ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 181. Ảnh hậu quật khởi 7

PN10003

Quay xong bộ điện ảnh này, Mẫn Dao cuối cùng cũng có thời gian mấy ngày để nghỉ ngơi.

Đáy lòng cô nhẹ nhàng thở ra, trong lúc quay phim, cô luôn có cảm giác có người chụp lén mình, nhưng mà ngẫm lại bản thân đang đóng phim, bị phóng viên hay paparazzi chụp lén cũng là bình thường.

Trong nhất thời, cô không nghĩ ra manh mối nào, đành phải để chuyện này trong lòng.

Buổi tối, người trong đoàn làm phim tổ chức tiệc mừng phim đóng sớm hơn dự kiến một tháng, nghe nói tiết kiệm được rất nhiều kinh phí.

Cho nên đạo diễn Trương khó được xa xỉ chút, đặt phòng ở khách sạn lớn nổi danh nào đó.

Mẫn Dao từ chối không được, đành phải đáp ứng.

Tới buổi tối, cô mặc một một váy thục nữ đi.

Trong phòng, nam nhân chuốc rượu, mời rượu, kính rượu lẫn nhau.

Mẫn Dao sau khi mời đạo diễn cùng phó đạo diễn một chén rượu, liền lấy cớ tuổi còn nhỏ để không uống thêm rượu, tửu lượng cô cũng không phải tốt, không dám uống nhiều.

Mọi người cũng không làm khó xử cô gái nhỏ, nói vui đùa vài câu liền buông tha cô.

Mẫn Dao an tĩnh ngồi một bên, ngẫu nhiên trò chuyện cùng mấy cô gái.

Cho đến khi thời gian không sai biệt lắm, cô đứng dậy rời đi, vừa không là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng.

Ra tới cửa khách sạn, Mẫn Dao nhẹ nhàng thở ra, cô không quá thích trường hợp quá náo nhiệt, nhưng mà đôi khi không thể tránh được những trường hợp như vậy.

Mẫn Dao đang muốn ngăn lại một chiếc taxi ở cửa khách sạn thì một chiếc Lamborghini màu lam đột nhiên dừng ở trước mặt cô.

Trên ghế điều khiển, một nam nhân trẻ tuổi quen mắt quay đầu nhìn về phía Mẫn Dao, dung mạo anh tuấn soái khí, hai tròng mắt sâu không thấy đáy, trên người có nhuệ khí bức người, giọng nói trầm thấp dễ nghe: "Lên xe, tôi đưa em trở về."

Mẫn Dao nhíu mày, gia hỏa này không phải là người ngày đó ở biệt thự đối diện nhìn cô chằm chằm sao?

Cô không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp xoay người rời đi, cô cũng không quen hắn, đầu óc có vấn đề mới có thể lên xe.

Nhưng mà chưa đi được mấy bước, chiếc xe kia lại dừng trước mặt, chặn đường đi của cô.

Tiếng thắng xe chói tai đã thu hút sự chú ý của người đi đường, tuy hiện tại là buổi tối, nhưng mà ban đêm của thế kỷ 21 cũng có không ít người.

Mẫn Dao kìm nén lại cơn giận, trừng mắt nhìn hắn một cái, xoay người đi đường vòng, cô cũng không muốn bị vây xem, càng không muốn vì chuyện này mà bị đưa lên tin tức.

Đường Duyên Uyên thấy thế, nhướng mày, một câu không nói liền trực tiếp chạy lấy người? Rất giống như lúc đó ở trên ban công nhìn cô bị phát hiện, sau đó bị bỏ qua.

Thật là làm người không cam lòng!

Đường Duyên Uyên phun ra một ngụm trọc khí, thấy Mẫn Dao cản một chiếc taxi lại rồi rời đi.

Hắn cười cười, hắn cũng không tin, cô vẫn có thể luôn làm lơ hắn.

Chiếc xe phát ra âm thanh khởi động, sau đó biến mất trong đêm tối.

Trở lại chung cư, Mẫn Dao đem chuyện nam nhân kia ném ra sau đầu, cô chỉ coi đó là một người theo đuổi có tiền nào đó.

Ngày hôm sau, Mẫn Dao ngủ đến trưa mới dậy, khoảng thời gian này vội vàng đóng phim, khó được ngủ một giấc lâu như vậy.

Sau khi rửa mặt chải đầu xong không bao lâu, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.

Mẫn Dao nhíu mày, đứng dậy đi mở cửa.

Nhìn nam nhân đứng ở cửa, mặt cô lập tức đen lại.

"Tôi có mua bữa sáng." Đường Duyên Uyên một thân hưu nhàn, khí thế vẫn bức người như cũ.

Mẫn Dao nhịn xuống xúc động muốn trực tiếp đóng cửa, trên măt nở một nụ cười lễ phép miễn cưỡng, khách khí nói: "Vị tiên sinh này, tôi và anh cũng không quen biết, tôi cũng không cần bữa sáng của anh."

Đường Duyên Uyên không chút ngại nào với thái độ của cô, ngược lại hữu hảo cười, nói: "Tôi tên Đường Duyên Uyên, ở đối diện, là hàng xóm của em, tôi nghĩ hiện tại chúng ta cũng xem như là quen biết."

Đối diện? Mẫn Dao trừng lớn mắt, ý của hắn là ở chung cư đối diện?

Cô nhớ rõ khoảng thời gian trước, nơi đó là một cặp tình lữ ở, thời gian này cô vội vàng đóng phim nên cũng không phát hiện phòng đối diện đã đổi chủ.

Trong giây lát, cô không khỏi nghĩ tới người đã đưa đá quý cho cô hôm đó, chẳng lẽ là cùng một người?

Mẫn Dao càng nghĩ càng cảm thấy ớn, nếu là cùng một người, vậy thì...... khiến cho hai vị đạo diễn đồng ý cho cô diễn chính cũng là tên Đường Duyên Uyên này?

Nghĩ, giọng cô mềm xuống, nói: "Vị Đường tiên sinh này, ý tốt của anh tôi đã nhận được, nhưng bữa sáng tôi đã ăn rồi, tôi còn có việc, không quấy rầy."

Sau khi nói xong, Mẫn Dao nhanh chóng đóng cửa khóa lại.

Đây là chuyện gì chứ!

Mẫn Dao do dự, rốt cuộc vẫn là từ bỏ nói cho Mẫn Duy suy đoán của cô, khi vẫn chưa biết rõ mọi chuyện, cô vẫn không nên gây nên phiền toái cho anh trai thì tốt hơn.

Cũng không biết Đường Duyên Uyên này có địa vị thế nào, sau khi tự hỏi một lát, Mẫn Dao gọi điện thoại cho Nghiêm Châu Thành, có lẽ cô có thể lợi dụng hắn ta để tránh sự dây dưa của Đường Duyên Uyên.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info