ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 128. Công lược giáo thảo cao lãnh 11

PN10003

Tới lúc đi ngủ buổi tối, quần lót dính đầy tinh dịch của Diệp Tiêu Nhiên mặc trên người làm cô rất không thoải mãi, Hứa Khanh Điềm bị làm cho tâm phiền ý loạn, hạ thân dính dính khiến cô không ngủ được.

Hứa Khanh Điềm dứt khoát chạy đi tắm rửa, dấu vết của Diệp Tiêu Nhiên trên người hoàn toàn bị cô rửa sạch sẽ.

Sau khi tắm rửa xong quả nhiên thoải mái hơn nhiều, đến nỗi ngày mai..... ngày mai rồi nói sau.

Cô xem như là đã hiểu, Diệp Tiêu Nhiên người này tính khống chế vô cùng mạnh, nếu cứ thành thành thật thật nghe lời hắn như vậy, sau này nếu là ở bên nhau, thời gian lâu dài nhất định sẽ xảy ra vấn đề.

Có câu nói rất đúng, đồ vật được đến quá dễ dàng sẽ không được quý trọng.....

Ngày hôm sau, Hứa Khanh Điềm thần thanh khí sảng tới trường, cô không dám đi tới nơi ít người hoặc nhiều người, trực tiếp đi tới phòng học.

Trong lúc đang học, cô nhận được tin nhắn của Diệp Tiêu Nhiên: 

[Sau khi học xong thì tới phòng học tận cùng bên trong tầng cao nhất của tòa C.]

Xem xong tin nhắn, Hứa Khanh Điềm liền xóa đi, đồng thời cũng kéo đen, cô mới không thèm đi.

Sau khi tan học cô tính toán ra ngoài dạo phố, lúc này về nhà hiển nhiên là không quá sáng suốt, ai bảo Diệp Tiêu Nhiên đã biết địa chỉ nhà cô đây.

Nhưng mà, chờ lúc cô vui vẻ tươi cười ra tới cổng trường, một chiếc xe Benz quen mắt dừng ở trước mặt cô, cửa sổ xe hạ xuống lộ ra khuôn mặt soái khí tinh xảo của Diệp Tiêu Nhiên, giữa mày mang theo khí chất lãnh ngạo, đôi mắt đen nhánh quét nhìn cả người Hứa Khanh Điềm.

Áo trắng cắt may tinh xảo, váy dài màu lam nhạt khó khăn che lại đùi, khí chất thanh thuần mê người, nụ cười xinh đẹp khi nhìn thấy hắn liền trở nên cứng đờ.

Trong mắt Diệp Tiêu Nhiên hiện lên một tia không vui, nếu vừa rồi hắn không gọi điện cho cô, chỉ sợ còn không biết là bản thân bị cô kéo đen, nên mới tới cổng trường chờ người ra.

"Lên xe!" Hắn lạnh lùng ra lệnh.

Hứa Khanh Điềm cảm nhận được ánh mắt tò mò của nhiều người ở cổng trường, ánh mắt khinh thường, kinh ngạc, cuối cùng cô vẫn lên xe.

Diệp Tiêu Nhiên thực mau lái xe rời đi.

Không khí bên trong xe rất căng thẳng, đối mặt với Diệp Tiêu Nhiên đang tản ra khí tràng lạnh lùng cường đại Hứa Khanh Điềm căn bản không dám loạn mở miệng nói chuyện.

"Vì sao lại kéo đen tôi?" Thật lâu sau, Diệp Tiêu Nhiên mới nghẹn ra một câu, hắn cho rằng trải qua chuyện hôm qua, quan hệ giữa hai người đã được xác định, ai ngờ Hứa Khanh Điềm.....

"Tôi..... Tôi cảm thấy chúng ta..... Mới quen biết ba ngày..... Không quá thích hợp....." Cô lấy đủ dũng khí nói.

Diệp Tiêu Nhiên hít sâu một hơi nói: "Nhưng ngày đầu tiên em đã bị tôi đùa bỡn đến cao trào hai ba lần, hôm sau đã bị tôi phá thân, cũng đã gặp qua cha mẹ em, còn thao em ở nhà em. Hôm qua không phải em bị tôi thao rất sướng sao? Hôm này liền muốn không nhận người?"

"Đủ rồi! Diệp Tiêu Nhiên! Anh vô sỉ! Anh lưu manh!" Hứa Khanh Điềm bị chọc tức, khóe mắt đỏ lên, hốc mắt ướt át, không lựa lời nói: "Cho dù anh và tôi..... đã phát sinh quan hệ thì sao?! Tôi chính là không thích anh! Vĩnh viễn cũng sẽ không thích anh!"

Vừa dứt lời, tiếng phanh xe chói tai chợt vang lên, Diệp Tiêu Nhiên dừng xe bên đường, sắc mặt vô cùng khó coi, ngón tay trên tay lái vì dùng sức mà trở bên trắng bệch.

"Xuống xe!" Sắc mặt hắn âm trầm, phun ra hai chữ này từ trong kẽ răng.

Hứa Khanh Điềm cố nén nước mắt, cởi bỏ đai an toàn, mở cửa xe khóc lóc chạy ra ngoài.

Bộ dáng vừa chạy vừa khóc đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người qua đường.

Chạy không bao lâu, Hứa Khanh Điềm mới thút tha thút thít lau đi nước mắt trên mặt, bước chân cũng chậm lại, nghẹn ngào chậm rãi bước đi.

Cô cũng không phải là quán quân chạy bộ, vừa khóc vừa chạy sao có thể chạy lâu được chứ. Hơn nữa, nếu chạy nhanh, thì còn có cơ hội để người khác đuổi theo sao?

Quả nhiên, cô mới đi khoảng hai phút, liền nghe được tiếng bước chân dần rõ ràng từ đằng sau.

Cho đến khi tay bị Diệp Tiêu Nhiên túm chặt, Hứa Khanh Điềm mới không thể không dừng chân lại, nước mắt lưng tròng trừng mắt nhìn hắn.

"Anh buông ra." Cô giãy giụa, nhưng mà thể lực giữa nam nữ cách biệt quá lớn, cô căn bản tránh không thoát.

Diệp Tiêu Nhiên không buông tay, cũng không mở miệng, cứ dùng cặp mắt với con ngươi đen nhánh nhìn Hứa Khanh Điềm, cảm xúc trong ánh mắt cuồn cuộn, hắn cũng không biết vì sao khi nghe được lời nói quyết tuyệt của cô như vậy mà còn có thể đuổi theo cô.

Tóm lại, trong đầu cứ luôn có một giọng nói nói với hắn, không được để cô rời đi! Không được để cô rời khỏi hắn!

Nhìn gương mặt chứa đầy nước mắt, Diệp Tiêu Nhiên bỗng nhiên cười, chẳng lẽ hắn còn không thể chinh phục thể xác và tinh thần của một nữ nhân sao?

"Tôi xin lỗi vì chuyện đã làm lúc trước." Hắn bỗng nhiên mềm hóa thái độ, xin lỗi Hứa Khanh Điềm.

Hứa Khanh Điềm trực tiếp ngốc, hắn xin lỗi cô?

Nhìn biểu tình ngốc lăng của cô, hắn buông lỏng tay, đổi thành nắm lấy tay cô, không cho phép cự tuyệt mà dắt cô đi về phía xe đang dừng: "Để bồi tội, hôm nay tôi mời em ăn cơm, buổi chiều em cũng không có tiết, tôi đưa em đi chơi công viên trò chơi?"

"Không, tôi không đi, tôi cũng không phải là trẻ con....." Hứa Khanh Điềm cự tuyệt theo bản năng, lại xem nhẹ yêu cầu thứ nhất là mời cô ăn cơm.

"Vậy được, trưa nay em thích ăn cái gì? Buổi chiều chúng ta đi xem phim được không? Gần đây có mấy bộ không tồi đang chiếu." Ngữ khí Diệp Tiêu Nhiên nhàn nhạt, bất động thanh sắc nói, hắn đương nhiên biết Hứa Khanh Điềm thích ăn đồ ngọt, giống như cả người cô vậy, ngọt ngào ngon miệng.

Hứa Khanh Điềm rất muốn nói cô không đi, nhưng mà Diệp Tiêu Nhiên đã mở cửa xe đẩy cô lên, chủ yếu là thái độ của gia hỏa này, cư nhiên săn sóc hỏi cô ăn cái gì, làm cô có chút không ném được mặt mũi đi nói lời cự tuyệt.

Nơi mà Diệp Tiêu Nhiên đưa cô đi ăn tất nhiên sẽ không quá kém, bố trí trang hoàn tinh xảo ưu nhã.

Trên bàn cơm, hắn phát huy thiên phú chính trị di truyền từ cha mình, dăm ba câu đã làm cho Hứa Khanh Điềm vô cùng chờ mong với hành trình đi rạp chiếu phim chiều nay, khiến cho khúc mắc cùng thành kiến của cô với hắn cũng giảm không ít.

Diệp Tiêu Nhiên không phải không hiểu cách lấy lòng con gái, chỉ là hắn lười dùng, bên ngoài hắn là người cao lãnh không dễ thân cận, thực ra hắn luôn tùy ý bá đạo, người bị hắn chướng mắt đương nhiên hắn sẽ khinh thường nhìn lại, còn nếu gặp được người mà mình thích..... đương nhiên là hạ thủ vi cường trước.

Mà hắn cho rằng bản thân ở cùng Hứa Khanh Điềm trong trò chơi hơn một tháng, trình độ quen thuộc của thân thể cũng đủ để bọn họ phát triển thêm một bước trong quan hệ, lại xem nhẹ suy nghĩ của nữ nhân cùng nam nhân là không giống nhau.

Nữ nhân có khuynh hướng cảm tình rồi mới tới nhu cầu sinh lý.

Sau khi ăn cơm xong, Diệp Tiêu Nhiên đưa cô đi công viên bên cạnh dạo hai vòng tiêu thực, sau đó mới lái xe đưa cô tới rạp chiếu phim.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info