ZingTruyen.Com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 39. Công lược bạn trai thiếu tá 17

PN10003

"Anh không thể, bởi vì hiện tại em là vợ hợp pháp của anh!" Tống Nhiên nói năng có khí phách, với hắn mà nói, đại khái chỉ có thân phận này hắn mới có thể nắm chắc mà nói ra.

"Ân....." Lý Na nhíu mày ôm bụng.

"Làm sao vậy?" Tống Nhiên lập tức khẩn trương, vội vàng đỡ Lý Na đến ghế sô pha, giờ phút này hắn vô cùng hối hận vừa rồi cãi nhau cùng Lý Na, thật là đáng chết!

"Không có gì, chỉ là đứa bé bỗng nhiên đá em một chút." Đá còn có chút mạng, Lý Na bất đắc dĩ nói.

Thai động là mấy ngày nay mới xuất hiện, nhưng mà có vẻ đứa nhỏ này có chút lười, một ngày cũng khó được động một lần.

"Thật sự? Anh có thể sờ xem sao?" Tống Nhiên nóng lòng muốn thử, giờ phút này nội tâm hắn đã bị đứa bé hấp dẫn, có loại cảm xúc kì diệu không thể miêu tả chảy xuôi trong lòng.

Lý Na xụ mặt, trừng hắn: "Không thể!"

Gia hỏa này có phải đã quên vừa mới cùng cô cãi nhau xong hay không? Muốn dùng đứa bé để nói sang chuyện khác? Mơ tưởng!

Tống Nhiên thất vọng nhướng mày, nói: "Anh là ba của con, không thể sờ được sao?"

Nói, hắn muốn đặt tay lên bụng Lý Na.

Lý Na né tránh, vỗ tay hắn một cái, uy hiếp: "Anh lại chạm vào, có tin em để con gọi người khác là ba hay không?"

Tống Nhiên đen mặt: "Gọi người khác là ba? Không bao giờ!"

Con của hắn sao có thể gọi người khác là ba?! Lý Na đây là muốn hồng hạnh xuất tường? Càng nghĩ, trong lòng Tống Nhiên càng cảm thấy nghẹn khuất!

Lý Na cười: "Em đã đáp ứng Ninh Dương, sau khi con sinh ra, để hắn làm cha nuôi, gọi hắn là ba cũng được."

"Không được! Tuyệt đối không được! Sao em lại qua lại với tên Ninh Dương hỗn đản kia?" Khuôn mặt Tống Nhiên âm trầm, cha nuôi cũng không được! Con hắn không thể gọi người khác là ba!

"Anh không ở nhà, hắn thường xuyên tới đây xem em, ngẩn ngơ chính là cả ngày!" Lý Na dùng giọng vô cùng ái muội nói, không phải là thích ghen sao? Lần này cho anh ăn đủ!

"Cái gì?!" Tống Nhiên cảm giác nội tâm sắp phát điên, lúc hắn không ở còn thường xuyên tới trong nhà! Còn ngẩn ngơ chính là cả ngày!!

"Đúng rồi, anh ấy còn tốt bụng giúp anh suy nghĩ tên của đứa bé, con trai tên là Tống Dương, con gái tên là Tống Ninh, anh cảm thấy thế nào? Dễ nghe không?" Lý Na tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu, nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Tống Nhiên, trong lòng cười lạnh, đừng tưởng rằng em không trị được anh!

"Hai người....." Tống Nhiên bị chọc tức đôi mắt đều đỏ, Tống Dương, Tống Ninh? Tên hỗn đản Ninh Dương này, muốn đội nón xanh cho hắn sao?

Nhìn đến ánh mắt tràn ngập hứng thú của Lý Na, trong lòng bừng tỉnh, nháy mắt hiểu rõ, cô là cố ý! Tống Nhiên bình tĩnh lại, âm thầm cắn răng, muốn chê cười hắn đúng không?

"Anh không ở. em thèm muốn nam nhân như vậy sao?" Tống Nhiên khôi phục lý trí, lạnh lùng nói.

Lý Na không có một tia sợ hãi, cười ngâm ngâm nói: "Toàn thế giới cũng không phải chỉ có Tống Nhiên anh là nam nhân, nếu anh sợ em ngoại tình, hoặc là ly hôn, hoặc là giám sát chặt chẽ chút, phải biết rằng, anh không ở...... rất nhiều nam nhân đã tới nhà, không ai kém hơn anh cả."

Cho dù biết đây là cô cố ý, Tống Nhiên vẫn nhịn không được mà tức giận, con ngươi hắn thâm trầm, cắn răng hung hăng nói: "Đời này em cũng đừng mơ tưởng ly hôn."

Lý Na nhìn hắn, ôm ngực cười lạnh: "Không ly hôn thì thôi, đừng tưởng rằng đã đăng ký kết hôn, là có thể muốn làm gì thì làm! Giây kết hôn với em chỉ là một tờ giấy thôi, đừng cho là em hiếm lạ!"

Nói xong mấy câu đó, Lý Na lập tức trở về phòng, "Phanh" một tiếng, cửa phòng mạnh mẽ bị đóng lại.

Tống Nhiên ngồi trên sô pha, rũ đầu xuống, mắt đen sâu không thấy đáy, không biết đang suy nghĩ gì.

Ngồi trong chốc lát, điện thoại Lý Na đặt trên bàn bỗng nhiên vang lên, Tống Nhiên thoáng nhìn, trong mắt phát ra hàn ý, trên màn hình hiển thị rõ ràng hai chữ Ninh Dương!

Hắn cười lạnh, cẩm điện thoại lên, ngón cái ấn nút nghe, để điện thoại bên tai.

Thanh âm của Ninh Dương từ bên kia điện thoại truyền tới: "Uy ~ Na Na, bảo bảo hôm nay có ngoan không? Hôm nay thời tiết tốt, có muốn tôi đưa cô ra ngoài tản bộ không?"

Na Na? Bảo bảo? Tản bộ? Tốt, thật tốt!

Bàn tay cầm điện thoại của Tống Nhiên đột nhiên nắm chặt, hàm răng cắn chặt vang lên tiếng kẽo kẹt, con ngươi âm trầm đến dọa người.

Một lúc lâu không nghe được tiếng trả lời, Ninh Dương kỳ quái hỏi: "Uy, Na Na? Sao cô không nói lời nào?"

"Cậu cảm thấy cô ấy nên nói gì?!" Thanh âm Tống Nhiên vô cùng lạnh lùng, áp suất thấp trên người làm nhiệt độ trong phòng khách giảm xuống.

"Tống Tống..... Tống Nhiên?!" Điện thoại đặt bên tai Ninh Dương suýt chút nữa rơi xuống đất, hắn thế nào cũng không nghĩ tới, hôm nay nhất thời hứng thú mới gọi điện thoại đùa giỡn Lý Na một chút, kết quả lại bị nam nhân kia nghe được!

Tiếng nói như ác ma của Tống Nhiên vang lên: "Cậu định đưa vợ tôi đi tản bộ ở đâu?"

"Ha hả ~ chỉ là đùa một chút thôi..... không cần coi là thật, tôi còn có việc, cúp máy trước đây!" Ninh Dương vội vàng ngắt máy, lau mồ hôi lạnh trên trán, Tống Nhiên ăn dấm thật là đáng sợ! Cùng nhau lớn lên với hắn, Ninh Dương vô cùng hiểu biết biểu hiện khi tức giận của Tống Nhiên, thôi, gần nhất không phải có cái nhiệm vụ đi tỉnh X sao, hắn vẫn nên đi ra ngoài tránh đầu ngọn sóng gió đi!

Tống Nhiên bị ngắt điện thoại, phẫn nộ trừng mắt nhìn màn hình điện thoại, tiểu tử này đùa giỡn vợ hắn, còn dám ngắt máy trước?

Nghĩ đến chuyện Ninh Dương nói trong điện thoại, hắn rốt cuộc ngồi không yên, chẳng lẽ vừa rồi Lý Na nói là thật? Ninh Dương thường xuyên tranh thủ lúc hắn không ở nhà mà thông đồng vợ hắn?

Tống Nhiên vội vàng đứng dậy, đi tới muốn mở cửa phòng ra, lại phát hiện cửa phòng đã bị khóa.

"Lý Na, em mở cửa ra." Hắn dùng tay gõ cửa phòng, gõ được vài cái thì cửa bị mở ra.

Lý Na trừng hắn một cái: "Anh gõ mạnh như vậy làm gì? Lỗ tai em cũng không điếc!"

"Anh hỏi em, tên hỗn đản Ninh Dương kia đã tới tìm em mấy lần rồi?" Ngực Tống Nhiên không ngừng phập phồng, cưỡng chế đố kỵ trong lòng.

Lý Na cười xinh đẹp, khiêu khích nhìn hắn: "Thời điểm anh không ở, mỗi ngày đều tới."

Nhìn bộ dáng tức muốn hộc máu của Tống Nhiên, cô liền vui vẻ, đây là hắn tự tìm ngược, trách được ai?

Tống Nhiên cảm giác một ngụm máu nghẹ ở cổ họng: "Em có thể đừng chọc tức anh nữa được không?"

"Rõ ràng là anh hỏi em mà, hơn nữa anh không phải muốn nghe chuyện này sao? Vợ cùng anh em lớn lên từ nhỏ cho anh đội nón xanh, thực kích thích đi? Tống Nhiên, anh nên thừa nhận anh có tâm lý biến thái đi!" Khi nói câu cuối cùng kia, tươi cười trên khuôn mặt Lý Na biến mất, lạnh mặt nói.

"Em....." Sắc mặt Tống Nhiên biến đổi, hắn cảm giác hôm nay hắn cứ nắm chuyện này không bỏ là một quyết định sai lầm, Lý Na cố ý nói những lời này là để chọc tức hắn, hắn còn ngớ ngẩn tới trước mặt muốn nghe cô nói.

Hắn quả thật là xứng đáng! Tự tìm ăn khổ!

Tống Nhiên cười lạnh: "Được! Anh hôm nay sẽ không tranh luận với em về chuyện này nữa, còn không phải là đem em giám sát chặt chẽ sao? Xem thủ đoạn ai lợi hại hơn đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com