ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 145. Công lược thiếu tướng tinh tế 9 (H)

PN10003

"Thả lỏng chút, nơi này sẽ không có người tới." Lâm Phong muộn thanh trấn an, một bàn tay kéo lên áo ngực bikini làm lộ ra cặp vú vừa trắng vừa mềm, hai đầu vú đỏ bừng e thẹn đứng thẳng trên núi tuyết, hắn không chút do dự cúi đầu ngậm lấy vào trong miệng dùng sức liếm cắn, đồng thời quy đầu cố hết sức ma sát hoa tâm kiều nộn.

"A ha..... Đừng..... Đừng liếm..... A..... Quá sâu....." Dưới sự kích thích của hai bên, Vu Mạn rốt cuộc chịu không nổi mà ngâm nga, tay cô cắm chặt đầu tóc đen nhánh của Lâm Phong, ôm chặt đầu hắn vào trước ngực mình.

Lâm Phong cảm giác hoa huyệt bắt đầu không còn cắn chặt nữa, bên trong càng phân bố ra nhiều mật dịch trong suốt, hai tay nắm nắm lấy cặp mông vểnh của cô, nhanh chóng trừu động côn thịt, bắt đầu tiến công mãnh liệt.

Côn thịt thô dài màu đỏ tím mãnh liệt thao làm hoa huyệt phấn nộn, mật dịch vẩy ra khắp nơi do va chạm, nơi hai người giao hợp là một mảnh lầy lội, mà ca nô theo lực độ va chạm của Lâm Phong lay động trên mặt biển.

Đôi chân trắng nõn thon dài của Vu Mạn quấn lấy eo hắn, hai tay ôm chặt cổ Lâm Phong, rên rỉ mang theo chút khóc nức nở: "A a..... Nhẹ chút..... Ca nô..... Sắp lật..... Ân a....."

Nghe thấy lời cô, tốc độ thọc vào rút ra của Lâm Phong càng nhanh hơn, côn thịt càng dùng sức thao làm hoa huyệt phấn nộn ướt át, hắn cười không có ý tốt: "Dược hiệu hình như là sắp mất tác dụng, Vu phó quan, có lẽ dị năng của cô sắp dùng được rồi."

Ca nô theo động tác kịch liệt của Lâm Phong mà tùy thời đều có khả năng bị lật, Vu Mạn gắt gao quấn lấy người hắn, tiếng rên rỉ tràn ra từ đôi môi đỏ bị va chạm của hắn phá thành mảnh nhỏ, khoái cảm truyền tới từng đợt, lúc này cô thật sự rất khó để tập trung tinh thần sử dụng dị năng.

"Động tác của Vu phó quan cần phải nhanh lên." Lâm Phong thúc giục, cắp vú đầy đặn trước mặt theo động tác đỉnh lộng của côn thịt mà dập dờn như sóng.

"Ân a..... Không cần..... A a....." Vu Mạn thấy ca nô sắp lật, dưới tình thế cấp bách liền sử dụng dị năng, lấy ca nô là trung tâm, trên mặt biển trong đường kính năm mét bị kết thành một tầng băng dày.

"Vu phó quan thật không hổ là dị năng giả cấp S hệ băng, đã bị tôi làm thành như vậy mà vẫn có thể sử dụng dị năng?" Lâm Phong cười nhìn Vu Mạn trong lòng ngực bị mình thao đến liên tục kiều suyễn.

Ca nô không còn đong đưa, hắn đánh giá để khối băng này tan cũng cần phải hai ba tiếng, hắn rút côn thịt ra, thay đổi một tư thế khác, đem Vu Mạn để trên bàn điều khiển, để hai chân cô mở rộng sang hai bên, côn thịt thô dài trực tiếp xỏ xuyên qua.

"A a a....." Loại tư thế cảm thấy thẹn này kích thích sâu tới Vu Mạn, một cái xỏ xuyên mãnh liệt làm cô trực tiếp cao trào, đôi mắt thất thần, côn thịt thô dài còn đang mãnh liệt thọc vào rút ra trong hoa huyệt.

Hoa huyệt khẩn trí co rút lại làm Lâm Phong sướng không thôi, hắn hiện tại chỉ muốn dùng sức thao hoa huyệt mất hồn dưới thân, làm cô rên rỉ, làm cô xin tha, lúc này, trong con ngươi tràn ngập tình dục chứa đầy dục vọng chinh phục.

Sự thật cũng như hắn nghĩ, Vu Mạn bị hắn thao cao trào liên tục trên ca nô, cuối cùng đến cả sức lực trở về đất liền cũng không có.

Chờ thời điểm cô tỉnh lại lần nữa thì đã nằm trong lòng ngực Lâm Phong.

Thân thể hai người trần trụi nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, da thịt tiếp xúc thân mật với nhau, cô vừa nhấc đầu liền có thể thấy chiếc cằm gợi cảm kiên nghị của Lâm Phong, Vu Mạn không được tự nhiên giật giật, muốn tránh thoát cái ôm của Lâm Phong, cơ bắp trên cánh tay hắn thật sự cộm làm cô có chút không thoải mái.

"Vu phó quan còn muốn tới lần nữa sao?"

Thanh âm trần thấp khàn khàn vang lên trên đỉnh đầu Vu Mạn, đôi tay cứng như thép ôm cô càng chặt, đồng thời Vu Mạn cảm giác được mông mình bị cự vật cực nóng chống lại.

"Thiếu tướng Lâm Phong còn chưa thấy đủ?" Cô lạnh lùng châm chọc, tuy tố chất của dị năng giả rất tốt, loại tính ái này căn bản không gây ra được thương tổn gì, nhưng mà cứ làm không dứt như vậy thì nữ nhân nào chịu được chứ?

Tay Lâm Phong bắt đầu di chuyển trên cơ thể mềm mại gợi cảm của cô, tiếng cười trầm thấp dễ nghe vang lên mêm tai Vu Mạn: "Đây cũng chỉ có thể trách Vu phó quan có dụ hoặc quá lớn, khó trách những nam nhân đó trong quân đội đều ngày đêm mơ tưởng tới cô."

"Tôi nghĩ nhưng nam nhân đó cũng không bao gồm thiếu tướng Lâm Phong!" Cô dùng sức tránh thoát đôi tay không an phận của hắn, động tác nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phong đang lười biếng cười trên giường.

"A, đó là đương nhiên, nhưng mà dáng người của Vu phó quan thật sự là không tồi a!" Lâm Phong tùy ý để cô tránh thoát ra khỏi lòng ngực mình, nằm trên giường mỉm cười thưởng thức thân thể Vu Mạn, mái tóc vàng kim rơi trên cặp vú no đủ trước ngực, vừa lúc chạm vào đầu vú đỏ bừng, nơi riêng tư bị lông tóc bao trùm, hai chân thon dài thẳng tắp, nơi nào nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, tỷ lệ dáng người quả thực là hoàn mỹ.

Đối với sự mặt dày hào phóng thừa nhận của Lâm Phong, Vu Mạn bỗng nhiên không biết nên nói gì thì tốt, cô quay đầu đi tìm quần áo.

Phía sau truyền tới thanh âm chậm rì rì của Lâm Phong: "Quần áo của cô ở cánh cửa thứ hai bên phải tủ quần áo."

Vu Mạn mở ra tủ quần áo thứ hai, cầm lấy một bộ váy chế phục cùng với nội y trực tiếp mặc vào, cũng mặc kệ ánh mắt nóng rực phía sau.

Sau khi mặc xong, cô mới xoay người nhìn Lâm Phong, lạnh lùng cảnh cáo: "Thiếu tướng Lâm Phong, chuyện này tôi không hy vọng sẽ có lần thứ ba."

"Vì sao?" Hắn cười nhạt nói: "Cô không phải cũng rất hưởng thụ sao? Với năng lực của tôi hẳn là có thể thỏa mãn cô."

Mặt Vu Mạn đỏ lên, cô căm tức nhìn đối phương, lạnh lùng trào phúng:"Kỹ thuật của thiếu tướng thật sự là còn cần nâng cao."

Nói xong, không quay đầu lại rời khỏi phòng, để lại câu nói kia kích thích lòng tự tôn của Lâm Phong.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info