ZingTruyen.Com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 196. Ảnh hậu quật khởi 22

PN10003

"Còn không phải là do con bận đóng phim sao, con bận tới mức đến cả thời gian ăn cơm cũng không có, không tin hai người hỏi anh trai?" Mẫn Dao đẩy vấn đề này cho Mẫn Duy.

Mẫn Duy tất nhiên sẽ không làm em gái mất mặt, đau lòng nói: "Đúng vậy, gần đây Dao Dao bởi vì đóng phim mà gầy đi không ít."

"Ai da, con gái ngoan của mẹ, con nói xem, con yên ổn làm thiên kim tiểu thư không được sao, nói thế nào cũng phải đi quay phim gì đó, con xem con đã gầy thành gì rồi!" Mẹ Mẫn nghe con gái nói bận tới mức không có thời gian ăn cơm, lập tức đau lòng lôi kéo Mẫn Dao nhìn từ trên xuống dưới.

Cha Mẫn lại trực tiếp giáo huấn con trai nhà mình: "Con nói con làm anh thế nào, đến cả em gái cũng không chăm sóc tốt được!"

Mẫn Duy nằm không cũng trúng đạn tỏ vẻ rất vô tội, rõ ràng là em gái đã trưởng thành, có chủ kiến, không chịu nghe lời anh trai.

"Không biết vị tiên sinh này là?" Cha Mẫn lúc này mới đem lực chú ý lên người Đường Duyên Uyên.

Nghe thấy cha Mẫn hỏi chuyện, Đường Duyên Uyên có chút khẩn trương, hắn tiến lên một bước, sắc mặt nghiêm túc nói: "Chào chú, cháu là Đường Duyên Uyên, bạn của Dao Dao."

"Hóa ra là bạn của Dao Dao, mau tới đây ngồi, thím Trần, đem chút hoa quả lên đây." So với ánh mắt xem kỹ của cha Mẫn, mẹ Mẫn nhiệt tình hơn nhiều, con gái nhà mình chưa bao giờ đưa bạn về nhà chơi, nam sinh thì càng không nói tới.

Cho nên ánh mắt của bà khi nhìn Đường Duyên Uyên hoàn toàn là ánh mắt của mẹ vợ nhìn con rể, bà cười vô cùng nhiệt tình: "Tiểu Đường, cháu cứ xem đây như nhà mình, không cần khách khí với dì."

"Dì quá hiếu khách rồi." Đường Duyên Uyên ngồi ở trên sô pha, mẹ Mẫn nhiệt tình làm hắn lộ ra một nụ cười.

Mẫn Dao ngồi cạnh Mẫn Duy, nhận được ánh mắt khiển trách cùng hận sắt không thành thép của anh trai, sao em lại đưa hắn tới?

Cô chột dạ dời ánh mắt, cũng không thể nói là đưa tới gặp gia trưởng trong nhà đi?

Bên này Đường Duyên Uyên đang được mẹ Mẫn hỏi chuyện.

"Tiểu Đường năm nay đã bao lớn rồi?"

"Dì, cháu năm nay 21 tuổi."

Mẹ Mẫn kinh ngạc: "Trẻ vậy a."

Đường Duyên Uyên có chút buồn bực, bởi vì hắn nhớ tới lúc trước khi Mẫn Dao biết tuổi cũng hắn cũng là bộ dáng này.

Sau đó mẹ Mẫn lại cười nói: "21 tuổi tốt, chỉ lớn hơn Dao Dao nhà dì hai tuổi. Vậy tiểu Đường cũng giống như Dao Dao, làm diễn viên sao?"

Bà hỏi như vậy đương nhiên là thử, từ quần áo cùng với khí chất trên người Đường Duyên Uyên, sao có thể là diễn viên?

"Không phải." Đường Duyên Uyên trả lời lời ít mà ý nhiều, trên mặt không có một tia không kiên nhẫn, cũng không thẹn quá thành giận khi bị hiểu lầm là diễn viên.

"Vậy tiểu Đường đang học đại học đúng không? Trong nhà cháu còn có những ai?" Nhìn bộ dáng của mẹ Mẫn thiếu chút nữa liền hỏi hết tin tức trong hộ khẩu nhà Đường Duyên Uyên.

"Cháu đã tốt nghiệp đại học, trong nhà còn có ba mẹ." Hai năm trước hắn đã tốt nghiệp thạc sĩ của đại học Harvard.

Là con một? Ý cười trong mắt mẹ Mẫn càng đậm, bà lại hỏi: "Tiểu Đường thật là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, sớm như vậy đã tốt nghiệp đại học, hiện tại cháu làm việc ở đâu?"

Cha Mẫn cũng không ngăn cản mẹ Mẫn, dù sao ông cũng muốn biết nam nhân mà con gái mình đưa về là người thế nào, có chút lời ông không tiện nói, chỉ có thể cho mẹ Mẫn ra quân.

"Làm ở công ty do cha mẹ kinh doanh." Hắn khó được khiêm tốn nói, thực ra tất cả công ty thuộc sở hữu của Đường thị đều do hắn làm chủ, cha mẹ hắn từ sớm liền vứt gánh nặng này cho hắn.

Hỏi mấy vấn đề cơ bản, mẹ Mẫn giữ Đường Duyên Uyên ăn cơm tối.

Cho đến khi đưa hắn ra cửa, vợ chồng Mẫn gia mới phát hiện, Đường Duyên Uyên ở đối diện nhà bọn họ.

Cha Mẫn trầm mặc một lúc lâu, sau đó mở miệng nói: "Nếu tôi nhớ không nhầm..... Nhà ở đối diện là thuộc sợ hữu của tập đoàn Đường thị....."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com