thiếu dưỡng khí mà chết.

Ánh mắt u ám của Quý Hàn đảo qua khuôn mặt đã đỏ lên của Diêu Vi, đôi mắt mê ly ngập nước, đôi môi đỏ kiều diễm ướt át khẽ nhếch, cùng với bộ ngực đang không ngừng phập phồng.

Hô hấp của hắn lại thô nặng thêm vài phần, bàn tay to thô bạo dùng sức xé, áo khoác màu đen của Diêu Vi mở ra, áo sơmi trắng bên trong cũng bị rơi xuống vài chiếc cúc áo, hoàn toàn lộ ra nịt ngực ren màu đen bên trong.

Da thịt trắng nõn cùng nịt ngực ren màu đen hình thành sự đối lập, hai luồng đầy đặn cực lớn tạo thành đường cong mê người.

Thanh âm của Quý Hàn vô cùng ám ách: "Không nghĩ tới ngực của em cũng rất lớn, cũng không biết đã bị bao nhiêu nam nhân chơi đùa qua....."

Nói, bàn tay to đẩy nịt ngực lên trên, hai cái vú lớn nhảy ra, cực kỳ đẹp.

Hai viên anh đào tinh xảo màu hồng điểm xuyết trên bộ ngực tuyết trắng, nhìn qua cực kỳ mê người, có lẽ là bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh, hai viên anh đào màu hồng sợ hãi run rẩy.

Quý Hàn híp mắt, tò mò duỗi tay nhéo một viên.

Hành động này làm Diêu Vi thét chói tai, căm tức nhìn hắn, lòng bàn tay có chứa vết chai chạm vào địa phương mẫn cảm của mình, làm sao có thể không tức giận được.

Chính là gương mặt đỏ bừng do xấu hổ và giận dữ, đôi mắt ngập nước, nhìn thế nào cũng không có lực uy hiếp, ngược lại càng chọc người đến hung hăng chà đạp cô.

Quý Hàn trực tiếp cúi đầu, ngậm lấy tiểu anh đào mà vừa rồi hắn mới nhéo, đầu lưỡi không ngừng liếm mút.

"A....." Diêu Vi cứng đờ cả người, không nhịn được kẹp chặt hai chân lại, bụng nhỏ vụt ra một cỗ nhiệt lưu, cảm giác tê dại từ đầu vú truyền ra khắp toàn thân, cô không nhịn được run rẩy cuộn tròn lên, khóc nức nở: "Không cần..... Không cần..... Như vậy....."

Quý Hàn giống như không nghe thấy, tiếp tục liếp láp tiểu anh đào trong miệng, thường dùng hàm răng cắn nhẹ, không ngoài dự kiến nghe được từng tiếng hút không khí của Diêu Vi, ngẫu nhiên dùng lưỡi liếm mút nhũ thịt của bộ ngực.

Đồng thời, hắn vươn một bàn tay to, đùa bỡn bên ngực còn lại, không ngừng vuốt ve, xoa nắn ra các loại hình dạng.

Bàn tay nóng bỏng thường ma sát một viên tiểu anh đào đã đứng thẳng khác, thẳng đến khi nó trở nên cứng lại ở trong tay, hắn mới phun ra viên còn lại.

Trải qua dâm loạn của Quý Hàn, viên anh đào bị hắn cắn qua trở nên vừa to vừa cứng, còn bị nước miếng làm cho ướt dầm dề, trên bộ ngực tuyết trắng cũng ngập tràn dâu tây màu đỏ.

"Viên còn lại, có muốn anh cũng liếm nó hay không ?" Hơi thở cực nóng sát vào bên tai Diêu Vi, phun ở cần cổ trắng nõn.

Gần như là hạ lưu ngôn ngữ, làm cho Diêu Vi xấu hổ và giận dữ nhắm mắt lại, giờ phút này cô bị đùa bỡn cả người xụi lơ, không có lấy một tia sức lực, vừa rồi vẫn luôn cắn môi dưới, để tránh cho chính mình phát ra âm thanh mắc cỡ.

Thấy cô không nói lời nào, Quý Hàn trực tiếp ngậm lấy vành tay đỏ như máu của Diêu Vi, liếm láp tinh tế, không có bất ngờ gì xảy ra, nữ nhân dưới thân lại một trận run rẩy.

"Ân....." Diêu Vi rốt cục khó nhịn ra rên rỉ một tiếng, cô cảm giác cả người giống như sắp bốc cháy, quần lót phía dưới sớm đã ướt đẫm dưới sự trêu chọc của Quý Hàn, cảm giác chỗ tư mật truyền đến từng đợt hư không.

Quý Hàn dần dần hướng đến hôn chiếc cổ trắng nõn của Diêu Vi, một bàn tay không ngừng mò xuống phía dưới, bỗng nhiên dò xét đi vào từ phía dưỡi của bộ váy.

"Anh đừng......" Diêu Vi kinh hoảng, sợ hãi hắn phát hiện bí mật của mình, cuống quýt kẹp lại hai chân.

Nhưng mà giờ phút này cả người cô vô lực, sao có thể chống đỡ được bàn tay to hữu lực của Quý Hàn.

Lòng bàn tay thô ráp chạm đến quần lót ngập tràn ướt át, Diêu Vi nhắm mắt lại nhận mệnh, thân thể mẫn cảm vì bị đụng chạm vào nơi tư mật càng run rẩy cùng tê dại.

Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp của Quý Hàn, lại nồng đậm ác ý: "Mới hôn có mấy cái liền ướt? Thân thể này cũng thật dâm đãng..... Có phải em đã sớm chờ mong anh làm vậy phải không? Cho nên mỗi ngày mới ân cần đưa cho anh bữa sáng, chính là hy vọng bị anh thao đi?"

Nói, lòng bàn tay thô ráp của Quý Hàn cách quần lót mỏng dùng sức ấn cánh hoa mẫn cảm của Diêu Vi.

"Ân a..... Quý..... Quý Hàn..... Anh..... Hỗn đản....." Diêu Vi nức nở, khẽ nhếch môi đỏ, cả người không ngừng run rẩy, một nửa là vì bỗng nhiên bị Quý Hàn tập kích, một nửa là vì lời nói nhục nhã của hắn.

"Nga? Anh hỗn đản? " Ánh mắt của Quý Hàn trở nên cực kỳ đáng sợ, hắn cười lạnh lùng: "Xem ra là em chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."

Hắn đột nhiên đứng dậy, dùng sức đem bộ váy dưới thân Diêu Vi cởi ra, phía dưới chỉ mặc một chiếc quần lót ren màu đen, bụng nhỏ trắng nõn cùng đùi thon dài bị mở ra.

"Anh làm gì vậy ?!" Diêu Vi nóng nảy, thật nhanh, cô đã cảm giác được phía dưới chợt lạnh, hóa ra là Quý Hàn đã chậm rãi kéo quần lót ren màu đen xuống, thời điểm cởi ra mơ hồ có thể thấy được sợi chỉ bạc dính trên quần lót bị kéo dài.

Dưới thân Quý Hàn đã sớm cứng rắn như thiết, thấy một màn dâm mỹ như vậy, cảm giác càng thêm trướng to.

Quần lót hoàn toàn bị cởi ra, Quý Hàn không màng sự giãy giụa của Diêu Vi, bàn tay dùng sức kéo ra hai chân của cô, nơi tư mật của nữ nhân hoàn toàn lộ ra trong ánh mắt tràn ngập dục vọng của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info