ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 193. Ảnh hậu quật khởi 19

PN10003

Buổi chiều Đường Duyên Uyên xuất hiện ở Mẫn gia, tính toán hẹn Mẫn Dao ra ngoài.

Hắn không rõ nguyên do mình bị Mẫn Duy gây khó dễ, tốn hai tiếng mới thành công hẹn giai nhân ra ngoài.

"Anh trai em hôm nay đến tháng sao? Mùi thuốc súng nặng như vậy!" Trong chiếc xe Lamborghini màu lam, Đường Duyên Uyên còn có chút sợ hãi với những chuyện vừa xảy ra ở Mẫn gia.

"Ha ha! Lời này nếu mà để anh trai em nghe được, phỏng chừng anh cũng sắp đến tháng rồi." Mẫn Dao cười đến không thấy răng không thấy mắt, công lực phun tào của bạn học Đường không tồi nha!

Lắc đầu, Đường Duyên Uyên không nói gì nữa, lái xe lên đường cao tốc.

"Anh muốn đưa em đi đâu?" Mẫn Dao nhìn cảnh hai bên đường xa lạ, có chút nghi hoặc, sau đó lại nói: "Đừng đưa em tới bờ biển, loại thời tiết này có thể đông chết người đó!"

Cô cảm thấy người bạn lớn lên từ nhỏ với Đường Duyên Uyên kia rất có khả năng sẽ đưa ra loại chủ ý lãng mạn này.

Khóe miệng Đường Duyên Uyên cong lên: "Không phải."

Hắn đã sớm nghe theo lời Mẫn Dao, không tin vào bất kỳ kỹ năng tán gái nào của Cao Phi nữa.

"Vậy đi đâu?" Nghe thấy không phải bờ biển, Mẫn Dao liền yên tâm.

"Tới nơi liền biết."

Thực mau, xe lái tới vùng ngoại ô, nhìn cây xanh xung quanh hoàn toàn khác với trong thành thị, Mẫn Dao cảm thấy đôi mắt mình đã bị màu xanh biếc này gột rửa.

Cuối cùng, xe dừng lại ở một tòa kiến trúc màu trắng.

"Tới rồi."

Hai người xuống xe.

"Đây là đâu?" Mẫn Dao mới lạ nhìn trước mắt.

Kiến trúc màu trắng vô cùng đẹp, theo phong cách Châu Âu cổ, có chút giống lâu đài.

Bốn phía có rào chắn, đá cuội tạo thành một con đường nhỏ uốn lượn, hai bên đều là cây cỏ xanh biếc, bên trên điểm xuyết vài bông hoa trắng, làm cho người ta cảm giác như bước vào lâu đài trong truyện cổ tích.

"Đưa quà năm mới cho em." Đường Duyên Uyên lấy ra từ trong túi một chiếc chìa khóa màu đồng cổ, kiểu dáng cũng theo phong cách Châu Âu cổ.

Mẫn Dao quay đầu nhìn hắn, trên khuôn mặt anh tuấn không biết khi nào đã trút bỏ vài tia ngây ngô, khí chất càng thêm thành thục, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén bức người như cũ, ngoại trừ lúc nhìn cô, sắc bén hóa thành nhu hòa.

Trong lòng bàn tay to rộng của hắn nằm một chiếc chìa khóa màu đồng cổ, như là đang chờ đợi người cầm lấy nó, mở ra bảo tàng.

Mẫn Dao bỗng nhiên nở nụ cười, cô duỗi tay cầm lấy chìa khóa, nói: "Vậy em liền không khách khí nữa."

Nghe thấy cô không có ý cự tuyệt, nội tâm thấp thỏm của Đường Duyên Uyên cuối cùng cũng rơi xuống, cô không cự tuyệt liền chứng minh hắn trong lòng cô không phải là bạn bè bình thường.

Mẫn Dao cầm chìa khóa, vừa đi trên con đường đá cuội, vừa nói chuyện với Đường Duyên Uyên: "Lại nói nữa, lần trước sinh nhật em anh đưa đá quý, anh trai em hình như còn chưa trả lại cho anh?"

Bởi vì cô vội vàng đóng phim, sau đó lại trở thành bạn bè với Đường Duyên Uyên, cho nên chuyện này đã sớm bị cô vứt lên chín tầng mây.

Mà anh trai cô..... Cũng không biết tại sao lại không nhắc lại chuyện này.

Đường Duyên Uyên nói: "Anh nói rồi, không cần trả lại, em cứ cầm chơi là được."

Thực ra, rất lâu trước đó Mẫn Duy đã đem đá quý trả lại cho hắn, nhưng mà hắn uy hiếp Mẫn Duy, điều kiện để hắn nhận lại đá quý chính là để Mẫn Dao cầm theo đá quý gả cho hắn, nếu không thì không cần bàn nữa.

Vì thế chuyện này không giải quyết được gì, khối đá quý giá trị xa xỉ kia cũng bị Mẫn Duy ghét bỏ ném vào một góc trong két sắt.

"Vậy được rồi." Bất đắc dĩ nhún vai, Mẫn Dao biết hắn không để ý chút tiền này nên cũng không nói thêm gì.

"Sinh nhật anh là khi nào? Đến lúc đó em tặng quà cho anh." Luôn nhận quà như vậy, cô cũng phải đáp chút lễ mới được nha.

Đường Duyên Uyên nghe thấy lời cô, hai mắt lập tức tỏa sáng: "Thật sao?!"

"Thật chứ!"

"Sinh nhật anh là mùng hai tháng giêng."

"Mùng hai tháng giêng?" Mẫn Dao kinh ngạc, hiện giờ cũng có ít người lấy ngày sinh nhật theo lịch âm.

"Nhà anh đều lấy ngày sinh nhật theo lịch âm." Đường Duyên Uyên mặt không đổi sắc nói, hắn sinh vào mùng hai tháng giêng, nhưng mà đã rất nhiều năm chưa từng có sinh nhật,  ngoại trừ người ở thế hệ trước, người trẻ tuổi đều lấy sinh nhật theo lịch dương.

"Vậy được rồi, anh muốn em tặng quà gì?" Mẫn Dao tò mò hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info