ZingTruyen.Com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 129. Công lược giáo thảo cao lãnh 12 (H)

PN10003

Bởi vì không phải cuối tuần nên trong rạp chiếu phim cũng không có quá nhiều người. Hơn nữa, Diệp Tiêu Nhiên cố ý chọn bộ phim điện ảnh có chút dài, cho nên chờ sau khi mở màn, Hứa Khanh Điềm mới chú ý tới người trong rạp cũng không nhiều, có ít ỏi vài người ngồi ở xa.

Sau khi bộ phim bắt đầu, ánh đèn lập tức tắt, cả căn phòng chìm vào trong bóng đêm, âm thanh trong phim vang lên, trước mắt là màn hình lớn.

Nhưng mà cả bộ phim này đều là loại mà nam nhân thích, người máy đánh nhau, chiến tranh tinh cầu gì đó.

Hứa Khanh Điềm thực mau liền mất đi hứng thú với bộ phim điện ảnh này, nhưng mà còn khoảng hai tiếng nữa mới hết phim, cô cảm thấy có chút nhàm chán, muốn ngủ.

"Em không thích xem phim này?" Diệp Tiêu Nhiên chú ý tới trạng thái của cô, mở miệng hỏi.

Hứa Khanh Điềm gật đầu.

"Dù sao thời gian cũng còn sớm, chúng ta chơi một trò chơi đi." Hắn cúi sát vào bên tai cô nói.

"Chơi trò gì?" Hứa Khanh Điềm nhíu máy, tránh đi động tác quá mức thân mật của hắn.

Diệp Tiêu Nhiên nhìn trên màn hình lớn đang chiếu phim, lại nhìn cô, nói: "Còn nhớ rõ nhiệm vụ mà chúng ta đã từng làm trong trò chơi không?"

Bỗng nhiên thấy hắn nhắc tới trò chơi, Hứa Khanh Điềm liền nhớ tới những cảnh tượng trong đó, vành tai lập tức đỏ lên.

"Chúng ta đem nhiệm vụ trong đó ra bên ngoài hiện thực thử là được." Diệp Tiêu Nhiên nói, tay nhân cơ hội sờ tới giữa hai chân của Hứa Khanh Điềm.....

"Nha..... Không được." Độ ấm của bàn tay nam nhân như là làm phỏng cô, Hứa Khanh Điềm cuống quýt kẹp lại chân, đem bàn tay kia kẹp chặt chẽ giữa hai chân.....

Ngón trỏ cùng ngón cái vẫn có thể chạm tới hai cánh hoa, hắn cúi sát vào tai cô nói: "Còn nhớ rõ trong đó có nhiệm vụ tôi làm em cao trào ở sảnh rạp chiếu phim không?"

"Anh mau dừng lại..... Nơi này không phải là trong trò chơi....." Hứa Khanh Điềm kẹp chặt chân nhẹ suyễn, cô cảm giác tim mình sắp nhảy ra ngoài, nhưng mà lời Diệp Tiêu Nhiên nói cùng với hơi thở nóng rực bên tai và ngón tay cách quần lót vuốt ve hai cánh hoa non mềm..... Làm cho phía dưới cô bắt đầu ướt, tuy rằng trong rạp không nhiều người lắm, nhưng nếu lỡ bị phát hiện.....

"Không phải trong trò chơi mới càng kích thích, em xem, phía dưới em đã ướt, ngoan ~ bảo bối, mở chân ra, tôi sẽ làm em vui sướng." Diệp Tiêu Nhiên thấp giọng dụ dỗ.

Vẻ mặt Hứa Khanh Điềm vẫn đang sợ hãi nhìn hắn, trong bóng tối, cô không thể nhìn rõ thấy biểu tình của đối phương, nhưng mà ánh sáng trong đôi mắt như sói của hắn cô lại có thể cảm nhận được rõ ràng.

Thấy cô sợ hãi, Diệp Tiêu Nhiên cũng không nói gì nữa, ngón tay chui vào bên cạnh quần lót, câu lộng hoa huyệt tràn đầy mật dịch, thường thường đâm vào huyệt khẩu, dùng vết chai trên lòng bàn tay ma sát hai cánh hoa non mềm mẫn cảm, huyệt khẩu ướt át dưới sự khiêu khích của hắn càng ngày càng ướt, cơ thể Hứa Khanh Điềm cũng càng ngày càng mềm.

Cô cắn chặt môi, ngẫu nhiên tràn ra tiếng rên rỉ hừ nhẹ từ đôi môi đỏ mọng.

Cảm giác cơ thể cô dần biến hóa, động tác của Diệp Tiêu Nhiên càng thêm tùy ý làm bậy, cố ý dùng nơi thô ráp nhất trong lòng bàn tay ma sát vuốt ve viên hoa hạch, niết ấn, véo.

"Nha...... Không cần sờ nơi đó....." Hai má Hứa Khanh Điềm đỏ ửng, con ngươi mê ly, cô kẹp chặt hai chân muốn lấp kín mật dịch không ngừng cuồn cuộn chảy ra từ huyệt khẩu cùng khoái cảm, lại không có chút tác dụng nào, mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đều đang kêu gào làm hắn tiến vào, thô bạo cuồng dã mà đùa bỡn cô, nhưng mà trên lý trí, cô vẫn không quên đây là rạp chiếu phim.

Hoa hạch bị Diệp Tiêu Nhiên đùa bỡn sưng to, hắn dễ dàng đem hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt ướt dầm dề, hoa huyệt mẫn cảm ướt át lập tức xoắn lấy ngón tay hắn, hơn nữa không ngừng mấp máy liếm mút ngón tay.

"A....." Hứa Khanh Điềm rên nhẹ một tiếng, hai ngón tay cứ nửa cắm ở hoa huyệt như vậy, không nhúc nhích chút nào làm hoa huyệt càng ngày càng gấp, ngón cái Diệp Tiêu Nhiên còn đang đùa bỡn hoa hạch đã sưng to sung huyết.

"Đừng..... Đừng như vậy..... Xin anh..... Tôi khó chịu....." Hứa Khanh Điềm nhỏ giọng nức nở ra tiếng, hoa huyệt bị cảm giác ngứa ngáy tra tấn, Diệp Tiêu Nhiên nhất định là cố ý, cô khó chịu vặn vẹo mông cùng eo, hai chân bất tri bất giác đã mở ra.

"Nơi nào khó chịu? Phim không hay sao?" Ngón tay Diệp Tiêu Nhiên bỗng nhiên mãnh liệt thọc vào rút ra trong hoa huyệt, lời nói ra lại vô cùng đường hoàng.

"Ân a..... Ân a..... Ân ân a a....." Hứa Khanh Điềm bị động tác thọc vào rút ra mãnh liệt của ngón tay làm cho cực kỳ thoải mái, cũng bất chấp là đang ở trong rạp chiếu phim, nhịn không được rên rỉ, vòng eo đón ý hùa tốc độ cắm vào rút ra của ngón tay.

"Vật nhỏ dâm đãng, thích ngón tay của tôi vậy sao?" Diệp Tiêu Nhiên nói, bỗng nhiên rút ngón tay đang ở trong hoa huyệt ra.

"Ô..... Không cần....." Hứa Khanh Điềm kiều suyễn nức nở, ủy khuẩ nhìn Diệp Tiêu Nhiên.

Dưới ánh mắt ủy khuất của cô, Diệp Tiêu Nhiên cởi thắt lưng quần, côn thịt sưng to đứng thẳng cứ như vậy thẳng tắp lộ ra, hắn nhìn cô nói: "Vậy em có thích cái này không?"

Hứa Khanh Điềm bình tĩnh nhìn căn côn thịt lớn thô dài kia, một loại cảm giác yêu đương vụng trộm kích thích làm máu cả người cô đều đang sôi trào, nghĩ tới lát nữa trong rạp chiếu phim, cô sẽ bị côn thịt lớn của nam nhân dùng sức thao tiểu huyệt, mật dịch chảy ra ngày càng nhiều, sâu bên trong hoa huyệt càng thêm hư không khó nhịn.

"Thích thì tự ngồi lên." Diệp Tiêu Nhiên bình tĩnh nhìn Hứa Khanh Điềm đang do dự giãy giụa.

Tự hỏi không vượt quá nửa phút, nhu cầu của cơ thể chung quy cũng chiến thắng sự xấu hổ trong nội tâm, Hứa Khanh Điềm hơi nâng mông lên, ngón tay run rẩy đem quần lót ướt đẫm chậm rãi cởi để trên đùi, hoa huyệt phấn nộn ướt đẫm bại lộ, cô khát vọng côn thịt thô dài, nhưng căn bản không có sức lực đứng lên.

"Nhân gia..... Không có sức lực....." Hứa Khanh Điềm kiều suyễn, bất lực duỗi tay về phía Diệp Tiêu Nhiên.

"Thật là yếu ớt." Diệp Tiêu Nhiên đành phải duỗi tay ôm lấy cô, nếu có người nhìn thấy một màn này, cũng chỉ nghĩ là cặp đôi này đang ôm ấp, nơi nào ngờ tới sẽ có người lớn mật làm chuyện khác ở đây.

Ban đầu Hứa Khanh Điềm ngồi ở trên đùi hắn, bởi vì quần lót cô vẫn còn đang treo giữa hai chân nên không tiện tách chân ra.

Diệp Tiêu Nhiên đem quần lót của cô cởi ra, bỏ vào trong túi, lại tách hai chân Hứa Khanh Điềm ra ngồi ở trên người hắn, côn thịt thô dài chậm rãi đẩy ra huyệt khẩu đâm đi vào.

Hứa Khanh Điềm ôm Diệp Tiêu Nhiên, đầu vùi ở bờ vai hắn, hoa huyệt hư không dần được côn thịt thô dài lấp đầy, cảm giác này thoải mái đến mức làm cô nức nở ra tiếng, cho đến khi côn thịt của hắn nhét toàn bộ vào trong hoa huyệt.

Hai chân thon dài trắng nõn rũ bên hông Diệp Tiêu Nhiên, Hứa Khanh Điềm ngồi ở bụng nhỏ hắn, váy dài lam nhạt hoàn toàn che lại cảnh xuân phía dưới.

"Anh tiến sâu quá....." Hoa huyệt cùng bụng nhỏ đều có cảm giác bị côn thịt nhét đầy, cô có thể cảm giác được quy đầu Diệp Tiêu Nhiên đang gắt gao chống lại hoa tâm kiều nộn.

"Thích như vậy sao?" Một tay Diệp Tiêu Nhiên ôm eo cô, một tay cách lớp váy vuốt ve cặp mông tròn trịa, côn thịt dưới háng bắt đầu thong thả thọc vào rút ra trong hoa huyệt.

Dù sao cũng đang ở trong rạp chiếu phim, động tác quá lớn sẽ bị người khác phát hiện.

"Nhanh lên..... Anh dùng sức....." Hoa huyệt Hứa Khanh Điềm gắt gao siết chặt lấy côn thịt lớn, hoa tâm cùng bụng nhỏ vừa ngứa vừa trướng, cô khó nhịn vặn vẹo eo, muốn càng nhiều, đã không còn nhớ rõ đây là đang ở trong rạp chiếu phim.

"Tiểu yêu tinh!" Diệp Tiêu Nhiên bị bộ dáng dục cầu bất mãn này của cô làm cho dục hỏa tăng vọt, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng đây là đâu, sớm biết vậy, hắn nên đặt bao hết cả rạp rồi hung hăng làm cô.

"Ô ô..... Anh mau dùn sức làm...... Bên trong rất ngứa....." Hứa Khanh Điềm bị tốc độ thong thả của Diệp Tiêu Nhiên tra tấn đến điên rồi, cô nhẹ giòn nức nở bên tai hắn.

"Muốn? Chịu đựng." Diệp Tiêu Nhiên không để ý tới tiếng khóc của cô, chỉ dựa theo tiết tấu của chính mình thọc vào rút ra trong hoa huyệt, ngẫu nhiên sẽ đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra vài cái, lại ở thời điểm cô sung sướng mà chậm lại, sau khoảng một tiếng chiếu phi, cốt truyện tiến tới cao trào, thời điểm âm thanh đinh tai nhức óc sắp đâm thủng màng tai, hắn mãnh liệt thọc vào rút ra vài cái rồi bắn, từng luồng tinh dịch nóng bỏng làm hoa huyệt Hứa Khanh Điềm cực kỳ thoải mái, cô càng muốn..... Bởi vì cô vẫn chưa cao trào.

Thân thể Hứa Khanh Điềm rất mẫn cảm, Diệp Tiêu Nhiên có một trăm loại phương pháp không cần dùng côn thịt hung hăng làm cô mà vẫn có thể làm cô cao trào đến khóc, đồng dạng, chỉ cần hắn dùng một chút kỹ xảo là có thể làm cô trong một tiếng bị côn thịt đâm thọc một tiếng đồng hồ cũng không chiếm được khoái cảm cao trào.

Hắn rút côn thịt ra, để cô ngồi bên sườn đùi, dùng khăn giấy lau sạch tinh dịch chảy ra dưới thân cô, săn sóc đem quần lót mặc lại, sau đó ôm cô, ánh mắt dừng trên màn hình chiếu phim, không nhìn biểu tình ủy khuất vì dục cầu bất mãn của cô, nói: "Còn nửa tiếng nữa là phim kết thúc."

"Anh cố ý có phải không....." Hứa Khanh Điềm trừng hắn, mặc chiếc quần lót dính dính thật sự rất khó chịu, đặc biệt là tinh dịch của Diệp Tiêu Nhiên lại chảy ra rơi trên quần lót.

"Cố ý cái gì?" Diệp Tiêu Nhiên nhíu mày nhìn cô, bắt đầu giả ngu.

"Cố ý không cho tôi..... cao trào....." Hai chữ cuối cùng cô nói cực nhỏ, thân thể không được thỏa mãn làm Hứa Khanh Điềm vô cùng không cao hứng, sau khi nói xong, cô quay mặt đi, không muốn phản ứng Diệp Tiêu Nhiên.

"Chúng ta đi thôi." Diệp Tiêu Nhiên bỗng nhiên ôm cô đứng lên, Hứa Khanh Điềm bị động tác của hắn dọa cho hoảng sợ, lại không thể không ôm chặt hắn phòng ngừa té ngã, ai bảo cô hiện tại đến cả sức đi đường còn không có.

"Anh đưa tôi đi đâu?" Rời khỏi rạp chiếu phim rồi lên xe rời đi, Hứa Khanh Điềm phát hiện hướng đi không phải là tới nhà cô.

"Một nơi thích hợp có thể thao em đến cao trào." Diệp Tiêu Nhiên hết sức chuyên chú lái xe, đầu cũng không quay lại nói những lời này.

Hứa Khanh Điềm đỏ mặt, lại không biết cố gắng mà phát hiện bản thân vì những lời này của hắn lại ướt lần nữa, thật sự là khiến cô cực kỳ khó chịu.

Dọc theo đường đi, Diệp Tiêu Nhiên lái xe rất nhanh, Hứa Khanh Điềm chú ý tới dưới háng hắn đã nổi lên một cái lều trại, không khỏi nhìn ngoài cửa sổ bình phục nhịp tim của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com