ZingTruyen.Info

Phế phi: Thâm cung phượng duy xuân túy - Hoại Phi Vãn Vãn

Q1.Chương 16: Tứ hôn

ndmot99

Thượng Trang cúi đầu, ánh mắt nhìn thoáng về phía trước, chỉ thấy một chút thân ảnh bên cạnh long sàng.

Đó là y phục nữ nhân.

Áo phượng dài, không thể nghi ngờ, người này là Hoàng Hậu .

Mà trên long sàng, màn trướng màu vàng đã được hạ xuống, toàn bộ bên trong đều trở nên mông lung, lờ mờ không thể nhìn rõ.

Mọi người vội quỳ xuống hành lễ: "Thánh Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

"Khụ khụ...." Từ trong màn truyền ra một chuỗi tiếng ho khan. 

Song, cũng là Hoàng Hậu mở miệng: "Tất cả hãy bình thân."

"Tạ nương nương." Mọi người cảm tạ thánh ân rồi ngoan ngoãn đứng dậy theo quy củ.

Hoàng Hậu đứng dậy tiến lại gần, nói: "Thánh Thượng long thể bất an, theo ý của bổn cung, tuyển tú ở nơi nào cũng giống nhau thôi, nên nay truyền nhóm người các ngươi tới cũng là để truyền đạt ý của Thánh Thượng."

Mọi người không lên tiếng, lẳng lẽ nghe Hoàng Hậu nói chuyện.

Bà ta liếc nhìn thái giám bên cạnh, thái giám hiểu ý, nâng bước đem một cái mâm lên. Hoàng Hậu đưa cầm tấm vải lụa bên trên, trên đó viết rất nhiều chữ.

Bà đọc khẽ: "Úc Chỉ Nhu."

Nữ tử bị kêu vô cùng kích động, vội vàng bước ra một bước, quỳ xuống: "Có nô tỳ."

Hoàng Hậu cúi đầu nhìn nữ tử trước mặt, chậm rãi mở miệng: "Thánh Thượng long ân, sắc phong nữ nhi Thiếu phủ Úc Chỉ Nhu làm tứ phẩm Thuận Nghi."

Nữ tử cuống quít dập đầu: "Nô tì tạ Thánh Thượng long ân!"

"Đứng lên đi." Hoàng Hậu nói.

Úc Thuận Nghi cảm tạ thánh ân lần nữa mới đứng dậy.

Ngay sau đó lại sắc phong nữ nhi Đình Úy - Trang Tịnh Nhi làm Phân Nghi, nữ nhi Thái Bộc - Lã Tây làm Đức nghi.

Phụ thân của ba người các nàng đều có quan phẩm tương đương nhau, cho nên cấp bậc của họ đều không có sự khác, cùng là tứ phẩm.

Điều khiến Thượng Trang cảm thấy khó hiểu nhất là những tú nữ còn lại thế mà không được sắc phong làm phi tần. Mượn miệng Hoàng Hậu, từng người bọn họ được chỉ hôn cho các vị Vương gia.

Quá nhiều điều kỳ quái, thái giám dẫn tới đây gần hai mươi tú nữ, hoàng đế vậy mà chỉ giữ ba người bên mình. Quang Thành Vương, ông ta ban thưởng ba tú nữ cho hắn.

Thượng Trang mơ hồ cảm nhận được sự tình càng lúc càng kỳ lạ.

"Mộ Dung Vân Khương, tứ hôn cho Hoàn Vương."

Hoàng Hậu vừa dứt lời, trái tim Mộ Dung Vân Khương như bị bóp chặt, lập tức ngẩng đầu nhìn người phía trước.

Mà Thượng Trang cũng hết sức kinh ngạc.

Mộ Dung Vân Khương lạc tuyển, đây là điều nàng chưa từng nghĩ tới.

Cư nhiên lại chỉ hôn nàng ấy cho Hoàn Vương!

Nàng thật sự không biết đây có rốt cuộc là ý của Hoàng Đế hay là chủ ý của Hoàng Hậu.

Bàn tay giấu trong vạt áo thoáng siết chặt, vậy còn nàng? Vận mệnh của nàng sẽ là gì đây?

Thượng Trang cắn môi, nếu như cũng chỉ hôn nàng cho một vị Vương gia nào đó, có lẽ cũng là chuyện tốt. Ít nhất, nàng không cần phải đội lên cái thân phận An Lăng Vu này ở trong cung nhắm mắt theo đuôi người khác mà sống.

Nhưng, sự thật sẽ như nàng mong muốn sao?

Hơi thở không tự chủ mà trở nên dồn dập, nàng gần như đã quên hiện tại bọn họ còn đang an bài chỗ cho Mộ Dung Vân Khương.

Thấy Mộ Dung Vân Khương nhìn thẳng mình, Hoàng Hậu không khỏi kinh hãi, trước nay chưa từng có ai dám nhìn chằm chằm bà như vậy. Sắc mặt trở nên âm trầm, bà ta lạnh giọng: "Còn không tạ ơn?"

Mọi người đều lo lắng nhìn Mộ Dung Vân Khương, nàng vẫn ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhưng khoảnh khắc này, nàng đột nhiên chuyển hướng tới người trên long sàng, dùng sức cúi đầu, cắn răng mở miệng: "Thánh Thượng, nô tỳ không muốn."

Thượng Trang như hít một ngụm khí lạnh, mặc dù là từ miệng Hoàng Hậu nói ra nhưng đây là ý chỉ của Hoàng Đế.

Mà Mộ Dung Vân Khương nàng, cư nhiên lại kháng chỉ!

"Lớn mật!" Hoàng Hậu lớn tiếng quát.

"Khụ khụ...." Hoàng Đế lại ho khan vài tiếng. Phía sau tấm màn màu vàng có chút động tĩnh, ông ta lên tiếng hỏi: "Tại sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info