ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 113. Công lược vương gia hoa tâm 14

PN10003

Nàng cảm giác trái tim mình sắp nhảy ra ngoài, ý của Hiên Viên Cảnh Hoằng là gì? Chẳng lẽ là đã nhìn ra ý đồ của nàng? Sao có thể?

Trong lòng Lan Cơ nhấc lên sóng to gió lớn, trên mặt lại là biểu tình kinh hoảng thất thố nhìn hắn, hoảng loạn muốn giải thích: "Vương gia..... Ta....."

"Nàng đã sớm biết nàng ta là muội muội của Lý Tử Văn đúng không?" Hiên Viên Cảnh Hoằng châm chọc cười: "Cho nên mới làm bộ cùng nàng ta giao hảo, bởi vì nàng ta có được phượng mệnh trời sinh, bởi vì tương lai bổn vương sẽ cưới nàng ta?"

Vẻ mặt Lan Cơ hoảng loạn mà kham nan lắc đầu, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, hóa ra hắn nghĩ như vậy a! Còn may là không phát hiện ra cái khác.....

"Vương gia..... Lan Cơ chỉ là....."

Hiên Viên Cảnh Hoằng nhàn nhạt cắt đứt lời nàng: "Nàng không cần tự xưng là Lan Cơ, hiện tại nàng cũng không phải là hoa khôi của Túy Mộng Các, mà là muội muội của thế tử Bắc Cảnh, không lâu sau còn trở thành Cảnh Vương phi, hết thảy không phải đều là điều mà nàng muốn sao?"

"Không..... Ta chỉ là..... Yêu người! Vương gia....." Lan Cơ khóc không thành tiếng muốn biện giải, xem ra trong lòng Hiên Viên Cảnh Hoằng đã coi nàng là loại nữ nhân vì gả cho hắn mà không từ thủ đoạn, cho dù thế nào, gả cho hắn cũng coi  như là hoàn thành một phần nhiệm vụ.

Tên nam nhân này thật con mẹ nó khó thu phục!

"Yêu bổn vương?" Hiên Viên Cảnh Hoằng lắc đầu, duỗi tay nhéo cằm Lan Cơ, khiến nàng ngẩng lên khuôn mặt đã dính đầy nước mắt, trào phúng nói: "Nàng yêu cái gì của ta? Thân phận? Hay là địa vị? Hay là cái túi da này? Hoặc là bởi vì nam nhân đầu tiên của nàng là bổn vương? Nàng biết ta là người thế nào không? Nàng chân chính hiểu biết bổn vương sao?"

Trong lòng Lan Cơ vô ngữ, nàng thật sự rất muốn tát hắn một cái a, lúc này tên nam nhân này còn làm ra vẻ? Mấy vấn đề này chẳng lẽ không nên do nữ nhân hỏi sao?

Nhưng mặt ngoài, nàng lại chỉ dùng một đôi mắt chứa đầy nước mắt trong suốt kiên định mà thâm tình chân thành nhìn hắn.

Hiên Viên Cảnh Hoằng buông tay ra, xoay người nói: "Ngày mai là sinh thần của Thái Hậu, nàng sẽ lấy thân phận Vân Nhã Quận chúa cùng với thế tử Bắc Cảnh tiến cung, tự giải quyết cho tốt đi!"

Nói xong, lập tức đóng cửa phòng lại.

Lan Cơ một mình nhìn cửa phòng đã đóng lại, trong lòng ai thán một tiếng, quả nhiên.....

Hiên Viên Cảnh Hoằng không phải dễ công lược như vậy, nam nhân này so với tưởng tượng của nàng còn lợi hại hơn nhiều, cũng càng đa nghi, không chịu tin tưởng..... Không dễ dàng thổ lộ tình cảm.

Có lẽ người hoàng gia đều như thế?

Đến nỗi người gọi là ca ca ruột của nàng, thế tử Bắc Cảnh.....

Trong lòng Lan Cơ cũng không quá tin tưởng người này, thậm chí cảm thấy đối phương cũng không coi trọng muội muội là nàng lắm, sỡ dĩ như vậy chẳng qua là bởi vì hoàng đế muốn xuống tay với Bắc Cảnh, mà Nạp Lan Vân Liệt chỉ là vừa vặn tiên hạ thủ vi cường, nàng chẳng qua chỉ là một cái cớ, cùng với là một quân cờ liên hôn.

Hiên Viên Cảnh Hoằng cùng với Nạp Lan Vân Liệt chắc hẳn là đã đạt thành hiệp nghị nào đó, nếu không...... Cho dù nàng là muội muội của Nạp Lan Vân Liệt, Hiên Viên Cảnh Hoằng cũng thật sự không cần phải vì vậy mà từ bỏ Lý Tử Toàn trời sinh phượng mệnh a!

Có lẽ là nàng quá mức âm mưu luận, cho dù là Nạp Lan Vân Liệt đối với nàng vài phần thật lòng, chẳng qua cũng không rời đi lợi ích cùng tính kế.

Ai..... Cổ đại tràn ngập âm mưu dương mưu này.....

Thời gian trôi thật nhanh, thời điểm tiến cung hôm sau vậy mà đã tới rồi.

Lan Cơ chuẩn bị xong hết thảy liền lên xe ngựa, trong xe ngựa chỉ có nàng cùng với một nha hoàn, Nạp Lan Vân Liệt cưỡi ngựa đi bên ngoài.

Thành thật mà nói, đối với lần tiến cung này nàng cũng không có hưng phấn cùng chờ mong, ngược lại ẩn ẩn có chút bất an.

Nếu Hiên Viên Cảnh Hoằng cùng Bắc Cảnh thật sự tính toán tạo phản, vậy hôm nay sinh thần Thái Hậu có phải là một cơ hội tuyệt hảo để ám sát hoàng đế hay không? Hoặc là hoàng đế thật ra đã sớm muốn xuống tay với Bắc Cảnh?

Bởi vì xưa nay cái gọi là ám sát đều xuất hiện trong yến hội náo nhiệt hoặc trong khi đi săn thú.....

--------------------

Hoàng cung đúng như dự đoán của nàng, kim bích huy hoàng, xa hoa lộng lẫy.

Lan Cơ cúi đầu ngồi bên cạnh Nạp Lan Vân Liệt, cực lực làm giảm cảm giác tồn tại của chính mình, mà Hiên Viên Cảnh Hoằng ngồi ở đối diện nàng, tư thái tùy ý uống rượu, ánh mắt thường thường dừng trên người nàng.

Lan Cơ cảm thấy may mắn hôm nay là sinh thần Thái Hậu, hoàng đế cùng Thái Hậu cũng chỉ là tượng trưng hỏi nàng mấy câu, hơn nữa nàng vẫn luôn làm bộ nhát gan khẩn trương cúi đầu, lực chú ý của mọi người thực mau bị hấp dẫn bởi ca vũ trong yến hội.

"Đừng khẩn trương, một hai canh giờ nữa chúng ta liền có thể trở về." Nạp Lan Vân Liệt trấn an nói, hắn cho rằng Lan Cơ là lần đầu tiến cung, nhìn thấy hoàng đế cùng Thái Hậu tâm lý khẩn trương sợ hãi.

"Vâng." Lan Cơ thấp giọng đáp, nàng chỉ là sợ chọc phiền toái mà thôi, không khí trong yến hội vẫn vô cùng náo nhiệt.

Phi tử hậu cung càng là tốn công tốn sức muốn tạo niềm vui cho hoàng đế cùng Thái Hậu, Lan Cơ nghe những người này lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt, bỗng nhiên cảm thấy may mắn mục tiêu công lược không phải hoàng đế.

Nếu không, không chỉ là công lược một nam nhân đơn giản như vậy.

Nghĩ vậy, nàng không khỏi nhìn Hiên Viên Cảnh Hoằng ngồi uống rượu đối diện.

Đối phương cũng bỗng nhiên ngẩng đầu, Lan Cơ lập tức đối diện với con ngươi sâu thẳm sắc bén, tựa hồ như muốn nhìn thấu nàng từ đầu đến chân.

Nàng rũ mắt xuống, ánh mắt dừng trên rượu và thức ăn trên bàn.

Cung nữ đứng phía sau hầu hạ tưởng rằng nàng muốn uống rượu, vội tiến lên rót rượu cho Lan Cơ.

Nhưng mà cung nữ này cũng không để ý, lấy nhầm ly rượu, trên bàn có hai ly rượu để gần nhau, Nạp Lan Vân Liệt cũng không uống rượu, thậm chí đến đồ ăn cũng không ăn một miếng.

Chất lỏng màu hổ phách chậm rãi rót đầy chiếc ly bạch ngọc, trong ly nổi lên bọt nước rất nhỏ, cho đến khi đầy ly mới dừng lại.

Lan Cơ thật ra không để ý, dù sao hai chén rượu đều sạch sẽ, mắt nàng không chớp nhìn chằm chằm động tác của cung nữ, do dự một lát, nàng duỗi tay, động tác thong thả mà ưu nhã bưng ly rượu lên một hơi cạn sạch.

Cho đến khi yến hội kết thúc cũng không phát sinh chuyện ám sát mà Lan Cơ nghĩ, nàng bỗng nhiên cảm giác bản thân đã xem nhẹ cổ nhân, loại hành động trắng trợn táo bạo ám sát hoàng đế trong yến hội này quả nhiên chỉ có trên TV mới có thể nhìn thấy a!

Trong yến hội, ngoại trừ hoàng đế ngẫu nhiên biểu đạt sự bất mãn với chuyện từ hôn của Hiên Viên Cảnh Hoằng, thì cũng không có ý khó xử hắn vì đã kháng chỉ, dù sao đây cũng là yến hội mừng sinh thần Thái Hậu, có một số việc không thể nói ra bên ngoài.

Hoàng gia để ý nhất chính là mặt mũi.

Yến hội kết thúc viên mãn, Lan Cơ cùng với Nạp Lan Vân Liệt ra cung sớm hơn người khác, cũng không xảy ra chuyện ám sát.

Nhưng mà sự bất an trong lòng Lan Cơ lại ngày càng dày đặc khi ra khỏi cung.

Nhấc màn xe lên, Lan Cơ kinh ngạc nhìn người đang ngồi trong xe ngựa......

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info