ZingTruyen.Info

[ENGLOT] Ai có thể mang tình yêu của em trở lại...?

Chương 9 Xác nhận

MyNamNhuHoa

Những lời nỉ non bên tai của Engfa đã khiến trái tim của Charlotte hoàn toàn tan chảy, cô dựa mình vào Engfa rồi vòng tay ôm chặt lấy chị. Giây phút này Charlotte nhận thức được bản thân đã quá ích kỷ khi chỉ nghĩ đến cảm nhận của mình mà không nghĩ tới cảm nhận của Engfa.

Điều Charlotte làm là để bình ổn bản thân khi bước vào một mối quan hệ mới. Và cô đã trút giận lên đối phương khi không nhận được sự yêu thương từ buổi sáng lần đầu của cả hai sao? Charlotte thật sự quá trẻ con và cô đã khiến người cô yêu phải khổ sở rồi.

"Charlotte à, chị xin lỗi mà, chị sai rồi, em đừng giận P'Fa có được không?"

Engfa lặp lại lời xin lỗi và cầu xin sự tha thứ đến từ em bé của mình. Cô có thể hiểu được phần nào lý do hành động của Charlotte, cô tưởng em sẽ thông cảm cho mình nhưng vốn dĩ em quá nhạy cảm và thiếu cảm giác an toàn thì cô phải làm sao đây? Điều duy nhất cô có thể làm lúc này là đi tìm em, nói xin lỗi em và mong em hãy tha thứ cho cô, cầu mong em sẽ vui hơn khi cô làm như vậy.

Charlotte đẩy nhẹ Engfa để giữ hai người ở một khoảng cách nhất định, cô nhìn đôi mắt long lanh nhìn Engfa rồi đưa tay lên chạm vào má chị.

"P'Fa đừng nói xin lỗi nữa, P'Fa không có lỗi gì cả, là tại em bướng bỉnh!"

Engfa nắm lấy bàn tay lạnh đang chạm vào má mình, khẽ lắc đầu: "Không phải, là tại P'Fa không thể ở bên cạnh em bé, xin lỗi em, em tha lỗi cho chị nhé?"

Lúc Engfa nắm lấy tay Charlotte mới khiến cô chú ý đến một điều, sao tay chị ấy lại nóng như vậy. Charlotte nhíu mày, cô đưa tay trên trán Engfa rồi giật mình: "Trán P'Fa nóng quá vậy? Chị bị sốt rồi sao?"

Thật ra Engfa có hơi chóng mặt, cô nghe Charlotte hỏi xong thì liền nắm lấy cơ hội gục xuống vai em mà làm nũng: "Ừm, hình như... chị có hơi sốt rồi đây nè."

Charlotte hốt hoảng ôm lấy Engfa, giọng điệu đầy lo lắng: "Đã phát sốt rồi chạy đến đây làm gì?"

"Tại bị ai kia [CHẶN] chứ bộ! Người ta bị ai kia hành thành ra bệnh luôn rồi đấy!"

Engfa giở cái giọng điệu ngọt ngào chết người nhưng vẫn không quên nhấn nhá từ quan trọng khiến ai kia đang hoảng hốt lập tức bình tĩnh trở lại.

Charlotte: "..." Nói hươu nói vượn là giỏi!

"Thế bây giờ chị muốn ôm bệnh về nhà hay là ở lại ôm em?"

"Tất nhiên là ở lại ôm em!"

Đầu Engfa nhảy số ngay lập tức, em bé đã mở lời thì tội gì mà từ chối chứ!

Charlotte bất lực với kẻ cơ hội này, chuẩn bị buông Engfa ra để mở cửa vào nhà nhưng Engfa chẳng có dấu hiệu gì là buông tay. Charlotte nhíu mày: "Buông ra để em mở cửa!"

"Chị bệnh tật lặn lội đi tìm em nhưng em vẫn chưa nói có tha thứ cho chị hay không?"

Charlotte thật sự muốn ký đầu Engfa lúc này, nhưng niệm tình chị ta đang bệnh và thành tâm nên cô chẳng thể trách mắng, cô nhẹ nhàng hôn lên môi mềm mại của chị: "Đồ cứng đầu, em mà giận thì còn để chị ôm em à?"

Engfa nghe được như cún con vẫy đuôi với Charlotte, cười tít cả mắt. Nhân lúc Charlotte không phòng bị thì cô đã ngậm lấy đôi môi đỏ mà hôn, tất cả nỗi nhớ nhung của một ngày dường như gói gọn trong cái hôn sâu khiến từng nhịp thở của hai người trở nên đê mê.

...

Charlotte bật điện sáng trong nhà, gương mặt cô có chút tức giận khiến Engfa hơi rén đi đằng sau. Đã nói vào nhà đi nhưng cứ thích gây chuyện.

"Chị qua sofa ngồi đi, đừng có lộn xộn nữa."

"Chị biết rồi", Engfa ngoan ngoãn đến mức Charlotte phải dừng lại vài giây quan sát, và cô đưa ánh mắt cảnh cáo khiến Engfa thật sự không dám làm gì nữa mà ngồi yên trên sofa.

Charlotte phải kiểm tra xem Phalo thế nào, nó ăn no căng đã lăn ra ngủ ngon lành đến mức mommy về nó chẳng thèm đoái hoài tới. Charlotte lắc đầu với đứa con gái đáng yêu, sau đó mới tìm miếng dán hạ sốt cho vị daddy ngoài kia.

Đôi mắt Engfa long lanh khi thấy Charlotte bước ra, nhưng khi cô thấy vỉ thuốc và miếng dán hạ sốt thì lập tức nhăn mặt rồi lắc đầu.

"Chị không..."

"Chị nín", Charlotte lúc này trở nên nghiêm túc khiến Engfa im bặt, "Hoặc là ngoan ngoãn uống thuốc và dán miếng dán, hai là em gọi taxi để chị về nhà rồi thích làm gì tùy chị."

Engfa: "..." Em bé thật đáng sợ,

Engfa không có sự lựa chọn, cô không muốn bị em bé đuổi đi giữa đêm đâu. Engfa nhắm mắt uống viên thuốc, sau đó ngồi yên để Charlotte dán miếng dán hạ sốt lên trán.

Xong xuôi, Charlotte mệt mỏi tựa đầu vào vai Engfa rồi ôm cô, cả người dính chặt lên Engfa, đau lòng thì thầm: "Cái đồ ngốc này, cho dù là công việc cũng phải chú ý sức khỏe chứ!"

Nghe được những lời của em, trái tim Engfa lập tức nhũn ra, có điều cô vẫn chưa quên mục đích mình bất chấp chạy đến đây: "Em bé, mau mở chặn cho P'Fa!"

Charlotte nghe được giọng điệu gấp gáp của Engfa liền mỉm cười không đứng đắn: "Chị gấp gì chứ? Em sẽ mở chặn mà."

Dựa vào vẻ mặt gian manh này của Charlotte thì Engfa khẳng định em sẽ chỉ nói suông mà không làm, bởi vậy mà lúc nãy cô đã nhanh tay cầm điện thoại của em rồi đưa lên đối diện với gương mặt xinh đẹp để mở khóa.

"Để chị tự mở vẫn tốt hơn."

Charlotte bật cười trước hành động đáng yêu của Engfa, cô lại muốn trêu Engfa rồi.

"Chị mở chặn đi, nói không chừng ngày mai đâu lại vào đó thôi."

Engfa run tay: "..." Chết tâm nhiều chút.

Engfa đã mở chặn được tất cả các tài khoản rồi, sau đó cô nhẹ nhàng đặt điện thoại lên bàn rồi ôm lấy Charlotte với đôi mắt tròn xoe hút người: "Em phải để chị khổ sở mới chịu sao? Em bé đừng giận P'Fa của em nữa mà."

Nghe đến cụm từ "P'Fa của em" ngọt ngào từ miệng của Engfa khiến trái tim Charlotte đập mạnh, cô cũng không muốn trêu chọc nữa.

"Được rồi, em không giận P'Fa, hôm nay P'Fa bệnh nên chúng ta đi ngủ sớm nhé?"

Charlotte dịu dàng muốn kéo tay Engfa rời khỏi sofa nhưng lại bị Engfa kéo ngược mà ngã vào lòng cô. Engfa âu yếm hôn lên tóc Charlotte: "Chưa đi ngủ được, chị muốn nói với em điều này!"

Giọng Charlotte trở nên mềm mại như gãi ngứa vào lòng Engfa: "Ừm, P'Fa nói đi."

"Sau đêm qua, ừm, P'Fa nghĩ là chúng ta đã nói rõ ràng rồi... và Charlotte, chị bất chấp mệt mỏi đến đây không phải chỉ muốn dỗ dành, chị còn muốn xác nhận một thứ!"

Những lời Engfa nói khiến Charlotte đỏ mặt, cảnh tượng đêm qua lại hiện ra rõ ràng khiến cô không dám ngẩng đầu đối diện Engfa, cô nhẹ giọng hỏi: "P'Fa muốn xác nhận cái gì?"

"Chị muốn xác nhận lại lần nữa tình cảm và mối quan hệ của chúng ta!", Engfa quyết định thẳng thắn với Charlotte và với lòng mình, dù cho cô vẫn để chuyện Heidi khuyên trong tâm trí, nhưng trái tim cô đã chiến thắng rồi.

"Chị thích em!", Engfa đưa tay nâng gương mặt kiều diễm của Charlotte lên khiến em đối dối mình, cô nhẹ nhàng nói: "Không phải là tình cảm chị em đơn thuần, chị rất thích Charlotte, vậy cho nên em đồng ý làm bạn gái của P'Fa nhé?"

Trước lời tỏ tình chân thành, trái tim của Charlotte rộn ràng thôi thúc cô nhận lời, nụ cười trên môi cô đã trở nên rạng rỡ hơn bao giờ hết: "Em đồng ý", Charlotte gật đầu dứt khoát: "Rất vinh hạnh khi trở thành bạn gái của chị, P'Fa!"

"Chị cũng rất vinh hạnh khi được trở thành bạn gái của em", Engfa nghe được sự chấp thuận của Charlotte không giấu được niềm vui long lanh trên đôi mắt xinh đẹp, cô mỉm cười dịu dàng với Charlotte: "Cảm ơn em đã đồng ý cùng chị đồng hành trên con đường sắp tới!"

Nhưng nghe có vẻ sến quá, Engfa lập tức bổ sung: "Fan vẫn thường trêu chị có số sung sướng, ẵm được cả crown lẫn người đẹp về nhà! Thì ra cảm giác đứng trên đỉnh cao nhân sinh lại như vậy!"

Charlotte phì cười trước cái độ ăn nói tung lung của Engfa, em đánh cô một cái rõ đau và giả vờ nhăn mặt: "Chị vừa có được em lại không nghiêm túc, có phải muốn..."

"Không, chị nghiêm túc rồi, em bé đừng giận."

Ông hoàng sợ vợ gọi tên Engfa, Charlotte vừa dọa đã sợ mất mật rồi. Charlotte chỉ đành véo cái má của Engfa rồi bĩu môi: "Nhưng fan nói đâu có sai, chị là nhất, đầu đội vương miện, trong tay cầm cúp và trong lòng có em."

"Đúng, Mommy nói cái gì cũng đúng!"

Engfa gật đầu lia lịa, chưa gì đã để lộ cái chất "thê nô" ngấm vào máu của mình rồi. Charlotte hôn vào má Engfa một cái: "Bây giờ đi ngủ được rồi chứ, ngày mai chị còn có lịch trình với MGI đấy đừng có quên."

"Ừm, đi ngủ để chúc mừng thôi."

Charlotte: "..." Nghe có chút trong sáng nào chết liền.

"Chị mà lộn xộn một cái thì em lập tức đá chị...á... Engfa Waraha mau thả em ra..."

Bé thỏ nhỏ bị con sói già ôm kiểu công chúa lên phòng, mấy giây trước còn "hèn" bao nhiêu thì mấy giây sau lại mạnh bạo bấy nhiêu. Charlotte chỉ mạnh miệng thôi, thực tế là vô cùng dung túng cho ai kia "lộn xộn" chứ đâu có nỡ đá người ta xuống giường. Thương gần chết chứ ở đó mà đá gì, đá phong thủy tình yêu thì đúng hơn!

...

Bên này có một cặp đôi chìm trong một đêm hạnh phúc thì cặp đôi bên kia có vẻ hơi "chiến". Hầu như mọi người đều không biết được Nudee và Tina ở cùng một tòa chung cư, hai nhà là hàng xóm cách vách. Nhà Nudee ở trên nhà Tina một tầng.

Nhưng hết thảy điều đó chẳng quan trọng khi mà Tina đi đón Nudee thì cô sẽ dùng mọi mưu hèn kế bẩn để đưa Nudee về nhà mình.

"Chị xin lỗi mà, Nudee à, em cho chị một cơ hội có được không?

Nudee ngồi trên sofa, Tina ngồi dưới chân em rồi nắm lấy tay em khổ sở năn nỉ, chẳng ai ngờ một đấng TOP ngầu lòi khiến bao con tim mê đắm lại có ngày phải mất mặt như Tina. Nhưng Nudee không muốn mềm lòng, Tina là một "tay chơi" theo đúng nghĩa đen, và cô không chắc được giao trái tim cho kẻ này thì cô sẽ thế nào nữa...

"Chị cút ra đi, tôi phải về nhà."

Nudee gạt tay Tina ra muốn đứng dậy nhưng Tina lại nhanh tay hơn kéo em ngã về phía sofa rồi bản thân nhanh chóng phủ thân xuống khóa em trong vòng tay của mình.

"Chị nói là, em hãy cho chị cơ hội mà Nesa..."

Tina dụi đầu vào hõm cổ Nudee mà thì thầm, giọng điệu vừa như năn nỉ vừa có chút bất lực, điều này khiến trái tim Nudee dao động.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info