ZingTruyen.Info

[LICHAENG_ Jensoo] Em là của tôi.

4. Phải dùng kế để tiếp cạnh nàng

Chuyth

Lisa dường như đã bắt đầu tương tư Chaeng rồi. Cô không còn khó chịu khi bị bà gán ghép với Chaeng nữa mà thay vào đó một chút thích thích, vui vui. Lisa gần đây cứ kiếm cớ để đi ngang qua phòng làm việc của Chaeng mà không có một lí do. Chắc là muốn ngắm người ta chứ gì. Chiếc áo sơ mi Chaeng giặt trả cho Lisa, cô nàng vẫn treo 1 cách tơm tất trong phòng làm việc mặc dù không còn mặc nó nữa.

Do Chaeng giữ chiếc áo quá lâu nên bây giờ trên chiếc áo ấy chỉ toàn mùi của cô nàng. Một mùi hương nhè nhẹ dễ chịu thoang thoảng. Chỉ mới bước vào phòng Lisa đã cảm nhận được hương thơm thoang thoảng đó. Cô bất giác đi trong vô thức mà lại gần chiếc áo, ghì sát chiếc áo vào mặt mình, dùng lực hít một hơi sâu để nhớ mãi mùi hương này. Rồi cô dừng lại nghĩ trong đầu.

*'mình đang làm gì vậy nè, mình ấm trán rồi sao, để ai nhìn thấy thì mất mặt chết đi được, nhưng...
- nhưng mình thật muốn nhìn ngắm cô ấy '.*

_ "thư kí Lee, cô mau xuống gọi cô Chaeyoung lên đây cho tôi".

Lisa gằng giọng nói vào chiếc điện thoại nội bộ. Vừa nhận lệnh chị thư kí 3 chân 4 cẳng chạy đi ngay. Chỉ 5 phút sau:

_ "Cô kiếm tôi có chuyện gì". Chaeng thắc mắc không biết con người này lại định giở cái trò gì với mình.

_ "Cô ăn nói với chủ tịch thế à! ( không hiểu sau hễ gặp Chaeng là Lisa không thể nói gì ra trò, chỉ toàn làm cô gái kia thêm căm phẫn mình). Từ nay cô không cần làm việc ở phòng marketing nữa". Chaeng ngạc nhiên mà liền hỏi lại:

-" tại sao phải nghỉ chứ tôi đã hoàn thành điều kiện của cô rồi mà".

_ "Ai bảo cô nghỉ chứ, chỉ là không làm ở phòng marketing nữa mà hãy làm thư kí riêng cho tôi. Trong điều kiện tôi nói cô sẽ được giữ lại nhưng không hứa là ở vị trí nào. Hay là cô muốn nghỉ việc". Chaeng không cãi lại nổi Lisa nên ngậm ngùi vâng lời.

_ "Này chị thư kí Lee ,chị vẫn sẽ làm ở phòng thư kí nên đừng lo, chị hãy giúp tôi quản lí mọi sổ sách. Còn cô Chaeng đây, tôi sẽ gọi người để bàn làm việc của cô ấy ngay tại phòng tôi để tôi tiện bề kiểm tra thực lực hay là Chaeyoung, cô làm trợ lý riêng cho tôi luôn đi".

Lại là thực lực, Chaeng bây giờ như muốn giết chết cô ta cho xong. Chaeng liếc mắt nhìn xung quanh phòng chủ tịch.

- "Uiii giào... to thật đấy. Ơơơ mà sao chiếc áo vẫn treo ở đấy, con người này thật đúng là khó hiểu"

Ngay ngày hôm ấy Chaeng phải chuyển hết đồ đạc của mình lên phòng chủ tịch. Con người chủ tịch đúng là rất đáng ghét cứ thích hành sách người khác. Cô lôi hết sổ sách từ thuở nào của công ty ra để cho Chaeng thống kê lại. Mà sự thật là việc này thật sự không cần thiết đâu.

_ "Không làm xong cô đừng hòng đi về". Chaeng uất ức đến mức muốn rơi nước mắt. Tan ca rồi, mọi người ai ai cũng đều về chỉ riêng Chaeng phải ở lại bởi vì con người không lí lẽ đó. Lisa cũng bỏ đi về luôn.

======== 10 p.m=======

_ "không biết con nhỏ đó còn ở công ty không nữa". Lisa ngồi nghĩ ngợi rồi có vẻ lo lắng, cô khoác tạm chiếc áo rồi lái xe đi đến công ty. Cả công ty lo lớn tắt đèn tối om chỉ còn lại ánh đèn đường của thành phố Seoul nhộn nhịp hắt vào những tấm kính trong suốt của công ty làm cho nó trông thật lung linh.

Thế nhưng phía bên trên cùng, tầng 48, chính là ngay phòng chủ tịch Lisa, vẫn còn ánh đèn duy nhất ở đấy phát sáng. Lisa đã bắt đầu cảm thấy mình có phần quá đáng nhưng vẫn nghi ngờ vì biết đầu cô ta ngủ gục thì sao?. Cô đi một mạch lên phòng làm việc của mình. Phía bên trong tấm cửa kính vẫn còn bóng dáng một cô gái cặm cụi làm việc. Đứng từ phía sau Lisa thay đổi hết mọi suy nghĩ của mình về Chaeng.

_ "Sao cô ấy nghe lời mình đến như thế. Lần này mình thật sự quá đáng rồi". (Chủ tịch lệnh mà bảo không nghe theo)

Lisa cảm thấy có lỗi với cô ấy, muốn chạy đến xin lỗi và gọi Chaeng hãy về nhà ngay. Nhưng cô lại không thể làm vậy mà thay vào đó là lủi thủi lặng lẽ bỏ đi về. Chắc là cho quá thẹn hay là do cái tôi của mình quá lớn. Cả đêm lo lắng, Lisa không ngủ được, cũng vì quá lo nên cô đã đi làm từ rất rất sớm. Cả công ty vắng tanh chưa có một ai đến cả. Lisa chạy một mạch tới thẳng phòng làm việc của mình. Chaeyoung vẫn còn ở trong căn phòng.

Cô ngủ gục lại ngay trên bài, đứng lặng nhìn Chaeyoung, gương mặt cô ấy như đã rất mệt mỏi nhưng lại không kém mất đi phần xinh đẹp. Lisa nhẹ nhàng tiến lại gần Chaeng định gọi cô thì bỗng nhiên cô đã ngồi bật dậy.

_ "Này... định làm gì tôi vậy". Chaeng quát vào mặt Lisa còn tay thì ôm lấy thân mình.

_ "Cô nghĩ đi đâu vậy hả, tôi mà thèm làm gì cô. Sao cô còn ở đây lại còn mặc bộ đồ hôm qua. Con gái gì đâu mà ở bẩn, cô mau về nhà thay quần áo đi. Đi mau, hôm nay tôi không cần cô đến làm việc".

Lisa cũng bất ngờ, lúng túng quá rồi nên hóa thẹn cứ nói tung lung lên, cô đang cố lấy lại bình tĩnh cho mình.
Lisa đang muốn đuổi khéo chứ gì. Mọi người thấy hết lòng dạ Lisa rồi nha. Thế nhưng cô gái kia không hiểu đâu mọi người. Cô vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa:

-" Tên hách dịch này thật đúng là khó ưa, vì ai mà tôi tàn tạ vậy chứ ? còn dám bảo tôi dơ. Do cô đuổi tôi ở nhà thì hãy nhớ đó, tôi ở nhà hết hôm nay luôn cho mà xem".
Chaeng đi một mạch xuống nhà xe thì bị bác bảo vệ gọi lại:

- cả đêm qua cháu không về à???

- vâng ạ cháu tăng ca cả đêm.

- "Hèn gì đêm qua chủ tịch đến đây chắc là làm cùng cháu". Nghe tới đó Chaeng giật cả người:

- "Bác nói sao. Chủ tịch có tới đây??, làm gì có ạ".

- "Này này ta tuy đã già thật nhưng mắt vẫn còn rất tốt. Đêm qua đúng là chủ tịch đến đây mà cho tới tận khuya mới về đã thế 4:30am đã đi làm".

Chaeng vội lấy điện thoại ra xem thì đúng là chỉ mới 4:50am thôi, cô cũng vội chào bác bảo vệ rồi đi về. Trên đường về cô luôn suy nghĩ:

-" tên hách dịch đó đến để làm gì. Cô ta quan tâm mình à!!!" nhưng cô vội chỉnh đốn lại bao suy nghĩ ngay sau đó:

- " con người khó ưa đó mà biết quan tâm ai, chắc là đến kiểm tra mình "

cô liền hét lên để giải tỏ sự căm phẫn trong lòng mình:

"ĐỒ ĐÁNGGGG GHÉTTT"

May mà là còn rất sớm nên chả có ai ngoài đường. Chaeng về tới nhà tắm gội xong là ngủ luôn một mạch đến chiều vì quá mệt.

===============
* Ở công ty *

Con người kia hôm nay tự nhiên trở nên rất bực bội, gặp ai cũng cáu gắt, chẳng suy nghĩ được gì cả ,cô cứ đi qua rồi đi lại, cáu gắt hết với tất cả mọi người ,và rồi còn cứ nhìn vào bàn làm việc ấy. Chiếc bàn trống trơn làm lòng Lisa có chút trống trải. Vì chính cô đuổi Chaeng về nên đâu thể gọi cô ấy trở lại công ty và thật tâm lisa cũng muốn cô ấy được nghĩ ngơi.

_ "mình..... mình nhớ cô ta sao?, không thể nào cô ấy là nữ nhân kia mà". Lisa suy nghĩ cả một hồi lâu.

*ting*ting*ting*

- "alo jisoo à! Em có chuyện muốn hỏi chị đây". Là Lisa gọi cho Jisoo.

_ "Nói đi". Jisoo lạnh lùng đáp trả.

- "Nhưng... nhưng khó nói quá à".

_ "vậy thì thôi". Jisoo vẫn như băng nên Lisa liền vội nói:

- "Jisoo, có phải em đã yêu rồi không??".

_ "cụ thể hơn".

- "thì em đã biết cảm giác nhớ khi không gặp. Gặp rồi thì rất vui nhưng lại gần thì em chẳng nói được gì hay ho cả".

_"ưm có lẽ nhóc yêu rồi đó và do cái tôi quá cao thôi".

- "Nhưng người đó là nữ nhân".

_ "Thì sao, nữ với nữ vẫn yêu nhau được miễn là cảm thấy hạnh phúc. Vả lại chị nhìn dáng vẻ chú mày cũng ra dáng chồng người ta đó". Nói xong Jisoo tắt máy ngay.

============
Kim Jisoo

24 tuổi, lớn hơn Lisa 2 tuổi. Cô và Lisa cùng học 1 trường nhưng khác khóa, vì cả 2 có cùng chí lớn nên từ thời ấy đã rất thân thiết. Jisoo cũng là đại chí cốt của cô, cả 2 đã cùng nhau vào sinh ra tử nhiều lần. Jisoo thật sự tài giỏi nên được chính Lisa mời về làm phó chủ tịch cho tập đoàn. Là phó chủ tịch nhưng Jisoo chả bao giờ đến công ty và mọi chuyện cô đều giải quyết qua gmail. Hầu như không ai trong công ty biết đến mặt cô. Lạnh lùng thật nhưng khi tiếp xúc gần gũi, thân thiết thì cô gái ấy lại rất hòa đồng, vui tính và rất ấm áp đôi lúc có chút nhây, lầy, cợt nhã.

==============
-"Nếu như Jisoo nói thế thì mình thích cô ấy rồi. Mình phải làm sao đây? sắp tới đây mình sắp về Thái công tác, phải xa nhau 1 tháng đấy". Cứ ngồi ủ rủ thì lisa mới chợt nhớ:

- "Hay là mình gọi cô ấy đi cùng. Mình có quyền quyết định mà. Như vậy thì thật trông chờ chuyến đi sắp tới đó nha". Lisa vui vẻ hẳn lên vì ý tưởng đó của mình.

Do ngủ cả ngày nên Chaeng đã thấy đói, cô đến 1 quán ăn ở giữa lòng Seoul để thưởng thức bữa tối. Đang mãi mê ăn thì vị chủ tịch của chúng ta đã tan làm và lái xe ghé ngang đến đấy khi vô tình liếc thấy Chaeng, Lisa vội dừng lại và đi vào quán ấy ngay. Cô vui mừng hí hửng chạy vào gặp Chaeng nhưng khi lại gần thì y như rằng:

- "Này, đi làm thì không đi mà ngồi đây ung dung ăn uống vậy à". Nghe giọng quát đó là Chaeng nhận ra ngay chỉ là cô không ngờ mình xui xẻo đến vậy.

- "Do cô bảo tôi nghỉ nha. Cô đến đây làm gì đừng nói chỉ để tìm tôi".

- "Lại ảo tưởng à, quán này của cô chắc. Lo mà ăn rồi về thu dọn hành lí trưa mai đi công tác với tôi". Giọng điệu Lisa đúng là đang ra lệnh.

- "Hồ sơ tôi chưa thống kê xong". Chaeng cũng không hề chịu thua mà gắt gõng trả lời với cô.

-"Tôi không cần nữa". Lisa trả lời tỉnh rụi vì sự tỉnh bơ như vậy mới khiến người kia tức điên.

- "Sao tôi phải đi chứ". Chaeng bắt đầu cao giọng hơn với Lisa.

-" đó là lệnh" .

Nói xong Lisa vô tư gọi món ngồi luôn tại bàn của Chaeng mà ăn uống vui vẻ, chỉ có cô gái kia tức muốn sì khói thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info