ZingTruyen.Info

[ENGLOT] Ai có thể mang tình yêu của em trở lại...?

Chương 25 Lần đầu tiên cãi nhau

MyNamNhuHoa

Engfa không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, đây cũng là triệu chứng mà thuốc chống trầm cảm mang lại, cô như vỡ òa: "Ngay cả khi hoảng sợ và lo lắng nhất mà em cũng không chia sẻ với chị, là em cảm thấy chị không đủ vững vàng cho em dựa vào hay là em chưa bao giờ xem chị là một phần trong cuộc sống của em?"

"Đủ rồi Engfa", gương mặt nhỏ nhắn của Charlotte đã đầm đìa nước mắt, trong lòng cô đã có muôn vàn thống khổ và đổ vỡ nên xin chị đừng khiến cho nó tồi tệ hơn.

"Nếu em nói với chị thì chị có thể bỏ công việc ở Chiang Mai mà trở về Krung Thep được không? KHÔNG, chị không thể!"

Sự uất ức của Charlotte lúc này mới khiến Engfa nhận ra bản thân đã trách mắng em quá đáng, cô hối hận rồi: "Charlotte à chị..."

"Em im lặng là vì sợ chị lo lắng, em sợ ảnh hưởng đến công việc của chị", Charlotte đưa tay quệt nước mắt đáp trả khi Engfa nặng lời, "Lúc nào em cũng đặt chị lên hàng đầu, em suy nghĩ cho chị, nhưng chị lại luôn trách em và giận dỗi, điều đó khiến em cảm thấy sự hiểu chuyện của em đối với chị là thừa thãi."

Charlotte mệt mỏi khi đối diện với Engfa lúc này, cô lạnh giọng: "Lần trước, lần này, mỗi lần chị đều hành động như thể em là người đẩy mối quan hệ của chúng ta ra xa, rốt cuộc chị muốn em phải làm sao với chị hả Engfa?"

Cứ tưởng gặp Engfa sẽ khiến khoảng thời gian tồi tệ này của cô đỡ hơn, nhưng không, bằng một cách nào đó mà hai người đã cãi nhau ngay khi vừa gặp lại. Charlotte bị tổn thương, cô không thể giữ bình tĩnh được nữa, bao nhiêu cảm xúc cứ ồ ạt khiến nước mắt cô không thể ngừng tuôn.

"Chị xin lỗi Charlotte, chị xin lỗi vì đã nặng lời", Engfa đau lòng ôm lấy Charlotte đang khóc, thật lòng cô không thể kiểm soát tốt cảm xúc dẫn đến chuyện cãi cọ này, "Chị sai rồi, chị chỉ hi vọng em chia sẻ mọi thứ cho chị. Chị không muốn em hiểu chuyện thế này, chị đau lòng em bé à."

"Hức... hức, Engfa... mỗi lần chị giận đều khiến em lo sợ...", Charlotte vùi mặt vào hõm cổ của Engfa mà thổn thức, "Nếu như chúng ta cứ luôn trong tình trạng này, chị bằng sớm chia tay đi."

Nghe được từ "chia tay" trong lời Charlotte nói khiến Engfa sợ hãi, cô trở nên run rẩy mà siết chặt người con gái trong lòng: "Không! Chị không cho phép em nói như vậy, chị sẽ thay đổi mà, chị sẽ không bao giờ nói nặng lời với em nữa. Xin em đấy, đừng chia tay!"

Charlotte không đáp lời Engfa, cô không muốn chia tay, nhưng có một vài việc lại chẳng thế làm khác được.

...

Bầu trời ở tỉnh Kalasin hôm nay có vẻ không được trong và sáng như ngày thường. Tina đứng trên tầng hai nơi tổ chức sự kiện Miss Grand Kalasin 2023 cùng với mama Teresa, ánh mắt cô rơi vào ánh đèn đường ngoài kia. Đúng là final walk khiến cho lòng người trở nên buồn hơn.

"Tina, chúng ta về thôi."

Biết được tâm trạng con gái không tốt nên mama rất dịu dàng nắm tay Tina kéo cô ra khỏi những suy nghĩ miên man.

"Thật là, lần trước Chompu khóc con đã cười chị ấy, vậy mà bây giờ..."

Tina đưa tay quệt nước mắt khiến mama cũng nhíu mày xót xa: "Thôi nào, Tina của mama, con đã làm rất tốt, đã đem lại vinh quang cho Kalasin, chúng ta tự hào về con."

Mama cẩn thận dẫn Tina ra xe, lúc cửa xe mở và Tina chuẩn bị bước lên thì luồng ánh sáng đập mạnh vào mắt khiến cô nhíu mày khựng lại. Có một chiếc taxi đi ngược chiều chạy vào trong sảnh.

Chiếc taxi tắt đèn, từ trong xe là một cô gái bước ra với nụ cười rạng rỡ khiến Tina kinh ngạc.

"Nudee?"

Mama Terasa cũng tròn mắt: "Nudee, sao con lại chạy đến đây?"

Chẳng có thời gian giải thích, Nudee nhanh chóng chạy tới kéo tay Tina đang ngơ ngác về chiếc taxi của mình: "Con sẽ giải thích sau mama, con mượn Tina nhé, lát nữa tụi con sẽ tự về."

Nudee nói rồi đẩy Tina vào xe, bản thân cũng leo lên xe rồi bảo taxi chạy đi trong cái nhìn khó hiểu đến từ Mama Terasa.

...

"Tina, thổi nến đi, chúc mừng chị hoàn thành nhiệm kỳ Miss Grand Kalasin 2022."

Nudee nói rồi đẩy chiếc bánh kem đến trước mặt Tina, đối diện với cô nàng dễ thương chu đáo trước mặt, Tina lại muốn khóc rồi đây.

Cô thổi nến, nước mắt lại vô thức rơi. Nudee vươn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho chị lớn và mỉm cười: "Chị đã làm rất tốt mà Tina, đừng khóc nữa."

Tina bĩu môi: "Để chị xem hôm nào tới lượt em final walk thì em có khóc không?"

Nudee phì cười trước cái sự trả treo đáng yêu của Tina, cô lấy một thìa đầy bánh kem đút cho Tina, giọng điệu cợt nhả: "Vậy mà ai kia lại dám chê P'Chom mít ướt trong đêm final walk cơ đấy."

"..."

Thôi không khóc nữa, Tina mạnh mẽ mà, lại là ở trước mặt bé crush nên càng phải gồng chứ.

"Ngon không?"

"Ngon", Tina sáp lại gần Nudee, "Nhưng em ngon hơn."

Nudee bất giác đỏ mặt: "..." Nữa rồi.

"Em mua bánh lúc nào vậy?"

"Em mua ở gần sân bay Krung Thep đấy, vừa tan học là em tới đây ngay."

Nghe được đáp án, Tina vô cùng cảm động, cô ôm lấy Nudee hôn lên má nàng một cái: "Cảm ơn Nudee nhiều lắm, lúc nãy tưởng chừng như chị cạn kiệt năng lượng rồi đấy, cảm ơn em tiếp thêm năng lượng cho chị."

Nudee tan chảy trước lời ngọt ngào của Tina, cô cũng đáp lại cái ôm của chị: "Mau ăn bánh đi, em cất công mang từ Krung Thep tới đây, ăn cho hết."

"Ăn hết bánh rồi ăn luôn cả em được không?"

"..."

Ăn với nói có miếng trong sáng nào chết liền.

"Tina Thanawan Wigg, ngậm miệng vào và ăn bánh đi", Nudee liếc xéo Tina, "Nếu không phải đêm nay là đêm của chị thì em chẳng ngại cho chị một đòn đâu."

Cái sự hung dữ đáng yêu của Nudee chọc cho Tina cười: "Dạ, chị biết rồi, Nudee của chị là khoan dung nhất. Yêu em."

Hai từ sau cùng khiến Nudee bồi hồi, Tina thả thính hoài cũng có ngày Nudee rung động, huống hồ Nudee cũng đã thích Tina từ lâu, cô nàng làm giá xíu thôi chứ đã mặc định mối quan hệ này luôn rồi.

...

Đã ba ngày rồi kể từ lần cãi nhau ở bệnh viện, Charlotte không liên lạc với Engfa, còn Engfa cũng lấy công việc để khuây khỏa nên cả hai vẫn giữ im lặng.

Mỗi ngày đi làm rồi lại vào bệnh viện gần như bào mòn tinh thần của Charlotte, mấy ngày rồi cô chẳng thể ngủ ngon giấc, cả người bỗng chốc gầy rộc đi. Nhận thấy bản thân không thể đối diện với sự im lặng được nữa, Charlotte cuối cùng cũng đưa ra lựa chọn.

...

Thời tiết trở nên nóng nực hơn rất nhiều nhưng hôm nay lại có sự kiện ngoài trời của MGI và cả MGT. Cũng đến lúc Charlotte nghĩ mình nên đối diện với Engfa rồi.

Heidi đến bệnh viện đón Charlotte đi làm chung, trông dáng vẻ của Charlotte phờ phạc thấy thương, Heidi liền thở dài: "Vẫn đang giận à?"

"Không giận, chỉ là cần thời gian để suy nghĩ thôi."

Thấy Charlotte có vẻ không muốn nói thêm, Heidi cũng im lặng chẳng khơi chuyện.

"Renée ổn rồi chứ?"

"Chắc là ổn, đã mấy ngày rồi tui cũng không gặp em ấy."

Tính chất công việc của Renée cũng như Heidi, nhưng em ấy bận hơn một chút bởi vì đã có danh tiếng từ trước khi tham gia MU2022, hiện tại em có vô số nhãn hàng mời gọi, vừa ra viện đã phải đi chụp quảng cáo ngay rồi.

...

Ánh mắt Engfa chạm phải ánh mắt Charlotte trong đám đông, nhưng một giây sau Pichvoteyy đã tiến đến bên cạnh Engfa khiến Charlotte rời mắt đi chỗ khác. Mỗi giây phút Engfa cười đùa bên Pichvoteyy đều khiến Charlotte ngột ngạt, cô không muốn tiếp tục đứng nhìn nữa bèn đi ra chỗ khác.

"Charlotte."

Heidi cầm dù đi theo che nắng cho Charlotte, phần dù nghiêng hẳn về phía Charlotte trong khi bản thân thì chịu nắng gắt chiếu vào người. Ánh mắt Heidi nhìn Charlotte dịu dàng đến mức trong lòng Charlotte trở nên buồn bã lạ thường.

"Sao bà không ở trong đó, chạy theo tôi ra đây làm gì?"

"Không vừa mắt ở đó nên mới ra đây."

Heidi chưa kịp trả lời thì giọng nói của Chompu đã lên tiếng thay, theo sau Chompu còn có cả P'Toey, Nudee và Tina nữa. Charlotte dở khóc dở cười: "Sao lại kéo nhau ra đây hết thế này?"

Nudee bĩu môi: "Ai mà thèm ở trong đó xem người kia diễn cái nét giả trân chứ? Thiệt tình thấy cô ta tự nhiên cảm lạnh giữa mùa hè luôn á!"

Lúc nãy Nudee còn nở nụ cười công nghiệp chứ ra đứng riêng với chị em là cái mỏ nghỉ tu liền. P'Toey là người điềm tĩnh, cô ít khi đánh giá người khác, nhưng trường hợp của Pichvoteyy thì cô cũng phải lên tiếng: "Công nhận Engfa chịu đựng giỏi, phải chị là chị sút một cú bay về Cambodia luôn chứ dẹo dẹo thấy mà mệt."

"Mọi người tụ tập ở đây cả à?"

Giọng nói quyền lực khiến cả sáu người đang nói chuyện im bặt, Engfa bước gần tới nơi các chị em đang đứng, cô làm ngơ những lời đánh giá về Pichvoteyy của Nudee và P'Toey, ánh mắt chỉ đặt lên người Charlotte.

"Papa đang tìm mọi người đấy, mau vào trong đi."

Nghe đến papa đang, mọi người lại vào trong, riêng Charlotte vừa rời đi thì Engfa nắm tay cô kéo lại: "Chị có chuyện muốn nói với em."

Charlotte nhíu mày: "Papa đang tìm mà, có chuyện gì lát nữa nói có được không?"

Lần đầu tiên nàng thỏ cự tuyệt khiến Engfa hụt hẫn xen lẫn đau lòng, những người khác vừa nghe vậy cũng ngạc nhiên. Charlotte hầu như không bao giờ từ chối đề nghị của Engfa mà.

"Cho chị 5 phút thôi."

Engfa đã xuống nước đến mức đó rồi, Charlotte lúc này không thể trốn tránh được nữa bèn đứng lại: "Được rồi, chị nói đi."

"Nếu không phải hôm nay có job chung thì em định tránh mặt chị tới khi nào?"

Charlotte để yên cho Engfa nắm tay mình, cô nhớ nhung hơi ấm của chị. Thấy đối phương yên lặng, Engfa lại lo lắng nói tiếp: "Lớn tiếng với em là chị sai, chị xin lỗi, em đừng im lặng nữa có được không?"

"P'Fa...", Charlotte gọi tên Engfa ngọt ngào khiến cô ngẩn ra vài giây.

Charlotte ngẩng đầu dùng ánh mắt long lanh nhìn Engfa, một lần nữa gọi: "P'Fa" khiến Engfa xao xuyến: "Ừ, chị đây."

"P'Fa hôn em đi."

Lời mời như vậy Engfa làm sao có thể từ chối, cô lập tức chạm môi mình vào môi Charlotte, đầu lưỡi vươn tới cạy miệng đối phương tiến vào bên trong tìm kiếm hương vị ngọt ngào mà bản thân hằng nhung nhớ.

Một tay giữ tay Charlotte, tay còn lại ôm lấy eo của em kéo sát vào người mình trong niềm vui hân hoan, Charlotte đã chủ động với cô rồi.

"Charlotte, chị nhớ em đến phát điên."

Engfa rời khỏi môi Charlotte kéo theo sợi chỉ bạc ái tình ám muội, đôi gò má của Charlotte đỏ hồng bởi nụ hôn kéo dài, cô vùi mặt vào hõm cổ Engfa.

"Hức..."

Nàng thỏ lại khóc khiến cho trái tim của Engfa như bị bóp nghẹt: "Ngoan, đừng khóc nữa, chị xin lỗi mà, đừng giận nữa nhé?"

"Nếu như còn lần sau, em sẽ không tha thứ cho chị đâu."

Charlotte nói qua tiếng nấc, lòng Engfa trở nên dễ chịu hơn: "Sẽ không có lần sau."

...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info