ZingTruyen.Com

[Edit1 - Hoàn] Nam phụ ác độc thì phải thích gì làm nấy

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (44)

HuyHuyHuy184

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

----------------------------------

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay, vị hôn phu và em trai song sinh của tôi kết hôn rồi (44)

----------------------------------


Lục gia bên này bị mấy Omega thế gia ngu xuẩn kia lấy ra làm nhược điểm công kích để áp chế Lục Bạch, Long Kiêu muốn giữ được cũng rất khó khăn, nhưng ngặt nỗi hắn còn không thể ra tay quá mức rõ ràng. Đặc biệt là thời điểm bỏ tù Lục Nguyên, Long Kiêu lúc ấy vì muốn phủi sạch quan hệ còn trở tay đẩy một phen, dẫn tới hiện tại Long Kiêu đến tư cách chính đáng để đứng ra cũng không có. Hắn cũng không thể nói, bản thân bởi vì cảm thấy thẹn với Lục Bạch cho nên muốn giúp đỡ bảo vệ Lục gia được!

Chỉ là cũng may Long gia và Lục gia liên hôn nhiều năm, rất nhiều vụ làm ăn bên phía Lục gia có liên quan đến Long gia. Cho nên Long Kiêu có thể từ lý do này duỗi tay vào, lại không làm cho người ta cảm thấy quá mức đột ngột.

"Nếu thật sự không được, vậy chỉ giữ lại thực nghiệm, còn toàn bộ từ bỏ!" Long Kiêu nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể làm như vậy.

Nói trắng ra Lục gia là từ lúc bắt đầu chính là vật thuộc sở hữu của Long Kiêu. Sau lại theo Lục Bạch và Lục Nguyên dần dần thẩm thấu vào sản nghiệp gia tộc. Vì không để cho bọn họ phát hiện điều kỳ quặc, Long Kiêu còn chậm rãi chuyển tài sản của Lục gia ra bên ngoài. Sau khi Lục Nguyên gặp tai nạn máy bay trở về, Lục gia cũng đã hoàn toàn biến thành cái vỏ rỗng. Tiền và cách thức điều phối thuốc thật ra đều ở trong tay Long Kiêu.

Cho nên, mặc dù hiện tại toàn bộ Lục gia sụp đổ cũng không quan trọng, Long Kiêu đều có thể lợi dụng đồ trong tay không một tiếng động thành lập một gia tộc hào môn mới một lần nữa.

Nhưng mà đúng lúc này, Long Kiêu đột nhiên nhận được điện thoại của thuộc hạ: [Ông chủ, không ổn rồi! Sau khi bài viết về Lục Nguyên bị bại lộ, hai người chú của ngài tra ra được chút sự tình có liên quan tới giới tính của ngài.]

"Có ý gì?" Long Kiêu bị những lời nói này làm cho trở tay không kịp, nhưng rất nhanh, hai người chú của Long Kiêu đã đến, khiến cho hắn ta hiểu rõ chuyện chỗ này.

Bài viết lúc trước của Lục Bạch cuối cùng cũng lên men, tuy rằng loại diễn đàn Omega này chỉ là một nơi nhỏ, nhưng đã đề cập tới thế gia thì rất nhanh sẽ truyền tới lỗ tai của những người khác trong Long gia.

Long gia mặt ngoài thái bình, nhưng lúc trước Long Kiêu ở thời điểm tranh đoạt người thừa kế, tuy rằng cuối cùng thuận lợi trở thành người chiến thắng, nhưng hắn không có vội vã nhổ cỏ tận gốc, ngược lại giam cầm những người này, biến bọn họ thành quân cờ trên chính bàn cờ của mình để thỏa sức thưởng thức. Nếu Lục Bạch đột nhiên tập kích vào mấy năm nữa, sau khi thủ đoạn của Long Kiêu đã càng thêm thành thục, thì cho dù cậu cầm chứng cứ chứng minh Long Kiêu không phải người Long gia, những người này cũng không thể nhận được tin tức. Nhưng mà hiện tại lại khác, những người này tuy rằng bị khống chế, nhưng muốn biết tin tức ở bên ngoài vẫn là tương đối dễ dàng.

Mà bài viết kia, tuy rằng chỉ là bắt gió bắt bóng*, nhưng cũng đủ cho những người lớn lên từ thế gia sinh lòng cảnh giác. Chỉ như vậy, hai người chú của Long Kiêu cũng đã cảm thấy không đúng, hơn nữa còn lại đây cùng Long Kiêu đối chấp.

(*) Bắt gió bắt bóng: nghĩa là làm chuyện bá vơ không chắc chắn.

"Lúc trước em đã cảm thấy rất kỳ quái. Long Kiêu không phải vừa sinh ra đã phân hóa thành Alpha sao? Tại sao sẽ bởi vì một thời gian dính bệnh nặng mà pheromone trở nên yếu đi chứ?"

"Không chỉ có như thế, anh cả và chị dâu đều đột ngột qua đời. Lúc ấy cha nói muốn nuôi nấng Long Kiêu, Long Kiêu còn từ chối, tỏ vẻ một mình nó có thể bảo vệ tốt gia đình."

"Đúng! Khi đó em còn nói với cha, đứa nhỏ này có chút kỳ lạ. Kết quả cha cũng nhanh chóng bệnh nặng qua đời, chuyện này liền chìm xuống không nhắc tới nữa."

"Khi đó anh cảm thấy có phải năm xưa Long gia chúng ta gây nghiệp cho nên người thân mới liên tiếp rời đi như vậy hay không. Hiện tại anh lại cảm thấy không chừng là thằng nhãi này làm trò quỷ. Em biết hạng mục nghiên cứu sắp thành công của Lục gia là cái gì không?"

"Là cái gì?"

"Là nhổ trồng tuyến thể. Không phải nhổ trồng tuyến thể nhân tạo, mà là nhổ tuyến thể có pheromone từ trên người một người xuống rồi trồng vào người của một người khác."

"Trời ạ! Mẹ nó cái này không phải là phản xã hội sao?"

"Cho nên em nói xem, thằng nhãi này có khi nào không phải là Long Kiêu không?" Suy nghĩ của hai người chú của Long Kiêu so với người khác càng sâu hơn một tầng. 

Bởi vì bọn họ là người từng bế Long Kiêu lúc mới sinh ra, mùi hương pheromone rõ ràng như vậy, thật sự là Alpha nhà bọn họ. Hơn nữa là anh em, bọn họ cũng tương đối hiểu rõ anh cả nhà mình. Cái kiểu bởi vì vợ qua đời mà thương tâm nên rời đi theo này căn bản không có khả năng. Đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, say rượu chết đột tử nghe còn chân thật hơn một tí.

Hơn nữa cha đột nhiên bệnh nặng, bọn họ mơ hồ có loại hoài nghi. Nếu Long Kiêu này không phải thật mà là con hoang, vậy có khả năng Long Kiêu thật còn sống. Còn tên Long Kiêu này chính là người hại chết anh cả, chị dâu và cha của bọn họ. Nhưng bất hạnh là không có bất kỳ chứng cứ gì, hơn nữa mấy năm nay quyền lực trong tay đều bị Long Kiêu thâu tóm không còn nhiều lắm, muốn điều tra cũng không có phương hướng, chỉ có thể dùng phương thức dại dột nhất - tới cửa nghiệm chứng.

Trong phòng khách, Long Kiêu thần thái tự nhiên cùng hai người chú nói chuyện.

Đến lúc nhắc tới lời đồn thổi truyền ra gần đây, Long Kiêu lại nhịn không được bật cười, "Chú suy nghĩa cái gì vậy? Đó chỉ là một bài viết bình thường mà thôi. Nếu tôi thật sự không phải Alpha, vậy lúc trước Lục Bạch bị đánh dấu như thế nào? Chuyện giữa tôi và Lục Nguyên đều là lúc trước tuổi trẻ bồng bột, trách tôi không phát hiện ra sớm."

Long Kiêu thở dài, hắn cúi đầu uống ngụm trà, miếng dán cách ly ở sau cổ dường như không được dán ổn định, mơ hồ lộ ra một tia mùi hương pheromone. Đúng là mùi hương của Long Kiêu mà bọn họ biết. Cho nên Long Kiêu thật sự là Alpha?

Hai ông chú liếc nhau, đều cảm thấy chuyện này có chỗ kỳ lạ, nhưng đã làm đến mức này rồi, bọn họ cũng không dám tiếp tục miệt mài theo đuổi, chỉ có thể nói thêm vài câu rồi đứng dậy chào tạm biệt Long Kiêu.

Mà sau khi tiễn bọn họ rời đi, Long Kiêu nhanh chóng trở về thư phòng bận rộn.

Mọi chuyện phiền phức hơn nhiều so với hắn nghĩ, bởi vì hắn phát hiện, Bùi gia, cũng chính là nhà mẹ đẻ của mẹ Long Kiêu thật không biết từ khi nào đã bắt đầu theo một tuyến này của Lục gia tra đến chi tiết trên người hắn. Mắt thấy sắp sờ đến chuyện lúc trước Lục Bạch và Lục Nguyên từng sống ở cô nhi viện rồi.

Cái cô nhi viện này là nơi Long Kiêu không muốn bị tra được nhất. Bởi vì một khi nơi này bại lộ, như vậy nguồn gốc và bí mật của hắn cũng sẽ bại lộ theo.

"Nên làm sao bây giờ ạ?" Thuộc hạ hỏi hắn.

Long Kiêu nheo lại mắt, "Nhổ cỏ tận gốc."

Loại chuyện ngoài ý muốn này, hắn hiểu rõ phải xử lý như thế nào hơn bất cứ ai. Mà bên phía Lục Bạch lúc này cũng lục tục thu được phản hồi.

Chỉ có thể nói không hổ là Long Kiêu, sự việc đã bại lộ đến tình trạng này vậy mà Long Kiêu còn có thể lấp kín được chỗ hổng, thậm chí không dấu vết ổn định sự hoài nghi của người trong nhà. Còn về những người nghi ngờ ở trên mạng, loại thái độ coi thường này của Long Kiêu ngược lại làm người khác cảm thấy hắn đúng lý hợp tình, cho nên hoàn toàn không để bụng.

Thế cục cứ như vậy được cầm cự. Rất hiển nhiên, nếu lần đột kích này của Lục Bạch không thể một kích mất mạng, chờ sau khi Long Kiêu hòa hoãn lại, chính là thời điểm Lục Bạch bị phản công.

Thật sự có chút thời điểm, trùng hợp chính là tới chuẩn như vậy.

Lúc trước Lục Bạch từng chú ý tới một cấp cao của quân đội bị Hiệp hội Omega đẩy ra ngoài. Cấp cao này vào lúc Lục Bạch ước chừng ba tuổi đã từng bị mất trí nhớ. Thời điểm Lục Bạch tiếp nhận bộ vũ trang, cũng tiếp nhận đề án cứu trợ năm đó của Hiệp hội Omega. Mà trong ghi chép của Omega bởi vì chịu kích thích lớn mà mất trí nhớ này, có một đoạn không thấy được ghi chép lại, chính là thời điểm y đang mang thai đại diện cho Hiệp hội Omega đi thăm cô nhi. Trong đó có tên của một cô nhi viện làm Lục bạch có loại cảm giác quen thuộc nói không nên lời. Cùng lúc đó trong đầu cậu cũng có ký ức miêu tả vô cùng sinh động.

"Anh cảm thấy cô nhi viện này có vấn đề?" Hệ thống xem lại toàn bộ bối cảnh trong truyện, phát hiện không có đoạn nào nhắc tới cô nhi viện này.

Nó biết lúc trước Lục Bạch nghi ngờ bản thân và Lục Nguyên có khả năng không phải con trai ruột của Lục gia cho nên mới cố ý đi kiểm tra, chỉ là không có kết quả.

Nhưng Lục Bạch lại có loại cảm giác nói không nên lời, "Tôi cảm thấy chỗ mất trí nhớ của Omega này có chút kỳ lạ, chúng ta vẫn nên điều tra cẩn thận xem sao."

Mà thời điểm Lục Bạch đi tra, lại phát hiện cô nhi viện này từ ba năm trước bởi vì thiếu trợ cấp của xã hội nên đã đóng cửa. Cô nhi bên trong cô nhi viện cũng được phân chia đến những nơi khác.

"Cái này không phù hợp lẽ thường."

Trong văn phòng, Lục Bạch và Sở Nhiên cùng nhau nhìn báo cáo điều tra.

"Chỉ là không thể tra thêm được chứng cứ chi tiết hơn." Sở Nhiên chỉ chỉ nội dung trong báo cáo, "Tên nhóc của Bùi gia kia cũng đang điều tra thân thế của em và Lục Nguyên, thậm chí còn tra xét cả vụ tai nạn máy bay năm ấy, đáng tiếc còn chưa có tra được mà bây giờ người đã nằm ở bệnh viện."

"Đúng vậy!" Lục Bạch hiểu rõ, chuyện này nhất định là do Long Kiêu ra tay.

"Cho nên hiện tại em tính toán làm thế nào?" Sở Nhiên hỏi Lục Bạch.

Sự tình đã tiến hành đến bước này, trừ phi tìm ra được Long Kiêu thật để y đứng ra làm chứng, hoặc là Lục Bạch và Lục Nguyên có thể tìm về được ký ức cũng như thân thế của bản thân, bằng không khẳng định không có cách nào định tội được Long Kiêu. Mặc dù trong lòng bọn họ đều rõ ràng, trên tay Long Kiêu tuyệt đối không thể chỉ có hai mạng người.

"Cho nên anh nói xem, vì sao Omega cấp cao của quân đội kia lại mất trí nhớ?" Thật ra Lục Bạch vẫn để ý nhất chuyện này, "Lúc ấy Long Kiêu không diệt khẩu, nhất định có liên quan tới việc thế lực của hắn không thể thẩm thấu vào quân đội, nói một cách khác chính là hắn không dám. Hoặc là nói, nếu như Omega quân đội này chết đi thì chuyện của hắn cũng sẽ bị bại lộ."

"Nhưng năm đó Long Kiêu cũng chỉ là một đứa trẻ chưa đến mười tuổi, hắn có khả năng có tư duy kín đáo như vậy sao?" Sở Nhiên cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được.

Lục Bạch lại theo bản năng đáp một câu, "Là mẹ của hắn. Long Kiêu hơn phân nửa là con hoang, hắn không có khả năng từ trong cục đá nhảy ra. Nhất định hắn có mẹ ruột. Cha mẹ là tấm gương phản chiếu lớn nhất trong sự trưởng thành của con cái. Mỗi tiếng nói, mỗi cử động của Long Kiêu nhất định là học được từ chỗ mẹ của hắn!"

Lục Bạch có loại cảm giác đầu óc thông suốt, "Không chỉ có thế, lúc trước em vẫn luôn suy nghĩ, bản lĩnh của Long Kiêu có phần lớn đến quá mức hư ảo. Cho dù từ 14 tuổi hắn đã có thể lên cầm quyền, nhưng mười mấy năm như vậy tuyệt đối không đủ để hắn sắp đặt một tấm lười lớn như vậy. Anh ngẫm lại xem, cấp cao của Hiệp hội Omega cơ bản đều đã bị Long Kiêu thâu tóm. Không những vậy, chuyện lúc trước của Hồ Hàm, Hồ Duyệt, còn có Vưu Hạ cũng là Long Kiêu từng chút từng chút thúc đẩy!"

"Lúc trước em từng điều tra qua, đống vật liệu kia của Thịnh gia ban đầu là muốn bán cho Bùi gia! Sau đó sở dĩ bọn họ sau đó cắn chết cũng không dám thừa nhận bản thân ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, thậm chí đưa cha của Vưu Hạ và em ấy vào Lục Viện chính là vì sợ chân tướng bại lộ, sau đó đắc tội với Bùi gia. Dù sao so với sự ngờ vực của dư luận xã hội, nếu Bùi gia thật sự ra tay, Thịnh gia mới tai họa ngập đầu."

"Mà Bùi gia, lại là nhà mẹ đẻ của mẹ Long Kiêu thật." Sở Nhiên ngay lập tức hiểu rõ ý của Lục Bạch, "Ý em là, ván cờ này của Long Kiêu cũng không phải do chính hắn bố trí, mà có một bộ phận là kế thừa từ trong tay mẹ hắn?"

"Đúng! Nhất định là như thế! Nếu không sao Long Kiêu lúc năm tuổi có thể làm được chuyện trộm long tráo phụng này chứ? Với cả anh không phát hiện sao? Người như Long Kiêu không có bất cứ cái gì gọi là tri giác làm người, giống như ngoại trừ bản thân hắn ra, những người khác đều là món đồ chơi của hắn, đều là đối tượng có thể bị hắn khống chế. Tại sao hắn lại như vậy? Có lẽ vốn dĩ hắn cũng chỉ là một quân cờ trên bàn cờ mà thôi! Bởi vì sau này trong tay có quyền thế cho nên mới có thể chuyển bại thành thắng. Nếu không vì sao hắn lại có cảm giác đặc biệt với em? Bởi vì hắn cảm thấy em rất có khả năng là kiểu người giống hắn!" Lục Bạch đột nhiên nghĩ thông suốt mối liên hệ trong đó.

Sở Nhiên cũng hiểu rõ suy đoán của cậu, "Em định bắt đầu tra từ bậc cha chú của Long gia?"

"Vâng! Điều tra về mẹ đẻ của Long Kiêu. Người phụ nữ này hiện tại hơn phân nửa là đã chết, nhưng em dám khẳng định, chỉ cần tra ra được thân phận của bà ta thì có thể tìm được nhược điểm thật sự của Long Kiêu!"

"Một người chuyên đi thiết kế bố cục, chú định sẽ lưu lại cho mình một đường sống. Mà người phụ nữ này nhất định cũng ở thời điểm bố cục để lại đường sống cho riêng mình. Đáng tiếc còn chưa có nhận thấy được biến cố đã bị Long Kiêu thu thập. Mà Long Kiêu nhiều năm như vậy vẫn duy trì cái ván cờ không thay đổi này, nhất định là bởi vì hắn không nhìn ra được vị trí của đường sống đó. Có lẽ phải nói là, hắn còn chưa kịp học được cái tinh túy này từ trên người mẹ của mình."







-----------------------

Cắn ngươi: Tui cần đường, tui cần cơm chó, tác giả hãy ném cơm chó và đường vào mặt tui đi, cơm chó của hai anh ấy ýyyyyyyy(╯▔皿▔)╯ (╬▔皿▔)╯

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com