ZingTruyen.Info

(Fanfiction 12 chòm sao) Thế Giới Ấy

Chap 6.5: Cp Song Tử x Song Ngư

cobezuzj

    Trong một căn nhà màu hường xinh xắn, một nàng công chúa nhỏ nhắn với mái tóc hồng nhạt như cây kẹo bông gòn ngọt ngào đang yên giấc trên chiếc giường bông ấm áp. Nàng công chúa đó không ai khác chính là Song Ngư. Cô nằm cuộn tròn trong chăn, lâu lâu còn chúm chím đôi môi hồng khiến ai nhìn vào đều không thể kiềm lòng mà lao vào cắn, bấu, xé, nựng...

"Bịch, bịch, bịch..."

"Rầm!"

- SONG NGƯ!! CẬU CÒN ĐỊNH NGỦ ĐẾN BAO GIỜ ĐÂY!! TÍNH LÀM CÁ NƯỚNG À??!!

- Ek! Mình...mình dậy ngay!!!

    Không khí yên bình chấm dứt kể từ lúc Xử Nữ đạp cửa phòng xông vào la hét ầm ĩ. Điều đó cũng làm cho Song Ngư một phen giật bắn, hồn lạc phách bay. Mặc dù cả hai sống chung một mái nhà rất vui vẻ nhưng những lúc như thế này thì Xử không khác gì một bà mẹ dữ tợn khiến Ngư nhiều lần lên cơn đau tim vì sợ.
   Sau 5 phút vscn, Song Ngư chậm rãi bước xuống phòng ăn với bộ đồ ngủ màu hồng hình con thỏ vẫn mặc trên người. Xử Nữ đang đứng bếp, thấy Ngư bước đến thì nhanh chóng dọn thức ăn lên bàn.

- Của cậu đây Song Ngư.

- Cảm ơn cậu tiểu Xử!

    Song Ngư nhìn bạn mình cảm ơn kèm theo một nụ cười tỏa nắng rồi bắt đầu tận hưởng bữa sáng. Xử Nữ cũng cười lại, cô nhẹ nhàng ngồi đối diện Song Ngư, lôi hết đống vũ khí đặt lên bàn để chỉnh sửa.

- Đêm nay đến lượt cậu đi tuần tra sao?- Song Ngư ngước lên nhìn

- Ừ, Bạch Dương vừa thông báo cho tớ biết.

- Mà công nhận mấy bữa nay rảnh rỗi thiệt. Chả thấy bất kì động tĩnh gì của bọn Vampire cả... Có khi nào bọn chúng đi nghỉ mát hết rồi không nhỉ?

- Ai nói thế. Bọn chúng vừa mới lập thêm vài chục cái nhà tù nữa ở đất Nhật này đấy.

- Không thể nào!- Song Ngư giật mình thốt lên

   Xử Nữ không nói gì thêm, không gian giữa hai người cũng trở nên tĩnh mịch hơn bao giờ hết. Song Ngư đưa mắt nhìn cốc sữa trước mặt, đôi mắt như mặt hồ mùa thu phẳng lặng:

- Không biết đến bao giờ cuộc chiến mới kết thúc nhỉ?

- Ai mà biết... Có thể là 100 năm, 1000 năm nữa... Cũng có thể là ngày mai hoặc không bao giờ...
   
    Xử Nữ thở dài, cô với tay lấy ly coffee nhưng nhận ra nó đã trống rỗng từ lúc nào:

- Hết coffee mất rồi...

- Ưm... Bây giờ cửa hàng vẫn còn mở cửa, để tớ tranh thủ đi mua.

    Song Ngư vui vẻ dọn dẹp đống bát đĩa rồi nhảy tót lên lầu thay đồ. 1 phút 30 giây sau, Ngư bước ra khỏi phòng với bộ váy ngắn màu xanh lá dễ thương không kém phần năng động. Thấy cô định ra ngoài, Xử Nữ đến bên cạnh rồi đặt một con dao găm nhỏ vào tay cô:

- Nhớ giữ nó bên mình để phòng thân đấy.

- Cảm ơn tiểu Xử! Mình đi đây!

    Bỏ con dao vào túi, Song Ngư không quên vẫy tay chào cô bạn thân và sải chân bước đi.
---------------------------------------------------------------------------------
  
    Trung tâm thành phố Tokyo.

  Dòng người đông đúc vẫn nhộn nhịp như bao ngày, phải mất công lắm Song Ngư mới có thể đi len vào dòng người đó. Mãi một lúc sau cô mới có thể đến shop coffee mà cô hay vào.

"Leng keng"

- Xin chào quý khách... Ô, thì ra là con à Song Ngư!

- Chào buổi sáng cô Miyu.

    Cô chủ tiệm là một người phụ nữ tuy trung niên nhưng khá trẻ. Cô ấy nở nụ cười điềm đạm với Song Ngư, một nụ cười mà Song Ngư luôn cảm thấy thật nhẹ nhõng và thân thuộc.

- Con muốn coffee loại nào để cô lấy.- Miyu từ trong quầy nói vọng ra.

- Như mọi khi thôi ạ.- Song Ngư vui vẻ đáp

- Của con đây!

- Cho con gửi. Chúc cô một ngày tốt lành!

   Cầm túi coffee, Ngư nở nụ cười rồi nhảy chân sáo ra khỏi cửa hàng. Lại một lần nữa cô hoà vào dòng người, nhờ thân hình nhỏ bé nên cô dễ dàng luồn lách trong đám đông.
    
     "Thình thịch!"
  
    Bỗng nhiên Song Ngư lạnh hết cả người, tim đập loạn xạ. Cô chỉ luôn bị như vậy mỗi khi ở gần chúng..... bọn Vampire. Song Ngư im lặng, cô có thể cảm thấy từng ngón tay mình đang run lên vì sợ.

- " 1 tên, 2 tên,...nhiều quá... Phải làm sao đây? Bình tĩnh lại nào Song Ngư, mày phải tìm cách quay về để báo cho tiểu Xử biết mới được."

   Nghĩ thế, cô dùng hết sức chạy thật nhanh về nhà. Nhưng nhọ thay, trên đường đi, bé Ngư nhỏ nhắn bị một người đàn ông to béo đụng trúng liền té nhào xuống mặt đất:

- A chu cha ơi... Cái mông yêu dấu của tôi ơi, ê hết cả rồi...

   Song Ngư chậm chạp ôm mông đứng dậy, nhìn ngó xung quanh. Cô xác định mình đang ở trong một cái ngõ nhỏ khá là u ám, nơi này so với con đường nhộn nhịp kia thật khác biệt, cứ như phần bên kia là một thế giới khác xa lạ. Như có thứ gì đó mời gọi, Ngư cứ thế tiến vào sâu bên trong con ngõ ấy. Cô nghe thấy tiếng bước chân vội vã cùng với tiếng kêu la ó ầm ĩ phía trước. Chưa kịp nhìn xem có chuyện gì xảy ra thì từ đâu một bàn tay đã bịt chặt lấy miệng cô. Cố gắng kháng cự, chống chọi kịch liệt nhưng sức của một đứa con gái thì sao bằng con trai được, thế nên Song Ngư đành phải thua.

- Tên kia, định làm trò gì thế? Buông ra!

- Suỵt... Im lặng nào

- Không đâu! Ai đó cứu tôi với!!

- Ấy ấy đừng có hét!!

   Song Ngư la toáng lên làm cậu thanh niên kia bất ngờ giật mình. Dù đã tìm đủ mọi cách, cố gắng bịt miệng cô đến mức nào nhưng cũng đều phản tác dụng. Tiếng bước chân từ sâu trong ngõ ngày càng rõ làm cậu thanh niên kia phát hoảng. Nếu cô không chịu im lặng thì cậu đành phải sử dụng biện pháp cuối mà thôi.

    Không thèm báo trước điều gì, cậu thanh niên kia đã nắm chặt lấy vai Song Ngư rồi đặt lên cánh môi anh đào của cô một nụ hôn bất ngờ. Song Ngư như bị say nắng, đầu óc cứ quay mòng mòng, toàn thân tê liệt không thể chống cự. Cả người cứ thế đứng yên chấp nhận nụ hôn đó. Từ trong ngõ hiện ra cả đống con gái đang chạy ùa đến chỗ của hai người. Bọn họ nhìn thấy cảnh Song Ngư được anh đẹp giai hôn thì không khỏi sinh đố kị:

- Anh Song Tử đứa con gái kia là ai?- cô gái A hỏi

- Sao anh lại hôn nó trước mặt tụi em cơ chứ?- cô gái B

- Ê con xấu xí kia! Còn không mau bỏ soái ca Song Tử ra!

    Một cô gái chanh chua nắm chặt lấy tay Song Ngư rồi hất cô ra. Mông chưa kịp tiếp đất thì một cánh tay rắn chắc đỡ lấy hông cô, cả người Song Ngư nằm gọn trong lòng cậu thanh niên tên Song Tử kia.

- Này cô kia, không được phép động vào người yêu tôi nghe chưa!

   Một câu nói của Song Tử khiến cả đám fan nữ của hắn xém nữa té xỉu, nhưng người sốc nhất vẫn là Ngư Ngư bé nhỏ. Đây là lần đầu cô gặp hắn thì làm sao có thể trở thành bạn gái hắn được cơ chứ, chưa kể hắn còn cả gan cướp đi nụ hôn đầu của cô nữa. Thật không thể chấp nhận được.

- Này, từ khi nào chúng ta trở thành tình...ưm...

- Nào nào em yêu, sao em nóng lòng quá vậy

   Không để kế hoạch tránh gái hoàn hảo của mình bị Song Ngư phá hỏng, Song Tử nhanh chóng che miệng cô lại rồi cười cười tỏa sát khí:

- Cô thử la làng lên cho tôi coi, nếu không muốn thành cái xác khô thì khôn hồn diễn chung vở kịch này với tôi.- Nói rồi cậu quay sang cười thật to- Kìa em yêu, chả phải em đang có việc gấp sao? Chúng ta đi thôi!

   Song Tử nhanh chóng nắm lấy tay cô rồi kéo đi, để lại phía sau bao con mắt bốc hỏa vì ghen tị.

  "Hu hu vì sao Ngư mình lại bị dính vào mấy thứ này cơ chứ?!"

   Chạy được một lúc, Song Ngư đã thấm mệt và thở không ra hơi. Song Tử thấy thế cũng dừng lại hỏi han:

- Này, cô ổn chứ?

- Ổn...ổn cái đầu anh... Sao anh nỡ làm thế với tôi...- Song Ngư vừa thở vừa mắng hắn

- Hả? Làm gì cơ?- Song Tử trả lời tỉnh bơ

- Anh...anh cố tình hay giả vờ thế? Chính anh đã cướp đi nụ hôn đầu của tôi mà giờ lại tỏ ra vô tội ư?

- À... Ý cô là nụ hôn đó à. Cô nên cảm thấy tự hào vì được một anh chàng đẹp trai như tôi hôn chứ.- Song Tử đắc chí cười

- Đẹp cái nỗi gì? Tôi không chấp nhận được việc để một Vampire cướp mất first kiss đâu. Không. Bao. Giờ!!!

- Cô nhận ra tôi sao? Lạ thật nhỉ, chẳng lẽ tay nghề hoá trang của Thiên Bình xuống cấp rồi...- Song Tử xoa cằm

- Không phải, là giác quan thứ 6 mách bảo cho tôi... Anh không giống như những Vampire quý tộc kia...

   Song Tử nghe thấy thế liền bật cười. Cô gái trước mặt cậu rõ ràng là đang rất sợ hãi nhưng lại cố gắng tỏ ra mạnh mẽ đối diện với cậu. Đơn giản mà nói thì: cô gái này có vẻ rất đặc biệt. Song Tử sử dụng thân hình to lớn của mình càng ngày càng sát lại gần Song Ngư hơn:

- Cô giỏi thật đấy, đúng là Song Tử tôi không giống như lũ vô dụng cấp A đấy

- Vậy anh là Vampire cấp S sao?- Song Ngư bán tính bán nghi

- Cô em cũng không quá tệ nhỉ?

    Song Tử ép sát Song Ngư hết mức vào bức tường khiến cô ngày càng hoảng loạn. Nhìn kĩ thì cậu cũng rất là đẹp trai: mái tóc xanh lá để rối lung tung nhìn khá là chất, đôi mắt cùng màu sáng lấp lánh đến kì lạ, thân hình chuẩn tập gym lúc ẩn lúc hiện sau chiếc áo sơmi sáng màu. Trông Song Tử rất ưa là....gợi cảm. Nhưng điều làm cô khó chịu nhất vẫn là tính ngoan cố dân chơi của hắn.

- Cô cũng hay thật đấy, hầu hết đám con gái nhìn tôi lần đầu đều bị đổ rạp, mà cô ngay cả một lần rung động cũng không có.- Song Tử cúi sát mặt nhìn Song Ngư

- Tôi không phải loại người đó. Với cả làm ơn tránh xa ra!- Song Ngư cố gắng hạ giọng cảnh cáo

- Nếu không thì sao?

- Anh đừng có thách tôi, tôi sẽ giết anh đấy

- Ồ thế cơ à! Mau giết tôi thử nếu cô muốn.

   Trong lúc Song Tử mải ba hoa, Song Ngư nhanh chóng rút lấy con dao của Xử Nữ rồi đâm thẳng vào con Vampire trước mặt. Tiếc thay, chỉ với một cái ghì chặt tay của cậu cũng dù làm con dao tuột đi mất. Song Ngư đang khóc thầm trong lòng, còn Song Tử thì chăm chú nhìn con dao nằm lăn lê trên đất, miệng cong lên một nụ cười hoàn mĩ:

- Thì ra cô là Hunter à?

- Phải... Liên quan gì đến anh không?- Song Ngư cố gắng rút tay ra khỏi người cậu

- Cũng không hẳn là liên quan. Thử nghĩ mà xem, nếu như tin đồn một Huter như cô bị dính scandal với một Vampire thì sẽ ra sao đây?

   Song Ngư có chút tái mặt sau khi nghe cậu nói. Phải chăng đây là thứ gọi là đe doạ, thật không ngờ hắn lại dám giở trò này với cô.

- Vậy anh muồn gì nói ra đi!

- Đơn giản thôi, làm bạn gái tôi đi!

   Song Ngư ngây người ra. Cô không thể hiểu được, sao cái tên này bá đạo quá. Mới gặp nhau một lần mà cô đã lọt vào mắt xanh của hắn, bị hắn khống chế rồi lại thành ra thế này. Cô biết phải làm sao đây?

- Tại sao lại là tôi cơ chứ? Anh đẹp như vậy chắc hẳn phải có nhiều cô xinh hơn tôi theo đuổi chứ?- Song Ngư khó chịu lên tiếng

- Đúng là có thật... Nhưng lũ con gái loài người các cô thực sự không làm ta có hứng chút nào

- Ý anh là sao?

- Toàn bộ đám con gái loài người toàn là một lũ nhãi nhép hám trai, thấp kém, ngu ngốc,... Những thứ như thế không đáng để tôi quan tâm!

   Lời Song Tử nói như mũi dao chọc vào lòng tự trọng của Song Ngư. Hắn dám công khai xỉ nhục tất cả con gái trên trái đất này chỉ vì hắn là Vampire- một loài quỷ hút máu. Nếu Song Tử chỉ xỉ nhục cô hay đám con gái đú đởn kia thì Song Ngư có thể nhẫn nhịn được, nhưng nếu đánh đồng bạn cô với bọn họ thì không thể nào tha thứ được.

- Anh thì biết cái quái gì về loài người chứ?! Đúng là có rất nhiều lũ con gái như vậy nhưng không có nghĩa là anh đem toàn bộ những người khác đánh đồng chung với bọn họ nghe chưa?!!

   Thấy Song Ngư gào lên chống đối, Song Tử thoáng nở nụ cười gian, ánh mắt cậu cũng thay đổi hẳn. Cậu chống tay lên tường, rướn người đứng thẳng đối diện với thân hình nhỏ bé của cô:

- Thật vậy sao?

- Thật!- Song Ngư đáp

- Vậy chứng minh đi!

- Hả??

   Hắn bắt cô chứng minh nhưng phải biết lấy chứng cứ ở đâu bây giờ? Ngước lên nhìn khuôn mặt siêu gian xảo của cậu, Song Ngư có cảm giác không lành chút nào.

- Tôi... Tôi không biết cách chứng minh... Phải làm thế nào?- Song Ngư ấp úng

- Hẹn hò với tôi! Nếu trong thời gian quen nhau cô làm tôi cảm thấy hứng thú thì tôi sẽ rút lại lời xỉ nhục khi nãy.- Song Tử cười nham hiểm

- Việc này không được!

- Thì ra cô và cả đám bạn của cô đều giống như nhau nhỉ?- Song Tử lại mỉa mai chọc tức

1s

2s

3s

- Được rồi, tôi hẹn hò với anh... Nhưng ngay lập tức thu lại những lời anh vừa nói!

- Được rồi được rồi! Vì em anh sẽ làm hết!!

   Song Tử cười lớn đắc thắng. Cậu nhanh chóng vẫy tay chào tạm biệt Song Ngư, không quên buông lại cho cô một câu từ biệt:

- Vậy nhé em yêu! Mai gặp lại!

   Đợi khi Song Tử đi hẳn rồi, Song Ngư mới bật khóc cho số phận nghiệt ngã của mình

   "Hu hu không chịu đâu! Ai đó làm ơn cứu tôi thoát khỏi tên khốn kia đi!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info