ZingTruyen.Com

[Edit1 - Hoàn] Nam phụ ác độc thì phải thích gì làm nấy

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (23)

HuyHuyHuy184

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

--------------------------------------

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay, vị hôn phu và em trai song sinh của tôi kết hôn rồi (23)

--------------------------------------


Nanh vuốt của Long Kiêu ở nơi tối tăm chậm rãi kéo dài về phía Lục Bạch, mà đôi mắt hắn càng là thời khắc nhìn chằm chằm vào Lục Bạch, tràn ngập ý không tốt.

Nhưng lúc này Lục Bạch lại tạm thời không thể phân tâm để ý tới Long Kiêu, điều cậu cần chú ý hơn chính là sự thay đổi bên trong nhà giam.

Nếu nói ngay từ đầu sự trừng phạt của cảnh sát thật là làm cho những người tham gia thực nghiệm ý thức được hoàn cảnh của chính mình. Vậy thì lượt kiểm tra phòng tiếp theo càng khiến bọn họ cảm nhận rõ hơn cái gì gọi là khái niệm thi hành pháp luật nhà giam chính là thi hành pháp luật bạo lực.

"Mấy người làm như vậy là không được! Dựa vào cái gì kiểm tra chăn của tôi?"

"Tôi không che giấu cái gì cả, anh bắt ép kiểm tra tôi là không đúng!"

Thời điểm cảnh sát thật dựa theo lệ thường mỗi ngày mang theo người sắm vai cảnh sát giả tới lục soát phòng giam, có mấy người tương đối chú trọng riêng tư, lá gan cũng tương đối lớn, lập tức mở miệng muốn phản kháng.

Mà làm bọn họ khiếp sợ chính là, lần này cảnh sát thật không ra tay, chỉ dùng ánh mắt cười như không cười nhìn thoáng qua cảnh sát giả bên cạnh mình.

Tên tham gia thực nghiệm kia gần như phản xạ có điều kiện rùng mình một cái, sau đó trước mắt bao người, hắn giơ côn điện lên, hung hăng mà quất vào eo của người phản kháng.

Động tác giống y như đúc với điều cảnh sát thật đã làm lúc trước.

"Cậu! Cái tên phản bội này! Chúng ta không phải là đồng bạn sao?"

Bên cạnh có người chịu không nổi muốn hỏi hắn cho ra lẽ, nhưng tên cảnh ngục mới kia vậy mà lại lần nữa giơ côn điện lên, đánh vào người kẻ mới lên tiếng đó.

"Pháp luật nhà giam thi hành chính là pháp luật bạo lực. Sau này muốn nói chuyện với tôi phải nói 'báo cáo trưởng quan'. Tôi không đồng ý thì ôm đầu ngồi xổm nơi đó cho tôi, câm cái miệng của cậu lại, giữ trật tự!" Giọng nói của tên cảnh sát giả này vẫn còn run rẩy, nhưng giọng điệu lại đặc biệt chắc chắn.

Thậm chí đến chính hắn cũng không phát hiện ra, sau khi hắn nói xong những lời này, vậy mà thật sự cảm thấy bản thân là một cảnh sát, ở trong nhà giam có quyền lợi vô thượng, có thể tùy ý xử trí những tội phạm đó.

[Con mẹ nó tên này thay đổi cũng nhanh quá rồi đó!] Trước màn hình TV, tam quan của những người đang xem đã hoàn toàn vỡ vụn.

Trước mắt, theo tiến độ thực nghiệm, sự chú ý của bọn họ đã không còn dừng ở việc một Omega như Lục Bạch sẽ làm như thế nào, có phải đi vào để làm tăng sức nóng, mà là nhóm thực nghiệm giả này có phải nhập diễn quá nhanh hay không? Tâm trạng của bọn họ cũng chuyển biến quá mức nhanh chóng!

Mà điều khủng bố hơn còn ở phía sau. Nhóm tham gia vào thực nghiệm lần này, tam quan trên cơ bản vẫn là tương đối chính xác. Nếu không, ngay từ đầu khi Lục Bạch tiến vào bị những tên phạm nhân đó trêu chọc, bọn họ sẽ không trợn mắt nhìn với vẻ tức giận, cảm thấy trong lòng không thoải mái. Bao gồm tên cảnh sát giả kia cũng giống như vậy.

Nhưng mới chỉ ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, thời điểm lần thứ hai hắn đứng ở trước mặt Lục Bạch đã không còn vẻ ngượng ngùng không dám đối diện với Lục Bạch như ban đầu nữa.

Tên cảnh sát thật im lặng nhìn một màn này, sau đó thong thả ung dung đưa ra mệnh lệnh mới, "Tên mới tới kia, cậu đi kiểm tra một chút xem trên người Omega duy nhất của chúng ta có giấu đồ vật không hợp quy định không."

Như là vẫn luôn chờ những lời này, tên cảnh sát giả liền cầm côn điện đi đến trước mặt Lục Bạch.

Trước khi hắn ra tay, tên cảnh sát thật để lại một câu, "Cục cưng bé nhỏ này của chúng ta có mang theo vòng điện cực đấy. Cậu phải cẩn thận, nhất định đừng để bị cắn ngược lại một cái!"

"Đã rõ, trưởng quan." Cảnh sát giả dừng bước, đứng cách Lục Bạch một bước chân, không thầy dạy cũng tự hiểu nói với cậu, "Số 9237, cởi toàn bộ quần áo của cậu ra, sau đó đưa lưng về phía chúng ta, ôm đầu ngồi xổm xuống. Cho cậu thời gian một phút, nếu không tôi sẽ ra tay." 

Tên cảnh sát giả tham lam mà nhìn gương mặt và cơ thể của Lục Bạch, trong ánh mắt có sự chờ mong không kìm nén được. Mà giờ khắc này, ngay cả những tên tội phạm ở phòng đối diện cũng đều dừng ánh mắt ở trên người Lục Bạch, rõ ràng là bộ dạng chờ xem kịch vui.

Tên cảnh sát thật đứng ở góc xa nhất của nhà tù, nhưng vẫn không nói chuyện, chỉ là ông ta móc từ trong túi ra một cái nút khống chế, ném về phía cảnh sát giả. Tên cảnh sát giả cúi đầu nhìn thoáng qua, là nút khống chế vòng điện cực mà tay chân Lục Bạch đang đeo.

Hắn cười lạnh một tiếng, nhìn Lục Bạch nói, "Đây là quy định của nhà giam. Nếu cậu rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tôi cũng sẽ không khách khí."

Lục Bạch vẫn ngồi ở trên giường không nhúc nhích, chỉ ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Một cái liếc mắt này, lạnh nhạt lại mang theo cảnh cáo, trong nháy mắt làm tên cảnh sát giả kia có cảm giác chột dạ, nhưng hắn nghĩ hiện tại mình mới là cảnh sát, liền giơ côn điện lên, "Con mẹ mày..."

Hắn vừa nói vừa đánh về phía cổ tay đang lộ ra của Lục Bạch. Giờ khắc này, những người tham gia thực nghiệm khác ở trong phòng giam đều khiếp sợ mở to mắt.

Mà khán giả trước màn hình TV càng nhịn không được chửi ầm lên: [Mẹ nó, kiểu người khốn nạn gì vậy?]

Lúc trước đúng là bọn họ cười nhạo quân đội để một Omega tiến vào nhà giam đặc biệt là để mua vui cho đám phạm nhân đó. Nhưng khi trông thấy một Omega yếu ớt thật sự gặp chuyện trước mặt bọn họ, bị xâm phạm, bị làm nhục ở ngay trong phát sóng trực tiếp, điều ấy vẫn có thể làm nổi lên sự phẫn nộ của những người này.

Trên diễn đàn Omega, dư luận hoàn toàn bùng nổ.

[Loại phẩm tính như này cũng có thể tham gia thực nghiệm? Tên đóng giả cảnh sát này có phải có tật xấu đúng không? Hắn dám bắt một Omega cởi quần áo ở trước mặt mọi người?]

[Cái thực nghiệm này rốt cuộc có cơ chế bảo vệ không vậy? Nếu thật sự không có, vậy hôm nay người tên Lục Bạch kia sẽ chết mất!]

[Không được rồi, tôi nhìn không nổi nữa! Đây là thể loại kinh tởm gì vậy chứ?]

Đa số những người có tâm hồn thiện lương đều lo lắng thay Lục Bạch. Mà nhóm người tham gia sắm vai tù nhân đó cũng quyết định không nhẫn nhịn nữa.

Nếu bây giờ bọn họ có thể trơ mắt nhìn Lục Bạch bị tên đồng bạn này vũ nhục, vậy kế tiếp, người chịu nhục chính là bọn họ!

Đây là chương trình phát sóng trực tiếp trên TV, Lục Bạch cởi hết đồ có thể sống sót hay không, bọn họ không biết. Nhưng chính bản thân bọn họ nếu thật sự phải chịu loại vô cùng nhục nhã này, cho dù nhận được nhà ở thủ đô thì cũng không có thể diện bước ra khỏi cửa.

Bởi vậy, ngoại trừ mấy người bị đánh ngã nằm dưới đất, những người còn lại đều cho nhau ánh mắt chuẩn bị phản kháng.

Mà thời điểm bọn họ tính đứng lên, nhìn đến côn điện trong tay tên cảnh sát giả, hai chân lại không tự chủ được mà run rẩy.

Thứ đồ chơi kia, đánh một gậy là nửa ngày cũng không đứng dậy được, bọn họ thật sự có thể chứ?

Tên cảnh sát giả nhìn một vòng, giống như bị sự sợ hãi trong mắt mọi người lấy lòng. Vì thế hắn lại lần nữa tới gần Lục Bạch, dùng giọng điệu uy hiếp nói, "Cậu nhìn đi, sẽ không có ai anh hùng cứu mỹ nhân đâu. Nếu cậu thức thời thì còn có thể có chút thoải mái. Dù sao cậu cũng chỉ là một Omega mà thôi, đúng không?"

Lục Bạch cuối cùng cũng mở miệng hỏi lại, "Chỉ cần cởi quần áo là được rồi à?"

Có ý gì? Cậu ta thật sự muốn cởi?

Những người tham gia thực nghiệm ở xung quanh đều nhìn Lục Bạch với ánh mắt khiếp sợ. Mà Lục Bạch lại dùng giọng điệu bình tĩnh nhất, nói lời khiến mọi người khiếp vía hơn, "Chỉ cần kiểm tra trên người thôi sao? Không cần kiểm tra chỗ khác? Ví dụ như có thể giấu đồ vật ở chỗ sâu trong cơ thể?"

Không phải tên cảnh sát giả đi về phía Lục Bạch, mà là Lục Bạch tới gần hắn.

"..." Tên cảnh sát giả đã đắm chìm trong lời nói của Lục Bạch, bắt đầu suy nghĩ bậy bạ. Thậm chí theo bản năng muốn duỗi tay đến trên người cậu.

Mà những người ở trên mạng theo dõi càng là bị sự thuận theo của Lục Bạch làm cho chấn kinh rồi. Thậm chí trong khoảnh khắc bọn họ còn sinh ra một loại bi ai, cảm thấy những người sắm vai tù nhân đó có phải vì nhập diễn quá sâu vào nhân vật nên cũng không còn tính người rồi hay không.

Nếu không, vì sao một Omega lại bằng lòng thuận theo như vậy chứ?

Dù cho phạm vào tội lỗi, trở thành tội phạm, chẳng lẽ ngay cả thể diện cũng không cần sao? Vì có thể đạt được một ít sự nhẹ nhàng, có thể không cần tôn nghiêm, khuất nhục mà sống sao?

Rất hiển nhiên, tên cảnh sát giả kia cũng nghĩ như vậy. Tay hắn thậm chí đã duỗi tới trên eo của Lục Bạch, "Nghe lời vậy sao? Tôi có thể kiểm tra giúp cậu nha!"

Tay hắn nắm lấy eo Lục Bạch, đang chuẩn bị theo đó hướng lên trên thì giây tiếp theo cổ hắn bất ngờ bị Lục Bạch nâng tay bóp chặt.

Vòng điện cực rất nặng, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của Lục Bạch. Nhưng dưới khoảng cách này, cho dù Lục Bạch ra tay chậm, loại người thường chưa trải qua huấn luyện như tên cảnh sát giả này cũng tuyệt đối không thể né tránh. Mà ngay sau đó, hắn đã bị Lục Bạch bóp chặt cổ mạnh mẽ đè ở trên mặt đất.

"Buông, buông tao ra!" Vị trí đột nhiên thay đổi làm tên cảnh sát giả khủng hoảng không thôi. Mà cảm giác bàn tay trên cổ càng lúc càng chặt, cùng lượng không khí trong lồng ngực đang từ từ giảm bớt cũng làm cảm xúc của hắn bắt đầu lâm vào sụp đổ.

Lục Bạch dùng một tay khác dễ dàng đánh bay nút khống chế và côn điện trong tay hắn, nhìn tên tham gia thực nghiệm sắm vai cảnh sát này.

"Đã chơi thì phải chơi cho tốt. Cho dù người khác vừa đe dọa vừa dụ dỗ như thế nào, anh vẫn phải nhớ kỹ bản thân là cá thể độc lập. Nếu không, tôi không ngại dùng quy tắc trò chơi giáo dục lại anh cho cẩn thận."

"Mày... Mày nói cái gì? Tao là trưởng quan của mày đấy!"

"..." Lục Bạch im lặng hai giây, đột nhiên bật cười, "Trưởng quan? Được thôi! Trưởng quan..."

Tay Lục Bạch chợt siết chặt, "Lún sâu như vậy, vậy tôi dạy anh một chút quy củ mới nhé?"

Lục Bạch nhìn chằm chằm tên cảnh sát giả, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh băng. Mà bàn tay đang giữ yết hầu của hắn cũng cố định sức lực ở một chỗ duy nhất, chỉ cần dùng thêm một chút sức lực như vậy nữa thôi là có thể bóp nát cổ họng đối phương.

"Mày, mày công kích trưởng quan, đó là phạm pháp."

"Là phạm pháp, nhưng tôi đã ở tù chung thân rồi, còn có thể như thế nào nữa? Trưởng quan, anh không biết Omega không có tử hình sao?"

"Mày muốn nói cái gì?"

"Chính là, cho dù tôi giết bao nhiêu người, phạm vào tội gì, là ở bên ngoài giết người, hay là ở trong ngục giam giết người, tôi đều sẽ không bị phán xử tử hình."

"Đời này thời gian còn lại của tôi đã xác định chỉ có thể trôi qua ở nơi đây, cho nên, nhiều thêm một mạng của anh hay thiếu đi một mạng của anh cũng không quan trọng."

"..." Lục Bạch đang nghiêm túc! Cậu ta thật sự sẽ giết người! Trong nháy mắt này, tên cảnh sát giả không khống chế được bắt đầu run rẩy.

Hắn liều mạng nghĩ cách để tránh thoát, nhưng bàn tay bóp cổ hắn của Lục Bạch lại không có bất cứ dấu vết buông lỏng nào.

"Rốt cuộc mày muốn làm gì?" Chìm trong sự sợ hãi tột độ, tên cảnh sát giả cuối cùng cũng sụp đổ.

Mà Lục Bạch cuối cùng cũng nói ra toàn bộ mục đích của mình, "Điều tôi muốn làm chính là để anh lựa chọn. Anh định chơi trò chơi sắm vai nhân vật, hay là muốn mọi thứ trở thành sự thật?"

"Tỉ lệ tử vong hàng năm của cảnh sát coi ngục cũng không thấp. Có thể bị nhốt ở nhà giam đặc biệt thì đều không có một ai là thứ tốt lành cả. Cho dù là kẻ bị bắt vì tội hiếp dâm mà mấy người khinh thường nhất, trên tay bọn họ cũng đều dính đầy mạng người. So với cảnh sát, chúng tôi mới là thật sự giết người. Cái côn điện kia của anh cứu không được chính anh đâu. Bao gồm cả thứ đồ chơi tôi mang theo trên cổ tay cũng không cứu được anh nốt!"

"Đây, đây không phải quy tắc trò chơi!"

"Đây là quy tắc trò chơi. Anh muốn làm cảnh sát thật, muốn cố ý vũ nhục tôi, nhìn tôi cởi quần áo, thậm chí muốn tôi trở thành đối tượng để phát tiết dục vọng. Đương nhiên anh có thể làm như vậy, thậm chí có lẽ các tiền bối của anh cũng dạy anh như thế! Bọn họ nói với anh rằng anh chính là hoàng đế của cái nhà tù này, đúng không?"

"Nhưng anh cũng nên nhớ kỹ, cái nhà tù mà anh làm hoàng đế này đều nhốt phạm nhân tử hình giết người như cỏ rác. Chúng tôi cũng có thể giết anh."

"Bây giờ thưa trưởng quan, xin hỏi tôi còn cần bị anh tiến thêm một bước kiểm tra nữa không?" Lục Bạch buông tay ra, đứng lên, từ trên cao nhìn xuống tên cảnh sát giả.



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com