ZingTruyen.Com

Em Sai Roi Chi Co The Khong

Hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại đối với Jiyeon, cả đêm qua Jiyeon suy nghĩ rất nhiều, Jiyeon muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật đáng nhớ cho Hyomin. Không cần quá cầu kì hay tốn kém, nhưng nhất định đó phải là kỷ niệm thật đẹp! Jiyeon muốn kỷ niệm này sẽ theo Hyomin đến suốt đời, khắc sâu trong tâm trí Hyomin, để tình yêu chị dành cho cô ngày càng sâu đậm hơn, không bị phai nhòa theo thời gian..

Sáng Jiyeon dậy thật sớm, cảm thấy trong người sảng khoái lạ thường, bình minh thật đẹp! Hình như khi con người ta hạnh phúc thì vạn vật cũng trở nên đẹp hơn trong đáy mắt.. Lần đầu tiên sau 22 năm chào đời trên Trái Đất cũ xì này, Jiyeon thấy thật đáng sống..

Đêm qua, ngay khi vừa điểm 12h bước sang ngày mới, Jiyeon định nt chúc mừng sinh nhật Hyomin ngay, nhưng chợt nhớ ra cần phải giữ điều bất ngờ này dành cho Hyomin vào tối nay, nên đành cố nhịn cơn sung sướng đó lại..

Hyomin thấy Jiyeon dậy sớm thì vô cùng ngạc nhiên, nhìn nhìn Jiyeon, sau đó bước ra trước sân ngó qua ngó lại trên trời như tìm gì đó.

– Chị kiếm gì vậy?

Jiyeon tò mò hỏi.

Như chỉ chờ có thế, Hyomin nheo mắt nhìn Jiyeon cười rạng rỡ.

– Chị nhìn coi trời có chuyển mưa không? Nay Jiyeon dậy sớm quá mà, sợ thời tiết bất thường hi hi..

Lâu lâu không đề phòng, bị Hyomin troll một phát làm Jiyeon ngẩn người, chỉ biết nhăn răng cười trừ.

– Chị nấu mì ăn sáng nè, nấu cho Jiyeon ăn luôn hé!
– Ừ, hai gói nhen he he..
– Ăn như heo.

Jiyeon cười khà khà, chui vào toilet vệ sinh cá nhân, khi bước ra đã có tô mì to tổ bố nghi ngút khói để trên bàn. Hyomin nấu mì gói rất bài bản nhé, hàng tá lát thịt heo, hành, tiêu, ớt, cà chua, salát…nhìn mà ứa nước miếng..

Jiyeon lao vào chén sạch, xong rồi ngồi chống đũa nhìn Hyomin vẫn còn đang ăn chưa xong. Hyomin ăn cứ như mèo hửi ấy, một gói mì bé xíu mà mãi vẫn còn đến nửa tô..

– Nhìn gì đó?

Đang ăn, chợt thấy Jiyeon nhìn, Hyomin ngại ngùng hỏi.

– Chị đáng yêu quá à, em đang thắc mắc con ai mà kute thế không biết..
– Hi hi.. xạo quá à.. con ba mẹ chị chứ ai..

Nghe Jiyeon khen, mặt Hyomin đỏ lên. Tính Hyomin là thế, rất dễ mắc cỡ, Jiyeon chỉ cần chọc ghẹo một vài câu thì mặt Hyomin đã ửng hồng như mặt trời..

Hyomin ăn không hết tô mì nhỏ thật, cứ ngồi cà nhơi..

– Ớn hả?

Jiyeon liếm mép.

– Ừm, chị ăn không hết, mà bỏ thì phí quá..
– Đưa đây em ăn cho.
– Thôi, đồ thừa của chị mà ăn gì, kì lắm!
– Ax, có gì mà kì. Em khoái ăn đồ thừa của chị hơn á.
– Sao vậy?
– Có nước miếng chị trong đó, ăn ngon hơn chứ sao..
– Trời, em nói chuyện ghê quá đi. Thôi để chị đổ cho chó ăn..
– Saxxx, người không có ăn lại đi cho chó, phí quá trời phạt đó. Đưa đây cho em.

Jiyeon giật tô mì, khoắng vài đũa là sạch tô, bưng lên húp cạn nước luôn. Công nhận mì của chị có khác, ngon vãi..

Ăn xong Hyomin rửa chén rồi thay đồ đi làm, Jiyeon chạy theo rình rình hôn  Hyomin một cái vào má, sau đó leo lên xe vọt đến trường. Ngồi học mà cứ mong cho mau hết giờ, hôm nay Jiyeon có rất nhiều việc phải làm, sợ không đủ thời gian.

Chờ mãi cũng đến lúc ra về, tụi bạn rủ đi chơi game bắn súng nhưng Jiyeon từ chối, phải tạt về nhà nói chuyện với mẹ cái đã. Nghe Jiyeon thông báo hôm nay sinh nhật chị Hyomin, bà Park hơi bất ngờ, sau đó quyết định chiều nay cả nhà ra quán ăn mừng sinh nhật Hyomin. Jiyeon đồng ý ngay, như thế cũng ổn, đi ăn về rồi Jiyeon sẽ có vài món quà nho nhỏ dành cho Hyomin, hi vọng chị Hyomin vui..

Nằm chờ đến 1h30, ông bà Park vừa đi làm, Jiyeon leo ngay lên máy tính bắt đầu triển khai kế hoạch. Trước hết là một bài hát lãng mạn để mở lên lúc Hyomin vào phòng nhận món quà bất ngờ của cô. Chọn đi chọn lại mãi vẫn chưa được bài nào ưng ý, ca sĩ hát thì thường quá, cần phải có gì đó đặc biệt. Cuối cùng, sau một hồi đắn đo, cắn rứt, dằn xé lương tâm, Jiyeon quyết định tự thu giọng hát “ca lẻ” của cô dành riêng cho chị vậy.

Đến khâu chọn bài cũng mệt đầu không kém, định thu bài HBBD mà cũng lại thấy thường quá, Jiyeon cần bài hát nào thật lãng mạn cả giai điệu lẫn nội dung ca từ. Không nhất thiết cứ phải là chúc mừng sinh nhật, chỉ cần tỏ bày được tình cảm và ca ngợi tình yêu đẹp của cô dành cho chị là ổn rồi. Quyết định chọn bài “Way Back Home", khá hợp với giọng của cô.

Sau đó là những phút giây đánh vật đến toát mồ hôi trán, váng mồ hôi…tay với cái micro đi liền tai fone cùi bắp. Lại mày mò trên mạng tìm cách mix nhạc đủ thứ, mất hơn 1 tiếng đồng hồ để cho ra lò một sản phẩm tạm gọi là không tệ đến mức khiến Hyomin phải giật mình hoảng hồn hay lên máu khi nghe. Xem như bước 1 của kế hoạch đã hoàn thành.

Jiyeon đt cho Hani, cần nó hiến kế xem nên tặng gì cho Hyomin đã, mặc dù Jiyeon có ý tưởng rồi, nhưng nghe thêm ý kiến của nó cũng không mất mát gì.

– Gì vậy?

Tiếng uể oải thiếu “sinh khí” của con nhỏ bạn trời đánh vang lên.

– Ê, thường mua gì tặng sinh nhật người yêu mậy?.
– Hả? Mày nay bày đặt mua quà tặng nữa hả? Trời sập cmnr..
– Nói lẹ đi, tao đang gấp.
– Mà tặng ai mới được?
– Chị Hyomin.
– Ờ, tao nghĩ ra món này hay lắm nè. Bảo đảm chị Hyomin thích mê tơi, sợ mày không dám thôi.
– Gì?
– Mày ra chợ mua cái nơ đỏ, lựa nơ nào đẹp mà bự thiệt bự đó nhe.
– Ờ, ờ. Sao nữa?
– Rồi về mày lấy cái nơ đó, đeo lên ngón tay trỏ của mày, ăn mặc đẹp vào. Dẫn chị mày vô phòng rồi đóng cửa lại , tặng ngón tay cột nơ đỏ cho chị mày, bảo đảm chị mày khóc lên vì sung sướng hớ hớ..
– Đệt, biến cmm đi.

Tưởng thế nào, hóa ra lại bị nó troll, Jiyeon vừa bực vừa buồn cười.

– Ha ha, nói vậy chứ mày mua nến với hoa hồng về bài trí căn phòng, rồi mua thêm dây chuyền hay gì đó tặng chị mày. Vậy là lãng mạn rồi.
– Ừ, tao cũng định vậy. Thôi nhe.
– Ờ, chúc mày thành công!

Jiyeon tắt máy, giờ đến bước 2, Jiyeon thay đồ vét sạch tiền chạy ra đường. Ban đầu Jiyeon định mua nhẫn cặp, nhưng nghĩ lại thấy hai người đeo nhẫn giống nhau sợ ba mẹ sẽ nghi ngờ, nhất là mẹ cô rất tinh ý. Suy đi tính lại, Jiyeon tạt vào shop quà lưu niệm mua một con gấu bông màu hồng mà chị Hyomin yêu thích, con gấu to vãi ra, bằng Jiyeon chứ chẳng chơi. Trên đường rước em nó về dinh, bao nhiêu người nhìn Jiyeon bằng ánh mắt ngưỡng mộ, làm Jiyeon ngại tím tái hết.

Khệ nệ rinh em nó lên phòng để vào đầu tủ, Jiyeon lại chạy ra chợ mua nến thơm và hoa hồng dành cho việc trang trí, rồi ghé vào shop hoa đặt một bó hoa hồng đỏ như màu trái tim cô thật đẹp. Nâng niu bó hoa một bên tay chẳng khác báu vật, Jiyeon chạy xe về nhà mà đầu óc cứ váng vất trên mây khi nghĩ đến viễn cảnh tốt đẹp tối nay.

Drap giường hồi trưa Jiyeon có gỡ ra đem giặt, giờ cũng đã khô, trắng tinh khôi, không một vết ố, sau nhiều đêm mộng mị. Jiyeon ôm hết mọi thứ lên phòng, bắt đầu công đoạn bài trí. Thực ra, Jiyeon định làm bên phòng Hyomin, như vậy sẽ hay hơn. Nhưng Hyomin khóa cửa rồi, chắc có gì đó không muốn Jiyeon xem, với lại chiều về chị Hyomin cũng hay lên phòng, Jiyeon sợ chưa gì chị Hyomin đã phát hiện ra thì còn gì bất ngờ thú vị nữa, nên đành chọn phòng cô xây tổ uyên ương vậy.

Trải drap giường đâu đó phẳng phiu, Jiyeon cầm mớ hoa hồng mua ngoài chợ rứt từng cánh hoa ra, rải đều lên giường. Hoa Jiyeon mua khá nhiều, rải giường xong vẫn còn thừa không ít, Jiyeon tương luôn xuống sàn nhà. Tiếp đó Jiyeon cặm cụi cắm những cây nến theo hình trái tim thật to, định cắm 27 cây thôi, cho bằng số tuổi của Hyomin, nhưng nhìn đi nhìn lại thấy lưa thưa quá, Jiyeon cắm thêm 22 cây nữa, là số tuổi của cô. Tổng số nến xếp hình trái tim là 49, bằng số tuổi của cô và chị cộng lại, cũng có ý nghĩa phết.

Còn lại mấy ngọn nến thơm loại ly to, Jiyeon xếp ở bên trong trái tim thành hàng chữ Minyeon. Xếp xong lại cặm cụi chỉnh sửa cho ngay ngắn, tính Jiyeon hơi cầu toàn, nên rất lâu sau mới thấy tạm hài lòng. Bấy nhiêu thôi mà ngốn mất của Jiyeon không biết bao thời gian, nhìn lại đồng hồ đã gần 5h chiều. Jiyeon chống tay đứng nhìn công trình tim óc cả buổi trưa, đẹp vãi… nhìn mà muốn ngất luôn..

Đang đứng thưởng thức tác phẩm nghệ thuật, chợt có tiếng gõ cửa của Hyomin làm Jiyeon suýt té đái vì sợ Hyomin bước vô phòng thì hỏng bét.

– Jiyeon về rồi hả? Làm gì đó, chị vô nha.
– Không được, em đang thay đồ đó.
– Á..

Hyomin kêu nhỏ, rồi Jiyeon nghe tiếng chân chạy thình thịch xuống cầu thang. Hù kiểu này có hiệu quả thật.

Ngắm lại một lần nữa cho thật thỏa mãn, Jiyeon thay đồ rồi đi xuống nhà. Ông bà Park cũng đã về rồi..

– Nay sinh nhật con phải không Hyomin?

Bà Park hỏi Hyomin.

– Dạ, sao dì biết hay vậy?

Hyomin tròn mắt ngạc nhiên.

– Dì có biết đâu, hồi trưa nghe…

Chết mợ, Jiyeon quên dặn mẹ đừng bảo là cô nói, chị Hyomin biết thì hỏng bét. Jiyeon vội vàng nháy mắt liên tục với bà Park, do Jiyeon đứng sau lưng Hyomin nên Hyomin không thấy.

– Ờ…nghe mẹ con nói.

Nhận được tín hiệu SOS của Jiyeon, bà Park vội trớ ngay. Đúng là mẹ của thiên tài Einstein có khác, chỉ một cái nháy mắt là hiểu.

– Hồi trưa mẹ con đt cho dì hả dì?
– Ừ, ừ.. thôi con thay đồ đi, bữa nay mình đi ăn nhà hàng mừng sinh nhật con.

Bà Park cũng ngại khi phải nói dối Hyomin, nên vội hối Hyomin đi chuẩn bị, tránh Hyomin hỏi lôi thôi.

– Dạ thôi, con có mua đồ về nấu đãi cả nhà rồi. Khỏi ra ngoài hé dì, tốn kém lắm!
– Chị lên thay đồ đi, sinh nhật chị phải ra ngoài ăn mừng chứ. Cái kia để mai nấu ăn sau.
– Nhưng mà…
– Không nhưng gì hết, đi lẹ..

Jiyeon nắm vai Hyomin đẩy lên lầu. Phòng Jiyeon đã khóa trái rồi, không lo Hyomin thấy được.

Một lúc sau Hyomin ngượng ngùng bước xuống. Hôm nay Hyomin mặc chiếc váy ngắn ngang đùi màu nude, váy hơi ôm sát người tôn lên thân hình thon thả và đường cong tuyệt mỹ của Hyomin. Hyomin make up nhẹ nhàng, mái tóc suôn dài vẫn xõa tự nhiên, nhìn Hyomin như một nàng công chúa từ thế giới cổ tích bước ra vậy. Lần đầu tiên Jiyeon thấy Hyomin mặc váy ngắn đến thế, đôi chân trắng nõn, bao nhiêu máu của Jiyeon muốn phọt cả ra mũi, xây xẫm mặt mày..

Thấy Jiyeon nhìn bằng ánh mắt “cuồng dâm vô độ”, mặt Hyomin lại đỏ ửng lên, rón rén chui ra sau lưng bà Park núp vào.

Hôm nay ông Park đánh chiếc Innova cổ lổ sỉ chở cả nhà đi, không đi xe máy như mọi hôm làm Jiyeon hơi tiếc, vì không được chở Hyomin đi dạo phố để được nhìn thấy những ánh mắt GATO của bọn con trai lẫn con gái xung quanh. Bà Park ngồi trước cùng ông Park, Jiyeon và Hyomin ngồi đằng sau. Jiyeon tranh thủ đưa tay vuốt tóc Hyomin, Jiyeon thích nhất khi được chạm vào nó..

– Coi chừng dì dượng thấy đó..

Hyomin nói nhỏ.

– He he, em canh rồi, không ai thấy đâu.

Jiyeon cười khả ố.

– Nay sinh nhật chị sao không nói em biết?
– Nói chi nè..
– Để tặng quà cho chị chứ chi. Giờ mới biết, sao em chuẩn bị kịp.
– Thôi, Jiyeon còn đi học mà, tiền đâu mua chi cho tốn kém. Mốt em đi làm tặng bù lại cho chị được rồi.

Hyomin nhìn Jiyeon cười duyên.

Jiyeon nghe mà cảm động, thời nay tìm được cô gái không ham vật chất, lại còn biết nghĩ cho người khác như chị thật hiếm.. Ít ra trước khi quen chị, cô chưa gặp được ai như thế..

Ông bà Park chọn một nhà hàng khá gần nhà, nhìn cũng sang trọng. Lúc gia đình bước vào, chắc do còn sớm nên khách chưa đông lắm, có vài thằng nhìn thấy Hyomin thì vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống, lại còn huýt sáo, vãi cả trẻ trâu. Hyomin ngại ngùng nép vào Jiyeon, tay Jiyeon nhanh nhẹn khoác nhẹ lên vai chị trước anh mắt GATO của bọn nó, sướng vãi. Ông bà Park có nhìn thấy nhưng không nói gì cả, chắc cũng nghĩ Jiyeon làm vậy vì muốn bảo vệ Hyomin thôi.

Hyomin cầm menu nhưng không dám gọi món gì, có lẽ thấy giá cả đắt đỏ quá nên Hyomin ngại. Jiyeon ngồi kế bên nói nhỏ vào tai Hyomin những món ngon, món nào Hyomin thích thì Jiyeon gọi giùm. Ông bà Park chỉ ngồi cười không nói gì, kêu Hyomin cứ gọi thoải mái. Dò ý một hồi, Jiyeon cũng đoán được Hyomin thích những món nào, thế là thay mặt Hyomin, Jiyeon gọi ra một bàn thức ăn. Trong đó có cả món tôm nướng và cua rang muối mình rất mê..

Trên đường đi, bà Park ghé vào tiệm bánh mua một chiếc bánh kem to, nhờ thợ làm bánh viết tên chị lên đó. Jiyeon lấy bánh ra, cắm nến lên thắp sáng, rồi kêu Hyomin ước gì đó xong mới được thổi. Hyomin nhắm mắt một chút rồi mở ra chu môi thổi nến, chẳng biết Hyomin xin gì, nhưng Jiyeon hỏi mãi Hyomin vẫn không chịu nói.

Vừa ăn cả nhà vừa nâng cốc cụng ly dành những lời chúc tốt đẹp cho Hyomin. Chẳng biết vì hạnh phúc hay vì uống một cốc bia mà mặt Hyomin hồng hồng, lại càng xinh hơn. Jiyeon ngồi kế bên mà người cứ nóng bừng như lửa đốt, kiềm chế lắm mới không đè Hyomin ra mà hôn..

Đến khi tiệc tàn, Hyomin uống được hai cốc bia, Jiyeon thì hơn 10 cốc, người cũng thấy tê tê.. đã lâu rồi không nhậu, đô bị giảm rồi..

Bà Park kêu ông Park dừng xe trước một shop thời trang lớn, dẫn Hyomin vào trong mua cho Hyomin mấy chiếc váy, mặc dù Hyomin hết lời từ chối. Nói thật, nếu Hyomin không phải người yêu của Jiyeon chắc  cũng GATO vãi ra vì những gì bà Park dành cho Hyomin. Có lẽ Hyomin xinh xắn lại ngoan ngoãn, giỏi giang nên bà Park thương..

Về đến nhà, tự dưng Jiyeon thấy hồi hộp lạ thường, còn hơn cả những lúc đối đầu với thằng nông dân ranh ma giang hồ..

Hyomin lon ton chạy lên phòng thử mấy cái váy mới mua, nhìn Hyomin vui như đứa trẻ được quà vậy, làm Jiyeon cũng vui lây. Jiyeon rón rén chui vào phòng cô tắt đèn neon, thắp nến lên. Dưới ánh sáng lung linh huyền ảo của hàng trăm ngọn nến, cái ổ chuột của Jiyeon ngày nào bỗng trở nên sang trọng huyền bí lạ thường, những cánh hoa hồng rải khắp phòng cũng lấp lánh đến mê hoặc..

Chuẩn bị đâu đó xong xuôi, Jiyeon bước ra, đúng lúc Hyomin cũng vừa mở cửa phòng Hyomin.

– Chị mặc váy này hợp không Jiyeon?

Hyomin e thẹn trong chiếc váy trắng tinh vừa được mua cho, nhìn Jiyeon dò hỏi.

Jiyeon nhìn Hyomin say đắm, đã tê tê vì bia rồi, giờ lại thêm men tình… chết cmn mất thôi..

– Đẹp lắm! Chị mặc gì cũng đẹp hết..
– Thật không?
– Thật.

Hyomin nhoẻn cười ngượng ngùng, định đóng cửa lại thay ra, Jiyeon vội bước đến ẵm chị lên..

– Á.. gì vậy Jiyeon?

Hyomin giật mình kêu khẽ, nhưng vẫn nằm yên trong tay Jiyeon.

– Qua phòng em chơi.
– Để chị thay váy ra đã..
– Khỏi, mặc váy cho đẹp he he..

Hai tay Jiyeon bế Hyomin, xoay mặt Hyomin vào trong cho tựa vào ngực cô. Giây phút Jiyeon chờ đợi đã đến rồi, Jiyeon mở nhẹ cửa phòng rồi bước vào trong..

Hyomin vẫn quay mặt vào ngực Jiyeon, nhưng dường như chợt thấy không gian khác lạ, cùng với mùi thơm từ những ngọn nến tỏa ra, Hyomin xoay đầu lại..

– A…đẹp quá…!!

Hyomin reo lên sửng sốt. Bấy nhiêu thôi cũng đủ đáp lại công sức của Jiyeon bỏ ra từ chiều giờ. Jiyeon đặt Hyomin xuống đất, bước nhanh lại máy tính đã để sẵn, mở bài hát cô thu hồi chiều lên…

Giai điệu êm ái lãng mạn cùng với giọng hát khủng long của cô vang lên, oanh tạc khắp phòng. Sợ ông bà Park nghe ồn ào đi lên thì mệt, chỉnh âm lượng vừa đủ nghe thôi…tiếng nhạc dập dìu…”Jibeuro oneun gire
Nae modeun geosi hangahaejyeosseo
Swilsae eopsi neowa jugohatdeon yaegi
Ije onde gandaedo eoptji
Jal jinaeni jal jinaeni
Naega eoptneun haruneun gwaenchanhni
Bogoshipda imal jeonhago sipeunde ”

Hyomin đưa tay lên che miệng vì quá bất ngờ không nói được lời nào, hết nhìn ngó xung quanh lại xoay sang nhìn Jiyeon, rồi chạy đến chạm nhẹ vào những ngọn nến…tay Hyomin nâng niu những cánh hoa hồng rải lả tả dưới sàn nhà…

Jiyeon cầm bó hoa đã gói sẵn lúc chiều, bước lại gần trao cho Hyomin.

– Chúc bé yêu mãi xinh đẹp nhé!!!

Hyomin đưa tay đón bó hoa từ Jiyeon, mắt Hyomin long lanh như sắp khóc, đôi môi Hyomin mím chặt lại..

– Cảm ơn Jiyeon..!!

Thật lâu sau, Hyomin mới thốt lên được một câu ngắn ngủi.

Hyomin để bó hoa lên bàn, bất ngờ nhào đến ôm chặt lấy Jiyeon trong vài giây, sau đó hôn như gió bấc khắp mặt Jiyeon. Phản ứng của Hyomin Jiyeon cũng đã đoán trước được phần nào, nhưng không nghĩ lại mãnh liệt đến thế này… Jiyeon mụ mị đi trong những cái hôn của Hyomin… Bên ngoài bất chợt đổ mưa tí tách, hòa cùng tiếng nhạc vẫn phát ra đều đều từ loa máy tính càng làm không gian thêm phần lãng mạn…

Chợt môi Hyomin hút chặt lấy môi Jiyeon, đây là lần đầu tiên Hyomin chủ động hôn môi…những lần trước toàn do Jiyeon khởi xướng…lần này bị phản kèo lâm vào thế bị động rồi, thầy giỏi trò hay có khác..

Jiyeon siết chặt tấm lưng thon thả của Hyomin, lưỡi nhịp nhàng đưa theo tiết tấu Hyomin dẫn dắt, cảm giác vô cùng ướt át…mê ly… Hyomin hôn như chưa bao giờ được hôn, tất cả những gì Jiyeon hướng dẫn lâu nay đều được Hyomin mang ra áp dụng với Jiyeon… Không uổng công Jiyeon gieo mầm mà, giờ thì được hái quả ngọt rồi..

Jiyeon bế thốc Hyomin đặt lên chiếc giường trắng tinh vương đầy những cánh hoa hồng đỏ chót, nằm đè lên người Hyomin, hôn ngấu nghiến đôi môi Hyomin… mặt Hyomin ửng hồng, vòng tay ôm Jiyeon…cuồng nhiệt đáp lại một cách say đắm…Jiyeon điên mất thôi…kích thích quá rồi…

Không kiềm nén được nữa, tay Jiyeon bắt đầu di chuyển khắp người Hyomin khiến Hyomin phải uốn éo theo…dần dần bàn tay Jiyeon đưa lên trước ngực Hyomin xoa nhẹ…

Hyomin không phản ứng gì, để yên cho tay Jiyeon mặc sức nhào nắn, mắt Hyomin khép hờ, môi vẫn cuồng nhiệt hôn Jiyeon như gió bão…

Không chịu được nữa rồi, máu nóng trong mình dâng lên như thác đổ, thêm vào tí bia bọt kích thích, tay Jiyeon nhanh nhẹn luồn vào ngực áo Hyomin…

– Đừng mà Jiyeon…

Hyomin nắm tay Jiyeon, phản đối một cách yếu ớt.

– Em sờ một chút thôi, không sao đâu..

Mắt Jiyeon đỏ quạch lên vì điên tình, cố trấn an Hyomin.

– Chị sợ lắm…!!

Hyomin lắc đầu quầy quậy.

– Em chỉ sờ thôi, không làm gì quá giới hạn đâu. Em hứa..

Jiyeon lại cúi xuống mạnh bạo hôn Hyomin như muốn nghiền nát cặp môi ấy… Tay Jiyeon tiếp tục lần mò vào trong áo Hyomin, lần này Hyomin để yên cho Jiyeon được tự do khám phá…không tránh né nữa…nhưng Hyomin vẫn cố nhắc Jiyeon…

– Jiyeon hứa rồi đó nha…Ưm…

Hyomin chưa nói dứt câu Jiyeon đã hôn dồn dập, miệng chỉ còn phát ra những tiếng vô nghĩa..

Cảm giác mềm mại, láng mịn và săn chắc thoáng chốc tràn ngập lòng bàn tay Jiyeon, đầu óc Jiyeon ngây ngất như đang ở trên thiên đường…chị Hyomin đúng là vưu vật của thế gian mà…tay Jiyeon không thể ngừng được hành động xoa bóp, càng ngày càng mạnh…Jiyeon chẳng thể biết được cô đang làm gì nữa…chỉ mụ mị cuồng đắm trong cảm giác đó…

– Nhẹ thôi Jiyeon, chị đau…

Hyomin chợt kêu khẽ, nắm giữ tay Jiyeon lại.

– Em xin lỗi…

Jiyeon hơi tỉnh lại, hôn nhẹ lên mắt Hyomin, sau đó hôn dần dần xuống cái cổ cao cao thon thon trắng trẻo của Hyomin…vừa hôn tay Jiyeon vừa gỡ dây đeo hai bên vai của Hyomin ra thật nhẹ nhàng…tuột váy Hyomin xuống…môi Jiyeon chậm rãi rà xuống…

Hơi lạnh tràn đến khi chiếc váy được kéo xuống ngang bụng, Hyomin giật mình thoáng nhận ra tình trạng bản thân, vội đưa tay kéo váy lên.. nhưng Jiyeon đã giữ chặt rồi…Hyomin không thể…

– Đừng mà Jiyeon…chị giận đó…

Hyomin mếu máo, đưa hai tay che trước ngực.

Jiyeon vòng tay ra sau lưng Hyomin, bóp nhẹ vào chỗ gài của áo trong làm nó nhẹ nhàng bung ra (kinh nghiệm sau nhiều lần dê gái trong quá khứ).

Tay Jiyeon kéo tay Hyomin ra, miệng an ủi:

– Em nhìn một tí thôi…chị đẹp quá à..!!
– Thôi mà.. chị ngại lắm…
– Mình là người yêu mà, có gì phải ngại chứ. Em chỉ muốn nhìn một chút thôi..
– Thôiii…

Hyomin vẫn không đồng ý, nhưng càng ngày sự chống đối càng yếu ớt. Jiyeon lại kéo nhẹ tay Hyomin ra, cúi mặt vào ngực Hyomin hôn lấy hôn để…người Hyomin run lên bần bật…Jiyeon phải liên tục trấn an Hyomin…

Hôn đã đời, Jiyeon dừng lại ngắm nhìn Hyomin. Đẹp thật, thân hình mỹ miều này là dành cho cô, thật không thể tin được…

Dưới ánh nhìn nóng rát của Jiyeon, Hyomin hết đưa tay che ngực rồi lại che mặt, người Hyomin đỏ hết cả lên vì xấu hổ…lần đầu tiên bị người khác nhìn ngắm cơ thể, cô còn phải mắc cỡ nói gì đến chị..

Ngắm thật lâu, Jiyeon lại cúi xuống hôn cơ thể Hyomin, hương thơm thoảng thoảng từ Hyomin xộc vào mũi khiến Jiyeon đê mê…trong cơn mê Jiyeon thoáng nghe được tiếng Hyomin kêu khe khẽ trong những hơi thở dồn dập…

Thật lâu sau, Jiyeon phải cố gắng lắm mới trấn tĩnh lại được, Jiyeon không muốn xâm phạm sự trong trắng của Hyomin. Như thế này đã là quá mức rồi, Jiyeon nhất định không thể đi xa hơn… Jiyeon ôm chặt Hyomin vào lòng, hôn lên tóc Hyomin, miệng thì thầm…

– Chồng yêu vợ…!!

Hyomin trườn lên hôn vào má Jiyeon một cái, rồi lại dụi đầu vào ngực Jiyeon nói khẽ.

– Ai là vợ của em chứ?
– Hyomin chứ ai.
– Hứ…
– Hôm nay sinh nhật chị, cho em được xưng hô vậy được không?

Jiyeon không muốn thay đổi luôn, sợ quen miệng lỡ ông bà Park nghe được thì phiền toái lắm.

– Ừm..
– Vợ có yêu chồng không?
– Có…
– Dạ có chứ?
– Dạ…có..

Jiyeon khoái chí khi thấy Hyomin ngoan ngoãn như thế:

– Yêu nhiều không?
– Nhiều lắm!
– Ừm, chồng cũng vậy. Chờ vài năm nữa chồng đi làm rồi sẽ cưới vợ hé..
– Ừm…
– Phải dạ chứ..
– Dạ..
– Vợ muốn vậy không?
– Dạ…muốn lắm!

Hyomin nói nhỏ như gió thoảng, mặt Hyomin cứ cố rúc sâu vào lòng Jiyeon, chắc đang xấu hổ dữ lắm..

– Jiyeon …à… chồng hát đó hả?
Bài hát Jiyeon up lên trang nhạc điện tử nên đến giờ giọng của Jiyeon vẫn còn vang lên không dứt.

– Ừ, mới thu hồi chiều tặng vợ đó. Hay không?
– Hay lắm…
– He he, không phải dở lắm nhưng ráng chịu đựng hả?
– Không có. Hay thiệt mà…

Lại im một lúc lâu…

– Mấy thứ này là Jiyeon…là chồng làm hết đó hả?
– Ừm…cả buổi chiều đó.
– Hi hi…vợ thích lắm!
– Vợ thích là chồng vui rồi, sợ vợ chê thôi.
– Không có chê mà.. chị… vợ hạnh phúc lắm!

Do chưa quen với cách xưng hô mới, Hyomin cứ gọi loạn cả lên..

Jiyeon chợt nhớ ra chưa đưa con gấu bông cho Hyomin, liền nhổm dậy.

– Còn cái này cho vợ nữa nè he he…
– Gì dzạ..
– Nhìn lên đầu tủ đi, thấy cái gì không?
– A…thấy rồi…Jiyeon mua…chồng mua tặng… vợ hả?
– Chứ ai nữa. Không lẽ tặng má nuôi?

Hyomin hí hửng tót xuống chạy lại ôm con gấu, nhưng vừa bước xuống chợt nhớ ra cái váy vẫn chưa được kéo lên, liền sượng sùng lật đật chỉnh sửa lại cho ngay ngắn, sau đó mới dám ôm lấy con gấu bông to tướng hôn lấy hôn để..

– Chài, vợ làm chồng ghen đó nhe. Hôn chồng có mấy cái mà hôn nó cả chục cái vậy đó hả..

Nghe Jiyeon nói vậy, Hyomin cười khúc khích chạy lại thưởng cho Jiyeon cả tá cái hôn vào mặt, vào trán, vào má…quay cuồng luôn…

– Thích không?

Jiyeon đắc ý hỏi.

– Thích lắm!

Hyomin ôm chặt con gấu, có nó thì bắt đầu bỏ bê cô rồi.

– Tối ngủ vợ nhớ ôm nó nhe. Coi như nó là chồng, ôm nó để nhớ tới chồng..
– Ừm…
– Dạ chứ? Ừ ừ hoài..
– Dạ…

Lâu lâu được dịp bắt nạt Hyomin, phải tận dụng tối đa thôi. Jiyeon cười khoái trá.

Hyomin nghênh mặt nhìn Jiyeon:

– Nhịn bữa nay thôi đó. Mai đừng hòng..
– Ờ, để coi hơ hơ…

Jiyeon lại kéo Hyomin lên giường, hai người ôm nhau thủ thỉ. Hyomin cứ nói yêu Jiyeon lắm, muốn đêm nay được ở lại ngủ cùng cô, nhưng bắt cô phải hứa không được làm quá giới hạn. Jiyeon rất muốn được ở cùng Hyomin, nhưng cuối cùng đành phải khuyên Hyomin đi về phòng. Jiyeon sợ không thể kiềm chế được nữa, nhất là khi trong người có men bia thế này, chị Hyomin lại quá hấp dẫn… lỡ có việc gì xảy ra, Jiyeon không đành lòng nhìn Hyomin buồn…

Trước khi về phòng, Hyomin không quên bắt Jiyeon chép bài hát của cô vào đt cho chị nghe. Chị còn nói sẽ rất ngon giấc khi nghe cô khủng bố, đúng là khi yêu thì ca lẻ cũng thành ca sĩ.

– Jiyeon… hi hi, gọi lần cuối là chồng nha, chồng ngủ ngon!

Hyomin cười, hôn má Jiyeon.

– Vợ cũng ngủ ngon!

Jiyeon hôn Hyomin.

– Quên nữa, để…vợ phụ chồng dọn dẹp cái này…
– Không cần. Cứ để đó, chồng ngắm tí nữa, mai dẹp sau.

Hyomin luyến tiếc nhìn lại hình trái tim lung linh bằng nến lần cuối, rồi ôm bó hoa cùng gấu bông về phòng sau khi nhìn Jiyeon một cái thật say đắm…

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com