ZingTruyen.Com

[Englot] Sủng Vật Hào Môn

chương 78

Chippo2410



Đêm hôm đó quả thật cô không có rời xa nàng dù chỉ là một bước , có điều cô lại chẳng thể nào giống như Charlotte có thể yên ổn ngủ một giấc do chính cơn đau đầu hành hạ . Cả một đêm cô chỉ có thể lắm lúc cắn chặt lấy môi mình , cố gắng chịu đựng cho đến khi nó tạm thời buông tha cô một chút .

                             
" Bạn nhỏ , dường như em không ngủ đủ giấc thì phải ? "

                             
Trong lúc nàng chỉnh lại cổ áo cho cô trước khi đi làm , có chú ý đến đôi mắt thâm quầng khá rõ dường như hôm qua còn chưa hiện diện . Engfa sáng nay đã cố tình không để cho nàng thấy sự tiều tụy của mình , nhưng trong một phút nhất thời lại không thể nào che giấu được .

                             
" Là do chị ôm người ta chặt quá làm người ta ngủ không được đó " - nhìn thấy bộ dạng đôi mắt lờ đờ chưa tỉnh của người ta , chỉ muốn ngắt một cái lên chóp mũi của nàng buông lời chọc ghẹo .

                             
" Vậy tối nay chị..."

                             
" Khờ quá , chắc buổi chiều em uống nhiều cà phê nên ngủ không được thôi . Bảo Bối ở nhà nghỉ ngơi thêm một chút , buổi trưa sẽ về ăn cơm với chị "

                             
" Được , chị sẽ nấu món mà em thích nhất , đi làm vui vẻ "

                             
Hôm qua thứ mà cô uống nhiều không phải là cà phê gì đó như cô nói , chính xác hơn là thuốc giảm đau tức thời mới có thể mau chóng xua đi cơn đau buốt trên đỉnh đầu tồn tại . Nhưng cô lại không muốn Charlotte phải lo lắng cho mình , vì thế giấu nhẹm đi chuyện này cứ như vậy đi làm như thể vô cùng bình thường không có gì đáng ngại . Cô không tin không có thứ hương kỳ ảo đó , cô nhất định chịu không được .

                             
Về phần của Charlotte nàng cũng khó có thể quay trở lại nghỉ ngơi gì đó như cô nói , chỉ ngồi lại sofa một lúc cho tỉnh táo liền bước vào phòng tắm cho đến hơn ba mươi phút sau mới tươm tất ra khỏi . Dường như nàng vừa bỏ lỡ hai cuộc gọi nhở thì phải , cứ nghe tiếng chuông điện thoại hai lần vang lên nhưng lúc đó bọt xà phòng vẫn còn đeo bám dai dẳng lên cơ thể , không thể nào nói ra là ra ngay được .

                             
" Em nghe "

                             
" Bà ta có hành động rồi "

                             
Người vừa rồi nàng đang tiếp chuyện chính là anh ba của mình , mấy hôm nay nàng có nhờ anh ấy cho người theo dõi nhất cử nhất động của bà ta . Hôm nay cuối cùng cũng đúng như dự đoán lúc đầu của Charlotte , bà ta mặc kệ thương tích trên người của mình chỉ mới hồi phục một nửa liền lén lút đi ra ngoài . Rất may mắn người của nàng đã kịp thời phát hiện , ngay lập tức gọi đến cho nàng thông báo tiến độ của người phụ nữ này .

                             
" Nói họ tiếp tục theo dõi bà ta , cẩn thận một chút đừng để cho bà ấy phát hiện . Em lập tức sẽ đến đó..."

                             
Cũng rất may mắn lúc nãy nàng đã quần áo chỉnh tề cả rồi , bây giờ chỉ cần nhanh chân xuống nhà xe liền có thể theo kịp bà ta . Bởi vì không biết có người theo dõi mình , nên Lee phu nhân vẫn còn rất nhàn nhã đi vào một tiệm bán hoa tươi chọn mua một lẳng hoa nhỏ bé , còn tiện thể qua quầy bên cạnh mua trái cây tươi , đi một chút lại dừng ở tiệm nhang đèn cuối cùng mới cho xe lái một mạch ra khỏi khu chợ đó .

Charlotte nhanh nhất có thể lái xe ở ngay phía sau xe của những người mình thuê về theo dõi , tức là cách chiếc xe của Lee phu nhân một chiếc . Nhưng lại rất cẩn thận tạo ra khoảng cách , lo sợ người đàn bà đó sẽ sinh nghi . Hơn nữa con đường đó xe lưu thông qua lại cũng rất đông , nên không có trường hợp bà ta sẽ phát hiện có hai chiếc xe cứ liên tục chạy theo sau của mình .

                             
Nơi bọn họ dừng chân chính là một ngôi chùa vắng lặng , nhưng xem ra ngôi chùa này lại vô cùng hoang sơ yên tĩnh . Charlotte cẩn thận đến mức không cho xe chạy theo khi người phụ nữ đó tách vào một con hẻm , nếu như làm như vậy rất dễ lộ ra thân phận . Hơn nữa nàng nhìn thấy phía trước chỉ là một ngôi chùa , ngoài ra không còn thứ gì khác nên bà ta cũng chỉ có thể vào trong đó , vì thế nàng quyết định đậu xe bên ngoài con đường đó , cũng không để cho những người này đi theo mình vào .

                             
" Bà Lee , tôi còn tưởng đâu là bà không đến " - một vị sư cô trong đó vừa nhìn thấy bà giống như vô cùng mừng rỡ , nhưng lại có phần ngạc nhiên khi hôm nay bà quả thật đến đây .

                             
" Có năm nào tôi lại không đến đâu chứ ? "

                             
Chân của bà ấy vẫn còn có chút không tiện , trên cánh tay lớp băng dày quấn chặt . Đưa lẳng hoa cùng trái cây cho vị sư cô kia cầm lấy , bản thân bà cầm theo bó nhang từ từ di chuyển ra khuôn viên phía sau chùa .

                             
" Tôi nghe nói bà bị tai nạn khá nặng , tôi cứ nghĩ rằng bà không đến "

                             
" Cho dù có ngồi xe lăn đến đây tôi cũng đến mà , một năm cũng chỉ có ngày này là tôi có thể đến thăm nó "

                             
Thì ra phía sau ngôi chùa đó có một phần mộ nhỏ , sư cô giúp bà ta đặt một lẳng hoa cùng với trái cây trưng bày vô cùng đẹp mắt . Về phần của bà ấy ngồi trước mộ phần đó vẫn không sao kiềm được sự buồn bã hiện lên ngày càng rõ của mình , khi nén nhang còn chưa kịp thắp xong đã nghe thấy tiếng nói vọng ra từ phía sau vô cùng quen thuộc .

                             
" Cái gọi là bị người ta bắt cóc , cuối cùng lại chính là như vậy "

                             
" Tại sao mày lại có thể đến được đây ? Mày rốt cuộc là muốn giở trò gì ? "

                             
Charlotte không trực tiếp trả lời bà ta , chỉ bước đến bên cạnh mộ phần ấy dùng lấy bó nhang thơm của bà , thắp cho đứa bé xấu số đó một nén nhang bày tỏ sự thương tiếc . Không có giả nhân giả nghĩa , là thật lòng thương hại cho đứa trẻ quá mức bất hạnh này .

                             
" Mày đừng có ở đây giả mèo khóc chuột "

                             
" Nếu như ông Lee biết được sự thật này , nhất định sẽ là một cú sốc lớn với ông ấy "

                             
Nàng chỉ muốn nói cho bà ta biết sự che đậy bao nhiêu năm của bà ta , cho đến khi phanh phui sự thật thì sự tổn thương trong lòng của ông ấy còn nhiều hơn gấp bội . Nhưng người đàn bà này nghe qua lại cho rằng nàng giống như đang uy hiếp mình , ngược lại càng thêm chán ghét ...

                             
" Mày biết được rằng con khốn đó không có hương xông nhất định chịu không nổi , muốn dùng chuyện này để uy hiếp tao . Được thôi , chỉ cần mày không nói cho lão già kia biết , tao nhất định sẽ cho mày thuốc giải "

Thật tâm Charlotte chưa từng nghĩ đến sẽ dùng lần này uy hiếp bà ta với ông Lee , mục đích của nàng khi đến đây chỉ là một kế dự bị . Chỉ muốn biết rốt cuộc số phận con của bà ta có đúng như mình dự đoán hay không ? Chỉ là đề phòng sau này Engfa lại chấp mê bất ngộ, sẽ đưa cô đến đây biết rõ sự thật này . Nhưng bà ta lại vô tình cho nàng biết đến thứ hương xông đó có thuốc giải , không ngại một lần mượn chuyện này giúp cô hoàn toàn gột rửa thứ chết tiệt đó trên người mình .

                         
" Có điều gì dám chắc rằng bà không lừa tôi ? "

                         
" Con nhỏ đó đối với tao bây giờ đã không còn tác dụng , hiện tại người đó không có ở thành phố , chỉ cần khi nào bà ta về tao lập tức sắp xếp cho mày gặp bà ấy "

                         
" Nếu như bà dám gạt tôi , chuyện gì tôi cũng dám làm "

                         
Sau khi nàng đi khỏi bà ta cũng đã ngồi lại mộ phần đó rất lâu , có điều gì dám chắc rằng Jennie không nói cho ông ấy biết sự thật chứ . Nhưng chuyện đến nước này rồi thì đến đâu hay đến đó , về phần thuốc giải kia khi nghĩ đến chỉ nở một nụ cười nham hiểm .

                         
                      --------------------------

Charlotte không nghĩ sẽ giấu cô chuyện này , nàng dự định buổi chiều sau khi cô trở về sẽ nói rõ về việc thuốc giải đó . Lúc cô nghe đến có thuốc giải liền tâm trạng vui mừng thấy rõ , nhưng khi qua hôm sau theo như địa chỉ bà Lee đưa , nàng cùng cô đến tìm vị thầy bùa ngãi đó chữa trị thì cô đột nhiên ôm đầu đau đớn , lên cơn đập phá tất cả mấy thứ đồ xung quanh của mình . Còn ở trong tâm trạng như vậy lao ra đường , nếu như nàng kéo cô lại không kịp nhất định sẽ là một tai nạn kinh hoàng trước mắt .

                         
" Bà dám lừa tôi "

                         
Khi bà Lee đó vừa nghe máy đã nhận thấy chất giọng tức giận của nàng , bà ta vẫn cố tình làm ra vẻ bình tĩnh . Trong khi đó để đề phòng ông Lee biết ra mọi việc , bà ta cho người âm thầm giở trò đụt khoét tiền của công ty được bao nhiêu hay bấy nhiêu , rắp tăm bỏ trốn cùng thuộc hạ thân tín của mình trước khi mọi chuyện phanh phui . Tình thế lúc bấy giờ vẫn là kéo dài thời gian ở nơi Charlotte , cho đến khi nào số tiền kia gom đủ vào túi của bà thì mới cao bay xa chạy .

                         
" Loại bùa đó phải giải như vậy mới có công hiệu , dĩ nhiên sẽ phải đau đớn . Tao không có lừa mày..."

                         
Nàng không lý nào không hiểu rõ bà ta cố tình làm như vậy , liền không để cho Engfa đến đó thêm một lần nào nữa . Ngược lại nàng báo cho Lee lão gia cho người điều tra về tập đoàn Lee gia trong khoản thời gian này , rốt cuộc cũng nhận thấy có một khoản tiền bị thống kê khống mới mưu cầu vơ vét tài sản của công ty .

                         
" Em không dự định nói cho ông ấy biết về chuyện đứa con sao ? " - Chan thầm cảm thán Charlotte đoán trước được bà ta ôm tiền bỏ trốn , nhưng chẳng phải chỉ cần nói về đứa nhỏ chết yểu đó thì đủ để hạ gục bà ta nhanh nhất rồi hay sao ?

                         
" Em không muốn ông Lee nhất thời phải đau lòng đến vậy , chuyện này nên để ông ấy có thời gian tiếp nhận "

                         
" Còn về chuyện giải bùa cho Engfa , em có còn muốn tiếp tục hay không ? "

                         
" Nhất định em sẽ làm mọi cách để giải thứ bùa này , nhưng không phải là người của bà ta "

                                 
         
               
                   -----------------------------

" Đứng lại "

Lee lão gia khi tìm đến một căn nhà cũ nát liền nhìn thấy bà ta đang thập phần lén la lén lút muốn ra ngoài bằng cửa sau , khi đi hành lý cũng không đem theo gì cả , dĩ nhiên bà ta cho rằng với số tiền đó dĩ nhiên muốn mua gì chẳng được .

" Bà cho rằng tất cả mọi người đều lú lẫn hết rồi , nên cho dù bà có làm chuyện gì cũng không ai hay ai biết có phải không ? "

" Ông nói gì vậy , tôi thật sự không hiểu "

" Bà thiếu tiền đến mức độ phải đục khoét của công ty , là Lee gia không nuôi nổi bà hay tham vọng của bà đã không còn định nghĩa nổi "

Khi đã làm ra loại chuyện này bà ta biết nhất định sẽ có ngày ông phát hiện , nhưng lại không nghĩ nhanh đến như vậy liền có thể điều tra ra được . Nhiều năm nay bởi vì sức khỏe không tốt nên ông không tham gia vào việc của công ty đều đặn , vì thế bà ta cứ nghĩ rằng rất lâu ông ấy mới có thể biết được . Không ngờ là ngay đêm bà bỏ trốn , đã giống như biết trước cho người bao vây lấy tất cả khuôn viên ngôi nhà đó , cho dù là cửa sau cũng khó lòng trốn thoát .

" Bao nhiêu năm nay ông có xem tôi là vợ của ông hay không ? Tôi bán thân bán mạng giúp ông gầy dựng cơ ngơi này , bây giờ tôi cũng chỉ là lấy thứ đáng thuộc về tôi mà thôi "

" Bà vẫn như thế chấp mê bất ngộ , bà không tin tôi có thể giết bà có đúng không ? "

Trên tay của ông hiện tại chính là một thanh súng đang chĩa thẳng vào thái dương của bà , cũng giống như tôi từng đề cập . Lee gia không phải chân chính leo lên trên thương trường , bọn họ nửa phần minh bạch , nửa phần chính là nhờ vào thế lực ngầm phía sau hậu thuẫn . Việc bọn họ trên tay cầm một khẩu súng hướng về người khác đã không còn xa lạ , nhưng đây là lần đầu tiên khẩu súng đó được nhắm thẳng vào người của vợ mình .

" Lão gia , ông bình tĩnh đi có được không ? Ông không thể đối xử với tôi như vậy được , tôi..."

" Tôi đã từng nói với bà , tôi ghét nhất là kẻ nào phản bội tôi . Và kết cục của bọn chúng bà chính là người hiểu rõ nhất "

" Ông xem như là vì con của chúng ta đi có được không ? Sau này nó biết được ba nó là người nhẫn tâm giết mẹ nó , nó phải đối mặt với ông như thế nào mới được chứ ? Nó nhất định là hận ông cả đời..."

Một tiếng súng vang lên thông qua thiết bị giảm âm chỉ có những người nơi đó nghe được , máu từ nơi cánh tay của bà ấy tuôn ra không ngừng thấm đượm vào bãi cỏ phía dưới sân vườn . Trong lúc tức giận ông ấy vẫn kịp di dời nòng súng , nếu không nơi có vết thương hiện hữu chính là thái dương của người phụ nữ giả dối này .

" Con của tôi còn có thể hận tôi được hay sao ? Nó từ lâu đã không còn trên đời này nữa "

" Lão gia , nó chỉ bị người ta bắt cóc ... "

" Câm miệng , bà cho rằng có thể khiến người khác ma không hay quỷ không biết cả đời sao ? Con của tôi đã chết rồi , chính là bị người đàn bà không làm tròn bổn phận người mẹ như bà hại chết "

Khi ông nói ra câu đó trong sự tức giận đến mức khóe mắt hằn lên từng tia đỏ rực , cho người áp giải thuộc hạ thân tín là vệ sĩ đi theo bà nhiều năm vào trong sân vườn . Thì ra con của ông ấy chỉ mới vừa tròn 6 tháng đã không thể giữ được mạng của mình , bà ta lại dám bày trò dàn dựng thành một vụ bắt cóc . Đày đọa ông trong suốt hai mươi mấy năm , kiếm tìm trong vô vọng .

" Phu nhân , lão gia ông ấy đã biết hết tất cả rồi " - tên vệ sĩ mặt mày bị đánh đến máu gần như phủ kín cả gương mặt , tay chân còn bị trói đến nếu như có mở ra cũng khó mà cử động .

" Tôi không phải cố ý giấu ông , tôi chỉ sợ ông nhất thời chịu không nổi đả kích đó nên mới làm như vậy "

" Bà giấu tôi trong suốt hai mươi mấy năm , bây giờ tôi dễ chịu lắm đúng không ? "

Trong lòng bà ta chỉ nghĩ ra được là Jennie không giữ lời hứa nói cho ông ấy biết , nhưng sự thật chính là ngày hôm đó ông ấy cố tình đến bệnh viện chất vấn bà ta một lần nữa về việc của Engfa . Nhưng cũng đúng lúc nhìn thấy bà ấy mang theo thương tật lén la lén lút rời khỏi bệnh viện , hôm đó không chỉ có hai chiếc xe theo sát bà ta . Xe của ông Lee cũng là lẫn vào dòng người bám theo người đàn bà này , mà ngay cả Charlotte cũng không hề phát hiện .

Khi nhìn thấy bà ta mua lẳng hoa cùng nhang đèn đã có một thứ suy nghĩ thoáng ngang đầu ông lúc đó , nhưng cho đến khi chính mắt nhìn thấy mộ phần của con mình mới là đả kích lớn nhất với ông . Khi ấy ông không phải không muốn ra mặt , là ông chịu không nổi đã ngất xỉu trước một bên chùa , người của ông khi đó rất nhanh đã đưa ông vào bệnh viện .

Lúc ông tỉnh lại cũng là khi nhận được cuộc gọi báo của Charlotte về điều tra công ty của Lee gia , cuối cùng cũng phát hiện người đàn bà này chẳng những giấu nhẹm chuyện năm xưa , còn ngấm ngầm vào đoạn tài sản của Lee gia tìm cơ hội ôm theo bỏ trốn . Ông cho người bắt được vệ sĩ thân tín của bà ta , đánh đến khi nào hắn chịu nói ra tung tích của bà ta mới thôi .

" Là con khốn đó , nhất định là con khốn đó "

" Là bà tự làm tự chịu , đừng đổ lỗi cho bất cứ một ai nữa "

" Lão già chết tiệt , tôi làm vợ ông bao nhiêu năm nay ông có xem tôi ra gì hay không ? Ông chỉ biết đến con của mình , chính là vì ông ăn ở thất đức nên tuyệt tôn tuyệt hậu , thì có liên quan gì đến tôi . Số tài sản này là của tôi , nó là của tôi "

Ông Lee trong lúc tức giận vẫn không nhẫn tâm giết chết bà ta , ông ấy còn cho người băng bó lại cho bà ta cẩn thận . Sau đó lập tức đưa bà ta đến ngôi chùa nơi con của ông được chôn cất , cho người xây lên một căn liều đối diện với ngôi mộ đó trong chính ngôi chùa này . Giam bà ta trong căn liều này , suốt ngày suốt đêm đều phải nhìn vào ngôi mộ .

" Lúc nó sống bà đã không thể chăm sóc tốt cho nó , vậy thì từ nay về sau cứ ở đây cả ngày lẫn đêm trông coi mộ phần của nó cho đến hết cuộc đời của mình .Không có lệnh của ta , không ai được phép thả người đàn bà này ra khỏi , đi... "

                  ___________________

                                         

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com