ZingTruyen.Info

(Hoàn)- Anh Tưởng nhà họ Triệu

Chương 155 Một anh khỏe chấp mười anh khôn

bach_bach_duong



Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: BĐ

Lúc Triệu Kim Ca mở cửa hàng bán sản phẩm gà vịt này đã tách riêng sổ sách bên nó với tiêu cục Kim Chấn, sự tình bên này tiêu cục Kim Chấn sẽ không nhúng tay.

Chưởng quầy cửa hàng này là một nam tử trung niên được Triệu Kim Ca thuê ở phủ Hòa Hưng, biết một chút bối cảnh nhà Triệu Kim Ca nhưng tình huống cụ thể cũng không rõ ràng. Cho nên lúc có người nâng thi thể đến ông có chút luống cuống, nếu không có ai làm chủ thì thôi bồi thường cho xong việc.

Có một số chuyện giải thích không rõ ràng lắm, sớm đuổi người nháo sự đi mới là thượng sách.

Nghe mấy người này muốn đi báo quan, chưởng quầy càng sợ hãi hơn, lo lắng nói: "Đừng, có chuyện từ từ nói......" Một khi liên lụy đến quan phủ, bọn họ không chết cũng phải bị lột da a!

Tiếng vó ngựa đánh gãy lời ông ta nói.

Mấy con ngựa phi như bay trên đường lớn phủ Hòa Hưng, vó ngựa phi dương giậm trên đường phát ra âm thanh 'lộp cộp'.

Người đang vây xem đều nhìn qua, sau đó có người nhận ra: "Đó là người của tiêu cục Kim Chấn, mặc đồng phục của tiêu cục Kim Chấn!"

"Vì sao người của tiêu cục Kim Chấn lại tới?"

Có người kỳ quái, cũng có người giải thích cho bọn họ: "Đương nhiên tiêu cục Kim Chấn sẽ đến! Cửa hàng này là của bọn họ."

Gian hàng này thuộc tiêu cục Kim Chấn? Người vây xem có chút tò mò, sau đó vội vàng chạy qua hai bên lề đường—— bọn họ không muốn bị ngựa đụng trúng!

Lúc Tưởng Chấn đi vào cửa hàng Triệu Kim Ca mở liền thấy có rất nhiều người vây quanh, mà bọn họ càng đến gần người ta càng tránh ra, lộ ra thi thể bên trong và hai tráng hán đang khóc bên cạnh.

Kéo dây cương một chút làm con ngựa dừng vó, Tưởng Chấn từ trên ngựa xuống dưới nhìn về phía hai tráng hán: "Các ngươi là kẻ tới đây nháo sự?"

"Cái gì nháo sự? Bọn mi hại chết cha ta, còn muốn vu hãm chúng ta nháo sự?" Hai tráng hán phi thường phẫn nộ.

"Vu hãm?" Tưởng Chấn tiến lên một bước, trực tiếp đá một phát lên người tráng hán nọ, đạp gã bay ra ngoài.

"Ngươi làm gì thế?" Một tráng hán khác hô lên: "Dựa vào đâu ngươi đánh đệ đệ của ta?"

"Ta đánh rồi sao?" Tưởng Chấn hỏi lại.

"Tổng tiêu đầu Tiêu cục Kim Chấn muốn giết người a! Ngươi hại chết cha ta, còn muốn đánh giết chúng ta, ta liều mạng với ngươi!" Người nọ kêu, cắn răng một cái liền nhào tới Tưởng Chấn.

Tối hôm qua Tưởng Chấn vì muốn bắt quả tang âm mưu của bọn Trường Long Đả Hành mà chẳng ngủ được mấy, những người đó động thủ với Triệu Minh Châu càng làm cơn tức của hắn phóng thẳng lên trời, lúc này hắn chỉ ước gì có người xông lên chịu chết để hắn đánh một trận hạ hỏa......

Mấy năm nay, Tưởng Chấn chưa từng có thả lỏng việc tự huấn luyện bản thân mình, thấy gã xông về phía mình liền giơ nắm tay lên.

Người nọ phi thường cao lớn nhưng Tưởng Chấn chỉ cần một quyền liền đánh gã ngã lăn ra đất.

Người bị Tưởng Chấn đạp ngã lúc đầu nhảy dựng lên, theo sát ca ca lao tới chỗ Tưởng Chấn, sau đó cũng bị đập bò ra đất.

"Tiêu cục Kim Chấn bọn mi khinh người quá đáng!" Trong đám người vây xem đi ra mấy nam nhân 'bất bình'.

Tưởng Chấn hai mặt nhìn nhau với thủ hạ phe mình, không chút do dự đi lên —— bọn họ cũng muốn đánh người!

Mấy kẻ 'bất bình' kia không bấy lâu sau liền ngã hết.

Bá tánh xung quanh thấy một màn như vậy đều cứng cả người.

Bọn họ tới xem náo nhiệt thôi mà, chỉ là náo nhiệt này không giống với tưởng tượng của bọn họ vậy.

Cửa hàng bán gà vịt này thuộc tiêu cục Kim Chấn, người tiêu cục Kim Chấn còn đánh nhau......

Bừa bãi quá, lộn xộn quá!

Những người này đều thấp thỏm bất an, chỉ sợ người tiêu cục Kim Chấn đánh luôn cả bọn họ, thậm chí có người đã trộm dời bước ra vòng ngoài muốn chạy trốn.

Những người tới nháo sự cũng trợn tròn mắt.

Những người này cũng thuộc Trường Long Đả Hành.

Bọn chúng sinh ý gì cũng tiếp, có đôi khi cũng giúp thương gia chèn ép đối thủ cạnh tranh, ngàn lần giống nhau, chỉ cần dùng một ít thủ đoạn liền có thể làm đám thương gia này xin khoan dung.

Mà lần này đem thi thể tới cửa hàng nháo sự là chuyện vu oan hãm hại ác nhất bọn chúng từng làm.

Dĩ vãng gặp được chuyện như vậy, đám thương gia chỉ biết cầu cha khấn mẹ khoan dung, còn cho bọn chúng rất nhiều tiền bồi thường, cuối cùng không chỉ mất tiền mà thanh danh cũng mất.

Nhưng lần này người cửa hàng này hoàn toàn không dựa theo lẽ thường mà làm!

Người vừa đi ra đã bị đập một trận lúc này buồn bực cực kỳ.

"Mày muốn làm gì? Tiêu cục Kim Chấn bọn mi hại chết cha ta còn đánh ta, muốn giết người diệt khẩu sao?" Tráng hán kia che mặt mình lại, vô cùng thống khổ mà nói.

"Mày nói người nằm đó là cha mày à?" Tưởng Chấn hỏi.

"Đương nhiên là vậy rồi!" Tráng hán đáp lời.

"Mày mặc đồ mới còn phụ thân mày mặc áo cũ?" Tưởng Chấn cười lạnh nói: " Mày yên tâm đi, không cần mày báo quan, ta đã báo quan dùm rồi, cũng không biết có phải mày ngược đãi đã chết phụ thân mình rồi ở đây vu hãm bọn ta không!"

Nói xong, Tưởng Chấn lại nhìn về phía những bá tánh vây xem: "Chư vị, nhà ta gà tuyệt đối không thành vấn đề, hôm nay ta sẽ giết gà nấu tại chỗ, miễn phí cho mọi người ăn."

Bá tánh vây xem vốn dĩ đang tính trộm trốn đi, nghe được lời của Tưởng Chấn liền dừng lại suy nghĩ.

Ừ thì... hình như hai gã tráng hán kia có vấn đề thật nhỉ?

Bá tánh nhìn kĩ ông lão quần áo tả tơi nằm dưới đất, lại quay sang nhìn hai tráng hán kia, trong mắt tràn đầy hoài nghi.

Lúc trước hai tráng hán này khóc lóc kể lể, cũng có không ít người tin, nhưng hiện tại......

Đúng lúc này, hai tráng hán lại nói chuyện.

"Gà tiêu cục Kim Chấn nuôi đều chết hết rồi, mọi người đừng mắc mưu, gà đó ăn không được!"

"Mọi người đi hỏi thăm một chút sẽ biết, gà của tiêu cục Kim Chấn chết hết rồi!"

"Trói hai gã lại cho ta!" Tưởng Chấn nói với thủ hạ, sau đó lại nhìn về phía chưởng quầy: "Ngươi kêu tiểu nhị đi giết gà, lại tìm mấy cái nồi to đến nấu gà chia cho mọi người, để mọi người đích thân quan sát."

Chưởng quầy nghe vậy lập tức liền phân phó tiểu nhị đi giết gà.

Tuy nói gà trong trại nuôi đều bị độc chết, nhưng trại gà của Triệu Kim Ca đâu chỉ có một cái này, bọn họ thiếu gì chứ không thiếu gà.

Thậm chí sau lưng cửa hàng này cũng có nuôi ít gà, chỉ mấy con đó cũng đủ cho cả đám bá tánh chỗ này ăn!

Tiểu nhị rất nhanh đã bắt đầu giết gà, người vây xem thấy một màn này liền không ai muốn đi nữa,

Cửa hàng này sắp phát thịt gà miễn phí...... Bọn họ không thể bỏ lỡ được!

Cửa hàng bán gà đôi khi sẽ có người yêu cầu giết gà giùm, tốc độ ra tay của tiểu nhị rất nhanh, không bao lâu liền trong đám âm thanh "Máu gà không thể lãng phí", "Lông trên đầu gà phải nhổ sạch chút" giết 10 con gà.

Thịt gà được chặt thành cục nhỏ, trước lấy nước sôi trụng sơ một chút, rồi ném vào nồi to nấu, mà lúc này trước mặt nồi người ta đã xếp thành một hàng dài.

Ai ai cũng hy vọng được chia thịt gà miễn phí.

Còn chuyện có người đồn cửa hàng này bán gà bệnh gà chết...... Lúc mấy con gà này bị giết bọn họ đều nhìn chằm chằm, con nào cũng tung tăng nhảy nhót, có thể là gà bệnh được sao?

Nếu thật là gà bệnh thì tiêu cục Kim Chấn không thể phô trương lấy cho bọn họ ăn như vầy được.

"Thịt gà chia được rồi!" Người xếp hàng giục giã.

"Thịt gà còn chưa mềm mà......" Chưởng quầy phụ trách nấu gà nói.

"Có gì đâu mà chờ, cho bọn ta ăn cứng xíu cũng được!" Lập tức liền có người ồn ào lên.

"Chia đi." Tưởng Chấn phân phó một câu, hắn tin tưởng những người này sẽ không để ý thịt gà mềm hay cứng.

Chưởng quầy nhanh nhẹn phân chia, kết quả, chờ lúc ông ta chia hết 10 con gà, người xếp hàng chẳng những không đi hết mà còn nhiều thêm!

Nghe nói chỗ này có người chia thịt gà, rất nhiều người đều chạy tới.

Thấy người đứng trước cầm thịt gà rời đi, người đến sau mất mát cực kỳ.

Bọn họ đến không kịp nên không được chia......

"Chưởng quầy, lại giết mấy con chia tiếp đi." Tưởng Chấn nói, lại kêu người đi trại gà khác đem gà đến đây.

Cả đám bá tánh cao hứng cực kỳ, tất cả đều hưng phấn và cảm kích mà nhìn Tưởng Chấn.

Lúc này cả bọn chỉ một lòng chờ được chia thịt gà, đã không ai chú ý tới lão nhân qua đời và hai tráng hán khóc lóc kia nữa.

Tưởng Chấn cũng không ngoài ý muốn lắm, lập tức phân phó thủ hạ bắt sạch đám gây rối.

Ở viện tử sau lưng cửa hàng, Tưởng Chấn lại đánh bọn chúng một trận nhớ đời.

Những người đó bị đánh đến mặt mũi bầm dập, lại cắn chặt răng không rên một tiếng.

"Các ngươi thuộc Trường Long Đả Hành đi?" Tưởng Chấn đột nhiên hỏi: "Các ngươi tiếp sinh ý muốn đối phó chúng ta?"

Trên mặt đám bị đánh tràn ngập cả kinh, đều có chút trợn tròn mắt.

Tưởng Chấn nhìn một màn này lập tức liền hiểu được, biết mình đoán đúng phóc rồi.

Trường Long Đả Hành......

"Tìm nhiều người đến, chúng ta đi Trường Long Đả Hành!" Tưởng Chấn nhìn về phía thủ hạ phân phó.

"Dạ!" Thủ hạ Tưởng Chấn lên tiếng, chạy nhanh như bay đi tìm người.

Đám Trường Long Đả Hành bị trói chặt hết, trong viện chỉ còn dư lại thi thể của ông lão kia.

"Đưa ông lão này về nhà đi." Tưởng Chấn lại nói.

Ban nãy người Trường Long Đả Hành đã cung khai, nói ông lão này cũng không phải thân nhân của chúng, mà do chúng trộm được từ một thôn phụ cận.

Lúc này người ta đã chú ý xuống mồ vi an, tuy rằng Tưởng Chấn cũng không quá để ý nhưng vẫn tính đưa ông lão này về nhà.

Rất nhanh đã có người đưa thi thể ông đi, mà lúc này, càng ngày càng nhiều người mặc đồng phục tiêu cục Kim Chấn tụ lại cùng nhau.

Tưởng Chấn rất điệu thấp, tuy rằng nhân thủ trên tay rất nhiều nhưng vẫn luôn phân tán, cũng không làm người ta chú ý lắm, nhưng hiện tại chỉ trong chốc lát đã tập họp được hơn trăm người.

Bá tánh phủ thành bị tình huống này làm kinh ngạc, đột nhiên hiểu được tiêu cục Kim Chấn kia sợ là chẳng đơn giản chút nào.

Đám đàn ông trẻ tuổi lập tức tràn ngập hảo cảm với tiêu cục Kim Chấn, mà đám phụ nữ trẻ tuổi...... Nếu có thể gả cho người của tiêu cục Kim Chấn thì thật nở mày nở mặt nha!

Ý tưởng của người xung quanh Tưởng Chấn cũng không rõ cho lắm, sau khi tập họp xong hắn liền cho người túm lấy hai kẻ Trường Long Đả Hành đi thẳng tới cứ điểm của chúng.

Ở phủ Hòa Hưng, Trường Long Đả Hành nằm cạnh một bờ sông.

Mặt tiền Trường Long Đả Hành cũng không lớn, mà lúc này bên trong có rất nhiều tráng hán hoặc ngồi hoặc đứng đang có mặt.

"Bọn lão Lý vẫn luôn không tin tức, các ngươi nói xem việc có thành chưa?"

"Sợ rằng bọn lão Lý thất bại rồi, cũng không biết trại gà thế nào."

"Cửa hàng kia của tiêu cục Kim Chấn e là chẳng mở cửa nổi nữa ấy."

Đám người Trường Long Đả Hành bàn tán sôi nổi, nhân vật chính dĩ nhiên là tiêu cục Kim Chấn bị bọn chúng nhắm tới.

Trường Long Đả Hành ra đời sớm, nguyên bản việc kinh doanh của bọn chúng luôn rất tốt, nhưng sau đó đột nhiên xuất hiện một cái tiêu cục Kim Chấn đoạt đi rất nhiều mối làm ăn của chúng.

Bọn chúng liền cực kỳ chán ghét tiêu cục Kim Chấn, mà phần lớn là vì thế nên lúc có người cho tiền muốn đối phó tiêu cục Kim Chấn, người nọ còn có bối cảnh, bọn chúng liền đồng ý ngay tắp lự.

Tiêu cục Kim Chấn chọc vào người không nên dây vào, về sau......

Những người này đắc ý dào dạt, đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên truyền đến động tĩnh rất lớn.

Một đám người mặc đồng phục tiêu cục Kim Chấn vây chặt lấy toàn bộ khu nhà của Trường Long Đả Hành.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info