ZingTruyen.Info

(Fanfiction 12 chòm sao) Thế Giới Ấy

Chap 20: Bí mật đột nhập

cobezuzj

     1 tiếng trước khi Tổng chỉ huy cùng Ma Kết, Bạch Dương và Xử Nữ về tới trụ sở.

     Kim Ngưu và Song Ngư đã ngồi chờ sẵn ở phòng riêng để chờ họ. Bầu không khí ảm đạm bao trùm cả căn phòng, Song Ngư nằm dài trên bàn trong khi Kim Ngưu đang trầm ngâm nhìn ngắm chiếc vòng bạc lấp lánh trên tay. Thấy cậu cứ tập trung nhìn thứ đó mãi, cô liền lên tiếng hỏi nhẹ:

- Việc gì khiến cậu chăm chú nhìn chiếc vòng đó vậy tiểu Ngưu?

- Đây là món quà sinh nhật mà Sư Tử muốn tặng cho bạn gái cậu ấy... Tiếc là, trước khi chiếc vòng được trao tận tay chủ thì cậu ấy đã...- Kim Ngưu ngập ngừng trả lời

- Thực sự chuyện này quá đột ngột...- Song Ngư bắt đầu sụt sùi nhớ lại khoảnh khắc lúc cậu ra đi

- Song Ngư nè... Cậu có thấy lạ không?

- Lạ gì cơ?

- Tại sao cái chết của Sư Tử lại bí ẩn đến thế? Tại sao họ không cho chúng ta biết cụ thể cậu ấy chết ra sao, đồng thời vì lý do gì mà lại phong tỏa toàn bộ hiện trường không cho ai vào vậy?- Kim Ngưu xoa cằm suy nghĩ

- Tớ nghe nói, tổng chỉ huy vẫn chưa tìm được chân tướng của vụ việc nên mới tạm thời giấu đi.

- Tớ không tin ông già ấy một chút nào!

- Sao cậu lại nghĩ vậy?- Song Ngư giật mình hỏi lại

- Cái cách mà ông ấy làm việc thì không có gì để đáng nghi ngờ, nhưng mỗi khi đối diện với ánh mắt ông ta, tớ có cảm giác tổng chỉ huy không phải loại người đơn giản.

- Chẳng lẽ cậu cho rằng ngài ấy đứng sau tất cả?

- Dù gì đây cũng chỉ là lời nói vô căn cứ thôi, tớ muốn có thêm bằng chứng nhưng hầu như đều thất bại trong việc tìm kiếm. Dường như lai lịch của ông ta vẫn còn là một bí ẩn...- Kim Ngưu nhún vai một cái rồi thở dài

- Vậy sao không tìm thẳng ở văn phòng của tổng chỉ huy? Nếu ở phòng làm việc riêng của ngài ấy thì chắc chắn sẽ có thêm manh mối.- Song Ngư đột nhiên đứng bật dậy thốt lên

- Ý cậu là đột nhập vào văn phòng sao? Song Ngư à, từ khi nào cậu trở nên gan dạ vậy?-Kim Ngưu thoáng ngạc nhiên vì cô bạn

- Hứ! Vậy là trước giờ cậu dám coi tớ là kẻ nhát gan hả? Quá đáng!- Song Ngư tức tối chu môi, quay mặt đi

- Ấy ấy, tớ nào dám... Vậy tranh thủ lúc tổng chỉ huy cùng hai bà chằn kia đi vắng, tớ đột nhập vào thử xem sao.

- Tớ cũng theo!

     Kim Ngưu định rời khỏi phòng thì Song Ngư cũng nằng nặc đòi đi theo, bí quá cậu cũng phải gật đầu đồng ý.

     Việc đột nhập vào văn phòng tổng chỉ huy cũng không phải là quá khó hay quá dễ, cả hai cũng cùng nhau phân chia công việc hành động: Song Ngư sẽ đánh lạc hướng hoặc gây mê cho những vệ sĩ đứng canh, còn Kim Ngưu thì xử lý về mấy cái bảo mật lằng nhằng. Có thể nói đây là một sự kết hợp khá ăn ý của hai người bạn.

     Sau một khoảng thời gian khá lâu, cuối cùng cả hai cũng thành công trong việc đột nhập vào văn phòng. Từ ngoài bước vào, Song Ngư đã cảm thấy rùng mình bởi sự lạnh lẽo tại nơi đây. Cả căn phòng đều tối om, chỉ có duy nhất ánh sáng xanh nhạt từ bể cá lớn là tỏa sáng, điều hòa luôn hoạt động với nhiệt độ thấp nhất, mấy con cá kì dị trong bể cứ luôn chăm chăm nhìn theo bóng dáng hai con người lạ mặt. Rón rén bước chân thật nhẹ nhàng, Kim Ngưu đang tìm kiếm trong đống tài liệu chất đống trong tủ kéo, còn Song Ngư thì chậm rãi mở nguồn cái máy tính ở trong phòng. Cũng đã khá nhiều thời gian trôi qua vậy mà dù chỉ là một đầu mối nhỏ vẫn chưa tìm thấy, Kim Ngưu đang định bỏ cuộc thì vô tình đá phải thùng rác làm mọi thứ bừa bộn hết ra.

- Kim Ngưu, cậu không sao chứ?- Song Ngư lo lắng hỏi

- Không sao, tớ lỡ chân một chút thôi.- Kim Ngưu cũng khẽ trả lời lại

- Cậu phải cẩn thận hơn chứ, chúng ta đang đột nhập trái phép đấy.

- Biết rồi, biết rồi...

     Kim Ngưu chắp tay lên đầu tỏ ý xin lỗi rồi nhanh chóng dọn dẹp đống rác rơi xuống sàn. Khi bỏ lại tờ giấy cuối cùng vào thùng, một tờ giấy trắng nằm lăn lóc gần bể cá làm cậu tò mò. Lấy ánh sáng từ chiếc đèn trong bể, Kim Ngưu chậm rãi mở tờ giấy bị vo viên ra, đôi đồng tử nâu cũng theo đó mà trợn to kinh ngạc:

- Đây là.....

- Kim Ngưu, mau lại đây! Tớ cần cậu giải mã cái này!

     Giọng nói của Song Ngư làm Kim Ngưu thoáng giật mình, cậu liền vội vã chạy đến cạnh máy tính để xem xét tình hình. Phần mềm mà Song Ngư đang mở nhìn bên ngoài như bao nhiêu phần mềm khác, nhưng khi bỏ chiếc đĩa được giấu dưới gầm bàn vào ổ thì lập tức phần mềm chạy lên một chương trình phức tạp với vô số bảo mật cùng tường lửa.

     Kim Ngưu bảo Song Ngư nhường chỗ cho mình rồi bắt đầu công việc giải mã. Thật không hổ danh là tổng chỉ huy của lực lượng Hunter, bức tường lửa mà ông ta tạo ra quả thật rất khó phá vỡ, khiến nhiều lần Kim Ngưu phải vò đầu bứt tóc, làm đi làm lại nhiều thao tác. Nhưng không có thứ gì là hoàn hảo cả, những cái bảo mật khó nhằn cuối cùng cũng giải mã thành công. Kim Ngưu dựa người ra sau thở phào nhẹ nhõm trong khi Song Ngư đứng bên cạnh vỗ tay thán phục:

- Tiểu Ngưu siêu thật đấy!

- Hê hê, tớ mà. Giờ thì xem xem trong này có gì mà tổng chỉ huy giấu kĩ thế này.

     Đưa ngón trỏ ấn phím enter, hàng loạt những chương trình nhỏ lần lượt xuất hiện trên màn hình máy tính, nhưng chương trình làm cả hai chú ý tới chính là chương trình chính của phần mềm.

- Cái... Cái gì đây?! Kĩ thuật biến đổi gen ư?- Kim Ngưu ngưng việc gõ bàn phím, tròn mắt chăm chú vào màn hình máy tính

- Không phải, cái này còn hơn cả biến đổi gen. Tổng chỉ huy đang làm một thí nghiệm gì đó khá nguy hiểm trên con người. Thật không thể tin được...- Song Ngư bất giác run lên, đưa ngón tay lên miệng mà cắn

- Ở đây có gì đó này, để tớ mở lên.

     Kích con chuột vào biểu tượng tập tin trên góc trái màn hình, một danh sách dài ngoằn lập tức xuất hiện trên máy tính làm cả hai đọc mỏi cả mắt. Cuối cùng Kim Ngưu quyết định chỉ lướt qua thôi chứ không đọc chi tiết.Trong bảng danh sách ấy ít nhất cũng phải đến một trăm người và ai nấy đều có chữ thất bại bôi đỏ trong lí lịch, Lướt một hồi, bống dưng Song Ngư hét toáng lên:

- Khoan đã!

- Sao vậy Song Ngư?- Kim Ngưu quay sang hỏi

- Kia chẳng phải tên của Sư Tử sao?

     Xếp thứ 359 cũng là số cuối cùng của danh sách, dòng tên của Sư Tử đập vào đôi mắt tinh tường của Song Ngư. Kim Ngưu cũng phát hiện điều đó liền mở hồ sơ của Sư Tử trong chương trình ra xem. Giống như những người khác, lí lịch của Sư Tử hiện ra như thường, nhưng điều đó cũng không làm Song Ngư và Kim Ngưu bỏ qua sơ sài.

Tên: Sư Tử

Tuổi: 17

Tình trang sức khỏe ban đầu: Bình thường

Tham gia thí ngiệm ngày X tháng Y năm ZZZZ

Code: 1588464

Biểu hiện bất thường: Mất kiểm soát trong một giai đoạn ngắn, không có bất kì biểu hiện của sự biến đổi

Ghi chú: Không có

Kết quả: Thất bại

- Cái này là gì vậy chứ? Thất bại... nghĩa là sao?...

     Song Ngư cất giọng nói run rẩy, tay vịn chặt vào thành bàn dể đứng cho vững. Kim Ngưu cũng cố gắng giữ bản thật bình tĩnh, cậu lấy tờ giấy mà mình nhặt được dưới bể cá lúc nãy ra xem, đôi mày bỗng nhíu chặt lại:

- Song Ngư này... Cậu có biết chuyện gì sẽ xảy ra khi những thí nghiệm này thất bại không?

- Tớ không biết...- Song Ngư lí nhí trả lời lại

- Họ sẽ như thế này.

     Kim Ngưu chìa tờ giấy nhăn nheo ra, tuy có linh cảm không lành nhưng Song Ngư vẫn đón nhận lấy nó. Đọc những dòng chữ trên tờ giấy trắng, đồng tử cô giãn ra hết mức, nước mắt cũng theo đó mà giàn giụa ra:

- Không phải chứ... Đây là giấy xét nghiệm tử thi của Sư Tử mà...

- Đúng là thế, nhưng cái mà chúng ta cần quan tâm đó là nguyên nhân cái chết kia kìa.

     Kim Ngưu đích thân đưa tay chỉ vào phần nguyên nhân tử vong trên tờ giấy, dòng chữ nhỏ đủ thấy ghi đúng 17 chữ: "Bị bắn vào phần sọ não, mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong ngay lập tức" làm Song Ngư bị choáng ngay lập tức.

- Tiểu Sư... Cậu ấy bị bắn chết ư? Là ai làm chứ?

- Chắc chắn là do người của tổng chỉ huy làm. Có lẽ vì cuộc thí nghiệm trên người Sư Tử đã thất bại nên họ giết người diệt khẩu.- Kim Ngưu nghiến răng trong tức tối

- Vậy chúng ta phải làm sao đây?

     Câu hỏi của Song Ngư làm Kim Ngưu trở nên im lặng. Đây có lẽ là bí mật kinh khủng nhất của tổng chỉ huy, không ai biết rõ được ông ta sẽ làm gì tiếp theo, ai sẽ là vật thí nghiệm kế tiếp của ông. Chi bằng...

- Tớ nghĩ chúng ta sẽ phải để lộ bí mật này ra ngoài thôi, mặc dù vào thời điểm này có không thích hợp cho lắm.- Kim Ngưu xoa cằm suy tư

- Nhất thiết phải thế ư?- Song Ngư lấy lại bình tĩnh, gạt đi nước mắt

- Đó là cách duy nhất mà chúng ta phải làm!

     Nói rồi, Kim Ngưu bắt đầu sao lưu toàn bộ chương trình vào usb cậu mang theo bên mình. Song Ngư đứng cạnh cậu nhìn, trong lòng không ngừng gợi lên một cảm giác khó chịu. Bỗng nhiên chiếc điện thoại của cô đổ chuông, Song Ngư nhìn thấy số của Xử Nữ gọi liền nhanh chóng bắt máy:

- Alô, tiểu Xử à

-Ngư cậu đang ở đâu vậy?Đã hẹn là gặp nhau ở phòng riêng rồi mà.- Ở đầu dây bên kia Xử nữ cất tiếng nóng vội

- Tớ đang ở cùng Kim Ngưu...Lát nữa... Á...

" Cạnh!"

- Song Ngư...Song Ngư... "Tút! Tút! Tút!"

     Đang nói chuện điện thoại với Xử Nữ thì đột nhiên bị cướp điện thoại, Song Ngư bất ngờ quay lại thì gương mặt tựa ác quỷ đạp vào mắt cô khiến cả thân mình mỏng manh ngã nhào xuống đất. Kim Ngưu cũng ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của tổng chỉ huy, trong nhất thời chỉ biết giấu chiếc usb đi và nghĩ cách rời khỏi chỗ này.

     So với dán vẻ hoảng sợ của hai người này, tổng chỉ huy vẫn im lặng như thường. Đôi mắt đen sâu hoắm lạnh lùng liếc nhìn đống giấy tờ trên tay Kim Ngưu và chiếc máy tính đã mở nguồn trên bàn, ông ta nhếch môi nở nụ cười quái dị. Chậm rãi rút khẩu súng đã được chuẩn bị sẵn trong túi, tổng chỉ huy hướng đầu súng về phía Kim Ngưu, vui vẻ nói lời từ biệt:

- Chuột nhắt, đây là cái giá của việc tò mò...

- KHÔNG KIM NGƯU!!!

     "Đoàng!"

     Tiếng súng vang lên dữ dội theo đó là mùi tanh nồng của máu hòa vào mùi thuốc súng. Kim Ngưu cảm thấy toàn thân mình nặng trĩu, cố gắng mở to đôi mắt thì thấy cả người Song Ngư nằm sấp trên ngực mình. Thở phào nhẹ nhõm, cậu đưa tay xoa mặt thì một mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào sống mũi. Ngỡ ngàng ngước mặt lên, một thân hình cao lớn đang che chắn cho cả hai bằng cách trúng đạn thay cho hai người. Song Ngư lát sau cũng tỉnh dậy, vừa nhìn thấy bóng dáng lạ lùng kia, cô đã ầm ĩ gào khóc:

- Song Tử! Song Tử! Song Tử!

     Nhanh chóng đỡ lấy người con trai đầy máu tên Song Tử, Song Ngư vội vã lau đi vết máu bắn lên khuôn mặt tuấn tú kia của cậu, nước mắt cứ thế tuôn dài trên gò má.

- Tại sao anh lại đến đây cơ chứ? Híc...

- Không đến thì để em bị bắn à?... Tôi không thích điều đó chút nào...- Tuy trúng đạn nhưng Song Tử vẫn cố gắng cười đối đáp với cô như thường

- Cảm động quá nhỉ? Chậc... Một con chuột nhắt nữa đến tự nộp mạng à?- Tổng chỉ huy khinh bỉ cười

- Con chuột này không dại mà chết dưới tay ông đâu, an tâm đi.

     Nói rồi, Song Tử dùng một tay ôm lấy người Song Ngư, tay còn lại nắm lấy cánh tay của Kim Ngưu, cậu dùng thân mình cứ thế mà phá cửa sổ sát đất rồi cả ba nhảy xuống từ tầng 100 cao nhất của tòa nhà. Tổng chỉ huy thấy cảnh đó mà ngỡ ngàng không thôi, ông ta vội chạy đến chỗ khung cửa vỡ thành từng mảnh, nhìn xuống mặt đất tìm kiếm cái xác nát bấy của cả ba. Nhưng tiếc là không có bất kì tung tích gì. Nghe thấy tiếng động trong phòng, một thanh niên tuấn tú nhanh chóng mở cửa xông vào thì thấy cảnh tượng hoang toàn bên trong.

- Thưa ngài... Chuyện gì đã...

- Không nói nhiều, lập tức đi bắt ba người vừa tẩu thoát khỏi trụ sở. Chúng chưa thể chạy xa được đâu.

- Vâng thưa ngài!

     Cậu ta nghe thao lệnh của tổng chỉ huy liền nhanh chân rời phòng, để lại một mình ông ở lại trong căn phòng. Tổng chỉ huy vẫn chăm chăm nhìn xuống dưới, đôi mày rậm nhíu chặt hơn bao giờ hết.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

     Ngay sau khi rơi tự do khỏi trụ sở, Song Ngư từ từ hé mắt nhìn xung quanh. Kim Ngưu đã sớm tỉnh dậy nhưng Song tử thì vẫn nằm bất động trên mặt đất. Tất cả cũng nhờ cậu là Vampire cấp cao chứ nếu đổi lại là con người thì đã sớm trở thành cái xác nát bét toàn máu. Cô vội vã đến bên cạnh cậu kiểm tra vết thương ở phần bụng rồi nhanh chóng xé mảnh vải từ váy mình băng bó cầm máu cho cậu, đồng thời dùng tay vỗ vỗ má Song Tử:

- Song Tử, anh mau tỉnh lại đi, đừng làm em sợ...

- Song Ngư, tạm thời chúng ta cứ đưa cậu ấy đến bệnh viện trước đã, ở đây lâu sẽ không an toàn đâu.- Kim Ngưu nhìn thấy đám người từ xa thì vội vàng nói

- Được, giúp tớ đỡ Song tử, chúng ta đến bệnh viện đã.

     Song Ngư đỡ lấy Song tử đang bất tỉnh lên lưng Kim Ngưu rồi cùng nhau bỏ chạy. Bây giờ cơ hội sống duy nhất của bọn họ chỉ có thể là thoát ra khỏi nơi này an toàn.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info