ZingTruyen.Com

[ENGLOT] Ai có thể mang tình yêu của em trở lại...?

Chương 5 Bữa cơm bất ổn

MyNamNhuHoa

Không thể phụ lòng sự nhiệt tình của Marima, Engfa buộc lòng phải quay lại xe chuyện dụng lấy đồ rồi chuyển sang xe của Charlotte. Nhưng Engfa cảm thấy bản thân sai lầm rồi, không khí trong xe từ khi cô chuyển qua trầm hẳn xuống. Hơn nữa, trình độ lái xe của Marima cũng... không ổn cho lắm khiến Engfa vật vã đến nỗi chẳng còn sức mà biết Charlotte cứ vài phút lại thông qua gương chiếu hậu nhìn chăm chăm vào mình.

"Charlotte à bà nhìn gì mà toàn nhìn gương chiếu hậu thế?"

Marima vừa lái xe vừa nhìn qua Charlotte nhíu mày hỏi, xem chừng là Marima không thèm để ý sắc mặt Charlotte bị bắt bài khó xử mà ung dung nói tiếp: "Đừng có xem thường khả năng lái xe của t..."

"Á... xe máy kìa Marima..."

Tiếng hét tuyệt vọng của Engfa khiến Marima đều giật mình vội vàng đánh tay lái tránh chiếc xe máy từ trong hẻm lao ra. Charlotte ngồi bên cạnh mặt tái mét không dám nói thêm một câu nào, một chút nữa thôi là va chạm rồi. Charlotte lại len lén nhìn Engfa ngồi ghế sau, tự hỏi liệu có bao giờ Engfa cảm thấy sợ ngồi xe cô lái như cái cách cô đang sợ ngồi xe Marima lái không?

Engfa cảm thấy nhịp tim của mình nhanh đột ngột, cô khổ sở dùng ống hít mũi cho tỉnh táo lại rồi nói với Marima: "Hay là em cho chị xuống rồi chị tự book grab tới nhà Papa cũng được...?"

Marima nhăn mày: "Xin lỗi mà P'Fa, em sẽ cẩn thận hơn, cũng tại Charlotte cứ..."

"Được rồi bà im mồm rồi tập trung lái xe đi nào Marima."

Marima: "..." Hết dám nói.

Charlotte lên tiếng cắt ngang Marima với giọng có vẻ hơi tức giận và gương mặt thả lỏng lạnh lùng khiến Marima không nói thêm lời nào còn Engfa thì ngoan ngoãn ngồi im không dám động đậy luôn.

Một người giận một người mà người khác bị vạ lây.

Engfa: "..." Người đáng ra nên giận là tôi chứ!

...

Lúc này đã hơn 7 giờ tối, Heidi là người đến đầu tiên đang chơi game khí thế ở phòng khách nhưng khi bộ ba Engfa – Marima – Charlotte kéo đến liền cảm thấy không khí có gì đó không đúng mà bỏ dở luôn ván game.

Ông Nawat tất bật trong bếp với mấy món ngon thiết đãi mấy đứa con gái cưng căn bản không có thời gian để ý đến không khí kỳ lạ ngoài phòng khách.

Engfa trong trạng thái xây xẩm mặt mày, Marima thì không dám nhìn thẳng Charlotte còn Charlotte thì trưng ra gương mặt lạnh như tiền.

Trong trường hợp này, Heidi lờ mờ đánh hơi được cái gì đó, cô huých tay Engfa ân cần hỏi han: "Sao ba người đến cùng nhau vậy?"

Engfa lắc lắc đầu tỏ vẻ bất lực, cô không muốn nghĩ đến chuyến xe bão táp vừa rồi nữa. Có điều nhìn vào đôi mắt sáng trưng của Heidi thì có vẻ là không kể thì không yên, Engfa quay sang Marima đang ngồi kế bên mình chứ không dám nhìn thẳng Charlotte: "Hai em ấy lái xe suýt tông vào xe chuyên dụng của chị, rồi chị đi chung xe với hai em ấy luôn."

Heidi: "..." Charlotte Austin báo bạn chưa đủ còn muốn báo tới cả ekip Miss Grand nữa hả?

Heidi nhìn Charlotte thở dài: "Đã bảo bà đừng lái xe nữa mà Charlotte Austin, lần trước chú cảnh sát quá nhân từ với bà rồi đấy?"

Charlotte trước lời cáo buộc từ Heidi có chút chết tâm, một lần đi quá tốc độ thôi mà cứ bị cô ấy nhắc đi nhắc lại hoài. Lần đó cô mới lên Krung Thep nên chưa quen chứ bộ!

"Tại Marima cứ càm ràm việc Phalo phá nhà nên tôi mới không tập trung thôi."

Charlotte đưa ra lời biện bạch, nhưng có vẻ không mấy thuyết phục Heidi. Lúc này Engfa cảm thấy đầu tóc của mình đã rối xù, cô tháo kẹp tóc ra khiến mọi người đang nói chuyện đều chuyển sang nhìn mình chằm chằm, cô nhíu mày: "Sao thế?"

"P'Fa cắt tóc hả?", Heidi thay mặt tất cả lên tiếng hỏi.

"Ừ, chị mới cắt sáng nay, tóc dài vướng víu quá."

Engfa mỉm cười hất tóc, vẫn là cái trò ra vẻ khiến người ta mê đắm, mà Charlotte cũng nhìn chằm chằm cô. Không biết Charlotte suy nghĩ gì mà ánh mắt có chút muộn phiền.

"Đẹp quá P'Fa, đây mới đúng là daddy của chúng ta chứ!", Heidi nhanh nhẩu khen, không quên nhìn qua Charlotte: "Đúng không Mommy?"

Charlotte có vẻ không được tự nhiên nhưng vẫn gật đầu: "Đẹp!"

Có người nào đó trong lòng nở hoa ngay lập tức.

Mà Heidi còn thâm ý liếc qua Engfa một cái, thấy Engfa cười mà tít cả mắt đành lắc đầu bó tay trước cái "tình chị em đồng nghiệp" này. Nghe bảo hôm qua đang cãi nhau với "im lặng" gì đó mà gặp nhau một cái, ừ thì vẫn "im lặng" nhưng mà nó lạ lắm.

Heidi cảm thấy mình và Marima đang trở thành hai cái bóng đèn công suất lớn, lần nào cũng như lần nào.

Không khí trong phòng khách hòa hoãn không được bao lâu thì sóng lại tới.

Xoạch...

Cánh cửa kéo bị Nudee mở ra một cách thô bạo, cô bước vào nhà trước, gương mặt thể hiện rõ ràng là đang tức giận. Tina cũng theo vào sau đó.

Bốn người ở phòng khách nhìn chăm chú Nudee và Tina với ánh mắt tròn xoe không chớp kiểu: có chuyện để hóng nữa rồi.

"Nudee à nghe chị giải thích đã..."

Nudee quay ngoắc lại đối diện Nudee, ánh mắt đằng đằng sát khí: "Không cần giải thích đâu, em hiểu mà."

Tina bày ra gương mặt bất lực ra hiệu cho Charlotte giải cứu mình nhưng Charlotte vô cùng thức lời lắc đầu tỏ vẻ không liên quan. Ai mà muốn dính dáng đến chuyện yêu đương hiểu lầm của mấy người đang yêu nhau chứ?

Tina không nhận được sự giúp đỡ của Charlotte thì nhìn về phía Engfa nhưng Engfa lúc này chỉ có thể nở một nụ cười tự tin mà thôi, còn lại, cô cũng bất lực.

"Không phải như em thấy đâu, chị thề là chị ta đang cố ý làm như vậy."

"Cố ý cái gì chứ? Em thấy rõ ràng chị ta đang tán tỉnh chị còn chị thì rất hưởng thụ điều đó!"

Engfa và Charlotte không hẹn mà nhìn nhau, cái kịch bản này quen thuộc dữ vậy trời? Engfa thề là cô đã trông thấy ánh mắt lạnh nhạt có ẩn ý của Charlotte nhìn mình và điều đó khiến cô suy nghĩ...

"Làm cái gì mà vừa tới đã cãi nhau thế này?"

Ông Nawat từ trong phòng bếp đi ra, mấy đứa con gái này đôi lúc làm ông vui thật, nhưng cũng có nhiều lúc khiến ông vô cùng nhức đầu.

"Không có gì đâu papa."

Nudee thôi tranh cãi với Tina rồi đến gần Charlotte ngồi xuống rồi dựa đầu vào vai cô, vẻ mặt ấm ức nũng nịu khiến Charlotte phải xoa dầu dỗ dành. Tina thì bất lực không nên lời ngồi xuống bên cạnh Engfa ỉu xìu.

"Đến đông đủ cả rồi đấy à?"

"Dạ", mấy người cùng đồng loạt trả lời, Heidi là người đứng dậy đầu tiên ôm lấy tay ông Nawat mà lay: "Papa, con đói rồi."

"Vậy chúng ta đi ăn cơm thôi."

Để tránh khỏi những khoảnh khắc làm bóng đèn, Heidi dứt khoát kéo Marima mỗi người ngồi một bên ông Nawat. Charlotte vốn đã yên vị ngồi gần Marima rồi, nhưng Nudee không chịu ngồi gần Tina, dứt khoát đổi chỗ với Charlotte, đổi qua đổi lại một hồi thì Charlotte ngồi kế bên Engfa.

Bầu không khí khác lạ đến mức ông Nawat phải hỏi nhỏ Heidi: "Con có thể nói cho papa biết mấy đứa kia nó làm sao không?"

"Con cũng không biết, papa cứ làm như không thấy đi, chúng ta ăn cơm xong nhà ai nấy về là được!"

"Vậy ăn nhanh đi chứ papa thấy mấy đứa nó không ổn lắm!"

Heidi cười trừ, chắc papa phải tuyệt vọng lắm mới nói như vậy. Ông Nawat rót rượu vào ly cho tất cả mọi người: "Nào, chúng ta hôm nay nâng ly chúc mừng Engfa thắng lợi về nước!"

Nghe đến đây, ai cũng vui mừng cầm ly đứng dậy, trừ Engfa. Charlotte đưa tay đẩy nhẹ Engfa nhưng cô không đứng dậy, điều này khiến ông Nawat lo lắng: "Engfa, con làm sao vậy?"

Engfa thở dài rồi mới ngẩng đầu lên nhìn ông Nawat, ánh mắt chân thành và mất mát: "Xin lỗi papa, con đã phụ kỳ vọng của papa, con không thể mang được chiếc vương miện MGI đầu tiên về cho Thái Lan."

Tất cả mọi người đột ngột yên lặng và lặng lẽ đặt ly rượu xuống, ánh mắt Charlotte dừng trên người Engfa. Lúc này cô muốn ôm chặt Engfa và nói một lời động viên hoặc đại loại làm điều gì đó cho Engfa, nhưng cô biết cảm xúc của Engfa không có ai có thể xoa dịu cả.

"Con đã nghĩ con đủ mạnh để có thể làm điều đó, và con xin lỗi papa thật nhiều vì tại con mà papa chịu sự chỉ trích."

Gương mặt ông Nawat bắt đầu nét nghiêm túc, ông không ngờ Engfa sẽ nói vậy với ông. Ông là chủ tịch của MGI, nhưng không phải ông có quyền quyết định vị trí của top 5 MGI, người ta nói ông thiên vị con gái cũng được, nhưng ông biết Engfa của ông xứng đáng với vị trí đó vì nỗ lực con bé đã bỏ ra.

"Engfa con cắt tóc rồi à?"

Ông Nawat đột ngột đề cập đến mái tóc của Engfa, mặc dù cô không hiểu ý của ông gật đầu: "Vâng ạ!"

"Người ta thường nói cắt tóc là cắt đi muộn phiền, sao con vẫn còn giữ chuyện đó trong lòng thế Engfa?", ông Nawat nhìn qua mấy đứa con gái một lượt: "Con xem papa và mấy đứa em cũng đã đứng đến tê chân rồi, con còn bắt chúng ta chờ đến bao giờ hả?"

Nghe vậy, Engfa "À" một tiếng lập tức đứng dậy cầm lấy ly rượu nở nụ cười tươi tắn có má lún: "Xin lỗi, xin lỗi, lúc nãy bị chuột rút không đứng lên được nên xúc động chút thôi, nâng ly nào."

Hội bàn tròn và ông Nawat: "..." Đang cảm động luôn á, muốn đánh hội đồng quá!

Mọi người hiểu ý tứ, Engfa dù nói là đang giỡn nhưng cũng là bộc lộ cảm xúc thật, bọn họ sẽ không bắt bẻ gì hết.

"Nâng ly!"

Engfa vui vẻ uống hết ly rượu, xong xuôi còn vươn tay rót thêm ly nữa rồi uống hết, rồi lại rót thêm. Engfa uống hết ly thứ ba thì Charlotte lập tức vươn tay lấy chai rượu đi mất.

Engfa nhíu mày nhưng không dám cướp lại chai rượu bèn nhỏ giọng: "Chị còn chưa rót tiếp mà."

Charlotte chẳng hề quan tâm đến vẻ mặt bất mãn của Engfa mà lạnh lùng đáp: "Chị còn chưa ăn gì mà cứ uống tiếp sẽ đau dạ dày, chị ăn cơm đi rồi em rót tiếp cho chị."

"Nhưng mà..."

Đối diện với ánh mắt đàn áp của Charlotte, Engfa không dám nói tiếp, yên lặng cầm chìa lên xúc cơm ăn, Charlotte cũng thuận tay gặp cho Engfa vài miếng thịt. Nudee ngồi gần Charlotte nghe được cuộc trò chuyện của hai người âm thầm đánh giá, ai rồi cũng phải sợ nóc nhà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com