ZingTruyen.Info

「 Fanfic BLLK | AllSagi 」Mỗi Ngày Đều Ngọt Ngào Như Viên Kẹo Bọc Đường

#5: Buổi Livestream Kỳ Thú ➍

-_Celestrista_-

Thiết lập Isagi cùng các anh công tuy chưa xác định mối quan hệ nhưng cũng coi như là đang trong giai đoạn tìm hiểu nhau rồi đi.

Mc thi gianSau chiến thắng đội tuyển quốc gia U20 Nhật Bản ( chính vì vậy nên không có quàng đế nha )

Couple Blue-Lockers ( tuyến nhân vật quan trọng ) x Isagi Yoichi.

Tóm tt"Kỳ thú cái nỗi gì chứ? Có mà tình thú thì đúng hơn! Hu hu hu, tôi muốn báo công an, tôi muốn tố cáo bọn họ hại một đứa FA như tôi bị ngộ độc cẩu lương QAQ." - Trích lời một fan nữ đáng thương nào đó đã đu buổi livestream từ đầu đến cuối không rời mắt một giây.

‣‣‣

"Tôi về rồi đây, chúng ta tiếp tục thôi."

«Không có chuyện đó đâu, tớ nhớ Rin Rin sắp chết đi ấy chứ. Rin Rin, ở đây có máy bán đồ chơi tự động phải không? Cậu quay cho tớ mèo Hello Kitty đi, tớ thấy hoài niệm quá à.»

Hasuko mắc cỡ quay đầu nhìn Rin, cái người được bao phủ bởi một vầng hào quang rực rỡ giống hệt hoàng tử bạch mã này, là Rin Rin của mình cô.

Thoạt tiên, Rin có chút do dự khi nhớ về độ may mắn có thể so với sao chổi của hắn, nhưng ánh mắt long lanh của cô gái trước mặt khiến mọi lời từ chối chưa kịp thoát khỏi cuống họng đã phải nuốt trở lại.

«Thôi được rồi, điều ước của công chúa điện hạ là mệnh lệnh đối với tớ mà.»

Rin buông thõng bàn tay đang quấn quanh người Hasuko, đi đến trước mắt cô, không màng đến ánh mắt hình chữ A mồm chữ O của người khác, dắt tay cô đi thẳng về phía chiếc máy bán đồ chơi tự động cách đó không xa.

Hai người đứng trước khối hộp chữ nhật được trang trí bằng những gam màu tươi sáng, đằng sau lớp kính thủy tinh là vô vàn mô hình đồ chơi của các nhân vật tuổi thơ khác nhau, từ móc chìa khóa đến búp bê vải đều đủ cả, việc còn lại chỉ là nhấn nút gacha và kiểm định độ may mắn của bạn thôi.

Rin cực kỳ tự tin... rằng mình sẽ quay ra thứ dở hơi nhất trong số đó, thế nhưng, hắn vẫn không muốn khiến người thương phải buồn lòng. Dưới con mắt sáng hơn sao trời của Hasuko, hắn nhấn nút gacha, chiếc máy bán đồ chơi tự động lắc mình vài cái, sau một hồi cựa cạch liên tục thì nó cũng xuất ra một món đồ.

---Một cái móc khóa hình Minions.

Một lần quay trúng ngay nhân vật hoạt hình Hasuko ghét nhất.

Cả Rin lẫn Hasuko đều im lặng nhìn chằm chằm chiếc móc khóa ấy, sau một khoảng lặng âm trầm, Hasuko cười gượng nhìn người con trai nào đó mặt đen hơn cả than bếp, vỗ vai an ủi.

«Không sao đâu Rin Rin, lần này không được thì lần sau sẽ tốt hơn thôi. Tớ vẫn tin dù có là thần xui xẻo thì cũng không thể đu bám một người mãi được.»

Rin cũng muốn hỏi, rốt cuộc hắn đã làm gì sai mà ông thần chết tiệt ấy cứ đeo đuổi hắn không chịu buông vậy? Bởi vì từ lúc nhỏ cho tới giờ, dù có mua hàng trăm hàng nghìn cây kem, hắn cũng chưa bao giờ trúng nổi lấy một lần. Khi lớn lên thì lại càng tệ hơn, ngay cả việc tặng cho người con gái mình yêu nhất thứ cô ấy muốn hắn cũng không có khả năng. 」

"Ai? Lúc nãy là ai đã đoán trước việc Rin sẽ đánh rơi độ may mắn cấp S của mình? Mau công khai danh tính đi, tôi muốn xin chữ ký."

Lần này Isagi thành công ngã lăn quay từ trên ghế xuống, dù cả người có đau ê ẩm thì cũng chẳng là gì so với cơn buồn cười của cậu. Cũng may Rin đã thoát ra lúc nãy, nếu không e rằng thứ chờ đợi Isagi phía trước sẽ không chỉ đơn giản là "hai mặt một lời".

[ Tôi, tôi, là tôi!! ]

[ Lầu trên đừng nhận vơ chứ, là tôi mới đúng. Ai nha, Yocchan à, người ta không muốn cho cậu chữ ký đâu, người ta muốn hôn hôn cơ ૮꒰⸝⸝> ̫ <⸝⸝꒱ა ]

[ Không, là tôi, là tôi mà mấy người này! ]

[ Hôm nay lại là một ngày fans đánh rớt liêm sỉ để cầu sủng (¬_¬") ]

[ Mấy cô cứ tiếp tục ném liêm sỉ xuống đất đi, tôi mới chính là nhân sinh người thắng. ]

[ ??? ]

[ He, tôi đánh cược mười cái kintsuba là anh ta sẽ còn OOC nghiêm trọng hơn Barou. Đoán xem, tôi đúng nè. ]

[ Isagi phải thưởng cho nhân gia đó nha ♡. ]

Isagi phì cười nhìn dòng bình luận dưới cùng, hóa ra fans cũng là một loại sinh vật đáng yêu ghê, nếu bọn họ cứ mãi thế này, cậu sợ mình sẽ không chịu nổi mà đòi Ego sửa hết lịch livestream của những người khác thành của cậu mất.

"Hông~chịu~đâu, kintsuba là của mình tôi thôi à, tôi hông muốn chia sẻ cho cậu đâu."

Isagi phồng má bặm môi, trưng ra cái vẻ mặt của một đứa trẻ lúc bị mẹ nó bảo phải chia kẹo cho một đứa khác, không ngờ điều đó lại vô tình đánh thức tình thương của cha / mẹ ẩn tàng trong vô số người có mặt trong buổi livestream.

[ Không cần chia sẻ đâu! Ngược lại, tôi muốn gửi tặng mười thùng kintsuba cho Usagi aaa. ]

[ Bé con muốn ăn bao nhiêu, mommy sẽ ship tới ngay! ]

[ Tôi có tiền, cục cưng muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu!! ]

[ Muốn ăn bao nhiêu cứ nói, nhà tôi mở siêu thị nè Yocchan! ]

【 Mikage Reo V 】: Thích ăn kintsuba sao? Không thành vấn đề, tôi gói nguyên cái siêu thị làm quà tặng cho cậu, tha hồ ăn.

[ Reo, đồ tư bản chết tiệt! ]

[ Anh ta out trình hết chúng ta rồi QAQ ]

[ Hừ, có tiền thì lợi hại lắm sao? ]

[ Lầu trên, cô đừng nói, có tiền thật sự rất lợi hại đấy TvT ]

【 Nagi Seishirou V 】: Cutconmecaudidotubanchetdam.

【 Bachira Meguru V 】: Cậu nghĩ có tiền thì Isagi sẽ đổ cậu sao? Cậu sai rồi, Isagi chỉ yêu người có sự đồng điệu về tâm hồn với cậu ấy thôi. 

【 Bachira Meguru V 】: Một người như tui vậy ó.

【 Mikage Reo V 】: Ha ha, đó chính xác là những gì một kẻ đói mùi tiền và nghèo liêm sỉ sẽ nói.

"Thôi đừng, cho tôi xin đi, không cần khoa trương cỡ đó đâu Reo. Với lại, kintsuba mẹ tôi làm là ngon nhất rồi, tôi không cần đồ mua ngoài của mấy người đâu."

Isagi chớp chớp mắt, cong môi thành nụ cười mãn nguyện khi nhớ tới món bánh tráng miệng giòn tan ngon tuyệt vời của nữ đầu bếp tài năng Isagi Iyo nhà cậu, mọi người còn mơ hồ thấy được hiệu ứng cánh hoa anh đào bay lất phất sau lưng cậu trai mắt xanh ấy.

【 Yukimiya Kenyu V 】: Nghe hay đấy, lúc nào đó tôi cũng muốn nếm thử tài nghệ của mẹ vợ tương lai ^^

【 Karasu Tabito V 】: Bạn gì ơi, nhặt liêm sỉ lên hộ mềnh đi, đó là mẹ vợ tương lai của mềnh mới đúng nhá, đừng có mà nhận vơ.

【 Otoya Eita V 】: ...Theo tao thấy thì cả hai đứa mày đều nên lụm liêm sỉ lên đi, rớt đầy đất rồi kìa, không sợ người ta nhìn vào đánh giá à?

【 Chigiri Hyoma V 】: Liêm sỉ là gì? Có quan trọng bằng việc theo đuổi người thương không?

【 Oliver Aiku V 】: Ha ha, cậu tiền đạo tóc đỏ nói rất đúng, không thể phản bác nổi.

【 Jyubei Aryu V 】: Vứt liêm sỉ vì cờ-rút là một trong những chuyện mỹ lệ nhất chúng ta có thể làm trong đời.

"Ha ha, nếu muốn thưởng thức cũng được thôi, chờ lúc dịch bệnh kết thúc tôi sẽ rủ mọi người về nhà mình chơi một bữa, chắc mẹ tôi sẽ vui lắm vì có khách đến thăm đấy."

【 Nanase Nijiro V 】: Ăn Isagi-senpai luôn có được không?

[ ??????? ]

??????? ]

[ Senpai là một loại kintsuba??? ]

[ Còn là loại có thể ăn được sao???? ]

"Nanase, anh không phải đồ ăn, sao có thể ăn được chứ. Em đó, đừng có suốt ngày học thói xấu của mấy tên thiên tài kia, em không bắt kịp sóng não của bọn họ nổi đâu."

Isagi đỡ trán đầy bất lực, nhớ tới mấy đứa em họ suốt ngày lượn hết Twitter tới Pixiv chỉ để ngắm nghía ba cái fanarts rồi fanfics gì đó, cậu lại cảm thấy chắc mình cần phải quan tâm hơn đến việc giáo dục của chúng nó, không thể cứ để mầm non đất nước bị đầu độc sớm như vậy được.

【 Nanase Nijiro V 】: He he, em biết mà, chính vì vậy em hông có thèm ăn bọn họ đâu, ăn mình Isagi-senpai là đủ rồi.

[ Xong thật rồi, mầm non đất nước không thể giữ được nữa... ]

[ Kỳ thật NanaIsa ăn khá ngon đấy chứ. Dương quang nhiệt huyết niên hạ công x Ngây thơ đáng yêu đàn anh thụ, hihihi. ]

[ Uhh, lầu trên xin đừng khiến tôi nhảy lên chiếc thuyền này nữa huhu, tôi đã chân đạp 7749 tàu bè chiến hạm rồi, không còn sức đu tiếp nữa đâu TT^TT ]

"Oke, chúng ta vào việc tiếp nhé. Tôi rất tò mò muốn biết người xuất hiện tiếp theo sẽ là ai."

Isagi bừng bừng hứng thú tiếp tục chạy cốt truyện, trong đôi mắt xanh biếc lấp lánh tia chờ mong, chỉ thiếu điều muốn hét lên với cả thế giới rằng hôm nay tôi muốn xem con người có thể OOC tới mức nào!

«À, Rin Rin này, Sae-chan cũng học ở đây phải không nhỉ?»

Hai người đang sánh vai tiến về tòa nhà A, vừa đi được một đoạn thì Hasuko lên tiếng hỏi. Rin chỉ hừ lạnh một cái, ông anh tình địch ấy à, ai thèm quan tâm chứ, thứ khiến hắn tha thiết ở tên thiên tài đáng ghét đó chỉ là khát khao một ngày nọ sẽ đánh bẹp anh ta rồi bước lên đỉnh vinh quang, trở thành người duy nhất xứng đôi với Hasuko mà thôi.

Thấy Rin không trả lời, Hasuko cũng không hỏi thêm nữa. Cô biết quan hệ giữa hai anh em nhà Itoshi không tốt đẹp lắm, mà âu một phần cũng là do cô gây ra. Từ đó đến giờ Hasuko vẫn luôn muốn tìm cơ hội giúp họ hòa giải, nhưng hình như chính bản thân họ lại không muốn điều đó xảy ra.

Từ đằng xa, một anh chàng đẹp trai sở hữu tầm vóc đáng ngưỡng mộ dần tiến về phía hai người Rin và Hasuko. Dù chiều cao 186 cm của Rin cũng đã tính là kinh khủng lắm rồi, thế nhưng người này lại còn vượt trội hơn với thân cao 191 cm, hoàn toàn áp đảo anh chàng mi dưới này. Và thật hay ho làm sao, người đó cũng mang dòng máu của người nhà Itoshi, người anh thiên tài của Itoshi Rin, Hội trưởng Hội học sinh Itoshi Sae.

«Chào em, Hasuko. À, mày cũng ở đây à, thằng em bất tài?»

Sae đưa tay xoa đầu Hasuko một cái coi như chào hỏi, sau đó hắn liếc mắt nhìn Rin đầy chán ghét, không hề chần chừ, hắn quay phắt đầu đi tiếp, dường như mục đích ban đầu của hắn vốn không phải là tới gặp hai người.

Không chỉ chiều cao, mà ngay cả khí chất cao lãnh của hắn cũng không phải thứ người em trai chung dòng máu này có thể so sánh được.

Rin siết chặt tay thành nắm đấm nhìn theo hướng Sae rời đi, hắn tự biết hiện tại mình chưa bằng Sae, nhưng chắc chắn một ngày nào đó, hắn sẽ đè bẹp ông anh chết tiệt kia và cho cả thế giới thấy rõ ai mới là người giỏi nhất!

Cứ đợi đấy đi, Itoshi Sae, rồi một ngày anh sẽ phải thảm hại nằm gục dưới đất lạnh mà thôi, tôi sẽ sống và đợi đến ngày ấy, à không, chính tôi là sẽ kẻ sẽ tạo ra viễn cảnh đẹp đẽ ấy! 」

"Lạy Chúa trên cao, nhà chế tác này có phải có chấp niệm gì đó với chiều cao khiêm tốn của Sae không vậy? Buff gì kinh hồn khiếp vía vậy, thế này thì anh ta chẳng phải nhảy vọt từ nhân vật cao thứ tư từ dưới lên thành nhân vật cao nhất Blue Lock rồi sao??"

[ Ha ha, thừa nhận đi Yocchan, cậu chỉ buồn vì mình không được buff khủng như ai đó chứ giề? ]

[ Nếu Sae-kun là nhân vật cao thứ tư từ dưới lên, vậy chẳng phải bé hai lá mầm là người sở hữu chiều cao khiêm tốn nhất toàn Blue Lock rồi sao? ]

[ Ôi ha ha, sự thật thì thường đau lòng mà. ]

【 Itoshi Sae V 】: Không cần cao quá làm gì, cao hơn người mình muốn đè là được rồi.

Quản trị viên Itoshi Sae tặng chủ bá Bóng Đá x 1314.

[ Phát ngôn chất lắm, không hổ là thiên tài Itoshi Sae!!! ]

[ Một kích xuyên tim luôn, không hổ là chàng tiền vệ mặt liệt của năm! ]

[ Ha ha, Yocchan chết máy luôn rồi kìa, amazing good job anh dzai Sae! ]

Isagi: "..." Chắc hôm nay cậu livestream quên coi lịch rồi thì phải, chứ tại sao cái ông nội Itoshi Sae này cũng ở đây vậy hả? Ổng nào có phải thành viên của Blue Lock đâu trời?!

【 Itoshi Sae V 】: Chơi tiếp đi, không cần để ý đến tôi. Tôi sẽ rời đi ngay, chỉ muốn tranh thủ vào ngắm em một lúc thôi.

Isagi: "..." Ét ô ét, bị tiền vệ thiên tài trẻ tuổi của giới bóng đá toàn cầu thả thính, phải làm sao bây giờ? Online chờ, rất rất gấp!!!

「 Đi được một lúc nữa, Rin bị giáo sư gọi đi mất tiêu, lúc sắp đi thì cứ siết chặt lấy Hasuko tựa như đây sẽ lần cuối hai người được gặp nhau vậy.

Hasuko đi dọc theo hành lang, bắt gặp một nam sinh tai đeo headphone tay cầm chai nước giải khát, diện mạo của hắn khá kỳ quái với mái tóc bowl cut trông y đúc đầu nấm cộng với cả phần tóc phía ngoài là màu đen nhưng lử trong lại nhuộm vàng nữa. Dù vậy, cũng không thể phủ nhận người này rất đẹp trai, điều đó khiến trái tim của Hasuko rung rinh, cô cúi thấp đầu, chỉ muốn lướt nhanh qua người này.」

"Ồ, tới phiên Bachira rồi sao!"

Isagi hưng phấn xoa xoa tay, cắn môi kiềm chế sự thích thú sắp trào khỏi thanh quản, hai mắt sáng rực y chang mấy cô nàng đu BL khi soi được hint OTP của mình.

【 Hiori Yo V 】: Môi Isagi đỏ đỏ hồng hồng trông ngon lành quá, muốn cắn một ngụm ghê.

[ Hiori, anh thay đổi rồi, không còn là chàng trai Kyoto hiền lành chất phác tôi biết nữa (;'༎ຶД༎ຶ') ]

[ Bình luận nguy hiểm cảnh cáo! ]

[ Juggling Shot bay thẳng vào mặt cảnh cáo! ]

Line Drive Shot sút văng trăm mét cảnh cáo! ]

【 Hiori Yo V 】: Cảnh cáo vô hiệu lực.

「 «Chạy gì chứ, tôi có ăn thịt cô đâu nào. Nếu cô đang cố gắng hấp dẫn sự chú ý của tôi, thì để tôi nói cho cô nghe này bảo bối, cô thành công rồi đó.»

Bachira sớm đã để tâm đến người con gái xinh đẹp như nàng tiên giáng trần này, khóe miệng hắn giương cao, đưa một tay lên đè Hasuko vào góc tường, tạo thành tư thế kabedon trong truyền thuyết. Nhẹ nhàng nâng cằm cô gái đang cúi đầu lên, trong mắt Bachira hiện lên một tia kinh diễm, không ngờ càng nhìn gần lại càng thấy đẹp mắt.

«Anh buông tôi ra đi, tôi không biết anh!»

Hasuko đảo mắt nhìn quanh, hi vọng có người sẽ xuất hiện giải thoát cô khỏi tình cảnh nguy khốn này, nhưng không thể không thừa nhận, người con trai bá đạo trước mắt khiến trái tim cô loạn nhịp như chú nai con chạy nhảy trên đồng cỏ xanh.

«Nijimira Hasuko? Cái tên thật dễ nghe.»

Bachira cúi đầu nhìn thoáng qua tấm bảng tên treo trên ngực Hasuko, giọng nói trầm thấp đặc trưng của phái mạnh như tiếng đàn cello vang vọng bên tai, khiến lỗ tai cô dần nóng lên.

«Bachira Meguru, năm hai Khoa Âm nhạc, cô không tồi chút nào, tôi ưng cô rồi đấy.»

Bachira nhìn biểu cảm như một bé thỏ con sắp bị sói xám nuốt vào bụng của người kia mà vui vẻ không thôi. Hắn tạm buông tha cho đôi tay bị giam cầm của Hasuko, nhìn theo dáng chạy vội vã của của cô mà cứ cười mãi không ngớt. 

"Hahaha, Bachira sắm vai tổng tài bá đạo trong shoujo manga? Trời ạ, nói thật là một chút cũng không hợp!"

Isagi chê, cậu cực kỳ chê cái vibe tổng tài này của Bachira. Cứ nghĩ tới cảnh cái cậu chàng ngổ ngáo suốt ngày cười như một thằng ngốc đó bỗng duỗi tay đè cậu vào vách tường rồi nhìn cậu bằng ánh mắt ba phần lạnh lùng, ba phần trào phúng, bốn phần thích thú mà da gà da vịt của cậu đã nổi lên hết cả rồi đây.

【 Bachira Meguru V 】: Isagi à, cậu nói vậy khiến tớ đau lòng quá đấy. Chờ dịch bệnh kết thúc hay là cậu cùng con quái vật bá đạo bên trong tớ khiêu vũ một khúc đi?

[ Ha ha, Yocchan ơi, hôm nay cậu sao vậy? Thiên đường có lối cậu chẳng đi, địa ngục không mở cửa cậu cứ thích đâm đầu vào là saooo ]

[ Không chỉ thế giới quay mòng mòng, thần tượng nhỏ của con cũng thay đổi chóng mặt theo rồi má ơi!!! ]

[ Mọi người cứ làm quá, nếu đặt tôi vào hoàn cảnh của 41 tôi cũng sẽ tìm cách tạo thú vui nhỏ cho mình thôi à. ]

[ Phải đó, mọi người cứ thử hình dung mình là một tiền đạo yêu quả bóng như sinh mạng xem nào, chỉ một ngày không được chạm vào nó cũng đủ là cực hình rồi chứ đừng nói tới một tháng! ]

[ Cho phép tôi được hường lầu trên, cô nói con mẹ nó không sai vào đâu cả!! ]

Isagi vuốt cằm, kỳ thật mấy người này nói cũng không sai, cậu vốn là tuýp người luôn thích tránh xa rắc rối, thế nhưng những hành động của cậu từ nãy đến giờ không phải chính là liên tục chui đầu vào chỗ chết sao? Đợi hết đợt cách ly này bọn họ ồ ập tìm đến nhà cậu, chỉ nghĩ thôi Isagi cũng thấy nên thắp một nén nhang cầu nguyện cho cúc hoa đáng thương của mình rồi.

Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz.

Thôi không sao, Isagi tự an ủi chính mình, life is not daijoubu mà, tập quen dần là được rồi.

Hơn nữa, cậu không thấy có lí do gì mình luôn phải tỏ ra điềm tĩnh khi cứ suốt ngày phải lao lực đối phó với một lũ thiên tài thần kinh thèm chảy dãi cái cơ thể này của mình cả.

Cậu cũng muốn điên một chút cho đời thêm vui!!

Cậu cũng muốn nổi loạn!!!

Và hôm nay sẽ không ai ngăn được cậu hết!!!!

‣‣‣

「 Vài dòng tâm sự Mọi người ơi, nếu thấy thích con fic này thì hãy vote và comment để tôi có thêm động lực ra chương mới thường xuyên nha, yêu mọi người nhiều lắm luôn ♡

「 Vài dòng tâm sự pặc two 」 

Tôi: Ngồi soạn lia lịa "Nhẹ nhàng nâng cằm cô gái đang cúi đầu lên, trong mắt Bachira hiện lên một tia kinh diễm, không ngờ càng nhìn gần lại càng thấy đẹp mắt."

Vẫn là tôi: Ủa ổng nhìn vào không thấy cay mắt sao ta? Mái tóc bảy màu cầu vồng bonus đôi mắt 7749 chấm sắc mà cả lens cũng chưa chắc gánh nổi này nữa, chỉ tưởng tượng thôi cũng muốn chọc mù mắt trước cho khỏe rồi á =))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info