ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 142. Công lược thiếu tướng tinh tế 6 (H)

PN10003

Trọng lượng cả người nam nhân đè lên trên người cô, Vu Mạn khó chịu vặn vẹo thân thể mềm mại, thực mau quần áo trên người cô đều bị kéo ra, cặp vú no đủ đầy đặn bại lộ trong không khí, đầu vú phấn nộn đứng ở đỉnh núi tuyết, theo hô hấp mà phập phồng, xuống chút nữa là bụng nhỏ trơn bóng cùng với eo thon một tay có thể ôm hết.

Hầu yết Lâm Phong lăn lộn, không ngờ tới một mỹ nhân lạnh như băng lại có dáng người nóng bỏng như vậy, không biết chờ lát nữa tiến vào sẽ có cảm giác gì.

Hắn duỗi tay cầm lấy cặp vú lớn, đè ép vuốt ve ra các loại hình dạng khác nhau, hắn nhịn không được vùi mặt vào giữa cặp vú mềm mại, đồng thời đem một bên đầu vú ngậm vào trong miệng liếm mút.

"Ân a..... Tránh ra..... Đừng..... Đừng hút....." Đầu vú mẫn cảm bị đùa bỡn, cả người Vu Mạn không ngừng run rẩy, cô khó chịu muốn đẩy nam nhân đang đè trên người mình ra nhưng lại không đủ sức.

Thấy phản ứng của cô, Lâm Phong càng thêm dùng sức liếm mút, hắn thậm chí còn đem cả nhũ thịt bên cạnh vú cũng ngậm vào trong miệng, liếm mút cho đến khi hai đầu vú phấn nộn vừa hồng vừa sưng mới nhổ ra.

"Ô ô....." Thân thể Vu Mạn xụi lơ, cả người không còn chút sức lực nào, tình dục xa lạ thổi quét lên toàn bộ cơ thể cô, nơi riêng tư đã ướt đẫm, vì không biết làm thế nào để làm giảm bớt cảm giác hư không trong hoa huyệt mà Vu Mạn nức nở ra tiếng.

Một bên Lâm Phong hôn lên cơ thể tuyết trắng của cô, một bên tách ra hai chân Vu Mạn, duỗi tay thâm nhập vào giữa hai chân, không hề ngoài ý muốn mà chạm phải một mảnh ướt át.

Hắn dùng ngón tay vuốt ve hai cánh hoa non mềm cách quần lót, cảm giác được bên trong ngày càng ướt......

Tiếng rên rỉ bên tai cũng ngày càng kiều mị.....

Lâm Phong ngồi dậy, đem phần váy còn lại trên người Vu Mạn cùng với quần lót ren dưới thân cởi ra hết, hoa huyệt phấn nộn lập tức bại lộ dưới đáy mắt hắn, cái miệng nhỏ huyệt khẩu thường co rút lại, phun chất lỏng trong suốt ra ngoài.

Hô hấp Lâm Phong thô nặng thêm vài phần, hắn nhanh chóng cởi quần áo vướng bận trên người mình xướng, móc ra cự vật đã sưng to để ở huyệt khẩu, đột nhiên phát hiện côn thịt mình bởi vì quá lớn mà quy đầu không thể chen vào cái miệng nhỏ kia.....

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn đành phải từ bỏ ý tưởng cắm vào hưởng thụ một phen trước, dùng ngón tay cắm vào trong hoa huyệt  nhỏ hẹp để khuếch trương.

"Ô..... Không cần....." Nơi riêng tư bị dị vật xâm lấn làm Vu Mạn khó chịu nhíu mày, cơ thể cứng đờ căng chặt, hoa huyệt cũng bởi vì khẩn trương mà gắt gao cắn lấy ngón tay kia.

Trên trán Lâm Phong cũng xuất hiện mồ hôi lạnh, con mẹ nó cũng thật chặt, mới một ngón tay mà đã như vậy, nếu là cắm toàn bộ đi vào, khẳng định tư vị nhất định sẽ mất hồn.

Hắn đem hai chân cô mở rộng sang hai bên, lòng bàn tay thô ráp cọ xát huyệt khẩu ướt át, đồng thời ngón cái tìm được viên trân châu mà dùng sức xoa nắn, ngón tay cũng chậm rãi thọc vào rút ra trong hoa huyệt.

"Ô ô..... Ân a a....." Chơi đùa vỗ về như vậy trong chốc lát đã làm Vu Mạn dần thích ứng ngón tay thọc vào rút ra trong hoa huyệt, mật dịch trong suốt không ngừng chảy ra ngoài, cô gắt gao kẹp chặt ngón tay lại, theo bản năng mà vặn vẹo mông muốn càng nhiều.

Lâm Phong lại tăng thêm một ngón tay, hai ngón tay đồng thời thọc vào rút ra nhanh chóng trong hoa huyệt ướt đẫm, viên trân châu cũng bị ngón cái xoa nắn đến sưng to.

"Ân ân a a..... A a....." Không bao lâu sau, cả người Vu Mạn căng chặt tiết thân, mật dịch phun ra từ trong hoa huyệt làm ướt một mảng khăn trải giường.

Lâm Phong thấy đã không sai biệt lắm, rút ngón tay ra, nhân lúc cô còn đang thất thần trong cao trào, côn thịt liền đẩy ra hai cánh hoa trực tiếp vọt đi vào.

"A..... Đau....." Cảm giác đau đớn do xé rách làm Vu Mạn nháy mắt thanh tỉnh, cô thống khổ nhíu mày, thấy rõ ràng nam nhân trên người mình cùng với bộ dáng bản thân trần trụi nằm dưới thân hắn.

"Thiếu tướng Lâm Phong! Đi ra ngoài!" Cô cắn chặt răng, ánh mắt dần lạnh xuống, thanh âm có chút run rẩy vì đau đớn.

"Tỉnh?" Lâm Phong nheo mắt lại, hắn cũng chịu không nổi, côn thịt bị hoa huyệt gắt gao cắn lấy, động cũng không động được, nhưng mà không thể không thừa nhận bên trong cực kỳ thoải mái, cho nên để hắn lui ra ngoài là không có khả năng.

"Đi ra ngoài!" Khuôn mặt Vu Mạn tái nhợt, lạnh giọng ra lệnh.

Thái độ như vậy làm trong lòng Lâm Phong có chút khó chịu, tôn nghiêm của nam nhân bị khiêu khích, vừa rồi không phải còn bị hắn làm cao trào một lần sao? Vừa mới tỉnh lại liền trở mặt không nhận người?

"Được." Hắn cười cười, chậm rãi rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt.

Vu Mạn cảm thấy vô cùng đau đớn, cho đến khi côn thịt hoàn toàn rút ra khỏi cơ thể mình, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cô không chú ý tới lúc này trong mắt Lâm Phong hiện lên một tia tính kế.

Thời điểm mà cô lơi lỏng, vòng eo Lâm Phong liền đĩnh động, côn thịt lần nữa dùng sức đâm vào hoa huyệt.

"A....." Vu Mạn không hề phòng bị, một lần nữa chịu đau đớn kêu ra tiếng.

Lâm Phong nâng đôi chân dài trắng nõn của cô lên vai, cắn răng ở trong hoa huyệt khẩn trí mạnh mẽ va chạm.

"Hỗn đản..... Buông tôi ra..... A....." Vu Mạn đau đến mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hung hăng trừng mắt Lâm Phong, lại được đến va chạm thọc vào rút ra càng thêm hung ác, tay cô bất lực dùng sức nắm chặt khăn trải giường, cắn răng thừa nhận xâm lấn như dã thú của nam nhân.

Đau đớn dần chết lặng, hoa huyệt bắt đầu truyền đến khoái cảm tê dại, Vu Mạn cắn môi áp chế tiếng rên rỉ rách nát, phát ra tiếng hừ nhẹ vô ý thức.

Nhưng mà phản ứng của thân thể là không lừa được người, theo động tác va chạm nhanh chóng của Lâm Phong, hoa huyệt cô càng ngày càng ướt át, thân thể cũng dần thả lỏng, địa phương hai người giao hợp truyền tới tiếng nước phốc kỉ vô cùng rõ ràng.

Lâm Phong trầm thấp cười ra tiếng: "Vu phó quan quả không hổ danh là dị năng giả hệ băng cấp S, nước..... cũng thật nhiều a."

Lời trêu chọc làm Vu Mạn vừa thẹn vừa bực, dưới thân truyền tới tiếng nước tấm tắc làm cô không thể phản bác.

Lâm Phong nheo mắt lại, nương theo đường đi càng ngày càng ướt át, côn thịt dễ dàng đỉnh tới chỗ sâu nhất trong hoa tâm, hắn dùng quy đầu nhanh chóng dùng sức va chạm vào hoa tâm kiều nộn.

"A..... Không..... Nhẹ chút..... Nhẹ chút a....." Vu Mạn bị kích thích này làm cho nhịn không được mở miệng xin tha, tiếng rên rỉ rách nát mê người chỉ càng kích thích Lâm Phong dùng sức đảo lộng mà thôi.....

Vu Mạn đã quên bản thân bị hắn thao đến tiết thân bao nhiêu lần, chỉ biết rằng cuối cùng cô thật sự chịu không nổi khóc thút thít xin tha, khóc đến mức giọng cô đều khàn, Lâm Phong mới buông tha cô, bắn tinh hoa vào trong cơ thể Vu Mạn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info