ZingTruyen.Info

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 1. Tiết tử

PN10003

Mẫn Dao đã chết, chết vì tai nạn giao thông.

Cô chết khi mới 30 tuổi, là thời điểm đỉnh cao của sự nghiệp.

Mẫn Dao trầm mặc nhìn thi thể thảm không nỡ nhìn của chính mình ở trên đường.

Một khuôn mặt được bảo dưỡng xinh đẹp sau khi gặp tai nạn giao thông giống như bị hủy dung. Nhưng mà hiện tại cô đã chết, không cần phải đối diện với khuôn mặt đã bị hủy dung ấy.

"Ký chủ có muốn sống lại không ?" Một giọng nói trầm thấp bỗng nhiên vang lên.

Mẫn Dao nghi hoặc nhìn quanh bốn phía cũng không phát hiện là ai đang nói chuyện. Nhưng thanh âm ấy, cô chắc chắn là đã nghe được.

"Ký chủ không cần tìm, cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô muốn sống lại không ?" thanh âm kia lại vang lên.

Mẫn Dao cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lại hỏi: " Ngươi là ai ? Là Hắc Bạch Vô Thường ở địa phủ sao ? "

Truyền thuyết về địa phủ cô cũng đã từng nghe qua, cô đã chết, cô biết mình hiện tại đang ở trạng thái là một linh hồn.

" Không phải, ký chủ có thể gọi tôi là hệ thống. Nói chính xác hơn, hiện tại cô đã chết, linh hồn cũng sẽ biến mất trong vòng 24 giờ, nếu cô không muốn biến mất thì có thể cùng tôi ký kết khế ước, tôi sẽ làm cho linh hồn của cô ở trạng thái bất diệt." giọng nói trầm thấp không có cảm xúc trả lời.

Mẫn Dao cúi đầu trầm mặc, môi đỏ chậm rãi khẽ mở: "Mỗi người sau khi chết linh hồn đều sẽ biến mất sao ? Ký kết khế ước là yêu cầu tôi phải giúp cậu làm gì ?"

Mẫn Dao trước nay đều biết, trên đời này không bữa cơm nào là miễn phí, hệ thống này nếu có thể giúp cho linh hồn của cô bất diệt thì chắc là muốn cô cũng phải trả một cái giá nhất định.

Giọng nói trầm thấp lạnh nhạt giải thích: " Không tồi, mỗi người sau khi chết linh hồn đều sẽ bị thời không thu lại, ý thức cũng sẽ biến mất. Nếu cô cùng tôi ký kết khế ước, yêu cầu là cô phải tiến vào các thời không hoàn thành nhiệm vụ."

Mẫn Dao gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, cô lại hỏi: " Nhưng tôi hiện tại đang ở trạng thái linh hồn thì làm sao hoàn thành được nhiệm vụ ? Hơn nữa, vì sao lại chọn tôi ? "

Đây là điều mà Mẫn Dao nghi hoặc nhất. Mỗi ngày số người chết không có một ngàn cũng có vạn, vì sao lại cố tình chọn trúng cô ?

"Linh hồn của cô có thuộc tính đặc thù, có thể thích ứng các loại mục tiêu nhân vật thân thể. Hơn nữa, nghề nghiệp của cô có thể trợ giúp hoàn thành càng tốt nhiệm vụ."

Giọng nói trầm thấp lạnh nhạt giải thích: " Đương nhiên, nếu cô cự tuyệt, bản hệ thống đành phải đi tìm một linh hồn khác thích hợp ký kết khế ước giả."

Đã quên nói, nghề nghiệp của Mẫn Dao là một diễn viên chuyên nghiệp. Cô xuất đạo từ năm mười sáu tuổi đến nay, đã nhận được sáu giải Oscar, nói cô là ảnh hậu quốc tế cũng không quá.

Cô thích diễn xuất, thích cảm giác khi diễn xuất. Có thể nói, Mẫn Dao đem diễn kịch trở thành sinh mệnh thứ hai của mình.

Nhưng mà Mẫn Dao 30 tuổi, kiếp sống diễn nghệ của cô lại đạt tới một cái bình cảnh, luôn không có cách nào đột phá.

Nếu là không phải như vậy, cô cũng không cần phải tâm phiền ý loạn một mình ra ngoài tản bộ, lại bởi vì tinh thần hoảng hốt mà gặp phải tai nạn xe cộ.

Có lẽ hợp tác cùng cái hệ thống này, hoàn thành những nhiệm vụ đó, có thể làm cô đột phá bình cảnh ? Dù sao cũng có thể tiếp tục diễn kịch, lại có thể tồn tại, cớ sao lại không làm ?

"Được! Tôi đáp ứng ký kết khế ước." Theo lời nói vừa thốt ra, Mẫn Dao cảm  nhận được một ánh sáng chói mắt đang bao bọc lấy mình.

Một trận trời đất quay cuồng, cùng với một giọng nói điện tử lạnh băng cứng ngắc vang lên: "Ký kết khế ước hoàn thành! "

Mẫn Dao choáng váng mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong một không gian xa lạ.

Bốn phía đều đen nhánh, có vẻ nhìn không tới điểm cuối, nhưng lại giống như điểm cuối đang ở trước mắt, khiến cho người ta một cảm giác thật huyền diệu.

Ở trước mặt Mẫn Dao bỗng xuất hiện một khối quầng sáng trắng, giọng nói trầm thấp lạnh nhạt kia cũng vang lên: " Ký kết khế ước thành công, cô có thể lựa chọn tiến hành nhiệm vụ."

Mẫn Dao gật gật đầu, nhìn về khối quầng sáng trắng kia, mặt trên của nó xuất hiện liên tiếp những số liệu, làm người xem hoa cả mắt.

Cô mở miệng hỏi: " Yêu cầu của nhiệm vụ là gì ?"

"Làm mục tiêu nhân vật đạt được 'tính phúc'." Giọng nói trầm thấp lạnh nhạt trả lời, nhấn mạnh từ 'tính'.

Mẫn Dao cả kinh, không phải là như cô tưởng tượng đi ?

"Ý là tính quan hệ sao ?" Dù sao cô cũng là người trưởng thành, Mẫn Dao không cảm thấy có gì khó để mở miệng.

"Đúng, nhưng cô đồng thời cũng phải làm nhân vật mục tiêu đạt được hạnh phúc, tính phúc cũng là hạnh phúc, cô phải chú ý cả hai phương diện này."

Hệ thống giải thích: " Mục tiêu nhân vật đều có một đoạn nhân sinh bất hạnh, nhiệm vụ của cô chính là làm cho các cô ấy tính ( hạnh ) phúc, tiêu trừ oán khí của các cô ấy sinh ra ở thời không đó."

" Nhưng mà, đó cũng không phải là các cô ấy." Mẫn Dao nhíu mày, nói: " Là tôi dùng thân thể của các cô ấy, nhưng tôi cũng không phải là các cô ấy, như vậy ....... cũng có thể tiêu trừ oán khí sao ?"

" Chỉ cần cô thay đổi vận mệnh bất hạnh của các cô ấy thì oán khí tự nhiên sẽ biến mất. Thế giới này thật thật giả giả căn bản là khó có thể phán đoán, đối với các cô ấy mà nói, chỉ cần nhìn thấy vận mệnh của chính mình thay đổi, như vậy oán hận trong lòng cùng với chấp niệm tự nhiên sẽ cởi bỏ."

Giọng nói trầm thấp hỏi: " Như vậy cô còn vấn đề nào khác không ?"

Mẫn Dao lắc đầu, tỏ vẻ đã không còn.

" Như vậy, cô bắt đầu nhiệm vụ đi! Đi vào phiếng quầng sáng màu trắng là có thể tiến vào trong nhiệm vụ."

Mẫn Dao gật đầu, nhìn vào quầng sáng màu trắng hư vô kia, biểu tình do dự, cuối cùng là vẫn cắn răng đi vào trong đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info