ZingTruyen.Info

[ENGLOT] [Cover] NGƯỜI PHỤ NỮ THỨ HAI

Chap 12

dino1603_

Charlotte quay sang nhìn Engfa với vẻ mặt ngạc nhiên. Gương mặt không biểu lộ cảm xúc.

"Bởi vì tôi và tiểu thư Austin, chuẩn bị kết hôn rồi."

Ai cũng kinh ngạc nhìn Engfa, em không hiểu tại sao cô lại nói hết cho tất cả mọi người biết chuyện này chứ. Engfa nhìn em, đầu gật nhẹ. Sau đó quay xuống.

"Muốn tôi không can thiệp chuyện này, xin lỗi nha tôi không làm được. Hiểu chưa?" - Engfa nhếch môi.

Hai bố con Michal nghe thấy liền xanh mặt, Charlotte kết hôn với Engfa? Vậy không phải những bất lợi của Charlotte tất cả sẽ biến thành lợi thế hay sao?

Michal tức giận gằn giọng, chỉ tay vào Engfa.

"Cô muốn nói gì cũng được hết, tôi muốn nhận được 200 triệu trong vòng hai tiếng nữa."

Số tiền được chuyển đến biệt thự trong một cái vali, tất cả mọi người ngồi vào ghế trao đổi. Michal mở vali ra để kiểm tra.

Sau khi kiểm tra đủ số tiền, Michal đóng vali lại. Trong lòng vô cùng tức giận. Vì thứ ông ta muốn thật sự không phải là số tiền này mà chính là biệt thự. Marima đứng cạnh tức xanh mặt.

Khi Waraha gia nhúng tay vào, thì kế hoạch chiếm đoạt biệt thự xem như tan vỡ.

Engfa đứng cạnh Charlotte, cười nhạt.

"Ông đã đếm đủ chưa?"

Marima tức giận lên tiếng.

"Bố nhất định không được nhận số tiền này. Thứ con muốn là biệt thự cổ."

Ông Waraha chân bắt chéo, ông khẽ nhếch môi. Không nhìn hai cha con họ, giọng ông vừa trầm lại vừa khàn, từ tốn nói.

"Ông Michal, tôi hy vọng là ông sẽ không giống như những đứa trẻ con suy nghĩ bồng bột, rồi đưa ra những quyết định sai lầm cho bản thân."

Nói xong, ông liếc mắt nhìn họ với ánh nhìn không hài lòng, trong giọng nói mang theo chút đe dọa. Michal cúi mặt không nói, mặc dù rất muốn đáp trả.

Hẳn là hắn đang sợ. Engfa tiếp tục nói.

"Nếu ông cố chấp nghe theo con gái của ông, không chịu nhận khoản tiền này, thì chúng ta gặp nhau ở tòa. Vì ông đã cố tình vi phạm những thỏa thuận ban đầu."

Giọng Engfa đều đều, gương mặt không có chút gì gọi là đùa cợt. Làm cho bọn họ có chút sợ sệt, nhưng cố bình tĩnh. Michal hắng giọng, nhếch môi.

"Hm, sao lại ra tòa? Có ai vi phạm hợp đồng đâu hả?"

"Vậy thì ông quyết định hãy giữ vững lập trường. Nếu như ông thay đổi, thì không còn cách nào khác phải nhờ đến pháp luật." - Engfa nhấn mạnh câu cuối.

Hắn quay sang nhìn ông Waraha.

"Hừ, ông muốn mua lại biệt thự này, để làm hài lòng con dâu của ông sao hả?"

Ông Waraha nở nụ cười.

"Chúng tôi muốn mua lâu đài, là vì không muốn nó thuộc về loại người giống như ông."

Ông Warahanhẹ nhàng nói, từ đầu đến cuối ông rất bình tĩnh. Còn hai người kia bị nói đến huyết mạch không lưu thông, vô cùng tức giận. Chủ tịch tiếp tục nói.

"Tuy biệt thự này thuộc dạng cổ xưa, nhưng mà nó vẫn rất giá trị với những người đang sinh sống tại đây. Có phải không phu nhân?"

Ông quay sang bà Austin, vốn dĩ ông biết mục đích Marima muốn có được biệt thự này chính là muốn hạ bệ Charlotte, sau khi lấy được biệt thự hai bố con họ sẽ mang đi bán lại cho các thương gia với giá cao hơn. Vì biệt thự cổ này được rất nhiều đại gia dòm ngó, rất có giá trị chứ không phải chỉ vỏn vẻn 200 triệu.

"Đúng vậy, bây giờ hai người trả lại hợp đồng được chưa?" - Phu nhân nhẹ giọng.

"Chúng tôi đã làm đúng thỏa thuận." - Bà Austin đứng lên.

Michal bất mãn giơ tay ra, nhưng Marima nắm chặt hợp đồng trên tay không muốn đưa. Michal giật mạnh lấy đưa cho bà Austin.

Bà Austin nhận lấy hợp đồng và mở ra xem. Bà nói cho mọi người cùng nghe.

"Các người đã nhận đủ số tiền. Hai trăm triệu đó sẽ được xóa bỏ cũng sẽ xóa bỏ luôn mối quan hệ chủ nợ hay còn gọi là mối quan hệ bạn bè thân thiết của cô Marima và Charlotte nhà tôi. Bây giờ hai bên không còn liên quan gì tới nhau nữa."

Phu nhân nói xong liền xé hợp đồng thành từng mảnh nhỏ vứt xuống bàn. Bà quay sang nhìn bọn họ.

"Vì tiền mà bất chấp tất cả, nhưng kẻ ác thì không thể nào đạt được mục đích. Biệt thự này mãi mãi vẫn là của chúng tôi. Hai người đừng bao giờ xuất hiện ở đây nữa. Ở nơi đây, chúng tôi chỉ chào đón những người tốt mà thôi."

Nghe thấy rõ những lời mỉa mai của bà Austin, Michal tức giận đứng dậy.

"Bà đừng có quá đáng."

Ông Waraha lập tức đứng chắn lại giữa bà Austin vì thấy hắn có ý định làm loạn. Bà Austin nói tiếp.

"Nếu chúng ta không còn mối quan hệ gì nữa, thì tôi cũng không cần khách sáo. Nếu còn chưa chịu đi, tôi sẽ báo cảnh sát."

Michal tức giận, chỉ tay về phía mọi người, gằn giọng.

"Những việc xảy ra hôm nay, rồi sau này các người sẽ phải hối hận."

"Người nên hối hận là Marima mới đúng. Vì đã tin ông mà không hề cảnh giác gì hết." - Bà Austin bình thản nói.

"Nè..."

Marima nổi đóa định xông tới, nhưng bỗng khựng lại, cô ta nhếch môi khinh khỉnh.

"Phu nhân đột nhiên kiên quyết như vậy, có lẽ từ khi bán con gái vì tiền nên đã thay đổi ha."

"Marima!"

Charlotte đập bàn đứng dậy trừng mắt nhìn cô ta, muốn chà đạp lên danh dự của người khác mà nói ra những lời ác độc như vậy. Em thật muốn bước tới bóp chết cô ta.

"Tôi sẽ trình báo thêm tội phỉ báng nữa. Char, chuẩn bị đi con. Nếu như cần hầu tòa để dạy cho hạng người này một bài học thì mẹ sẵn sàng."

"Vâng, thưa mẹ." - Charlotte gật đầu.

Lúc này Engfa lên tiếng.

"Con không muốn đụng chạm đến pháp luật, nhưng mà nếu phu nhân muốn con làm nhân chứng thì chắc chắn là con sẽ đồng ý."

Những lời Engfa nói ra, như cảnh báo trước cho bọn họ biết. Hai bố con Michal căng thẳng, nếu đụng phải Engfa Waraha, hẳn là không được yên thân.

"Cảm ơn con, Engfa." - Bà quay sang hai người. - "Mau đi ngay đi."

"Thôi đủ rồi, phu nhân đã đuổi nhiều lần lắm rồi. Tại sao hai người cứng đầu không chịu đi vậy?"

Ông Waraha đưa mắt nhìn hai người họ. Michal kìm nén cơn thịnh nộ.

"Mình đi thôi."

"Bố à..." - Marima giẫy nẫy không bằng lòng.

"Sao con cứ gây rắc rối hoài vậy? Đi!" - Mất mặt đủ rồi, Michal tức giận hét lên.

Ông ta lách người khỏi Marima, cầm lấy vali tiền rời khỏi đó, cô ta vẫn ấm ức không chịu đi, căm phẫn nhìn Charlotte một cái sau đó liền rời khỏi.

Biệt thự trở nên yên ắng, người im lặng nhất là Charlotte, im lặng đến đáng sợ. Từng lời, từng lời mà Marima thốt ra văng vẳng trong đầu em. Cũng không phải là không đúng. Người trong nhà không nghĩ vậy, nhưng nếu đồn đại ra ngoài thì chắc chắn thành đề tài nóng trên mạng xã hội: Con gái của phu nhân nhà thiết kế nội thất bán thân vì tiền???

"Mọi chuyện đã được giải quyết xong rồi." - Bà Austin từ tốn nói.

Engfa nhìn Charlotte ngồi thẩn thờ mất hồn, cô cười cười.

"Còn chuyện chúng ta kết hôn nữa là xong đó tiểu thư."

Câu nói khiến Charlotte trở về thực tại, em nhìn Engfa, em không biết phải làm gì. Tất cả đều trở thành vũ khí ép em vào đường cùng.

Charlotte thật sự không phải người như vậy, càng không thể để người khác nghĩ mình như vậy. Còn nữa, phải nói thế nào với Heidi? Bản thân trước giờ chưa hề dính vào tình trạng có tính chất gây khủng hoảng cho bản thân, giờ lại rơi vào tình trạng 'nghìn cân treo sợi tóc'.

"Tôi đợi chị ở phòng sách."

Charlotte lạnh lùng để lại câu nói trước khi rời khỏi. Engfa thừa biết cô đã làm chuyện gì, em lúc nảy chắc hẳn rất tức giận vì bị phỉ báng như vậy, nếu như nghiêm trọng hơn sẽ lên các mặt báo nếu Marima không giữ mồm giữ miệng.

Không thể nén được tiếng thở dài, Engfa đi theo sau Charlotte để lại ánh nhìn lo lắng của người lớn.

Engfa mở cửa vào, Charlotte đứng trong phòng sách xoay người lại đối mặt với Engfa. Sự giận dữ đều in lên mặt của Charlotte, tai em trở nên đỏ ửng.

"Tại sao lúc nảy chị lại nói như vậy? Chị có biết nếu chuyện bị đồn ra ngoài, người bị nhạo báng là tôi chứ không phải chị." - Tuy tức giận nhưng Charlotte vẫn giữ giọng đều đều mà thấp.

"Tôi không phải đồ vật để các người vui vẻ ném qua ném lại."

"Vậy thì coi như đây là một vụ làm ăn có được không?"

Tâm tình của Engfa cũng không khá hơn, cũng không thể đùa giỡn. Cô chậm rãi nói, gương mặt không lộ ra cảm xúc.

"Để em có thể dễ dàng chấp nhận, số tiền tôi đã trả cho cuộc phẫu thuật của phu nhân và 200 triệu để giữ lại biệt thự này cho gia đình em..."

"Vậy tức là chị đã không ngại bỏ tiền ra mua chuộc cuộc hôn nhân không có ý nghĩa này chính là muốn bức tôi đến không còn đường lui có đúng không?"

Charlotte rất không vui, tất cả mọi chuyện xuất phát từ Engffa cả. Chính cô từ đầu đến cuối dùng tiền để ép buộc em, những lời mà Engfa bày tỏ đều bị em xem là dối trá, muốn em chết trong đống tiền mà.

Sắc mặt Engfa tối sầm, bỗng nở một nụ cười. Nụ cười đó lọt vào tầm mắt Charlotte lại trở thành xác định. Em vẫn giữ thái độ lạnh nhạt khác hẳn với tối qua.

"Đừng có mơ, tôi sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân này đâu."

"Vậy em có cách nào tốt hơn không?" - Giọng Engfa trầm xuống.

"Nếu tôi chấp nhận kết hôn với chị, tôi thà trở thành tiểu thư không có lâu đài còn hơn."

Tất cả những lời Charlotte nói ra, khiến Engfa đau lòng vô cùng. Cô không nói lời nào nữa, xoay lưng rời khỏi đó.

Em trở về phòng của mình với tâm trạng không tốt một chút nào, bà Austin thấy vậy liền đi theo em vào.

"Char..."

Bà Austin gọi khiến Charlotte đứng lại, em xoay người lại nhưng vẫn giữ thái độ khó chịu đó.

"Mẹ biết chuyện này có đúng không? Con không phải đồ vật để mọi người đùa cợt mẹ à, con là con người, con cũng có trái tim và suy nghĩ riêng. Con không ngờ mẹ biết tất cả mà lại đứng về phía của bọn họ, lấy đi danh dự của con gái duy nhất của mình đó..." - Charlotte nức nở. Ngoài ông Austin ra, không có ai thương em nữa.

Bà Austin đau lòng nhìn Charlotte khóc nức nở trên giường.

"Char, chúng ta làm vậy là vì con..."

"Nếu như mẹ thật sự thương con, thì mẹ phải luôn ở bên cạnh con mới đúng chứ?" - Charlotte nhếch môi. - "Nhưng những điều mẹ đang làm lại trái ngược với những lời mẹ đang nói. Mẹ chỉ ủng hộ bọn họ thôi."

"Char à, nghe mẹ nói đi." - Phu nhân bất lực kiềm chế Charlotte.

"Con thật sự không muốn nghe nữa." - Charlotte nức nở hét lên.

______________________________

🤍🤍🤍🤍

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info