ZingTruyen.Info

[EDIT - XUYÊN NHANH] Nam Chủ, Phản Diện Anh Thật Hư Quá Đi

Chương 9: hơi H

tichlam520

Editor: Tịch Lam
      Truyện đăng duy nhất ở Wattpad tichlam119988, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
______________
Hướng Mẫn và Tề Tử Ngang là hàng xóm, nhà hắn có chút động tĩnh gì thì cô ấy đều biết. Tề Tử Ngang và Ngu Niểu chọn nhà hắn là địa điểm học bù, bởi vì bà Tề rất thích Ngu Niểu, luôn muốn cô qua chơi.

Sau khi Hướng Mẫn biết được tin Tề Tử Ngang sẽ giúp Ngu Niểu học bù, thì cô ấy đã nghĩ ra kế hoạch để giúp Dương Hạo theo đuổi Ngu Niểu vậy nên cô ấy cũng góp mặt trong buổi học. Ba người bọn họ ngồi ở phòng khách nhà Tề Tử Ngang, dù hơi nhỏ nhưng được bà nội Tề dọn dẹp nên rất sạch sẽ, ngày thường Tề Tử Ngang cũng phụ giúp bà việc nhà nữa.

Ở trên bàn còn có bánh ngọt mà bà nội Tề tự tay làm, Tề Tử Ngang cẩn thận giảng giải cho các cô, Ngu Niểu thì lắng nghe rất nghiêm túc, còn Hướng Mẫn thì tròng mắt xoay tròn, không biết định đánh chủ ý gì.

Nhất nhanh Ngu Niểu liền có được đáp án, Hướng Mẫn muốn lôi kéo làm quen với cô. Cô ấy nghĩ trước tiên cần trở thành bạn tốt của cô, rồi nói những điều tốt đẹp của Dương Hạo cho Ngu Niểu biết.

"Niểu Niểu, cậu có đói không? Ăn bánh kẹo đi."

"Niểu Niểu, cậu có khát không, mình rót nước cho cậu nhé."

Hướng Mẫn đối xử với Ngu Niểu rất nhiệt tình và ân cần, người thông minh một chút đều có thể nhìn ra được thái độ của cô ấy có vấn đề. Huống chi những hành động ấy còn quấy rầy đến việc học thêm của Tề Tử Ngang và Ngu Niểu. Chẳng qua Ngu Niểu là người có tính tình ôn nhu nên không tiện mở miệng nói thẳng, chỉ có chút bất đắc dĩ và khó xử.

Cho dù Tề Tử Ngang có thích Hướng Mẫn nhưng cũng không nhịn được mà nhíu mày. Vốn dĩ là do Hướng Mẫn tự mình đòi học cùng, lại chính cô ấy có tâm tư khác trong lúc học, không biết là đang tính làm gì.

"Hướng Mẫn, cậu im lặng một chút." Tề Tử Ngang nghiêm túc nói. Nếu cô ấy không muốn học thì có thể trở về, không cần ở đây quấy nhiễu thêm. Lời nói của Tề Tử Ngang làm Hướng Mẫn suy sụp xuống, cảm thấy vị trúc mã này của mình thật quá bất cận nhân tình.

Tinh thần Hướng Mẫn buông lỏng, tay đang cầm nước của cô ấy run lên, làm nước đều đổ hết lên người Ngu Niểu, khiến quần áo cô ướt đẫm.

"A!" Ngu Niểu và Hướng Mẫn đồng thời kêu một tiếng sợ hãi.

Hướng Mẫn vội vàng lấy khăn giúp Ngu Niểu lau bớt nước, áy náy nói: "Xin lỗi, xin lỗi, đều tại mình, không phải do mình cố ý đâu."

Ngu Niểu đứng dậy lại bị Hướng Mẫn làm cho quần áo càng ướt hơn, hình dáng và màu hồng của áo ngực đều thấy rõ ràng.

Thị lực của Tề Tử Ngang rất tốt, hắn còn ngồi đối diện Ngu Niểu, nửa kín nửa hở như vậy lại càng câu người hơn. Da thịt trắng nõn mông lung làm thân thể Tề Tử Ngang dần dần nóng lên. Hắn vội nhìn đi chỗ khác nhưng gương mặt vẫn đang đỏ dần.

"Được rồi Hướng Mẫn, cậu về nhà lấy quần áo cho cậu ấy thay đi. Còn Ngu Niểu, cậu vào nhà vệ sinh sửa lại và chờ một chút." Tề Tử Ngang có chút tức giận, nhưng không biết là đang giận ai.

Chỉ là sau khi nghe hắn chỉ đạo, hai nữ sinh đang luống cuống dần bình tĩnh lại. Sau khi cả hai người đều rời đi, Tề Tử Ngang mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn ngẩng đầu nhìn trần nhà, cũng không biết đang nghĩ gì.

Hướng Mẫn rất nhanh liền quay lại, cô ấy đưa quần áo cho Ngu Niểu, chỉ là quên mất đóng cửa nhà vệ sinh, khiến cạn cửa mới khép hờ. Ngu Niểu cũng không có chú ý. Bà nội Tề làm xong cơm, bà bảo Tề Tử Ngang đi gọi Ngu Niểu tới ăn cơm.

Tề Tử Ngang đến trước cửa nhà vệ sinh, hắn định gõ cửa nhắc nhở Ngu Niểu, ai ngờ mới duỗi tay thì cửa đã đẩy ra. Tề Tử Ngang bị sự bất ngờ này làm cho sửng sốt, theo bản năng hắn ngó vào, cảnh đẹp ở bên trong không kịp phòng ngừa mà đập vào mí mắt hắn, khiến hắn như hóa đá.

Thân thể trắng nõn không chút tì vết, hai luồng trước ngực có hình dạng tuyệt đẹp, lớn nhỏ vừa phải, trông rất mềm mại, trên đỉnh có hai viên anh đào mê người đang đợi được bắt lấy, trên nền tuyết trắng có chút hồng mai thật là một sự dụ hoặc trí mạng.

Tề Tử Ngang cầm lòng không được mà nuốt một ngụm nước miếng, hắn cảm thấy cổ họng của mình khát khô, bụng nhỏ nóng rực, lại ngơ ngác mà nhìn chằm chằm vào Ngu Niểu không thể rời mắt được.

Ngu Niểu đang thay quần áo, cô đem quần áo ướt cởi ra, đang chuẩn bị cầm quần áo của Hướng Mẫn định thay thì nghe thấy động tĩnh phía sau. Ngu Niểu quay đầu theo bản năng, sau đó liền đối mặt với ánh mắt nóng bỏng cường thế mà có ý vị xâm lược của Tề Tử Ngang.

Ánh mắt của Tề Tử Ngang khiến người ta mặt đỏ tim đập, hắn trước giờ đều chưa từng nhìn người khác như thế, ánh mắt đen nháy như có thể hút hồn người vào.

Theo sự xoay người của Ngu Niểu, bộ ngực mềm mại của cô cũng nhảy nhót vài cái, khiến người ta hận không thể cầm trong tay mà âu yếm một phen. Điều đó càng khiến cho hô hấp của Tề Tử Ngang thêm dồn dập, thân mình càng nóng hơn.

Hai người bọn họ đều ngẩn ra, nửa ngày vẫn chưa phản ứng lại. Vẫn là bà nội Tề thấy họ lâu quá chưa ra ăn, tự mình đi tới: "Tiểu Ngang, Niểu Niểu, ra ăn cơm thôi."

Sau khi Tề Tử Ngang nghe thấy tiếng bước chân của bà nội hắn, không kịp nghĩ gì đã lách vào trong phòng, gắt gao đóng cửa lại.
----------------------
Thả 🌟 cho mình với nhea😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info