ZingTruyen.Info

[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng Chung

Chương 15: Mỹ nhân cứu mỹ nhân

gautruckungfu

Đời thuở nào có ai đi bắt ghen như Khuê hay không, đi bắt ghen vô lúc nửa đêm mà còn đi bằng cái ghe hàng bự bành cà ná của mấy ông chở lúa.

Nguyên do cũng bởi Khuê không biết lội nên đã hy sinh một số tiền kha khá đặng mướn người chèo một cái ghe bự chà bá để cho cô thấy an toàn chứ đi cái xuồng ba lá lắc lư thấy ghê, lỡ cô mà té xuống một cái thì chỉ có đường làm vợ Hà Bá. Còn vấn đề vì sao cô lựa ban đêm để đi là vì cô nghĩ có lẽ Hải vẫn còn ở đó tại con hầu có nói đêm qua Hải có ngủ lại nên cô muốn đi bắt tận tay tận mắt để Hải không còn đường chối chạy.

Ngồi ở trong mui ghe được thằng Tẹo quạt từng hơi gió xua tan đi cơn nóng nực ban đêm. Khuê vừa uống trà vừa nhàn nhã nghe con hầu kể về chuyện đêm qua nó thấy Hải thân mật và ngọt ngào với con ả kia tới cỡ nào. Cô không ngờ, thân là một tiểu thư có tiếng kiêu kỳ xứ này mà lại phải có ngày đi cảnh cáo nhân tình của chồng như vậy. Nếu như thiên hạ biết được thế nào họ cũng đàm tiếu nói ra nói vào vì cô mới có chồng chưa bao lâu mà chồng đã có nhân tình khác.

Run run đôi chân thon dài bước lên bến sông, đảo mắt nhìn khung cảnh trước mặt đã là một màu tối thui nhưng không làm Khuê sợ hãi. Cô nương nhờ ánh trăng sáng đang chiếu rọi một mảng vàng nhạt trên đỉnh đầu rồi đi theo nơi con hầu chỉ dẫn.

Chỗ này nói là chợ nhưng mà nhà ở lại khá thưa thớt không mấy ai sống nhiều, có lẽ chủ yếu là những người nhà ở chỗ khác rồi gom hàng lại đây buôn bán tới tối thì về. Bởi vậy nói sao mà ban ngày thì chật kín con người ta, còn ban đêm thì nhìn toàn nhà cửa cách xa nhau cả trăm thước.

Vì Khuê không muốn làm ầm chuyện này lên nên cô chỉ đi cùng với con hầu và thằng Tẹo, vả lại đêm hôm cô cũng lén ra ngoài chứ không phải đi công khai nên là cô không nên kéo đông người làm gì, lỡ như mà bị phát hiện ra thì má đánh đòn cô chết. Chuyện gì cô không sợ chứ chuyện bị nhà chồng méc lại với cha má ruột cô rằng nửa đêm nửa hôm mà đi ra ngoài như vậy rồi bị má ruột đánh nhừ xương thì nhục lắm.

Rón rén như ăn trộm tới trước một căn nhà được cho là của nhân tình của chồng mình, cánh cửa đang hé mở nhìn vào bên trong hình như còn thấy được hai bóng dáng lập lòe bên ánh đèn dầu.

Khuê chưa vội kêu cửa, cô đang cố áp tai vào nghe thử coi có tiếng của Hải bên trong không thì bỗng dưng một âm thanh đổ vỡ khá lớn vang lên, tiếp theo là tiếng kêu cứu một cách thất thanh khiến cho Khuê kinh hồn bạt vía. Mặc dù không lo chuyện bao đồng nhưng mà vì thấy tiếng kêu cứu quá mức to như vậy thì chắc chắn có chuyện không lành, thêm nữa giọng này là của phụ nữ nên Khuê tự dưng nổi lên lòng nghĩa hiệp, cô chẳng chần chừ nữa mà hô lên báo hiệu cho thằng Tẹo với con hầu cùng cô đẩy cửa xông vào cứu người.

Vô tới bên trong đập vào mắt Khuê là cảnh tượng vô cùng chướng mắt, một tên đàn ông còn nồng nặc mùi rượu đang cố xé rách áo của người con gái nhỏ nhắn đang nằm dưới sàn gạch lạnh lẽo, bên cạnh là một số dụng cụ dùng cho việc may mặc cũng bể tan tành. Bỗng dưng chuyện trước mắt khiến cho Khuê nổi nóng, cô nương vào ánh đèn dầu với lấy chiếc kéo đang đặt trên bàn chạy tới nắm cổ áo của tên đang giở trò đồi bại kia ra khiến cho hắn té bật ngửa.

Khuê hậm hực chỉ thẳng mũi kéo nhọn hoắc kia tới trước mặt hắn đe dọa khi thấy hắn đứng dậy và sắp sửa tiến tới lần nữa "Mày ngon bước tới bước nữa coi tao có đâm chết mẹ mày không." mặc dù Khuê có chút run nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh để chắn trước mặt người con gái ấy, cô không biết vì lý do gì nhưng mà cô hiện tại chỉ biết cô cần bảo vệ cô ta, cô không muốn cô ta bị thương tổn.

Tên say xỉn kia vì bị Khuê phá chuyện tốt của hắn thì nổi máu nóng, hắn ta nhào tới muốn đánh Khuê và cưỡng bức luôn cô thì bị con hầu phía sau nhảy phắt lên lưng hắn một tay ôm chặt cổ còn tay kia đưa tay vào lỗ mũi của tên này ra sức móc. Hai ngón tay chọc thẳng vô lỗ mũi khiến cho hắn bị đau nên vừa la rống lên vừa chửi om sòm nhưng không thể làm gì được vì con hầu nó đeo ở sau lưng cứng như sam.

Còn thằng Tẹo nữa, nhỏ nhỏ con mà nó ghê lắm, con hầu thì đeo trên lưng còn nó thì đeo dưới chân há miệng ra cắn. Nó cắn một cách không đẹp không ăn tiền làm cho tên kia cũng phải thỏa hiệp xin đầu hàng với hai lỗ mũi đầy máu kèm theo hàng chục vết cắn chi chít trên người.

Sau khi bị đánh te tua một trận thì tên kia bị trói lại, cộng thêm vì men rượu nhập vào người nên rất nhanh đã ngủ trong tư thế bị trói như đòn bánh tét. Cũng hên sỉn quắc cần câu chứ nếu gặp mấy đứa còn tỉnh thì Khuê không dám chắc là với một đám người toàn là bằng hữu với hài cốt này có thể thắng nổi.

Nhìn tới người con gái ngồi co ro dưới nền gạch lạnh lẽo, Khuê tặc lưỡi đi tới đỡ nàng ấy lên, cô đưa tay vén đi mái tóc của người con gái kia vì chống cự đã trở nên rối tung rơi lòa xòa che lấp cả gương mặt.

Nhìn gương mặt xinh đẹp như một đóa hoa lài trắng đang nở nộ dưới ánh nắng ban mai nhất thời làm Khuê lần nữa ngây ngốc. Thì ra nhân tình của Hải lại là cô ấy, người mà Khuê đã từng mơ những hành động thân mật và là người đã khiến Khuê ngây người như tượng đá vào lần trước vì giọng nói êm dịu kia. Mặc dù chỉ mới gặp cô gái kia một lần nhưng mà cô chắc chắn hiện tại người trước mặt này là cô ấy chứ không ai khác.

"Có sao không?" Khuê nhỏ giọng với người còn đang khóc vì hoảng sợ trước mặt. Cô biết lúc này không nên làm ầm về chuyện kia nữa mà phải cần an ủi người ấy. Tới Khuê cũng không biết tại sao nữa, cô thường ngày là một người thờ ơ với mọi thứ, không lo chuyện bao đồng và đặc biệt là không để ý tới cảm xúc của người khác. Thêm một cái cực kỳ quan trọng nữa là cô ít khi ăn nói nhỏ nhẹ quan tâm người lạ kiểu này nên là câu hỏi cô dành cho đối phương vừa cất ra tự nhiên khiến cho con hầu cũng mở to đôi mắt vì bất ngờ.

Lành cảm nhận được bàn tay mềm mại cộng thêm câu hỏi quan tâm của người trước mặt tự dưng cho nàng cảm giác an toàn, nàng sợ hãi ôm chặt lấy người vừa cứu mình khóc càng ngày càng lớn hơn. Suýt chút nữa thì đứa nhỏ trong bụng lẫn cả sự trong sạch của nàng cũng bị vấy bẩn mất rồi.

"Hai đứa bây coi chừng thằng đó cho kỹ, sáng kêu lính gông đầu nó." Khuê nghiêm giọng dặn dò thằng Tẹo với con hầu xong xuôi thì cô giúp người con gái xa lạ kia chỉnh trang lại người.

Vặn cho cái tim đèn lên cao một chút để lửa được sáng hơn, nhờ ánh lửa sáng nên Khuê càng nhìn rõ được gương mặt của Lành. Đôi mắt còn vương hơi nước vì ánh đèn dầu hắt vào nên nó long lanh đến lạ thường.

Cô im lặng cài lại nút áo cho Lành xong thì giúp nàng chải lại mái tóc đang rối mù. Đây là lần đầu tiên cô chải tóc cho người khác, lần đầu tiên tiếp xúc da thịt với một người lạ bỗng chốc làm cho Khuê gương mặt tự dưng trở nên nóng hổi.

Ngồi im lặng cả buổi trời bỗng dưng Lành mở miệng nói một câu "Cảm ơn!" làm cho Khuê giật mình. Tự dưng đang im lặng nghe luôn tiếng dế kêu mà ở đâu có tiếng phát ra nên nhất thời khiến cho cô bị hù.

Sau khi tự trấn tĩnh lại bản thân mình xong thì Khuê vội nói "Ơn nghĩa gì, nếu là người khác thì họ cũng cứu cô thôi."

Lành nghe Khuê nói như vậy thì tự nở nụ cười chua xót, giọt nước mắt ấm nóng lại lần nữa lăn dài trên gương mặt xinh đẹp không nhuốm một chút bụi trần của nàng. "Nhưng ở đây họ sẽ không ai cứu em." Lành nói xong thì lại tủi thân khóc. Nàng không biết nàng có chồng để làm gì nữa khi mà nàng cần cậu ấy nhất thì cậu lại không có ở đây, vì sao số nàng lại chẳng có ngày nào được hạnh phúc như thế chứ.

Khuê thấy người con gái mỏng manh ấy lại lần nữa dùng ống tay áo lau nước mắt thì cảm xúc xót xa lại dâng lên. Cô đi tới khẽ siết lấy bàn tay giúp cho Lành giữ bình tĩnh rồi hỏi. "Vì sao lại không cứu cô?"

"Ở đây họ ghét em chỉ hận không đuổi em đi xứ khác được thôi, nhưng mà mồ mả của má em ở đây thì em biết đi đâu. Tới cái tiệm may này nữa, nó có mười mấy năm rồi, làm sao em bỏ được."

Lành thấp giọng cố kìm nén sự tủi hờn kể rõ sự tình cho Khuê nghe, từng câu từng chữ khiến cho Khuê đau lòng. Cô không ngờ có một người con gái xinh đẹp như em ấy mà lại mệnh khổ như vậy, chỉ vì một sự trùng hợp vô lý mà bị gán cho cái danh khắc chết cha mẹ rồi sau này còn khắc chết chồng.

Khuê không ngờ tâm địa của mấy người ở đây lại có thể dơ bẩn tới độ đó, hùa nhau ăn hiếp một đứa con gái chỉ vừa mười bảy tuổi, hùa nhau chỉ trích em ấy mặc dù em ấy chẳng làm gì sai. Họ ghê tởm tới nỗi bỏ mặc một người con gái đang bị tên đàn ông cưỡng hiếp, bỏ ngoài tai tiếng kêu cứu ấy. Nếu như đêm nay cô không nổi hứng đi bắt ghen thì sao mà có thể chứng kiến việc này mà giải cứu kịp thời chứ.

Nhưng mà nhắc mới nhớ, nếu như cô gái này là nhân tình của Hải và hai người ngủ chung với nhau thì Hải đêm nay đâu mất rồi mà lại để em ấy chịu sự vũ nhục này như vậy?

"Mai tôi đem nó lên quan, còn bây giờ em đi thay đồ đi, coi có trầy trụa đâu không rồi đi sức thuốc."

"Nhưng mà cô vì sao đêm hôm lại tới đây, khuya rồi đâu có đò đâu, sao cô đi được?" Lành nãy giờ im lặng nghe Khuê an ủi thì chợt sực nhớ ra việc quan trọng hơn việc thay áo vì nàng có chút thắc mắc về việc Khuê có mặt ở đây ngay lúc này. Nãy giờ nàng nhận ra đây là ai rồi, thì ra cô ấy là cái người kêu nàng bỏ luôn cái đầm dính huyết heo đây mà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info