ZingTruyen.Com

「 Fanfic BLLK | AllSagi 」Mỗi Ngày Đều Ngọt Ngào Như Viên Kẹo Bọc Đường

#4: Buổi Livestream Kỳ Thú ➌

-_Celestrista_-

Thiết lập Isagi cùng các anh công tuy chưa xác định mối quan hệ nhưng cũng coi như là đang trong giai đoạn tìm hiểu nhau rồi đi.

Mc thi gianSau chiến thắng đội tuyển quốc gia U20 Nhật Bản ( chính vì vậy nên không có quàng đế nha )

Couple Blue-Lockers ( tuyến nhân vật quan trọng ) x Isagi Yoichi.

Tóm tt"Kỳ thú cái nỗi gì chứ? Có mà tình thú thì đúng hơn! Hu hu hu, tôi muốn báo công an, tôi muốn tố cáo bọn họ hại một đứa FA như tôi bị ngộ độc cẩu lương QAQ." - Trích lời một fan nữ đáng thương nào đó đã đu buổi livestream từ đầu đến cuối không rời mắt một giây.

‣‣‣

「 «Rất vui được gặp đàn anh ạ, em tên Nijimira Hasuko, là học sinh mới vừa nhập học hôm nay.»

Nhìn chàng trai tuấn tú trước mặt, hai gò má của Hasuko lập tức đỏ ửng như hoàng hôn ráng chiều, càng gia tăng độ mỹ lệ động lòng người của cô.

«Tôi có thể gọi em là Hasuko không? Hình như tôi đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên rồi, liệu có thể cho tôi cơ hội được trở thành bạn trai của em không?»

Nagi tựa hồ muốn chết chìm trong sự mỹ miều của cô gái dưới thân, hắn quyết định tỏ tình ngay tức khắc, chỉ sợ nấn ná thêm một lúc nữa là sẽ bị phỗng tay trên mất thôi. Cũng phải, có kẻ mù nào sẽ ngó lơ được trước sự thuần khiết tuyệt diệu này đây?

«Ôi, em... em rất xin lỗi, nhưng đàn anh à, bố mẹ em không cho phép yêu sớm ạ!»

Hasuko dùng toàn lực đẩy Nagi ra, kiên quyết từ chối thỉnh cầu của hắn. Chỉ là nhìn thẳng vào đôi mắt chứa đựng bi thương của Nagi, trái tim cô lại dao động không thôi. Nhưng nghĩ tới thanh mai trúc mã Barou Shoei còn đang chờ đợi mình, cô nhịn xuống cảm giác mềm lòng dâng trào bên trong, xoay người bỏ chạy một mạch. Hương hoa sen trắng thơm nồng lan tỏa trong không trung, nước mắt hóa thành kim cương theo đường chạy của cô tạo nên một đường thẳng sáng lấp lánh, chỉ trong nháy mắt cô đã băng qua nửa bên kia ngôi trường.

"Không ngờ nha, tố chất thân thể của cô gái này coi vậy mà tốt không tưởng, có khi Chigiri còn phải chào thua đấy. Nháy mắt đã chạy qua nửa cái trường học luôn, không đăng ký phá kỷ lục thế giới thật là uổng phí một nhân tài, chậc chậc."

"Mà, có ai tò mò thiết lập nhân vật của đức vua độc tài Barou giống tôi không?"

Trong khối óc tinh nghịch của Isagi chợt lóe lên một ý tưởng, hay là lát nữa chụp hình lại rồi gửi cho Barou xem hắn sẽ phản ứng thế nào đây, chắc là thú vị không tưởng nổi luôn á!

[ Có tôi, có tôi nè Yocchan! Chúng ta suy nghĩ quá giống nhau, đúng là một sự đồng điệu hoàn mỹ về tâm hồn mà, chần chừ gì nữa, mau lên phường xin giấy chứng nhận kết hôn thôi (*  ̄3)(ε ̄ *) ]

[ Lầu trên cơ hội vừa thôi, đến nể cô luôn đấy (。・∀・)ノ ]

[ Hoa sen trắng cái mông á, trực tiếp gọi cô ta là đóa sen bảy màu cũng không quá lắm đâu! ]

[ Chẳng lẽ ngôi trường này bé vậy sao? Chạy chưa đầy một phút đã được một nửa rồi?? ]

[ Đến cả Nagi mà cũng từ chối bằng được, cô gái này không phải tính mở hậu cung đó chứ? ]

[ Lầu trên, cứ xem tiếp là biết, đảm bảo không khiến cô thất vọng! ]

「 «Á!»

Hasuko trong lúc chạy không để ý lại đâm sầm vào lồng ngực rắn rỏi của một người nào đó, hương vị quen thuộc khiến trái tim cô đập thình thịch không ngớt, đôi đồng tử cũng chuyển từ màu xanh u buồn sang sắc vàng tươi sáng. 

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Barou Shoei đang kết nối phòng livestream với ngài.

「 «Sao vậy, là ai dám bắt nạt công chúa nhỏ nhà tôi, nói tôi nghe, tôi thay em xử đẹp nó.»

Barou dịu dàng vuốt ve mái tóc bảy màu cầu vồng mềm mại giống như thác nước của Hasuko, cũng nhân cơ hội đó hạ xuống vầng trán trắng trẻo của cô một nụ hôn thành kính. 

"Hỏng rồi, hỏng thật rồi! Thiết lập nhân vật của đức vua sụp đổ hết cả rồi! Dịu dàng? Nói lời âu yếm? Đây là Barou hàng xách tay à, nếu thế thì tôi cũng muốn có một con đấy! Hay là nhà chế tác game này có sự nhầm lẫn gì đó giữa Yukimiya và Barou?"

Quản trị viên Barou Shoei tặng chủ bá Vương Miện x 1314.

"Ôi trời, Barou, nhìn xem cậu trong đây dịu dàng biết bao! Nhớ soi kỹ và học hỏi nhé!"

«"Isagi, chờ dịch bệnh chấm dứt, tao sẽ cho mày thấy rốt cuộc tao có dịu dàng hay là không."»

Isagi • tự tìm đường chết • Yoichi không cười nổi nữa, cậu bày ra vẻ mặt nghiêm túc phê bình nhà chế tác game này không hề xây dựng hình tượng nhân vật theo hướng khách quan, rõ ràng là chỉ dựa vào suy tưởng của bản thân chứ không chịu tìm hiểu tính cách thật của các nhân vật ngoài đời. Từng lời từng chữ của cậu đều như chém đinh chặt sắt, nghe vừa có lí lại vừa có sức thuyết phục, quả nhiên là người trong cuộc mới hiểu người trong kẹt rõ nhất, fans nghe xong phải vỗ tay ầm ầm cho cậu trai tóc đen.

"Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi, thời gian có hạn."

「 «Không, không có ai bắt nạt em cả. Shocchan, anh không cần phải lo chuyện này đâu, thay vào đó, anh đưa em đi dạo một vòng có được không?»

Trong lòng Hasuko như có hàng ngàn hàng vạn đóa sen trắng nở rộ, trên bầu trời chợt có một tia cầu vồng bắc ngang qua, hòa nhịp cùng niềm vui sướng nhỏ của cô.

«Xin thứ lỗi, công chúa bệ hạ của tôi. Tuy rằng tôi rất muốn ở lại với em, nhưng sensei lại yêu cầu tôi phải hỗ trợ nuôi dưỡng đóa hoa sen bảy màu, đợi tới khi nó phát triển tới độ hoàn mỹ nhất, tôi muốn tặng nó cho cô gái đáng yêu nhất thế giới là em.»

Trong mắt Barou tràn đầy yêu chiều cùng bất đắc dĩ, nhìn đôi mắt của Hasuko nhanh chóng chuyển sang màu xanh u ám, hắn gần như muốn ném quách sensei gì đó vào thùng rác, toàn tâm toàn ý phụng bồi công chúa nhỏ của mình.

«Hừ! Đã vậy thì em sẽ đi tìm Rin Rin, em không cần anh nữa đâu!»

Hasuko uất nghẹn dậm chân tại chỗ, bầu trời vốn sáng sủa lại đột ngột trở nên xám xịt u tối, cô xoay người bỏ chạy về phía tòa nhà giảng viên, Barou muốn giữ cô lại nhưng chỉ kịp bắt lấy một sợi tóc mềm mại, đã vậy nó lại còn tuột mất khỏi đầu ngón tay.

«Itoshi Rin. A.»

Barou lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người đi về phía nhà kính. 

"Hahahaha! Thì ra đức vua còn có tài làm vườn nữa cơ à? Hay là khi nào cũng trồng một đóa hoa sen bảy màu cho tôi ngắm thử đi?"

Còn chưa nghiêm túc được mấy giây, Isagi đã lại chứng nào tật nấy, không kiêng nể gì ở dưới con mắt của thú săn mồi bật ra tràng cười còn quá khích hơn lúc nãy.

«"Sau khi thời gian cách li kết thúc, chúng ta chơi cosplay ôm kỷ niệm đi, nhỉ Isagi?"»

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Barou Shoei đã ngắt kết nối với phòng livestream của ngài.

"Cosplay gì cơ???"

Nụ cười của Isagi cứng đơ trên môi, cậu cảm thấy bộ phận nào đó trên cơ thể bỗng dưng lạnh ngắt.

[ Nhanh nhanh nhanh, các chị em, đến lúc năng lực soi hint thần kỳ của chúng ta phát huy tác dụng rồi! ]

[ Nhân vật phản diện sẽ "nuốt chửng" nhân vật chính! ]

[ Chỉ có điều đây là "nuốt chửng" theo nghĩa khác, he he. ]

[ Giam cầm nhân vật chính, cướp lấy ánh sáng từ đôi mắt của người ấy và giành lại những gì vốn thuộc về mình! ]

[ Quào, nghe thật tình thú và nwngs sản quá đi à (☆v☆)  ]

Isagi giật giật khóe miệng, một lời cũng không thốt lên nổi, cậu chỉ hận không thể quay lại năm phút trước rồi dùng kim chỉ khâu cái miệng mình lại cho nó lành. Cuộc sống quá mức nhàm chán đã tha hóa cậu thành một con người mặt dày không sợ chết gì thế này? Lúc này có phải nên quay đầu là bờ không nhỉ? Nhưng đang đến khúc hay ho mà, dừng lại bây giờ không phải là quá đáng tiếc sao?

Suy nghĩ đắn đo một hồi, Isagi quyết định: Đã làm gì là phải làm cho tới cùng, việc hôm nay chớ để đến ngày mai, đó mới chính là con người của cậu. Hơn nữa, dịch bệnh còn phức tạp chán, ai biết đến bao giờ mới hết thời gian cách li chứ, thôi thì cứ tận hưởng thú vui cho hôm nay trước đã, hậu quả gì đó để sau rồi hẵng tính.

Nghĩ là vậy, Isagi xoa xoa mặt, dứt khoát vứt quách những thứ khác sang một bên, chuyên tâm hóng trò vui phía trước.

"Kệ đi, chúng ta chơi tiếp thôi, đến lượt Rin lên sàn rồi."

[ Aaa, trân bảo thế gian là đây chứ đâu nữa! ]

[ Hôm nay tuyệt đối là ngày may mắn của đời tôi!!! ]

[ Hóng hóng, không biết Tsunderin sẽ bị vặn hình tượng tới cỡ nào đây nhỉ? ]

[ Tôi dám cá mười cái kintsuba là anh ta còn OOC hơn cả Barou nữa! ]

[ Chưa kể có khi còn đánh rơi cả may mắn cấp S của mình luôn á, ha ha ha. ]

【 Itoshi Rin V 】: Đừng hóng gì cả, deocamon.

「 Hasuko chạy đến thấm mệt, hồi tượng lại cảnh tượng Barou cự tuyệt mình khi nãy, cảm giác uất ức lại tăng vọt, ngồi bệch xuống ghế dài ôm mặt khóc nức nở. 

Đột nhiên có một chiếc khăn tay trắng tinh sạch sẽ chìa ra trước mặt, Hasuko ngẩng đầu, đôi mắt đỏ bừng khiến cho người trước mặt chợt thấy đau lòng không thôi.

«Đừng khóc nữa, khuôn mặt tèm lem nước mắt trông rất khó coi.»

Shidou cầm khăn thay cô lau nước mắt, chẳng biết ma xui quỷ khiến gì mà hắn lại nhét chiếc khăn tay vốn định quẳng vào sọt rác ấy vào lại trong túi. Thì ra trên đời còn có một cô gái thuần khiết đến vậy, khiến người ta không tự chủ được muốn hi sinh cả tính mạng chỉ để che chở cho cô.

Shidou đeo một cặp kính tròn màu vàng chóe, nút áo sơ-mi cài tỉ mỉ đến tận chiếc cúc trên cùng. 

"Hình như đây là thứ người ta gọi là "văn nhã bại hoại" đúng không nhỉ?"

Isagi nhìn đoạn miêu tả đơn giản đến không thể đơn giản hơn, đột nhiên nhớ tới phần văn án CP mà cậu "vô tình" liếc thấy trong điện thoại của chị gái ngực khủng Anri Teieri.

[ Yocchan, xin cậu hãy tránh xa cuộc sống của fans một chút, không là sẽ bước lên con đường tà đạo không lối thoát đó! ]

[ Yocchan, thành ngữ bốn chữ không thể xài lung tung thế được (ToT)/~~~ ] 

[ Hể, tôi thấy có gì đâu mà mấy cô cứ làm quá? Bé hai lá mầm nói có sai đâu, ban ngày thì văn nhã bại hoại, ban đêm thì tinh trùng thượng não, he he. ]

[ Lầu trên đẻ hàng đi, tôi muốn húp!!! ]

[ Khoan, đó là trọng điểm sao? Không phải mọi người nên chú ý chỗ Shidou - thằng cha bạo lực ngang ngược nhất Blue Lock mà lại còn biết giúp con gái người ta lau nước mắt này nọ sao? Không phải trong mắt ổng chỉ có bóng đá thôi sao?? ]

[ Tam quan của tôi sụp đổ hết cả rồi! ]

[ Rốt cuộc là lòng người nguội lạnh, hay là đạo đức chôn vùi đây? ]

「 «Cảm ơn nhiều, nhân tiện, tôi tên là Nijimira Hasuko, là sinh viên năm nhất.»

Nhìn con người văn nhã trước mặt, Hasuko bất giác đỏ mặt, bẽn lẽn cúi thấp gầm mặt, thấp giọng giới thiệu bản thân.

«Tôi là Shidou Ryusei, năm hai khoa Y, gặp phải chuyện gì phiền toái em có thể đến tìm tôi. Tôi cho phép.» 

Shidou ở trong lòng âm thầm lặp lại cái tên Nijimira Hasuko, cứ mỗi lần lặp lại càng thấy yêu thích cái tên này hơn một phần. Khóa học của hắn đã bắt đầu cách đây không lâu, nhưng hắn không ngại vì quý cô xinh xắn này mà cúp một tiết đâu. 

"Thật đáng sợ! Shidou? Khoa Y? Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, chắc cả đời này tôi không dám đặt chân đến bệnh viện lần nào nữa quá!"

Isagi khiếp đản tới mức đến cái bàn cũng đập không nổi nữa, Shidou muốn trở thành bác sĩ? Để làm gì vậy, muốn nhận giấy triệu tập của tòa án trong thời gian ngắn nhất có thể à? Tên này chỉ giỏi hại người ta nổi cơn đột quỵ thôi chứ có am hiểu chuyện hành y cứu người gì đâu trời!

[ Ha ha ha, hình như nhà chế tác game này đã tuyệt vọng đến mức không còn tỉnh táo rồi. ]

[ Hình như tôi rời giường sai cách thì phải, nếu không sao chỉ trong nửa ngày trời đã nhận được nhiều cú đả kích như vậy =")) ]

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Shidou Ryusei đang kết nối phòng livestream với ngài.

«"Ồ, nếu mày thật lòng nghĩ vậy, thế lần sau gặp mặt chi bằng chúng ta thử băng y tế play đi, đến lúc đó tao sẽ cho mày biết Shidou này là người tinh tế đa tài cỡ nào."»

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Shidou Ryusei đã ngắt kết nối với phòng livestream của ngài.

"Nếu lúc dịch bệnh qua đi mà tôi vẫn còn khỏe mạnh, nhất định tôi sẽ dành thời gian du lịch để khám phá hết thảy vẻ đẹp của thế giới này."

Isagi • bất lực trước nhân sinh • Yoichi đã quyết định buông bỏ tất cả, nếu đã đến mức này rồi thì kế tiếp cậu cũng không cần giả vờ làm gì, cứ cười thả ga trước cái đã, cần gì quan tâm sau khi dịch bệnh chấm dứt thì sẽ thành ra thế nào chứ, cậu cứ trốn tịt trong nhà đấy, coi thử bọn họ làm được gì đây!

[ Ha ha, Yocchan tự cầu nhiều phúc đi, chuyện này chúng tôi lực bất tòng tâm rồi. ]

[ Eo: Tạm biệt đồng chí, không hẹn ngày gặp lại. ]

[ Tôi đã có thể não bổ trong đầu hơn 7749 cảnh tượng không phù hợp với trẻ con sẽ diễn ra sau khi dịch bệnh kết thúc rồi. ]

[ Hạ bút thành văn đi lầu trên, tôi muốn xem!!! ]

«Hasuko, sao cậu lại ở đây? Tớ tìm cậu rất lâu rồi đấy.»

Rin từ trong tòa nhà giảng viên bước ra, vòng đến đằng sau Hasuko nhẹ nhàng quàng tay ôm chặt vòng eo của cô, kéo mắt nhìn Shidou một cái, khóe miệng cong lên, giống như làm nũng cọ cọ má vào mái đầu mềm mại của Hasuko, sự trêu chọc này khiến Hasuko ngượng chín mặt. 」

"Ôi thôi, thế giới này sắp tận thế đến nơi rồi, mọi người mau tìm chỗ lánh nạn đi. Rin không chỉ dịu dàng đâu, cậu ta còn biết làm nũng với cả tranh sủng nữa kìa! Còn đáng sợ gấp đôi so với Barou nữa!!"

Trong đôi mắt to tròn của Isagi ánh lên tia hoảng hốt, như để minh họa cho cảm giác của mình lúc này, cậu còn dùng tay ôm lấy hai cánh khuỷu cọ xát mấy cái, cơ thể run rẩy như một chú thỏ nhỏ vừa bị dọa sợ xong.

[ Má ơi, rốt cuộc là bé yêu đến từ nơi nào đã lọt vào mắt xanh của con thế này?! ]

[ Tôi ghi hình lại rồi, ai muốn thì inbox nha. ]

[ Huhu, lầu trên đúng là thánh sống mà, yêu cô quá đi mất <333 ]

[ Rin này là ai chứ chắc chắn không phải NO.1 mà tôi biết đâu huhuhu. ]

[ Từ chối nhận thần tượng *lạnh lùng_ing*. ]

«A, Rin Rin, cậu đừng như vậy mà, Ryu-kun đang nhìn chúng ta đấy.»

Hasuko muốn thoát khỏi tình cảnh đáng xấu hổ này, nhưng so với Rin cô chỉ là một con kiến nhỏ nhoi thôi, dù có vùng cỡ nào cũng không thoát nổi khỏi đôi bàn tay tựa chiếc gọng kìm kẹp chặt thân mình, chỉ biết lặng lẽ giương mắt nhìn Shidou.

«Hasu-chan, sau này gặp chuyện gì phiền toái cứ tới tìm, tôi đi trước.» 

Shidou híp mắt lại, nhấp môi nói lời đó rồi mỉm cười tạm biệt Hasuko, xong cuối cùng nhanh nhẹn rời đi. 」

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Itoshi Rin đang kết nối phòng livestream với ngài.

«Rin Rin này, có phải Ryu-kun giận tớ rồi không?»

Bị nụ cười của anh chàng da rắm nắng câu hồn, Hasuko hoảng loạn dõi theo bóng lưng dần khuất vào dòng người của Shidou, nhưng cô lại không muốn chọc giận Rin, thành ra không biết làm gì khác ngoài mím chặt môi, hốc mắt cũng dần phiếm hồng.

«Sao lại thế được. Hasuko đáng yêu như vậy, ai sẽ nỡ giận cậu chứ, hắn chỉ là có việc bận mà thôi. Chẳng lẽ cậu không nhớ Rin Rin sao? Tớ sẽ thương tâm đấy.»

Rin hôn phớt lên hai chiếc má mịn màng của Hasuko, nhẹ giọng trấn an, chỉ sợ người trong lòng sẽ bật khóc vì nghĩ quá nhiều. Cô gái nhỏ của hắn lúc nào cũng như vậy, luôn luôn nghĩ cho người khác, tốt đẹp đến mức hắn không nỡ khiến cô phải buồn bã một khắc nào. Vì muốn dời sự chú ý của Hasuko, Rin cọ đỉnh đầu vào cần cổ trắng tuyết của cô, ý tứ làm nũng lộ liễu mười phần không hề che giấu. 」

"Hahaha, cảnh tượng này quá đẹp, chỉ nghĩ thôi tôi cũng không dám nghĩ rồi, vậy mà nhà chế tác game này lại dám hiện thực hóa nó luôn. Rin và Shidou đụng độ mà không gây gổ với nhau, Rin lại còn biết làm nũng với nói mấy câu sến rện nữa chứ. Không ổn, da gà da vịt tôi nổi hết lên rồi này!"

Cứ cho là Isagi đã nhìn thấy khung ảnh đại diện nổi bật giữa làn đạn của ai đó, thì giờ phút này cậu cũng giống như vừa hít đầy khí N₂O vào buồng phổi vậy, căn bản là có muốn cũng không ngừng cười được, thiếu chút nữa là té lộn cổ từ trên ghế xuống.

«"Ha hả, Isagi~sen~pai, sau khi dịch bệnh kết thúc chúng ta hai mặt một lời."»

【 Hệ thống thông báo 】Ting! Chủ bá Itoshi Rin đã ngắt kết nối với phòng livestream của ngài.

[ Ulatr, tôi nên nói cái gì cho ngầu đây? ]

[ Yocchan, no zuo no die, why you tryyyy ]

[ Usagi à, sau này có cần tôi hỗ trợ phí mát-xa thì cứ liên lạc nhé. ]

[ Biết là lời này khá vô dụng nhưng tôi vẫn muốn nói một tiếng: Chúc may mắn! ]

Bộ não của Isagi: Đến lúc dừng lại được rồi đó.

Miệng của Isagi: Không, tôi còn muốn cười tiếp.

Eo của Isagi: Ha ha, mấy vị cứ xõa tiếp đi, tôi hi sinh trước đây.

Isagi • mắt điếc tai ngơ • thỏa sức bung lụa • lạc quan yêu đời • Yoichi cố gắng không bận tâm tới tới những chuyện về sau nữa, thôi thì cứ vui vẻ chừng nào hay chừng đấy vậy.

"Cuộc sống ngắn ngủi, tiên quyết hưởng thụ mới là thượng sách. Cơ hội ngàn năm có một, phải cười thật to thật sảng khoái mới được, cho tức chết những kẻ suốt ngày thèm khát thân thể này của tôi luôn. Mọi người nói xem có đúng không?"

[ Đúng đúng, Usagi nói gì cũng đúng hết á, tôi đồng ý hai tay hai chân luôn ヽ(✿゚▽゚)ノ ]

[ Lầu trên chính là biểu hiện của một con ả sìn bias giai đoạn cuối *icon khinh bỉ* ]

[ Lời bias là chân lí, điều bias muốn là chân ái!!! ]

[ Lầu trên chí lí, quá sức chí lí, tặng cô một tràng vỗ tay nồng nhiệt >v< ]

"Ha ha, chờ tôi một lát nhé, tôi đi uống miếng nước giải khát đã, sẽ quay lại với mọi người ngay thôi."

Isagi cười nhiều tới nỗi cổ họng sắp khàn đặc luôn rồi, vui quá trớn thêm chút nữa là từ đây đến tuần sau cậu xác định đóng vai một thằng câm chứ chẳng đùa. Cậu bèn vươn vai đứng phắt dậy, bóng dáng quay lưng cất bước không ngoảnh đầu lại của cậu trai kia khiến người ta không khỏi nhớ đến hai câu thơ nổi tiếng của Trung Quốc:

«Gió thổi vi vu, sông Dịch lạnh

Tráng sĩ một đi, không trở về.»

Isagi cho hay, cười là quyền tự do của mỗi người.

Eo Isagi cũng cho hay, bỏ nhà đi bụi là quyền tự do của riêng nó.

‣‣‣

「 Vài dòng tâm sự Mọi người ơi, nếu thấy thích con fic này thì hãy vote và comment để tôi có thêm động lực ra chương mới thường xuyên nha, yêu mọi người nhiều lắm luôn ♡

「 Vài dòng tâm sự pặc two Trời má, lúc viết đoạn bé Mary Sue thì thấy bình thường, mà lúc ngồi đọc lại thì cười muốn sái quai hàm luôn á chời, không ngờ mình viết được cái thứ ảo ma canada này luôn, chắc đây là tác dụng của việc touch grass hơn 180 phút rồi =))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com