ZingTruyen.Com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 164. Công lược kiếm thánh si cuồng 8

PN10003

Mộc Noãn Quân vốn tưởng rằng nàng cùng Bắc Thần Mạc có thể bình lặng vượt qua mấy ngày này.

Không ngờ tới, khi nàng cùng Bắc Thần Mạc đi trên đường mua một ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày vậy mà gặp cô nương vốn sẽ cứu Bắc Thần Mạc.

Thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát một mình lên phố chơi đùa bất hạnh bị mấy tên lưu manh chặn lại, người tới vây xem rất nhiều lại không có một ai chịu ra tay hỗ trợ.

Đương nhiên, Bắc Thần Mạc đã ra tay cứu cô nương đó, thiếu nữ xinh đẹp không ngừng nói cảm ơn hắn.

Điều khiến Mộc Noãn Quân cảm thấy bất ngờ chính là Bắc Thần Mạc lại không để ý tới cô nương kia, mà là trở về bên cạnh nàng.

Sau khi nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, Mộc Noãn Quân buồn bã nói: "Ta cho rằng chàng ngoại trừ luyện kiếm thì không quan tâm tới những chuyện khác."

Nói xong, nàng ôm đồ vào trong lòng trở về tiểu viện cùng với Bắc Thần Mạc đi theo sau không rõ nguyên nhân vì sao nàng lại nói vậy.

Không biết có phải là do ban ngày Bắc Thần Mạc ở trên đường ra tay hay không, Mộc Noãn Quân cảm giác tiểu viện tràn ngập hơi thở âm trầm.

Hiển nhiên Bắc Thần Mạc cũng phát hiện có chỗ không ổn, trường kiếm vẫn luôn nắm trong tay, không rời thân nửa bước.

Cho đến khi trời sẩm tối, một nam nhân bỗng nhiên xuất hiện trong tiểu viện, hắn ta khoác áo choàng màu đen, đeo mặt nạ màu bạc che khuất nửa khuôn mặt.

Khi hắn vừa xuất hiện trong tiểu viện, Bắc Thần Mạc liền phát hiện, hai người một người đứng ở trong viện, một người đứng ở mái hiên giằng co.

Mộc Noãn Quân đi đến bên cạnh Bắc Thần Mạc, có chút khẩn trương hỏi: "Các hạ là ai? Tới đây có chuyện gì?"

Gia hỏa này không phải là người làm Bắc Thần Mạc bị thương chứ? Vậy thì không ổn..... tìm tới cửa là muốn giết người diệt khẩu sao?

Ánh mắt Bắc Thần Mạc lạnh lùng sắc bén nhìn chằm chằm hắc y nhân, vẫn chưa mở miệng nói gì.

"Không ngờ đường đường thánh kiếm của Cô Kiếm sơn trang vậy mà lại tránh ở địa phương rách nát này, uổng cho lão phu tìm ngươi đã lâu." Hắc y nhân kia mở miệng, tiếng nói thô ách có chút già nua.

Mộc Noãn Quân đánh giá đối phương hẳn là không vượt quá năm mươi tuổi, khả năng là hơn bốn mươi.

"Kiếm thánh?" Bắc Thần Mạc nhíu mày, nhìn về phía Mộc Noãn Quân, nàng rốt cuộc còn giấu hắn những gì?

Nghe thấy nghi vấn của Bắc Thần Mạc cùng với sự xa lạ trong mắt hắn, hắc y nhân cười vài tiếng: "Thế nào? Mới hơn người ngày không gặp mà Bắc Thần Mạc ngươi đã quên lão phu rồi sao?"

Đáy mắt Bắc Thần Mạc một mảnh phức tạp, nàng không phải nói hắn tên Lý Mặc sao? Sao đột nhiên lại thành Bắc Thần Mạc, lời của nàng, rốt cuộc..... có bao nhiêu lời là sự thật?

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Mộc Noãn Quân hít sâu một hơi, ánh mắt sắc bén nhìn hắn y nhân.

Khốn kiếp, nếu để cho hắn ta tiếp tục nói, chỉ sợ gốc gác của Bắc Thần Mạc đều bị lôi ra tới, nàng còn công lược cái rắm!

"Lão phu là ai cũng không có quan hệ với ngươi." Tính tình của hắn y nhân cũng không tốt lắm, thấy vẻ mặt Mộc Noãn Quân không tốt, khẩu khí cũng kém theo.

"Các hạ rốt cuộc muốn làm gì?" Thời khắc mấu chốt, Bắc Thần Mạc lên tiếng.

Nghe thấy hắn hỏi, hắc y nhân ngửa đầu cười to: "Ha ha, lão phu đương nhiên là tới lấy đầu ngươi, nếu không phải ngày đó đánh tới một nửa lão phu có chuyện quan trọng phải rời đi, chỉ sợ ngươi đã sớm chết không có chỗ chôn."

"Vậy ngươi còn nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?"

Khuôn mặt Mộc Noãn Quân đờ đẫn, vai ác đều có cùng một đức hạnh sao?

Trước đó Bắc Thần Mạc chưa bị thương cũng không đánh thắng hắc y nhân này, hiện tại bị thương càng không có phần thắng. Chẳng lẽ phải để nàng ra tay?

Tiếng cười của hắc y nhân đột nhiên ngừng lại, hắn ta hừ lạnh một tiếng: "Tiểu cô nương đừng quá kiêu ngạo, chờ ta giết hắn rồi sẽ thu thập ngươi!"

Dứt lời, thân hình hắn ta chợt lóe, năm ngón tay trảo tới Bắc Thần Mạc, ngay cả Mộc Noãn Quân đứng ở bên cạnh còn cảm nhận được nồng đậm sát khí.

Thời điểm Bắc Thần Mạc định rút kiếm ra chặn lại một kích này, Mộc Noãn Quân rút nhuyễn kiếm vẫn luôn là trang sức ở bên hông ra đón lấy.

Trong đêm đen, ngân quang thoáng hiện, nàng đánh nhau cùng với hắc y nhân kia trong tiểu viện.

Bắc Thần Mạc dừng lại động tác rút kiếm, ánh mắt hắn bỗng trở nên cuồng nhiệt nhìn chằm chằm Mộc Noãn Quân, với nhãn lực của hắn tất nhiên có thể nhìn ra thực lực của nàng, hoàn toàn có thể phân cao thấp với hắc y nhân kia, kiếm pháp nàng dùng hắn chưa từng thấy bao giờ, cũng chưa từng nghe thấy ở đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com