ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 73. Chấp hành nhiệm vụ đặc thù 2

PN10003

Trong trường quý tộc tư nhân, Thẩm Thanh Hàm chậm rì rì đi trên đường, cô mặt một thân váy đen công sở, dưới chân đi giày cao gót tám cm, dáng người vốn đã cao mét bảy hiện tại càng cao gầy.

Thân thể này có khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, đôi mắt thanh triệt đen nhánh, khi thì ẩn tình vũ mị, khi thì vô tội hồn nhiên, chiếc mũi nhỏ nhắn, môi đỏ trơn bóng gợi cảm.

Mái tóc dài rối tung trên vai, làm lộ ra khuôn mặt tinh xảo, dáng người cũng là cực phẩm, có lồi có lõm.

Hai bên đường là từng hàng cây hoa anh đào cánh hoa hồng nhạt lay động trong gió, có vài cánh hoa rơi xuống mặt đất, trang trí cho gạch men sứ trên đường.

Một hàng cây hoa anh đào này kéo đai đến trước một tòa kiến trúc phong cách châu Âu.

Đây là tòa của giáo viên, cô tới có chút sớm, hôm nay trùng hợp là ngày cô tới trường này để phỏng vấn làm giáo viên.

Nói cách khác, cách thời gian mà Bạch Tường trọng sinh còn có một năm.

Đối với Thẩm Thanh Hàm mà nói, tới càng sớm càng tốt, cô có thể tới sớm để bố trí đối phó Bạch Tường, cũng có thể tìm trước nam nhân để công lược.

Bởi vì hiện tại là thời gian đi học, phần lớn học sinh đều đã ở trong phòng học, cả một đường, Thẩm Thanh Hàm cực ít nhìn thấy học sinh.

Hiện tại cô cần tới phòng hiệu trưởng để phỏng vấn, tầng thứ tư của tòa nhà dành cho giáo viên, căn phòng ở tận cùng bên trong.

Liếc mắt nhìn bảng hiệu [ Phòng Hiệu Trưởng ], Thanh Hàm giơ tay lên gõ nhẹ cửa phòng hai cái.

"Mời vào." Thực mau, bên trong truyền đến giọng nói ôn hòa từ tính của nam nhân.

Thẩm Thanh Hàm đẩy cửa ra, chỉ thấy trong căn phòng sạch sẽ nghiêm cẩn, trước bàn làm việc có một nam nhân trẻ tuổi đang ngồi.

Một đầu tóc mềm mại đen nhánh, mày kiếm anh đĩnh, mắt phượng hẹp dài tràn ngập thần sắc ôn nhu, nhưng mà nhìn kỹ, lại giống như là còn cất giấu gì đó.

Trong khoảng thời gian ngắn, Thẩm Thanh Hàm cũng không nhìn thấu được trong ánh mắt của nam nhân này ẩn dấu cái gì.

Chỉ là bề ngoài tuấn tú nho nhã như vậy, kiểu dáng quần áo trên người tuy đơn giản, nhưng áo sơ mi trắng thiết kế tinh xảo, hơn nữa khí chất ôn tồn lễ độ, nam nhân trẻ tuổi này hoàn toàn có phong thái của một quý công tử.

Trên giá áo bên cạnh còn treo một chiếc áo khoác tây trang màu đen.

Thẩm Thanh Hàm chần chờ hỏi: "Xin hỏi, có Hiệu trưởng Lạc ở đây không?"

Thanh âm dễ nghe trực tiếp khiến cho nam nhân cười, trong tươi cười ưu nhã lộ ra thân thiết, hắn nói: "Tôi chính là Hiệu trưởng Lạc."

Nghe vậy, Thẩm Thanh Hàm không khỏi mở to hai mắt, trong lòng vô cùng kinh ngạc, có hiểu trưởng trẻ tuổi soái khí như vậy sao?

Mặc dù trong lòng có nhiều nghi hoặc, Thẩm Thanh Hàm vẫn tin hắn, bởi vì một nam nhân như vậy, căn bản không cần thiết phải nói dối.

Cô khôi phục trấn định, đi lên trước, đem hồ sơ xin việc đưa cho Lạc Quyến, mỉm cười nói: "Chào Hiệu trưởng Lạc, tôi là Thẩm Thanh Hàm tới phỏng vấn."

Khóe miệng Lạc Quyến khẽ nhếch lên, tiếp nhận hồ sơ của cô rồi xem xét, hỏi mấy vấn đề mang tính tượng trưng, liền đồng ý cho cô vào làm việc.

"Thời gian thực tập là ba tháng, sau này cô sẽ dạy ở cao nhị, ngày mai trước 8 giờ tới đây tìm tôi, tôi đưa cô đi ban cao nhị, giới thiệu giáo viên mới cho học sinh." Ngữ khí Lạc Quyến ôn hòa thân thiết, khi nói chuyện, cực dễ dàng làm người khác sinh ra hảo cảm với hắn.

Thẩm Thanh Hàm cũng không ngoại lệ, sau khi phỏng vấn xong, cô đã không còn cảm giác xa lạ khi cùng người khác gặp mặt lần đầu tiên với Lạc Quyến.

"Làm phiền Hiệu trưởng Lạc rồi." Thẩm Thanh Hàm chân thành cúi xuống cảm ơn hắn, không ngờ tới tuyết trắng da thịt trước ngực và khe rãnh sâu hun hút bị Lạc Quyến thu hết vào đáy mắt.

Trong đôi mắt phượng hẹp dài hiện lên một đạo ý vị không rõ, hắn bất động thanh sắc nhìn về phía Thẩm Thanh Hàm, giọng nói vẫn ôn hòa thân thiết vui đùa: "Cô giáo Thẩm mới đến, cũng không thể chậm trễ, nếu không sau này còn có ai dám đến trường chúng ta dạy nữa?"

Thẩm Thanh Hàm bật cười, có nhiều giáo viên đánh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ để được vào dạy trong ngôi trường quý tộc này, chỉ là điều kiện tuyển dụng giáo viên của trường quá cao, chỉ mỗi bằng cấp thôi đã khiến cho rất nhiều giáo viên tốt nghiệp trường sư phạm phải chùn bước.

Đương nhiên, cũng có giáo viên cá biệt đi cửa sau để vào đây, chẳng hạn như..... Lý Thần Phương.

Có lẽ là nghiệt duyên, Thẩm Thanh Hàm sau khi ra khỏi phòng hiệu trưởng, gặp được Lý Thần Phương ở tầng hai, hai người một người là đi xuống, còn một người là đi lên.

Hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, tuổi khoảng hai lăm hai sau, dung mạo thanh tú, đeo mắt kính, màu nhíu lại, môi nhấp, nhìn qua vô cùng nghiêm cẩn.

Nhưng mà so với Lạc Quyến mặc áo sơ mi trắng, khí chất của Lý Thần Phương quả thực còn kém vài phần.

Thẩm Thanh Hàm đánh giá hắn trong chốc lát, liền thấy Lý Thần Phương cũng ngẩng đầu nhìn cô, tầm mắt của hai người chạm nhau, cô lễ phép gật đầu mỉm cười với hắn.

Biểu tình hắn sửng sốt, cho đến khi đối phương đi qua, hắn mới lấy lại tinh thần từ trong nụ cười kia, trong không khí thậm chí còn lưu lại một mùi hương nhàn nhạt.

Thẩm Thanh Hàm tự nhiên là thu hết thần sắc sửng sốt trong nháy mắt của hắn, ra khỏi tòa nhà giáo viên, cô mới có thời gian suy nghĩ.

Có lẽ cô có thể trả thù tên Lý Thần Phương này trước? Dù sao hắn cũng là đối tượng đầu tiên mà nguyên chủ muốn trả thù.

Mà để làm nam nhân thống khổ có hai phương thức.

Thứ nhất, chính là khiến cho Lý Thần Phương yêu cô, sau đó cô sẽ hung hăng đá hắn đi.

Thứ hai, là khiến hắn trở thành thái giám.

Thẩm Thanh Hàm sờ cằm, phương pháp thứ hai hình như có chút máu me, huống chi đau đớn về sinh lý không bằng tra tấn về tâm lý.

Ha ~ vậy thì cô sẽ chơi cùng tên Lý Thần Phương này trước khi Bạch Tường trọng sinh thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info