ZingTruyen.Com

Harry×Alma || My Only Love

Chiếc Nón Phân Loại

quyhlem

- Lem -

Cô cùng Hermione, Harry và Ron ngồi chung một thuyền. Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo anh đèn của bác Hagrid mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.

Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.

"Mọi người đông đủ cả rồi hả?"

Bác Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần. Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị.

"Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McgGonagall"

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi"

Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên khu dinh thự của nhà cô đi còn được. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên. Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Giờ có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên trong, có lẽ cả trường đang tập trung đây thì phải. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.

"Chào mừng đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi...với các bạn chung một ký túc xá"

"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, dù các con được lựa chọn vào nhà nào đi chăng nữa"

"Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ" Nói xong giáo sư nhìn vào cổ áo của Neville

"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong"

"Giữ trật tự!" Giáo sư đi ra khỏi phòng

Giờ đây là giây phút mắt cô cứ dán chặt xuống sàn nhà mà suy nghĩ. Chỉ vài giây nữa thôi, giáo sư McGonagall sẽ trở lại nhanh thôi. Một thằng bé nhợt nhạt và cả hai tên mập mạp trông chắc nịch và hung tợn. Tụi nó đứng hai bên thằng bé nhợt nhạt trông như là vệ sĩ. đứng cạnh cầu thang, nó nhìn Harry có vẻ hứng thú. Nó nói:

"Harry Potter, đã đến Hogwarts và đang ở trong toà lâu này phải không?"

Khi vừa nghe tên Harry mọi người bắt đầu bàn tán, xôn xao khắp cả phòng.

"Còn đây là Crabbe, còn đây là Goyle. Tao là Malfoy, Draco Malfoy"

Ron ho khẽ mấy tiếng, chắc là để ém tiếng cười khẩy. Draco Malfoy ngó Ron.

"Bộ mắc cười lắm hả? Nhìn mày tóc đỏ là biết nhà Weasley rồi, mặt đầy tàn nhang, con thì đông đến nổi nuôi không xuể chứ gì!"

Nó quay lại nhìn Harry: "Rồi mày sẽ thấy là có những gia đình phù thủy sang hơn. Mày đừng vội kết bạn với đám tầm thường. Chuyện đó tao giúp mày được"

Nó giơ tay để bắt tay Harry, nhưng Harry không thèm nắm lấy. Harry chỉ lạnh nhạt nói:

"Cám ơn. Tao nghĩ tự tao cũng biết được đứa nào tầm thường, đứa nào không rồi!"

Nghe đến đó. Draco Malfoy không đến nỗi đỏ mặt, nhưng hai gò má nó cũng hơi đổi màu. Nó chậm rãi nói:

"Nếu tao là mày, Potter, tao sẽ cẩn thận hơn một chút. Mày rồi sẽ đi vào vết xe đổ của ba má mày nếu không biết lễ phép hơn"

"Nhạt nhẽo!" Cô đứng cạnh bên thấy trò này khá là điên rồ, chỉ mới bằng tuổi cô đã chia bè kết phái

"Là cháu gái của nhà Avery sao? Nhìn sơ là biết. Nhưng má mày đã sai khi kết hôn với một máu bùn nhà Gryffindor đấy"

"Chuyện gia đình tôi người ngoài như cậu không biết thì đừng phán bậy ở đây! Nếu ở muggle tôi có thể kiện cậu lúc nào cũng được đấy" Cô lườm cậu ta rồi bỏ đi chỗ khác

[ Muggle: Dùng để chỉ những người không có khả năng sử dụng pháp thuật và không được sinh ra trong thế giới phù thủy ]

Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, tên Malfoy cũng bị giáo sư ném cho cái nhìn đáng sợ thì thằng đó mới chịu quay về chỗ.

"Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta" Giáo sư McGonagall ra lệnh

Lúng túng vụng về như thể hai chân đã hóa thành chì, đứng vô hàng, và cả bọn nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nũa rồi mới bước vào đại sảnh đường. Cô chưa từng tưởng tượng nổi có một nơi nào lạ lùng và lộng lẫy đến như vậy. Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng.

Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. Để tránh những ánh mắt nhìn chằm chằm, tôi ngước nhìn lên phía trên và thấy vòm nhà đen như nhung rắc đầy những vì sao. Thật khó mà tin nồi phía trên cao kia lại là một cái trần nhà và đại sảnh đường ắt hẳn phải ăn thông với bầu trời, tôi nghe mấy đứa bên cạnh thì thầm.

"Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hồn ám đó. Trong sách lịch sử Hogwarts có ghi như vậy" Nghe đến đây cô hoảng nên nhìn xuống đất, đúng lúc giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bạn trẻ năm thứ nhất. Phía trên cai ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ

Trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát

Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông minh, sắc xảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốc tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiêng trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên

"Cái nón hát gì vậy?" Cô không thể tin được nó hát cực kì dở, nếu nghe cái nón ấy hát cả ngày chắc đầu cô đã nổ tung mất

"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc bước lên phía trước và đội chiếc nón phân loại, và sẽ được phân loại vào nhà của mình" Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay

"Hermione Granger"

"Ôi không. Được rồi, thư giãn nào..."

Hermione tự chấn an mình và bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế. Chiếc nón che sụp cả mắt cô bé. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên:

"Được rồi. Nhà Gryffindor"

Dãy bàn cuối bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay nòng nhiệt. Có vẻ hai anh em sinh đôi nhà Weasley là nhiệt tình nhất với những người còn lại.

"Kế tiếp, Draco Malfoy!"

Một cậu nhóc có mái tóc bạch kim mặt thì nhợt nhạt đi về phía trên ghế và ngồi

"Slytherin!" Cái nón thậm chí đã chưa chạm vào đầu cậu ta thì đã hô lên

Đ ể ý khi đội vào cái nón thông báo kết quả ngay, nhưng có một số trường hợp hình như cái nó do dự một lúc rồi mới báo kết quả

"Susan Bones"

Một cô bé cái mái tóc nâu vàng với đôi má phồng dễ thương hồi hợp mà đi chầm chậm về phía trước

"Ta biết rồi. Hufflepuff!" Cái nón lại hô lên, cô bé nhanh nhão chạy về phía bàn Hufflepuff

"Ronald Weasley!"

Ron mắt chữ O mồm chữ A há hốc nhìn mọi người xung quanh từ từ bước lên phía trước

"Ha, lại là một thằng Weasley hả. Ta biết phải làm gì với mi rồi" Cái nón vừa đặt lên đầu Ron thì đã quát lớn làm giáo sư bỏ tay ra khỏi nón luôn

"Gryffindor!" Cái nón hô lên nhhanh chóng, Ron thở phào nhẹ nhõm rồi chạy về Gryffindor

"Harry Potter!"

Giáo sư vừa dứt lời cả đại sảnh im thẳng lại, và bắt sôn sao gì đó. Cả đến những giáo sư khác cũng vậy trên mặt mỗi người lúc này đều có một loại biểu hiện khác nhau.

"Hừm, khó đấy, rất khó"

"Can đảm có thừa, ta biết. Trí tuệ cũng không kém"

"Lại có tài năng, ồ, đúng thế. Và khát khao khẳng định bản thân nữa"

"Vậy muốn ta phân mi vào nhà nào?"

"Đừng vô Slytherin! Đừng vô Slytherin!" Harry cứ đọc cái câu như thần chú mãi trong miệng

"Không chịu vô Slytherin hả? Mi có chắc không đó"

"Vô đó mi có thể trở thành vĩ đại, mi biết đấy trong mi có tất cả rồi. Và nhà Slytherin sẽ giúp mi trở nên vĩ đại, chắc chắn là như vậy"

"Không hả? Nếu mi đã dứt khoát như vầy thì..." Giọng nói bên tai lại vang lên nho nhỏ

"Làm ơn...đừng vào Slytherin" Harry nắm chặt ghế mà nghĩ

"Vậy thì tốt nhất là về..."

"Làm ơn...đừng vào Slytherin"

"....Gryffindor"

Harry nghe cái nón xướng lên từ cuối cùng đó thật lớn cho cả sảnh đường cùng nghe. Bồ ấy giở nón ra và bước về phía bàn của Gryffindor, chân còn run. Tiếng reo hò cổ vũ cho nó lớn hết thảy từ nãy đến giờ. Huynh trưởng Percy đứng dậy bắt tay nó nồng nhiệt, trong khi hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lên.

"Tụi mình có Harry Potter rồi! Tụi mình có Harry Potter rồi"

Và bây giờ thì chỉ còn bốn đứa học trò chưa phân loại tromg số đó thì có cô.

"Dean Thomas!"

"Lisa Tupin"

"....."

Và rồi thứ gì đến cũng đã đến

"Alma Emily!"

Ung dung và thật bình tĩnh từng bước từng bước tiến lên phía trước trong muôn vàng hồi hợp của mọi người.

Điều cuối cùng mà cô nhìn thấy trước khi chiếc nón sụp xuống che mất đôi mắt cảu nó, là cả sảnh đường đầy nhóc người đều đang hướng mắt nhìn về nó. Tôi chờ đợi trong vô vọng, thân tôi bây giờ lạnh như đang ở bắc cực vậy. Nó nghe một giọng nói bên tai.

"Nhà Emily, chà! khó nữa đây!. Có đủ tổ chất của bốn nhà sao?" Nó im lặng

"Nếu cho mi vào Slytherin sẽ rất tốt nhưng mi chẳng có một chút danh vọng nào cả, thật tiếc..." Nó lại im lặng một lần nữa

Cái nón trầm một thì hét to hơn mọi lần trước: "...nếu đã như vậy cách lựa chọn tốt nhất cho ngươi là vào...GRYFFINFOR!"

Cô cứ như sắp xĩu vậy khó thở vô cùng, chắc năm sau phải mua thuốc trợ tim cho những trường hợp đặt biệt. Cô giở cái nón ra và bước về phía bàn của Gryffindor, chân vẫn còn rất run và lạnh người.

"Chúng ta chung nhà rồi" Harry ngồi bên cạnh cô nói

"À đúng nhỉ!" Cô giật đầu mỉm cười trong hạnh phúc

Từ chỗ ngồi này, bây giờ có thể nhìn thấy rõ cái bàn cao nhất là hiệu trường Albus Dumbledore. Cô ngó mấy cái dĩa bằng vàng trống không. Bấy giờ mới nhận ra là mình đang đói cồn cào. Cái bánh bí ngô mà tôi ăn hết trên tàu lửa hình như đã tiêu hoá mấy đời.

"Chú ý!" Giáo sư McGonagall gõ một cái muỗng lên cái ly vàng gần đó và ra lệnh cho học sinh chú ý lên bàn ăn trên cao kia

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:

"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt Vãnh! Véo! Cám ơn!" Cụ nói xong thì vỗ tay một cái và ngồi xuống lại

Những cái dĩa trống trước mặt nó giờ đây đã đầy ắp thức ăn. Cô chưa từng thấy nhiều đồ ăn ưa thích lại chất đầy trên bàn ghế đến thế. Thịt cốt lết, đùi trừu, xúc xích, thịt ba chỉ và bít tết, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, đậu, cà rốt, nước chấm, sốt cà chua. Chất vô dĩa của cô mỗi thứ một chút, và bắt đầu ăn. Ngon tuyệt cú mèo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com