ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 137. TG09: Công lược thiếu tướng tinh tế 1

PN10003

Một con thuyền chiến hạm dài hơn một cây số đang di chuyển trong biển vũ trụ đầy sao, ở trong biển sao ấy, quái vật khổng lồ toàn thân màu bạch kim này chẳng qua cũng chỉ là một con thuyền nhỏ đến không đáng kể đến mà thôi.

Trong phòng chỉ huy của chiến hạm, Vu Mạn một thân váy chế phục màu đen, thân hình thẳng tắp đứng ở trước hình ảnh 3D lập thể trước mặt.

Hình ảnh 3D lập thể với vô số ánh sáng ánh chiếu vào mắt cô khiến cho đôi mắt ấy sáng lên như đá quý, trên khuôn mặt xinh đẹp mê người tràn đầy ý lạnh, tóc vàng mắt xanh, dáng người phập phồng quyến rũ, nhưng trên người lại tản ra khí tràng lạnh băng làm một vị quan quân nam tính trong phòng chỉ huy phải e sợ dừng bước.

Vu Mạn nhớ tới nhiệm vụ của thế giới này liền cảm thấy trứng đau vô cùng, không phải cổ đại, cũng không phải hiện đại, mà là tinh tế!

Đối tượng công lược cũng không phải là phú nhị đại hay con nhà quan, mà là thiếu tướng trẻ tuổi nhất của Liên Minh tự do - Lâm Phong.

Một nam nhân nửa khen nửa chê.

Làm người thán phục chính là thực lực của hắn, tuổi còn trẻ liền trở thành thiếu tướng, lập vô số chiến công cho Liên Minh, đánh bại hải tặc tinh tế cùng với người phản bội nhiều không kể xiết, hiện giờ lại còn tiêu diệt vô số trùng tộc vì nhân loại.

Làm người khác lên án chính là hắn đã từng vì tiêu diệt trùng tộc mà hủy diệt một tinh cầu đã bị trùng tộc chiếm lĩnh, lúc ấy trên tinh cầu đó còn có ba nghìn nhân loại đang sống.

Loại thủ đoạn không màng tính mạng của người khác này đã không phải là lần đầu tiên hắn dùng.

Trên mặt Vu Mạn không hề có một tia dao động nào, trong lòng lại cảm thấy lo lắng về nhiệm vụ này, một nam nhân như vậy rất khó công lược, điều duy nhất cô có thể làm chính là nghe theo mệnh lệnh của hắn, không nghi ngờ hay can thiệp bất kỳ quyết định nào của Lâm Phong.

Hành động nghe lời như vậy chỉ là giúp cô có thêm chút hảo cảm trong mấy năm qua, còn nói tới tín nhiệm..... thì rất khó.....

Lâm Phong người này bản tính đa nghi, bên ngoài là một cấp trên săn sóc cấp dưới, có đôi khi hắn thậm chí còn nói cười với những binh sĩ cơ giáp đó.

Nhưng mà Vu Mạn biết rất rõ ràng đây chỉ là bên ngoài, Lâm Phong lãnh khốc vô tình cùng với không từ thủ đoạn mấy năm nay cô cũng đã được chiêm ngưỡng.

Cửa khoang phía sau phòng chỉ hủy bỗng nhiên truyền tới thanh âm.

Vu Mạn cùng một vị quan quân khác trong phòng cơ hồ là đồng thời quay đầu lại.

Nam nhân mặc quân phục của thiếu tướng Liên Minh từng bước vững vàng đi vào phòng chỉ huy, hắn cực kỳ trẻ tuổi, thoạt nhìn không vượt quá ba mươi, diện mạo cực kỳ anh tuấn, ngũ quan hoàn mỹ.

"Thiếu tướng Lâm Phong!"

Vu Mạn cùng vị quan quân còn lại hướng hắn chào theo nghi thức quân đội.

Người tới đúng là Lâm Phong, thân hình cao lớn vĩ ngạn, con ngươi thâm thúy đen nhánh nhìn về phía hình ảnh 3D lập thể trước mặt, nếu có thể nhìn sâu hơn, chắc chắn sẽ phát hiện lãnh khốc được giấu sâu ở đáy mắt hắn.

Hắn khẽ gật đầu, đứng ở cách Vu Mạn không xa, bảo trì khoảng cách ba bước với cô, chậm rãi mở miệng: "Còn bao lâu nữa mới tới Đế Vương Tinh?"

"Năm ngày." Vu Mạn thoáng thu liễm khí lạnh phát ra trên người, thanh âm thanh lãnh lời ít ý nhiều.

Bọn họ là phụng mệnh nguyên soái Liên Minh tới Tạp Địch tinh hệ tiêu diệt sạch sẽ trùng tộc, tốn thời gian năm tháng mới tiêu diệt được trùng tộc sạch sẽ, lần này trở về còn cần năm ngày mới có thể tới Đế Vương Tinh.

"Còn có năm ngày à? Chỉ sợ là không có thời gian." Lâm Phong nhíu mày lẩm bẩm nói nhỏ.

Vu Mạn nhìn hắn một cái, không lên tiếng.

Nhưng vị quan quân còn lại trong phòng chỉ huy tên Tiết Đông lại nghi hoặc mở miệng hỏi: "Thiếu tướng, cái gì không có thời gian?"

Lâm Phong nheo mắt lại: "Tôi hoài nghi Trương Hành đã bị trùng tộc xâm lấn đại não."

Lời này vừa ra, Tiết Đông đại kinh thất sắc: "Sao có thể?"

Vu Mạn cũng nhíu mày.

Trùng tộc chia làm ấu trùng và thành trùng, ấu trùng là chỉ sâu vị thành niên, chúng nó đều có hình thái của sâu, có đủ hai chi trước và hai chi sau, trên có một loạt răng cưa vô cùng cứng rắn, phía cuối có một cái móc hình tam giác có thể chuyển động linh hoạt, cơ thể cũng có thể tự do co duỗi để sử dụng như vũ khí, độ cứng rắn của thân thể hoàn toàn có thể so với hợp kim sắt thép.

Ấu trùng như vậy đối với nhân loại mà nói cũng không đáng sợ, đáng sợ là số lượng của chúng, năng lực sinh sản của trùng tộc vô cùng kinh người.

Nhưng mà chúng nó không có giới tính, chỉ có thể mượn sinh vật giống cái khác sinh sản cho chúng nó, tỷ như..... nữ nhân nhân loại.

Thành trùng mới là đáng sợ nhất, chúng nó càng tiến hóa thân thể sẽ càng mềm, mềm đến mức bị chém làm hai nửa vẫn có thể nối lại thành một, một mảnh con thành trùng nhỏ có thể hợp lại thành vô số con thành trùng, bởi vì tế bào thành trùng có thể phân chia, đồng thời, lực lượng của chúng cũng phân chia theo.

Tế bào thành trùng rất nhỏ, thật sự là vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức có thể chui vào cơ thể con người, sau đó khống chế đại não của người đó.

Một khi đại não đã bị thành trùng khống chế, tế bào thành trùng sẽ bắt đầu cải tạo thân thể, gen của con người, đem người đó hoàn toàn biến thành con rối của trùng tộc.

Nam nhân đã bị cải tạo nếu giao phối cùng nữ nhân, như vậy thì trăm phần trăm sẽ làm nữ nhân đó mang thai, sau đó sinh ra ấu trùng, hơn nữa không phải chỉ là sinh một con.

Nữ nhân giao phối cùng nam nhân bị cải tạo sẽ giống như bị trúng xuân dược vĩnh cửu, mỗi thời mỗi khắc đều động dục, cho đến khi hoàn toàn trở thành công cụ sinh sản cho trùng tộc.

Lúc công hãm trùng tộc, Vu Mạn từng gặp qua những nữ nhân đó, đã không thể gọi là nữ nhân, mà là trùng khí, máy móc sinh sản của trùng tộc.

Bọn họ trần trụi nằm trong một ao chứa đầy dung dịch dinh dưỡng, bụng lớn, hai chân mở rộng ra, mỗi ngày bên trong âm đạo đều sẽ bò ra một con ấu trùng.

Bọn họ đã sớm không còn chút ý thức nào.....

Đến nỗi Trương Hành, là thuộc hạ đắc lực của Lâm Phong, cũng coi như trẻ tuổi đầy hứa hẹn, tiền đồ vô lượng.

Tháng cuối cùng tiêu diệt trùng tộc, hắn ta vì bảo vệ Vu Mạn nên mới bị thương, hiện tại vẫn còn ở trong phòng dưỡng thương.

"Thiếu tướng, tin tức có thể tin được không?" Vu Mạn mở miệng hỏi, nếu Trương Hành thật sự bị trùng tộc xâm lấn đại não, vậy thì đời này của hắn ta liền xong rồi.

Tuy nhân loại hiện tại đã phát minh ra phương pháp tiêu diệt trùng tộc đã xâm lấn đại não, nhưng tiền đề là thân thể của người bị xâm lấn còn chưa bị cải tạo.

Một khi thân thể bị trùng tộc cải tạo, kết quả của Trương Hành chính là bị hủy diệt.

Mà chiến hạm còn năm ngày nữa mới có thể tới Đế Vương Tinh, cũng khó trách Lâm Phong sẽ nói thời gian không đủ.

"Vu phó quan, tin tức có đáng tin cậy hay không, tôi đưa hai người tới phòng dưỡng thương nhìn là biết." Lâm Phong chậm rãi lắc đầu: "Biết quan hệ giữa đồng liêu các người rất tốt, nhưng mà vẫn nên chuẩn bị tâm lý trước đi."

Vu Mạn nghe vậy, đầu đầy hắc tuyến, Trương Hành có ý với cô, đã từng cứu cô một hai lần.

Cô lại vì không muốn thiếu Trương Hành nên ngày thường có chút chiếu cố hắn ta, không ngờ tới điều này ở trong mắt Lâm Phong lại thành..... tình đồng liêu?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info