ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 154. Công lược thiếu tướng tinh tế 18

PN10003

"Ma ma ~ chúng ta muốn đi đâu vậy?" Trên phi thuyền tư nhân của Lâm Phong, Vu Mặc vô cùng tò mò cùng hưng phấn sờ mó khắp nơi.

"Ma ma cũng không biết." Lâm Phong ngoại trừ nói với cô là không đi Đế Vương Tinh thì cũng không nói thêm gì nữa, mà đối với cô mà nói, chỉ cần không trở về Đế Vương Tinh thì đến nơi nào cũng không có gì khác nhau.

"Ôi ~ vậy để con đi hỏi chú người xấu kia nha." Vu Mặc có chút thất vọng bĩu môi, xưng hô của bé với Lâm Phong chỉ là thêm chữ chú vào trước hai chữ người xấu.

Vu Mạn bất đắc dĩ lắc đầu, tùy ý để Vu Mặc chạy tới phòng chỉ huy, dù sao cũng là con trai của Lâm Phong, cô thấy không có gì phải lo lắng.

"Chú người xấu, chú muốn lái phi thuyền đi đâu?" Vu Mặc lọt vào phòng chỉ huy, đứng trước mặt Lâm Phong, bé chỉ mới cao tới đùi Lâm Phong, thời điểm ngửa đầu nhìn hắn, trong mắt chứa đầy sự ngây thơ.

"Ba đã nói bao nhiêu lần, con phải gọi ta là ba ba." Lâm Phong cảm thấy thực đau đầu với cách xưng hô này của con trai.

Vu Mặc nháy mắt: "Vậy chú gọi con một tiếng ba ba trước, con sẽ không gọi chú là chú người xấu nữa."

Lâm Phong thành công đen mặt, hắn ngồi xổm xuống, đối mặt với Vu Mặc, giải thích lần nữa: "Trước đó ba đã giải thích với con về chuyện ba là ba ba của con, nếu con cứ cố tình tiếp tục như vậy, có tin ba sẽ làm ma ma con sinh thêm em trai em gái, sau đó không cần con nữa không?"

Không ngờ Vu Mặc lại vỗ tay cười nói: "Được nha, sinh nhiều thêm mấy người nữa chơi cùng con."

Nói xong, bé làm mặt quỷ với Lâm Phong: "Hừ! Chú mà cũng muốn làm ba ba của con sao? Con sẽ bảo ma ma tìm ba ba mới cho con!"

"Con!" Lâm Phong tức giận nghiến răng: "Thằng nhãi ranh này!"

Lâm Phong duỗi tay xách cổ áo Vu Mặc lên, tưởng tượng đến chuyện Vu Mạn sẽ gả cho nam nhân khác, con trai mình cũng gọi người khác là ba ba, hắn cảm giác cả người đều không tốt.

"Lão nhãi ranh chú mau thả con ra! Ma ma cứu mạng!" Vu Mặc múa tay múa chân đấm đá Lâm Phong, bắt đầu kêu gào cứu mạng.

Thời điểm Vu Mạn chạy tới phòng chỉ huy liền nhìn thấy Vu Mặc bị lột sạch quần lộ ra cái mông nhỏ trắng nõn ghé vào bàn điều khiển, một tay Lâm Phong đè thằng bé lại, một tay đánh lên cái mông nhỏ, bên trên lập tức xuất hiện một vết năm ngón tay đỏ rực.

Vu Mặc òa một tiếng liền khóc.

Vu Mạn lập tức phát hỏa.

Cô bước nhanh qua dùng sức đẩy Lâm Phong, ôm Vu Mặc đang thương tâm vào trong lòng trấn an, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Lâm Phong: "Anh còn dám động thủ với thằng bé!"

Lâm Phong cũng không cao hứng: "Đây là đang dạy dỗ con trai! Bây giờ còn như vậy thì sau này phải dạy dỗ thế nào?"

"Anh không có tư cách nói lời này, quản tốt bản thân trước rồi nói! Lâm Phong, tôi cảnh cáo anh, Mặc Mặc nếu xảy ra chuyện gì không hay, tôi nhất định sẽ không để yên cho anh!" Vẻ mặt Vu Mạn phẫn nộ nói ra những lời này.

Vu Mặc ghé vào trong lòng ngực Vu Mạn nhẹ giọng nức nở, ở nơi mà Vu Mạn không thấy, bé đắc ý làm mặt quỷ hướng Lâm Phong, sau đó nhanh chóng xoay đầu khóc lớn hơn nữa.

Vu Mạn vô cùng đau lòng, vội vàng ôm Vu Mặc về phòng để kiểm tra.

Để lại Lâm Phong với vẻ mặt âm trầm, hắn vậy mà bị con trai của mình tính kế!

Tiểu tử kia rõ ràng cố ý chọc hắn tức giận, rồi ly gián quan hệ giữa hắn và Vu Mạn!

Tuổi còn nhỏ mà đã âm hiểm như thế, quả thật là..... trò giỏi hơn thầy a!

Lâm Phong cảm giác trứng đau vô cùng, hắn tự nhận bản thân không phải người tốt gì, nhưng mà lúc hắn bốn tuổi cũng không đến mức như vậy a! Nhiều lắm thì ai khiến hắn không cao hứng thì khiến cho người đó mất khả năng khống chế dị năng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info