ZingTruyen.Info

Fcc X Hmh If You


Sau hôm đi chơi với Lâm Thạc Minh thì Hoàng Minh Hạo cũng chỉ quanh quẩn trong biệt thự, chán thì ra vườn hít thở không khí tươi mát nơi các loài hoa xinh đẹp nở rộ. Kì nghỉ đông năm nay thật tốt. Trời ngát xanh, gió trong lành, thỉnh thoảng trên trời lại có một đám mây trắng bồng bềnh trôi. Nhưng sao Minh Hạo vẫn thấy buồn buồn, có lẽ do cậu nhớ thiếu gia của mình?

Anh khi nào mới quay về đây...

Cứ thế kì nghỉ đông cũng sắp kết thúc, Phạm thiếu gia cũng trở về. Hôm nay Tiểu Hạo đặc biệt thức dậy sớm hơn mọi ngày, tự tay dọn dẹp phòng cho Thừa Thừa rồi cứ đi đi lại lại trước cổng biệt thự.

Chờ mấy tiếng đồng hồ rốt cuộc xe của Phạm gia đã xuất hiện. Phạm Thừa Thừa bước xuống xe, nhìn thấy bảo bối dễ thương của hắn đang nhìn hắn đầy nhung nhớ.

Phải kiềm chế kiềm chế, đây rất nhiều người phải kiềm chế!

Hít một hơi sâu cưỡng lại ham muốn ôm người kia, Thừa Thừa đi về phòng của mình, Minh Hạo cũng lon ton đi theo. 

Cửa phòng vừa đóng lại, sự kiên nhẫn của Phạm Thừa Thừa cũng tan biến, hắn ngay lập tức ôm lấy cậu rồi hôn xuống. Hắn nhớ cái con người bé nhỏ này chết mất. Hoàng Minh Hạo bị bất ngờ mà mặt đỏ ửng lên.

- Tôi rất nhớ em, nghỉ đông này em đi đâu không?

- Em chỉ đi chơi với bạn một ngày thôi, còn lại đều biệt thự.

- Ngoan lắm, nhưng sao mắt em lại quầng thâm thế này?

- Em dạo này bị khó ngủ.

Tại khôngthiếu gia ngủ cùng...

- Bây giờ tôi đi tắm đã, từ sáng đến giờ đi đường mệt quá! Em ngồi đây chờ tôi.

Minh Hạo ngồi trên giường, suy nghĩ vẩn vơ về hành động mới nãy của thiếu gia.

Vừa gặp lại đã nồng nhiệt như thế, phải chăng anh ấy thật sự thích mình?

'Cạch'

Tiếng mở cửa phòng tắm cắt ngang suy nghĩ của Hoàng Minh Hạo. Phạm Thừa Thừa bước tới đẩy cậu nằm xuống, ôm cậu trong lòng mà nhắm mắt. Thấy Thừa Thừa nằm im một lúc, Minh Hạo ngước lên nhìn, Phạm thiếu gia ngủ thật rồi. Cảm giác bình yên này, đã lâu không được tận hưởng.

_________

Ngày đầu tiên đi học sau kỳ nghỉ đông là một ngày thời tiết có phần ấm áp. Hoàng Minh Hạo như mọi khi đi học cùng Phạm Thừa Thừa nhưng hôm nay hắn nhất quyết đòi cùng cậu tiến vào trường, còn ngoan cố khoác vai cậu. Cậu lo lắng người khác nhìn thấy sẽ hiểu lầm nên bước qua cổng trường vài bước đã chạy vụt đi. Phạm Thừa Thừa nhìn theo mà bật cười.

Tiểu bảo bối em cứ như vậy bảo tôi làm sao không yêu thương em cho được chứ!

Trong lớp của Minh Hạo, mọi người đều đang bàn tán gì đó ở chỗ Thạc Minh. Cậu vừa bước vào đám đông tức thì tản ra nơi khác.

- Lâm Thạc Minh, chuyện thế?

- Không, tám nhảm thôi. Cậu nghỉ đông vui chứ?

- cũng vui.

Cả lớp chuyện giấu cậu sao?

Giờ ra chơi Phạm Thừa Thừa như thường lệ đi tìm bé con của mình, đi qua sân bóng thì nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy tên trong đội bóng.

- Mày nghe nói người yêu của Lâm Thạc Minh chưa?

- À tao nghe qua, phải thằng nhóc xinh xinh trắng trắng không? Tên ấy nhỉ tao quên rồi, Hạo Hạo ấy!

Hạo Hạo? Chắc trùng tên thôi.

Vừa lúc ấy Diệp Ân Mỹ từ đâu lao tới, mặt hớn hở ôm cánh tay Phạm Thừa Thừa kéo hắn đến canteen.

- Hồi nghỉ đông em đi công viên giải trí gặp thằng nhóc giúp việc nhà anh đấy.

- ._ Hắn hời hợt đáp, Tiểu Hạo có nói là đi chơi với bạn một ngày mà nên hắn cũng không quan tâm mấy. Thỉnh thoảng cho em ấy ra ngoài cho khuây khỏa.

- Hình như đi cùng bạn trai hay sao ý, một thành viên của đội bóng._ Ân Mỹ tiếp tục nói.

- Cái gì? Chắc bạn bình thường thôi.

- Đây này em chụp lại ảnh, hai đứa sát mặt như thế này không phải đang hôn nhau sao?_ Cô mở tấm ảnh chụp trong điện thoại ra. Từ góc chụp này có thể thấy đúng như những gì Diệp Ân Mỹ nói.

- Cậu ta bạn trai cũng tốt nhỉ? Lần đầu đến nhà anh thấy cậu ta em còn sợ cậu ta cướp mất anh ý chứ! Nhìn đẹp vậy , yêu được thành viên của đội bóng cũng không lạ ha.

Trong khi Diệp Ân Mỹ vẫn đang liến thoắng nói, Phạm Thừa Thừa bên cạnh đang nắm chặt nắm đấm trong tay.

- Anh còn việc, đi trước đây.

_________

Chap này chưa biến, chap sau biến căng =))))))

Đọc rùi thì vote + follow + cmt nha ihi (='.'=)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info