ZingTruyen.Info

「 Fanfic BLLK | AllSagi 」Mỗi Ngày Đều Ngọt Ngào Như Viên Kẹo Bọc Đường

#1: Happy Birthday Bachira Meguru [R18]

-_Celestrista_-

Thiết lập Bachira và Isagi đã chính thức hẹn hò được vài tháng.

Mc thi gianKỳ nghỉ hè ở Blue Lock, cụ thể là khi nào thì các độc giả hãy để trí tưởng tượng của mình bay cao bay xa nhé.

Couple Bachira Meguru x Isagi Yoichi.

Tóm tt」Bachira muốn thấy cảnh Isagi thủ dâm qua video call tặng hắn nhân ngày sinh nhật thứ mười tám.

‣‣‣

Hôm nay là sinh nhật của Bachira.

Isagi tuy là một người tinh tế, nhưng nói cho cùng thì cậu chàng cũng chẳng để ý đến thứ gì khác ngoài bóng đá, sinh nhật của mình không thèm bận tâm, sinh nhật của người khác hiển nhiên lại càng không nhớ rõ.

Thế là, chẳng hiểu sao trăng gì, ngay cái lúc cậu trai tóc xanh đen chuẩn bị ngả lưng xuống chiếc nệm êm ái sau một ngày bận rộn với hàng tá công việc đè nặng lên tấm vai gầy yếu, tiếng chuông điện thoại đặt trên tủ cạnh giường đã réo vang liên hồi như muốn đoạt mạng cậu không bằng. Isagi có chút bực bội nhấc điện thoại lên kề sát tai, giọng điệu cũng theo đó mà trở nên mất kiên nhẫn gấp trăm lần. Tốt nhất nên là chuyện gì đó quan trọng, Isagi nghĩ, bằng không cậu nhất định sẽ cho cái kẻ dám nhè ngay giờ hoàng đạo của con người ta mà quấy nhiễu này biết thế nào là lễ độ!

"Alo, Isagi Yoichi xin nghe, cho hỏi là ai đấy?"

«"Isagi, cậu đúng là cái đồ vô lương tâm, cậu hết thương tớ rồi đúng không hả? Hay là cậu chán tớ rồi nên nhân cơ hội nghỉ xõa hơi này kiếm mối khác ngon hơn?"»

Vốn còn đang buồn ngủ đến kiệt quệ, nhưng vừa nghe chất giọng ai oán cực kỳ quen thuộc của người con trai tóc vàng đen nào đó, Isagi ngay lập tức bật dậy, mặc dù mệt mỏi muốn chết đi được nhưng vẫn theo phản xạ hỏi lại ngay.

"Hả? Cậu nói gì vậy Bachira? Tớ đã làm gì mà cậu bảo vô lương tâm này nọ??"

«"Không phải sao? Cậu nói xem, hôm nay là sinh nhật tớ, cậu không gửi tin nhắn chúc mừng vào đúng 0h sáng thì thôi đi, đằng này tớ dám chắc cậu quên bẵng hôm nay là một ngày đặc biệt của đời tớ luôn rồi! Như thế, cậu muốn tớ phải nghĩ thế nào mới đúng đây? Hả? Isagi Yoichi?»

Từng lời từng chữ của Bachira thốt ra cứ thế đâm thẳng vào lỗ tai tội nghiệp của Isagi, hắn ta lại cố ý cao giọng để tỏ vẻ ta đây đang cực kỳ giận dỗi nên cậu còn ngỡ màng nhĩ của mình sắp thủng đến nơi luôn rồi. Isagi cười khổ, cái gì đây, đừng nói là ông hoàng suy diễn này lại phát bệnh rồi nhé?

Tại sao Isagi phải dùng từ "lại" ư? Bởi vì chuyện là, kể từ lúc yêu nhau tới giờ, Bachira cứ như hóa thành một con người khác hẳn với trước đây, không còn là một anh chàng lúc nào cũng vui vẻ hòa đồng nữa, hắn trở nên ngày càng hẹp hòi, đa nghi và đích thị là một bình dấm chua có thể vỡ mọi lúc mọi nơi, với mọi loại người.

Ví dụ như có lần Nagi dịu dàng xoa đầu rồi khen ngợi cậu chơi hay lắm, chỉ vậy thôi đấy, mà ai đó đã phồng mang trợn má suốt cả ngày trời, nói gì cũng không thèm ơi, hỏi gì cũng đếch cần hỡi, hại Isagi sau đó buộc lòng phải "dâng hiến" thân thể này những mấy đêm liền hắn mới chịu nguôi ngoai đôi chút, rồi về sau chỉ cần thấy gã khổng lồ mét chín đó lại gần cậu trong phạm vi năm mét thôi là Bachira đã lườm người ta muốn cháy con mắt rồi.

Hoặc là một hôm khác, Isagi chủ động tìm Rin để học hỏi thêm lối chơi đỉnh cao của một thiên tài thứ thiệt, và cậu thề, những gì cậu muốn chỉ có ngang đó thôi, nhưng đập vào đôi mắt nhìn thế giới bằng lăng kính của một kẻ đang yêu giai đoạn đầu thì lại thành ra là cậu cố tình gian díu với một thằng khác sau lưng hắn.

Chỉ có thể dùng từ "sốc" mới đủ để diễn tả tâm trạng của cậu tiền đạo mắt xanh trước sự thay đổi xoành xoạch như giấy cắt của bạn trai, nhưng cậu có làm được gì ngoài chấp nhận và chịu đựng không?

Không.

Và chính vì cái tội dung túng gã bạn trai cứ thích vô cớ gây sự mà bây giờ, Isagi phải gánh chịu hậu quả cho sai lầm ngu ngốc đó. Cậu đỡ trán, thở ra một tiếng đầy bất lực, biết làm sao nữa đây, đành phải dỗ hắn ta thôi, không thì tối nay cậu đừng hòng ngủ yên giấc được.

"Rồi, rồi, là tớ sai, cho tớ xin lỗi, nhân tiện chúc cậu một ngày sinh nhật vui vẻ bung nóc nhà luôn. Thế nào, vừa lòng cậu chưa?"

«"Nếu xin lỗi có ích thì nhà tù được xây dựng để làm gì chứ? Tớ không biết, tớ mặc kệ, cậu đã tổn thương con tim bé bỏng này của tớ, vậy nên bây giờ cậu phải bồi thường cho nó!»

Bachira hậm hực nói, căn bản chẳng buồn quan tâm bây giờ vẫn còn đang là rạng sáng hai giờ, cũng chẳng cần đợi người kia kịp trả lời đã giãy đành đạch đòi cậu bật video call sau đó chat cùng hắn xuyên đêm, coi như là đền bù tổn thất về mặt tinh thần.

Isagi thừa biết ai kia chỉ đang làm màu thôi, nhưng cậu vẫn thuận theo ý hắn, tại ngẫm lại thì thấy Bachira nói cũng không sai, cậu đúng là có chút vô tâm thật, sinh nhật của bạn trai cũng không màng tới, nếu là người khác có khi đã chán nản yêu cầu chia tay lâu rồi.

Được rồi, vậy thì để xem Bachira tính bày trò gì vào đêm hôm tối muộn thế này đây, mà bất kể là gì thì Isagi cũng sẽ chiều lòng hắn tới bến luôn, hi vọng hắn sẽ biết ơn sự hi sinh của cậu mà tạm buông tha cho con điện thoại đáng thương này vào sáng mai.

Nghĩ là vậy, Isagi chọc vào ô "đồng ý" lời mời call video của hắn, bỗng từ màn hình đen kịt đột nhiên xuất hiện một cặp mắt màu mật ong hại Isagi giật nảy mình, thiếu chút thì té lộn cổ từ trên giường xuống.

Thấy Isagi ngoan ngoãn bật camera, Bachira rất hài lòng, nhưng bản tính của con người là tham lam vô đáy, thế nên Isagi càng nghe lời cỡ nào, Bachira lại càng được nước lấn tới cỡ đấy, hắn chẳng chút đắn đo tiếp tục đòi hỏi vô lí.

"Cậu đã đồng ý sẽ bồi thường cho tớ, vậy bây giờ dù tớ có nói gì cậu cũng phải làm theo hết, có phải không Isagi?"

Cậu qua loa gật đầu một cái, chẳng muốn đôi co vớ vẩn với con người không nói lý lẽ này.

Nụ cười trên môi Bachira vì thế mà chợt gian xảo vô cùng: "Trước tiên, cậu hãy khui thùng chuyển phát nhanh mà tớ gửi hôm qua đi đã."

Thùng chuyển phát nhanh của Bachira, từ chiều hôm qua người giao hàng đã xách tới tận nhà rồi, nhưng bởi vì còn bận vắt chân lên cổ lo toan cho buổi tụ họp nhà Isagi sắp tới, cậu chẳng có tâm trí đâu đặt mắt tới nó, ngay cả hóa đơn chuyển hàng còn chưa ký nữa thì bóc hàng ở cái xó xỉnh nào chứ. Bachira dĩ nhiên là biết, bởi nếu cậu đã coi đồ trong chiếc thùng đó rồi thì sao còn có thể nói chuyện với hắn như bình thường được.

Isagi xách từ thùng đồ lên một cặp tất chân màu trắng bóc và một chiếc váy ngủ cỡ dài.

"Cái thứ gì đây? Bachira, cậu gửi váy cho tớ làm quái gì vậy? Tính gửi cho em gái nào đó nhưng nhầm địa chỉ hay gì?"

"Có cái khỉ khô ấy!" Bachira suýt nữa thì sặc nước bọt của chính mình mà chết tại chỗ. "Đó là quần áo của nam giới, là áo choàng ngủ đó, cậu không biết thật à, hay là cậu thật sự bị mù thời trang vậy?"

"Thế còn tất, cậu giải thích sao đây?"

Isagi nghẹn họng, cậu miễn cưỡng đồng tình với lời giải thích ngắn gọn về chiếc "áo choàng ngủ dành cho nam giới" trong lời Bachira.

"Đương nhiên là để cậu mặc rồi." Bachira chớp chớp mắt vài cái, nói như thể đó là một lẽ đương nhiên. "Còn có một món nữa đấy, cậu mò tiếp thử xem."

Còn nữa sao?

Isagi trực tiếp lật ngược thùng các-tông rồi lắc lắc nó vài cái, bên trong bỗng rớt xuống một vật phẩm màu trong suốt. Cậu nhặt lên nghiên cứu, hết nhòm trái rồi lại ngó phải, săm soi nửa ngày trời mới kết luận được đây là một cái quần lót, lại còn là kiểu khoét đáy nữa. Bachira giục cậu tròng nó vào, tiện thể lôi đống sextoy xài từ đợt ở Blue Lock dưới gầm giường ra luôn.

Tới nước này mà còn bày đặt trinh tiết liệt nữ nữa thì quá là giả trân, Isagi cũng không phải loại người thích vờ vịt, tuy vẫn hơi ngại ngại, nhưng hai người đã lăn giường không biết bao lần rồi, có chỗ nào trên người cậu là Bachira chưa chạm vào đâu, nên cậu trai mắt xanh bèn ném quách thứ gọi là sĩ diện hay dây thần kinh xấu hổ ra sau đầu, nắm lấy lưng chiếc boxer tụt hẳn xuống dưới. Chỉ cần là liên quan đến những người cậu quý mến, Isagi có xu hướng phóng khoáng và thoải mái hơn rất nhiều, chuyện này cũng không phải ngoại lệ.

Trong thời gian hai ngày tới ngôi nhà nhỏ bé này sẽ chỉ có mình Isagi xưng vương xưng bá, bởi vì ba mẹ cậu từ tối nay đã phóng xe đi đón đưa họ hàng ở phương xa rồi. Nói đi phải nói lại, Bachira cũng biết chọn thời điểm gớm, hoặc chính là ông trời đã tạo ra cơ hội ngàn năm có một này cho hai người thỏa chí tang bồng.

Dù trong nhà trống trải không một bóng người, nhưng không biết vì nguyên do nào, Isagi vẫn khóa chặt cửa phòng rồi mới chịu thay quần áo.

Bachira nhìn cảnh tượng Isagi lột đồ rồi thay thắt ngay trước mặt mình, không nhịn được nuốt nước miếng cái ực, ánh mắt cứ dán chặt lên màn hình, chỉ sợ rời đi một giây là sẽ vô tình bỏ lỡ chi tiết hấp dẫn nào đó. Dù đã chiêm ngưỡng rất nhiều lần rồi, nhưng cứ mỗi lần nhìn lại, chàng trai tóc đen lai vàng không thể không cảm khái bé yêu hai lá mầm quả là yêu tinh trời sinh để hút hồn một con quái vật ham muốn đầy mình như hắn đây.

Hai cánh mông của Isagi so với những thằng con trai khác có phần căng tròn hơn, hình dáng xinh xắn đầy đặn, độ đàn hồi cũng rất tốt, cứ mỗi lần sờ vào rồi xoa nắn một hồi là không muốn dời tay nữa. Bắp đùi cũng nở nang chẳng kém, nhớ lại những khi được áp nguyên bản mặt vào đó mà cắn mút la liếm là hết sảy con bà bảy luôn. Hơn thế là cặp chân thon dài mịn như tơ lụa thượng hạng khiến cả phái nữ phải ghen ghét ấy, vừa không phủ đầy lông chân như bao thằng khác lại vừa trắng nõn mềm mại, thú thật thì Bachira nguyện làm con chó cả đời quanh quẩn bên chúng chỉ để nếm thử xem hương vị từ bộ phận mơn mởn đó ra sao thôi.

Isagj xỏ tất trắng và tròng áo choàng ngủ theo đúng yêu cầu của Bachira, ngồi bệt trên giường, dạng rộng cặp chân thành hình chữ M. Cậu cọ mông vào ga giường lùi người về sau một ít, dùng đôi tay mảnh khảnh sờ soạng một lượt từ bàn chân lên tận bắp đùi, rồi cứ lân la dần lên lồng ngực ẩn hiện sau lớp áo ngủ mỏng dính, còn cố tình khiêu khích con người biến thái bên kia màn hình bằng động tác gảy nhẹ hai điểm nhàn nhạt nơi lồng ngực.

Isagi nằm sấp trên giường, tay khua khoắng dưới gầm giường kéo ra một chiếc hộp kho báu nhỏ, đặt nó lên giường rồi mở toang ra, đồng thời xoay những thứ bên trong về phía ống kính.

"Cậu muốn thấy tớ dùng món nào?"

Bachira quét mắt nhìn hộp sextoys trước mặt, trong đầu đã mường tượng 7749 bộ dáng dâm loạn của người yêu khi bị đống này chơi đến mức phía dưới chảy nước ròng ròng, lại nhớ đến lần đầu sử dụng mấy thứ này, hắn đã ham vui quá trớn, kết quả là mấy ngày sau đó Isagi chẳng lết nổi xuống giường nữa, còn hắn thì bã bọt mép giải thích với Ego, sau đó phải nhận hình phạt lau dọn phòng vệ sinh liền tù tì một tuần.

Tự nhiên lại thấy may mắn vì nhu cầu sinh lý của Isagi không cao như hắn, ngày thường cũng không thèm ngó ngàng tới mấy món đồ chơi trợ hứng này, bằng không nếu xài nhiều quá, lỡ đâu người ta lại thấy cuộc sống tình dục này chẳng có gì mới mẻ rồi nảy sinh ý nghĩa "Dựa vào đống sextoys cũng có thể sống độc thân cả đời." xong đòi chia tay các thứ thì chắc Bachira nhảy cầu tự tử quá.

Cho nên hắn cố kiềm chế con dã thú trong người đang gào thét được xem Isagi thử từng món một, bình tĩnh lựa một cặp kẹp ngực có chức năng rung chấn cùng một cây dương vật giả. Cặp kẹp kia còn kèm theo hiệu ứng điện giật nhè nhẹ, kết cấu trong suốt của nó cho phép người khác nhìn thấy những sợi dây mảnh bên trong, cộng với cả một cái ống hút kim loại nhỏ nhắn dán ở vị trí hai đầu vú. Về phần cây dương vật giả kia, đó là hàng đặc chế được thiết kế dựa trên kích thước cũng như hình dáng đồ vật của Bachira, ngay cả màu sắc cũng không khác biệt là bao.

Isagi gật đầu như đã hiểu, cậu cởi hết toàn bộ nút thắt trên áo choàng ngủ, đeo kẹp ngực vào sau đó bật công tắc, cổ áo hở rộng khiến cả bản thân cậu lẫn Bachira đều có thể thấy rõ hai hạt đậu nhỏ từ màu nâu nhạt dần phiếm một tầng huyết sắc, cuối cùng chúng sưng to đến phồng lên hai bên đầu kẹp, làm cho hai chiếc kẹp căng đến dường như muốn rớt ra, ý đồ hấp thụ được nhiều không khí hơn.

Cậu quỳ gối trên giường, xoay lưng về phía màn hình rồi ngẩng đầu lên, tay cầm dương vật giả đưa tới bên miệng liếm láp với biên độ dao động rất lớn, từ góc độ của Bachira nhìn qua, trông Isagi lưu luyến giống hệt mỗi lần sục hàng thật của hắn vậy. Nghĩ tới việc bé yêu đang nhớ thương con cá chà bặc của mình tới phát điên, còn mình lại không thể ở đó để thỏa mãn người kia, vật dưới hạ thân của Bachira lại có xu hướng ngóc đầu dậy, dựng thành một túp lều tam giác không hề nhỏ trong đũng quần.

Liếm một hồi, mãi tới khi cả cây gậy bị nước miếng làm ướt sũng thì cậu mới đặt nó sang một bên, chậm rãi ưỡn người, chổng mông lên cao, một tay kéo đôi tất trắng xuống thấp hơn đầu gối, tay kia một phen vén áo ngủ tới ngang phần hông thì dừng lại, chừng đó cũng vừa đủ để chiếc quần lót dệt bằng sợi trong suốt bại lộ giữa không khí, hai sợi dây lưng quần thắt thành hình con bướm kết nút ngay giữa vị trí hậu huyệt, giúp Bachira có thể thấy rõ nơi tư mật hồng hào ấy, và cả cậu nhóc bé xinh đang ở trạng thái bán cương kia nữa. Hắn nhếch môi, cửa hàng đồ tình thú đó thật sự quá được, lần sau hắn chắc chắn sẽ quay lại ủng hộ.

Isagi nằm sấp xuống ngậm đầu dương vật giả, cặp đào trắng nõn vô thức lắc lư qua lại về phía ống kính, hại ai đó cũng nhìn theo muốn lác hết con mắt. Cậu vịn dương vật giả bằng tay phải, tay trái lại không rảnh rang duỗi ra sau lưng, đầu ngón tay cách dải lụa mỏng kia nhẹ nhàng vuốt ve lỗ huyệt, sau đó thẳng tay ấn nút thắt nho nhỏ trên chiếc nơ vào trong hậu huyệt, khảm nó giữa những cánh hoa nhạt màu xung quanh, nom chẳng khác gì nhụy hoa sắp kết tinh thành một trái quả căng mọng, một chốc sau nó lại còn được dâm thủy rỉ ra từ huyệt động mê hồn kia tẩm ướt, đã quyến rũ nay lại càng mời gọi gấp bội lần.

Bachira tặc lưỡi, thằng đàn ông nào thấy cảnh này mà không cứng thì chẳng phải liệt dương cũng là bất lực. Thật may thay, hắn không là loại nào trong số đó. Và một người bạn trai mạnh sinh lý khi nhìn thấy bé yêu đang thực hiện một hình thức tự an ủi ngay trước mặt thì sẽ làm gì đây?

Tất nhiên là tìm tới nhà rồi phang ẻm sống dở chết dở rồi.

Vật liệu chật hẹp không trói buộc được dương vật cương cứng phía dưới, nó dí sát vào lớp vải như muốn chọc thủng màng ngăn để cướp lấy sự tự do đáng lẽ thuộc về mình. Isagi cũng không quản cậu nhóc đáng thương đang đấu tranh kịch liệt và lơ lửng giữa không trung, cậu chỉ chuyên tâm mút liếm cây gậy cao su trong miệng, thi thoảng còn nghe tiếng "chụt chụt" đầy dâm mị phát ra.

Bachira cắm tai nghe, cầm điện thoại trên tay rồi phóng như bay xuống lầu gọi xe taxi.

Lỗ tai của một tiền đạo khá nhạy bén, mặc dù Bachira cố ý tháo tai nghe không dây nhét vô túi, cậu vẫn có thể nghe tiếng hắn nói chuyện với người khác. Isagi lật người sang bên, cậu muốn nhòm coi gã bạn trai lắm chiêu nhiều kế này lại định giở trò gì nữa đây.

Từ góc nhìn của Bachira, Isagi đang banh rộng hai chân trước ống kính, hậu huyệt đói khát từng chút nuốt chửng một nửa sợi dây lụa với nút thắt con bướm, chân cậu giẫm lên mép giường, thiết nghĩ, cảnh tượng hứng tình chẳng kém phim con heo này chắc chỉ còn thiếu mỗi một người tới chen giữa hai bắp chân của người kia rồi đút cây gậy thịt thô cứng vào cái miệng nhỏ tham lam không biết giới hạn ấy, dùng dòng sữa trắng đặc sệt của mình lấp đầy sự thèm khát của nó.

Isagi sở hữu thị lực 10/10, dù có hơi tối nhưng cậu vẫn nhìn ra Bachira hiện tại đang ở đâu, thiếu chút nữa thì dùng món đồ đang siết trong tay đập nát màn hình điện thoại. Cậu không phải một kẻ mặt dày vô liêm sỉ tới nỗi có thể phơi bày cho cả thiên hạ cảnh mình cắm cây gậy cao su vào hậu huyệt hoặc thứ gì tương tự vậy, chẳng qua Bachira là một người quan trọng với cậu nên cậu mới không ngại thủ dâm cho hắn coi mà thôi.

"Yên tâm đi Yoichi~kun, ngoại trừ tớ ra, không ai có phúc phận được thấy ảnh giường chiếu của cậu đâu."

Thấy Isagi trầm mặt khép chân lại, Bachira cười xòa gửi qua một tin nhắn trấn an kèm theo một miếng sticker ong vàng dễ thương cực. May mà độ đáng tin của người kia lúc lăn giường luôn không tệ, hơn nữa máu chiếm hữu của hắn cũng cao ngất cao ngưỡng, Isagi chỉ do dự ít phút rồi lại banh rộng chân, chạm vào phần đuôi của dải lụa lôi nút thắt ra ngoài.

Tài xế taxi là một ông chú tầm tứ tuần, ông ta liếc thấy biểu hiện của Bachira từ tấm gương chiếu hậu, cười đáp:

"Cậu trai trẻ, đang nhắn tin với bạn gái đấy à?"

"Đúng vậy đó thưa chú." Bachira cười hì hì nói: "Tôi đã đi công tác quá lâu rồi, hứa hẹn là tháng trước sẽ quay lại nhưng kết quả là hôm nay mới về thấu, vợ nổi cáu nên cấm cửa tôi luôn. Chẳng phải người ta có câu "Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại sao"? Những ngày tháng ngủ dưới gầm cầu thật sự quá đau khổ, tôi không chịu nổi nữa nên bèn phải quắp đuôi chạy về chịu đòn nhận tội đây này!"

Tài xế nghe xong lập tức cười phá lên, như thể ông vừa tìm thấy tri âm tri kỷ của đời mình vậy.

Isagi nghe tiếng Bachira nói chuyện với người tài xế kia, nhịn không được hỏi hắn một câu: "Cậu đang ở đâu vậy?"

Bachira trả lời: "Đang ngồi trên xe taxi đây, sắp về tới nhà rồi."

Dứt lời, hắn liền quay đầu lại cười nói với tài xế:

"Chú này, chú nói thử xem, con người bây giờ có phải rất trong ngoài bất nhất không? Một bên thì mạnh miệng bảo người ta đừng bao giờ ló mặt về nữa, bên còn lại thì không nhịn được hỏi người ta đang ở đâu."

"Ha ha, một khi đã trở thành thói quen thì sao mà dễ thay đổi được!"

Bachira cười phụ họa, ngón tay cách màn hình miêu tả đường nét cơ thể nóng bỏng của người yêu, mê muội nhìn cách cậu quệt gel bôi trơn quanh cửa huyệt rồi từ tốn đẩy cây gậy mát xa màu đỏ tím vào trong.

Thật ra, có một chuyện Isagi không hề hay biết, ấy là hắn đã bắt tàu chạy tới Saitama vài tiếng trước để đón sinh nhật thứ mười tám cùng người bạn đời của mình. Tối hôm qua, hắn để lại tờ giấy báo cho mẹ rồi cứ thế vác ba-lô và lên đường, bỗng nghĩ tới viễn cảnh mấy tiếng sau mẹ phát hiện con trai mình biến mất không thấy tăm hơi rồi luống cuống lật tung cả nhà tìm kiếm, hắn lại thấy hơi có lỗi.

Nhưng, nghĩ tới việc hắn đây là đang đào con dâu tương lai về cho mẹ, cảm giác áy náy trong lòng lại tan biến không chút dấu tích.

Kỳ nghỉ hè tới, hắn cũng có thời gian về nhà sum họp với người thân, nhưng khi vừa bước vào nhà, đập vào mắt là một cô nàng tự xưng là "con gái của bạn" tới thăm thú vài ngày, hắn đã lờ mờ đoán được chủ ý của mẹ rồi. Sinh nhật hắn càng đến gần, cô nàng đó lại càng dính hắn như keo 502, đến cả việc xuống lầu mua bánh kem cũng thấy cô ta vác mặt theo. Tần suất cô gái kia loay hoay trước mặt mình ngày càng tăng, khiến hắn dù muốn cùng bé yêu gọi điện tỉ tê cũng không có không gian riêng tư nào, quả thật phiền muốn chết đi được!!!

Hắn vừa tới Saitama chưa được bao lâu, vừa ném ba-lô xuống đã gọi điện cho Isagi ngay, hắn không chờ nổi nữa, mấy ngày qua không được thấy khuôn mặt đáng yêu của cậu, không được nghe giọng nói trong trẻo của cậu đúng là thứ cực hình độc ác nhất trần đời. Hắn biết, mình vô lí gây hấn, nhưng chung quy cũng do người kia quá dễ dãi mà thôi, đối với yêu cầu quá đáng của hắn cũng không cự tuyệt. Đây lẽ nào còn không phải tình yêu chân chính sao?

Thế nên, hắn rất thoải mái tự thăng cho mình từ chức bạn trai lên thẳng chồng yêu, mà nếu đã vậy, chẳng phải nơi nào có vợ, nơi ấy chính là mái ấm sao?

Đầu kia màn hình thoạt đầu có chút ồn ào, nhưng nhanh chóng yên tĩnh lại, hẳn là Bachira đã xuống xe trả tiền cho tài xế rồi cất bước về nhà. Isagi cũng không thèm hỏi người kia đang ở đâu, toàn bộ lực chú ý của cậu đều dồn hết vào hậu huyệt ướt át bị cây gậy mát xa đùa bỡn không ngừng, thậm chí còn không nghe thấy âm thanh cửa chính dưới lầu bị ai đó đẩy ra.

Huyệt thịt béo mập cắn nuốt món đồ giả kia, nhưng dù có cố gắng chà sát cỡ nào, nó cũng không thể thỏa mãn địa phương dâm dãng của cậu. Nơi này khát vọng bị một thứ nóng ấm hơn, thô cứng hơn xâm nhập, khai phá từng ngóc ngách bên trong và rồi chạm sâu đến điểm giới hạn kích thích ấy.

Isagi nhét toàn bộ cây gậy mát xa vào, thở ra một hơi đầy nặng nhọc, cậu ngã đầu xuống gối hơi, mặc kệ từng giọt nước bọt không kịp nuốt xuống chảy tràn nơi khóe miệng, vừa rên rỉ vừa nửa mê nửa tỉnh nỉ non: "Bachira, tớ muốn cậu..."

"Muốn gì?" Ánh mắt Bachira trên màn hình bỗng tối tăm. "Bé cưng không nói thì sao tôi biết mà giúp em được."

Chiếc quần lót còn bám vào xương quai hông sớm đã không còn tác dụng gì nữa, nó đã ướt nhẹp bởi dâm thủy rỉ ra từ dương vật đằng trước và hậu huyệt rồi. Isagi dứt khoát kéo miếng vải kia tọt xuống dưới rồi vứt xuống sàn nhà, dùng ngón tay khuếch trương cửa huyệt hướng về phía ống kính, đôi mắt sắc xanh bởi nhiễm màu tình dục mà được phủ thêm một tầng hơi nước. Đầu óc trắng xóa không còn suy nghĩ được gì nhiều, chỉ mong người kia nhanh tới đây chơi chết cậu.

Isagi vô thức cầu xin: "Bên trong ngứa quá... Muốn chồng yêu giã em như giã gạo vậy... "

Đột nhiên, tiếng chìa khóa cắm vào ổ khóa căn phòng chợt đánh thức cậu từ cơn đê mê, Isagi quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Bachira đang đứng dựa lưng ở cửa, trong tay cầm điện thoại di động, trên màn hình sắc nét vẫn đang chiếu hình ảnh phóng đãng của chính cậu.

08.08.2022 - Chúc mừng sinh nhật Bachira Meguru, chúc anh sớm ngày húp được em bé Yoichi nhóa ♪(^∇^*)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info