ZingTruyen.Com

[LICHAENG_ Jensoo] Em là của tôi.

5. Chuyến đi thay đổi của định mệnh

Chuyth

10:20am

Âm thanh từ chiếc loa phát lên: Chuyến bay từ Hàn Quốc sang Thái Lan sẽ cất cánh vào lúc 10:30am quý khách nhanh chóng tiến vào bên trong.

=======

Cả ngày làm việc với đối tác thì giờ đây cả 2 đã mệt nhừ cả người.
- " chúng ta đi ăn thôi". Lisa thì vẫn lạnh lùng như băng còn mà nói đến ăn thì Chaeng như bừng sáng.

_________________
* Tại 1 nhà hàng ở Bangkok

- " cô gọi món đi". Lisa vẫn lạnh lùng như vậy. Còn anh phục vụ thì vẫn đang đứng cạnh chờ đợi.

- "Cho tôi canh kimchi, Tteokbokki, jappche, bulgogi, gà cay....và... và....." Chaeng trông rất vui vẻ.

- "Này cô đang ở Thái Lan đó nha". Lisa ngắt lời Chaeng khiến cô chợt nhớ rồi xụ mặt xuống.

- "Vậy thì cô gọi đi". Chaeng giọng xỉu xìu.

- "Lấy cho tôi....,.....,......,....., và cả xôi xoài nữa". Lisa vẫn lạnh lùng nói với anh phục vụ.

- "Woww cô biết nói tiếng Thái còn rành ẩm thực thái nữa chứ".

- "Tôi là người Thái đó,đây là quê hương của tôi. Do tôi sinh ra và lớn lên ở Hàn thôi".

Chaeng hôm ấy ăn no căng tròn cả bụng, toàn lag những món ngon mà cô chưa từng ăn. Ăn xong cả 2 trở về khách sạn nghỉ ngơi và đương nhiên mỗi người một phòng. Cả tháng vật vả với dự án rốt cuộc cũng xong, nó còn sớm hơn dự tính 4 ngày. Lisa quyết định thưởng cho Chaeng 1 chuyến du lịch ngay tại đây luôn.

_____________
* Cốc * cốc*...

- "Gì vậy, người ta đang ngủ mà". Chaeng đang ngủ ngon thì bị Lisa sang đập cửa. Cô lờm cợm ra mở cửa, mắt mở mắt không. Trước mắt Lisa là một cô gái đang ngáy ngủ khiến Lisa phải bật cười vì đáng yêu.

- "Hoàn thành xong dự án rồi phải cho tôi ngủ chứ". Chaeng càu nhàu mãi bên tai cô.

- "Cô không muốn đi chơi à". Nói xong là Lisa đã ngồi chỗng chệ trong phòng người ta rồi. Câu nói đó nhưng có xung điện làm Chaeng bừng tỉnh, cô nàng liền đồng ý rồi vội vội vàng vàng đi thay đồ. Trong lúc chờ Chaeng ,Lisa quan sát phòng thật kĩ rồi hít 1 hơi thở sâu:

- "Đúng là thơm thật, căn phòng ngập tràn mùi của cô ấy, thật dễ chịu". Đúng lúc đó thì Chaeng bước ra may mà cô ấy chả nghe thấy gì cả. Cả 2 lang thang trên bờ biển ăn hết những món ăn vặt ở đây. Vâng đúng là Lisa ở cạnh Chaeng thì không làm được gì hay ho thật mọi người ạ.

* Đúng rồi mình phải lôi cô ấy ra chơi trò đó thế nào cô ấy cũng khóc thét cho mà xem*

Vừa nghĩ xong là Lisa kéo Chaeng đi ngay.

Đúng đấy,  2 người đã dắt nhau đi nhảy dù. Chaeng đúng là sợ thật như cô đã rất vui vẻ tận hưởng trò chơi . Do cứ bị rơi xuống biển ngâm nước một hồi lâu nên Chaeng đã cảm thấy choáng, Lisa thấy thế liền dẫn cô nàng về lại khách sạn. Đêm ấy Chaeng sốt, sốt cao lắm. Lisa lo quýnh cảm lên. Cô gọi bác sĩ đến tận phòng khám cho Chaeng. Bác sĩ bảo đã ổn nhưng Chaeng thì vẫn đang mê man làm Lisa vẫn cứ lo. Sức khỏe của cô nàng thật là kém.

Cả đêm Lisa thức chăm cô, thay nước ấm lau mặt cho cô, sờ trán,đắp chăn rồi lắm lúc lại đo thân nhiệt .... Lisa định sờ trán xem Chaeng đã hạ sốt chưa. Khi tiến lại gần,  cự li cực gần thì tim Lisa như muốn nhảy ra bên ngoài. Đôi môi vì sốt cao mà căng mọng đỏ chót. Lisa muốn hôn lên nó nhưng vẫn cứ đắng đo mãi. Vâng và rồi con tim vẫn đã chiến thắng, lisa hôn nhẹ lên bờ môi ấy. Là 1 nụ hôn vội vàng thôi nhưng đã khiến Lisa sờ môi mình mãi suốt cả đêm.

Sáng sớm khi Chaeng tỉnh dậy thì nhìn thấy Lisa đang nằm ngủ cạnh mình liền hét lên:

-" Sao cô ngủ ở đây, cô đã làm gì tôi...."
Lisa nghe thấy liền chống tay ngồi dậy:

- "Hét khiếp thế ,chắc em đã khỏi bệnh với lại sao tôi không thể ngủ ở đây chứ? Để tôi đi lấy đồ ăn sáng cho em". Nói xong Lisa đi hẳn 1 mạch ra ngoài. Dù không nhớ gì cả nhưng trong cơn mơ màng Chaeng cảm thấy được có người luôn chăm sóc tận tình cho cô cả đêm. Lisa mang cháo lên và có cả thuốc.

- Em ăn đi.

- "Em??? Em???? Tới cô bị bệnh à". Chaeng cảm thấy hoảng hốt vì Lisa tự dưng gọi cô như thế.

- "Thì tôi gọi em là em đấy, thì sao....?" Lisa vẫn cứ trơ mặt ra tỉnh bơ không 1 chút liêm sỉ nào.

- "Này này tôi và cô bằng tuổi nhau đó chưa tính tôi sinh ra trước cô tận 1 tháng, theo lí phải gọi tôi bằng chị mới đúng". Dù gì cũng làm trợ lý riêng rồi thì cô nàng cũng phải biết chút thông tin về chủ tịch chứ.

- "Được rồi ..được rồi.. em mau ăn nhanh đi". Lisa không đôi co với cô mà cố tình nói lại vấn đề.

- "Lại em, nhưng Lisa ơi !tôi không muốn ăn cháo cũng không muốn uống thuốc". Gọi tên người ta thân mật vậy à, bệnh rồi muốn nói muốn gọi gì thì gọi à nhưng lại vô tình khiến người kia chút chút ấm lòng. Lisa khuyên cả buổi trời thì Chaeng lại hỏi đi chuyện khác:

- "Lisa có thể gọi tôi bằng chị không ,1 lần thôi". Chaeng đưa bộ mặt chờ đợi, Lisa hết cách đành vậy:

- "Chị ơi mau ăn cháo đi nào hay chị đợi em đúc". Vừa nói Lisa vừa mân mê thổi nguội đúc cháo vào miệng Chaeng buộc Chaeng phải ăn.

*Cảm giác chủ tịch gọi mình bằng chị thích thật, mình thật oai mà*

Chaeng nghĩ bụng rồi cười cười. Quen chủ tịch bấy lâu nay cô chưa thấy Lisa ân cần với mình như lúc này. Cho Chaeng ăn và uống thuốc xong thì :

- "Em mau ngủ đi". Chaeng hết cách rồi nên mặc kệ cho Lisa cứ gọi.

Nhờ sự tận tình của Lisa nên Chaeng nhanh chóng khỏi bệnh và cả 2 cùng trở về Hàn.
===============

Từ sau chuyến công tác đó Lisa dễ tính với Chaeng hơn, yêu thương chiều chuộng cô và đôi phần nhường nhịn cô hơn. Làm việc chung phòng ngắm người ta nguyên ngày vậy còn chưa đủ đêm đến còn hay rủ người ta đi ăn, dạo phố.... Đôi khi gọi điện vời hỏi công việc nhưng chủ yếu chỉ để nghe giọng nói mà Lisa thích nhất.

Đã thế cũng chẳng chịu tha cho người ta, ngày cuối tuần hễ rảnh rổi đều dẫn đi chơi, đi vườn thú, trượt tuyết, ăn uống.... Nhìn Chaeng vui vẻ tung tăng chơi đùa là thứ khiến Lisa hạnh phúc nhất ,cũng là bài thuốc thư giản nên cô luôn tìm cách để nhìn thấy những thứ đó.

Dường như giờ ở giữa họ không còn ghét nhau nữa. Chaeng được chiều quá hóa hư hay sao mà cũng chẳng còn sợ Lisa như trước. Cô nàng còn luôn đi nói tốt về chủ tịch trước mặt mọi người, nói về sự dịu dàng mà chẳng một ai dám tin. Chaeng thay đổi mọi suy nghĩ, càng lúc càng cảm thấy Lisa vô cùng ấm áp. Còn giờ thì Lisa đã thấu hết được lòng mình và cô biết rõ mình đã yêu Chaeng, cô không thể sống thiếu Chaeng được nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com