ZingTruyen.Com

[EDIT - XUYÊN NHANH] Nam Chủ, Phản Diện Anh Thật Hư Quá Đi

Chương 2 - 6🌸

tichlam520

Editor: Tịch Lam
Truyện đăng duy nhất ở Wattpad @tichlam520, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
________________
Ôi trời nghĩ không ra, nghĩ không ra, Ngu Niểu cũng không muốn làm khó cái đầu nhỏ của cô ở thế giới này nữa, dù sao cũng làm một ngốc bạch ngọt đơn thuần, không biết được gút mặc giữa phu quân và thứ tỷ, còn toàn tâm toàn ý mà coi nàng ta thành tỷ tỷ tốt nữa chứ.

Nữ chính đúng là đối xử rất tốt với nguyên chủ nha, tốt đến nỗi đưa cả người trong lòng cho nàng đó thây?  Bất quá, nếu Ngu Niểu đã xuyên vào thì không có khả năng sẽ đi theo con đường cũ nữa.

Trong nguyên tác, sau khi tục huyền thì nam chính và nữ chính trải qua bao lần trắc trở rồi từ từ hóa giải hiểu lầm, ân ái cả đời. Nữ chính cũng đối xử với đứa con thân sinh của nguyên phối rất tốt, nhưng tất nhiên là kém hơn so với con của họ rồi.

Con trai của nguyên chủ vẫn được kế thừa tước vị của nam chính nhưng lại là một người yếu đuối vô năng mà con trai của nữ chính cũng không chịu thua kém, dựa vào tài năng mà tạo dựng lên cơ đồ cho mình.

Mới vừa xuyên đến đã vào ngay lúc bái đường, thật đúng là kích thích.

Ngu Niểu được người bên cạnh đỡ xuống kiệu, cô cảm thấy một đầu lụa đỏ bên kia được kéo lại, nhất định là nam chính rồi, phu quân tương lai của nàng - Bùi Thần.

Ngu Niểu bị kéo lên bái đường, vì toàn bộ quá trình tầm nhìn của nàng đều bị khăn voan che lại, nên hoạt động giống như rối gỗ bị giật dây.

Rốt cuộc đã được đưa vào hôn phòng, nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Rất nhanh liền có một túm người đến náo động phòng, trong tầm mắt của nàng xuất hiện một đôi giày, hỉ bà cầm lấy cái gậy nhỏ đưa cho tân lang, để chàng nâng khăn voan lên.

Gia đình của hai người đều giàu có, khách khứa đến dự cũng đều là những người quyền cao chức trọng, tất nhiên sẽ không nháo hôn phòng đến quá mức.

Trước mắt trở lên sáng ngời, khăn voan đỏ đã được vén lên. Ngu Niểu ngẩng cao đầu, vô tội mà chớp chớp mắt. Khuôn mặt trắng nõn oánh nhuận, đôi mắt ngập nước, cái miệng nhỏ đỏ xinh. Úc Điềm sở hữu một khuôn mặt hết sức đáng yêu, giữa mày vẫn còn vương nét ngây ngô của trẻ nhỏ khiến người khác nhìn rất có hảo cảm.

Giống như chợt nhận ra người trước mắt là phu quân của mình, nàng nở một nụ cười ngọt ngào với Bùi Thần, giống như hàm chứa một ngụm mật đường ở trong tim vậy.

Bùi Thần ngẩn ra, hắn sở hữu một thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, khi khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ tươi thì lại càng tuấn mĩ tuyệt luân. Lúc này Bùi Thần vẫn khó có thể quên được Úc Vi, dù sao cũng là lần đầu tiên hắn động tâm, rõ ràng lưỡng tình tương duyệt nhưng lại bị cự tuyệt.

Hắn vẫn không nghĩ ra, tình cảm của hắn với Úc Vi càng thêm phức tạp khôn kể, vừa tức giận, yêu thương rồi thống khổ. Huống chi Úc Vi còn bẫy hắn, sau khi đính hôn xong Bùi Thần mới biết người hắn vừa đính hôn là đích muội của nàng - Úc Điềm.

Hắn vì bị lừa gạt, phẫn nộ mà đến tìm Úc Vi chất vấn, Úc Vi khó khăn mà nói ra tình cảnh gian nan của nàng, bảo rằng hắn là một thiên chi kiêu tử tất nhiên sẽ không thể hiểu được khó khăn của một thứ nữ hèn mọn như nàng ta.

Úc Vi luôn luôn kiên cường, khi nhìn thấy nàng ta khóc lóc kể lể, sao mà Bùi Thần không mềm lòng được chứ, sao mà còn tâm tư trách móc nàng ta? Sự đã rồi, việc hắn cưới Úc Điềm là chuyện không thể thay đổi nữa.

Thật ra Bùi Thần cũng sẽ không giận chó đánh mèo lên người Úc Điềm, tuy rằng hắn và nàng chưa từng gặp mặt, không hề có tình cảm, nhưng nếu đã cưới nàng thì Bùi Thần cũng sẽ cố gắng đối xử thật tốt.

Bùi Thần cũng không nghĩ đến vị thê tử mới cưới này lại có một khuôn mặt như vậy, vẫn là một đứa trẻ a..

Điều này khiến Bùi Thần không khỏi sinh ra chút áy náy, tuy rằng hôn sự này hắn cũng là người bị tính kế, nhưng Úc Điềm mới là người vô tội chân chính, nàng hoàn toàn không biết gì cả.

Khuôn mặt thường ngày lãnh đạm của Bùi Thần nhu hòa xuống vài phần, cong khóe môi nhìn Úc Điềm, càng khiến người khác cảm thấy kinh diễm.
-----------------------
Mọi người xung quanh đều ồn ào huyên náo muốn hai người uống rượu giao bôi, Bùi Thần rụt rè thủ lễ, cũng không dám nhìn thê tử quá lâu. Úc Điềm cũng chưa trải qua trận địa lớn như vậy bao giờ nhưng cũng hiểu rõ tầm quan trọng của những lễ nghi này, ngoan ngoãn mà làm theo lời của hỉ bà, không dám lộn xộn.

"Ta đi ra ngoài trước, trong bếp vẫn để chút đồ ăn còn nóng, để ta sai người mang đến cho nàng." Bùi Thần dặn dò Ngu Niểu vài câu, nàng ngoan ngoãn gật đầu khiến hơi thở trên người Bùi Thần càng nhu hòa đi vài phần.

Hắn xoay người ra ngoài, Ngu Niểu bắt đầu ăn đồ ăn mà người hầu mang đến, nàng đang rất đói rồi. Bùi Thần là con trai độc nhất của hầu phủ, được chiều chuộng từ bé mà lớn lên, dung mạo tuấn mĩ, năng lực xuất chúng, cũng có một mặt bá đạo cường thế nhưng vẫn ôn hoà săn sóc mà đối xử với người thê tử mới cưới này, từ điều này có thề thấy, nhân phẩm của hắn thật sự không tồi.

Không lâu sau thì Bùi Thần quay trở lại, khuôn mặt trắng nõn của hắn đã trở lên hồng nhuận vài phần, ánh mắt cũng có chút mờ mịt nhưng lại khiến hắn trông càng thêm quyến rũ.

Bùi Thần cũng không uống nhiều lắm, hắn chỉ hơi say thôi thần trí vẫn rất thanh tỉnh. Ngu Niểu đã rửa mặt và thay ra một bộ y phục khác, ngoan ngoãn ngồi ở trên giường đợi vị tân lang này quay về.

Khi Bùi Thần tiến đến, thấy rõ được Ngu Niểu, hắn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, gò má cũng đỏ ửng. Giống như lúc nãy uống rượu vào, cơ thể dần trở lên nóng rực, máu nóng sôi trào.

Ngu Niểu đang mặc một bộ hồng sắc trong suốt, mặt trên thêu nhiều đoá hoa mẫu đơn quyến rũ, ở trong chỉ thì chỉ mặc một kiện áo lót chứ không mặc gì nữa. Nửa che nửa hở, như ẩn như hiện khiến cơ thể trắng nõn của Ngu Niểu càng thêm mê người.

Điều khiến Bùi Thần khiếp sợ là khuôn mặt của Úc Điềm thoạt nhìn non nớt đáng yêu, nhưng cơ thể đẫy đà của nàng lại có thể làm người nhìn chảy máu mũi. Cặp vú to tròn, lớp áo lót bên trong cũng không thể che được, thấp thoáng có thể thấy núm vú nhòn nhọn đỉnh lên, vòng eo thì thon nhỏ mảnh mai giống như chỉ cần dùng sức một chút có thể bẻ gãy vậy.

Cố tình Ngu Niểu lại sở hữu một đôi mắt ngây thơ thuần khiết, vẻ mặt vô tội khiến người ta hận không thể khi dễ nàng một trận. Bùi Thần không nghĩ sẽ nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, hắn nhịn không được mà lùi về sau một chút, nuốt nuốt nước miếng.

"Ta đi rửa mặt đã." Bùi Thần vội vàng nói một câu rồi nhanh chóng rời đi, không dám nhìn Ngu Niểu lâu hơn, bóng dáng có chút giống đang chạy trối chết.

Ngu Niểu cười trộm một tiếng, tốt thật, nhân vật mà cô xuyên vào là một tiểu cô nương ngây thơ, nhất định sẽ không bị nghi ngờ gì cả.

Rất nhanh Bùi Thần đã rửa xong và đi ra, mùi rượu vẫn còn nhưng thật ra đã tỉnh táo hơn rất nhiều. Hắn biết rõ đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không có ý muốn kháng cự.

Tuy rằng thành thân cùng Úc Điềm không phải mong muốn của hắn nhưng trong thời gian vừa định thân hắn đã suy nghĩ kĩ rồi, sẽ cùng Úc Điềm bắt đầu một lần nữa sinh hoạt thật tốt.

Chỉ là tân nương này lại khiến Bùi Thần bất ngờ liên tiếp, khiến hắn có một cảm giác không thể xuống tay nổi. Cơ thể Úc Điềm mị hoặc mê người nhưng khuôn mặt của nàng lại khiến Bùi Thần có cảm giác như đang bắt nạt một tiểu hài tử vậy.

"Khụ, chúng ta đi ngủ thôi." Ngu Niểu vẫn luôn chờ hắn, sau khi nói ra lời này, Bùi Thần cảm thấy khuôn mặt nóng lên, cũng không dám nhìn biểu cảm của nàng, yên lặng mà buông màn giường xuống.

Nến long phượng cháy sáng cả đêm, có chút ánh sáng hắt vào trong giường tạo thêm chút cảm giác ái muội rung động lòng người.

Bùi Thần cảm thấy cổ họng có chút ám ách, tiều cô nương ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt, mặc hắn làm gì thì làm.
----------------
Úc Điềm mở to đôi mắt ngây thơ, tò mò mà nhìn Bùi Thần khiến cơ thể hắn càng trở lên khô nóng, có chút mất tự nhiên. Bùi Thần muốn cùng Úc Điềm làm một đôi phu thê thực thụ nên cũng không bài xích động phòng.

Thậm chí bởi vì chưa cùng nữ nhân thân mật nên hắn có chút sự ngượng ngùng của thiếu niên. Nghĩ đến Úc Điềm dù sao cũng là một nữ tử mềm yếu, dù sao cũng không thể để nàng chủ động được nên đương nhiên là hắn tới.

Bùi Thần cố gắng bình tĩnh lại, vươn tay nhẹ nhàng đè Úc Điềm xuống dưới thân. Cơ thể hắn căng chặt, hô hấp hơi ngưng, rõ ràng đang rất khẩn trương.

Tiểu cô nương ở dưới thân đang dùng đôi mắt ngây thơ to tròn mà nhìn chằm chằm hắn, nhìn đến nỗi mặt hắn nóng rực lên, ngại ngùng nói: "Nàng, nàng đừng nhìn ta như vậy."

Bùi Thần không nhịn được mà duỗi tay che đi đôi mắt ấy, có chút nhận thua nói. Cơ thề đang không ngừng nóng lên khiến Bùi Thần khó có thể kìm nén.

Úc Điềm cũng không phản kháng, để mặc Bùi Thần che mắt lại chỉ là lông mi dài của nàng khẽ chớp, cọ nhẹ vào lòng bàn tay hắn khiến tim hắn cũng có chút ngứa theo. Tay Bùi Thần khẽ run nhưng vẫn hít sâu một hơi nhớ lại cảnh tượng trong xuân cung đồ, cởi bỏ đi lớp y phục mà thê tử đang mặc.

Da thịt kiều nộn của Úc Điềm từ từ hiện ra trước mặt Bùi Thần khiến hắn kích động đến đỏ mắt, hô hấp dồn dập, động tác trên tay cũng nhanh hơn, áo ngoài rồi đồ lót, từng món từng món bị ném ra khỏi màn.

Bầu vú cao ngất theo động tác hô hấp của cô mà phập phồng không ngừng, Bùi Thần nhìn đến nỗi dục vọng dâng trào. Tay hắn đạt ở nút cài của áo lót, hơi tạm dừng một chút rồi dứt khoát cởi nó ra.

Cặp vú to tròn đột nhiên bắn ra khiến Bùi Thần nhìn mà có chút hoảng hốt. Nếu không phải do bị doạ mà hắn lui lại một chút thì Bùi Thần cảm thấy đôi ngực nhũn thơm mềm ấy có thể bắn vào mặt hắn.

Mặc dù trên mặt nóng ran, tim đập đến loạn nhịp nhưng ánh mắt của hắn vẫn chăm chú nhìn cặp vú to kia không rời. Thật là vừa to lại vừa mềm, Bùi Thần theo bản năng mà đến gần xoa nắn, hắn cảm thấy một tay còn không nắm hết được.

Bùi Thần lại nhìn xuống gương mặt đã bị một bàn tay của hắn che đi quá nửa, chỉ còn lộ ra đôi môi hồng thắm, tiểu cô nương vẫn ngoan ngoãn mà nằm ở dưới thân khiến tim hắn không khỏi mềm mại một chút.

Hầu kết lăn lộn, hắn bỏ tay xuống, khuôn mặt từ từ tiến lại, phủ lên đôi môi của Úc Điềm. Một vị ngọt nhè nhẹ, lại mang theo chút hương thơm độc nhất của Úc Điềm làm Bùi Thần muốn ngừng mà không được.

Ban đầu hắn chỉ muốn hôn phơn phớt nhưng giờ lại không nhịn được mà thâm nhập vào sâu hơn. Bùi Thần liếm láp lấy cánh môi đỏ mọng, đầu lưỡi thăm dò vào bên trong, quấn lấy cái lưỡi đinh hương của Úc Điềm.

Một nụ hôn triền miên khiến cơ thể Bùi Thần ngày càng nóng, như muốn hút hết mật ngọt ở trong miệng nàng. Hô hấp dần trở lên thô nặng, bàn tay to của hắn cũng cầm lòng không đậu mà vuốt ve lên cơ thể mềm mại dưới thân.

Vừa trơn mượt vừa kiều nộn khiến Bùi Thần yêu thích không thôi, rốt cuộc hắn không nhịn được mà tăng thêm lực đạo, bóp nắn bầu vú, tạo thành đủ hình dạng.
--------------
Dù vẫn lạ lẫm nhưng động tác của Bùi Thần vãn rất ôn nhu mặc dù dục vọng dâng trào mãnh liệt, côn thịt cũng gào thét muốn được phóng thích nhưng hắn cũng không muốn làm tiểu thê tử bị thương. Lực đạo xoa nắn càng lúc càng lớn khiến lửa tình trong cơ thể của Úc Điềm cũng bị đốt cháy lên.

Bùi Thần hôn rất lâu, liếm mút đến nỗi đôi môi nàng trở lên tê dại, sau đó mới lưu luyến không rời mà rời đi. Ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt ngập nước và đôi môi sưng đỏ của Úc Điềm, khiến côn thịt của hắn càng trở lên cương cứng.

Nhưng bầu vú to tròn trắng nõn lại hấp dẫn ánh mắt hắn, Bùi Thần liếm liếm cánh môi khẽ cúi người ngậm núm vú đỏ tươi vào miệng. Vừa thơm vừa mềm khiến Bùi Thần cảm thấy như được vùi mình vào đám mây mềm mại.

Hắn có chút không biết làm sao, nhưng cuối cùng bản năng của nam nhân đã chiến thắng. Miệng hắn vừa mút vừa liếm, đôi tay cũng không rảnh rỗi, nắm lấy một bên vú, mạnh mẽ nhào nặn, bầu vú của nàng to đến nỗi tay hắn cũng không nắm hết, một số thịt nhũn tràn ra khỏi bàn tay. Bùi Thần vừa niết vừa xoa, đùa nghịch không biết chán.

Cái miệng hồng hồng của Úc Điềm khẽ phát ra những tiếng rên rỉ, cố tình đôi mắt mê người của nàng lại toát ra vẻ hồn nhiên: "Ư...a, phu quân, thật là kỳ quái, tại sao khi chàng đùa nghịch bầu vú lại khiến cơ thể của thiếp cảm thấy khó chịu thế chứ~"

Lời nói nũng nịu của Úc Điềm khiến cơ thể Bùi Thần khẽ cứng lại, có tiểu thư khuê các nào mà ở trên giường lại nói những lời nói lớn mật như nàng chứ? Kể cả nữ tử ở những nơi phong trần cũng sẽ không nói những lời trần trụi như vậy.

Bùi Thần ngẩng lên nhìn nàng, cặp vú trắng nõn giờ phủ đầy những vết đỏ dâm mĩ lại còn bị hắn xoa nắn thành đủ hình dạng nữa.

Bùi Thần không nhúc nhích khiến Úc Điềm nghi hoặc mà nhìn lại: "Phu quân, chàng làm vậy khiến phía dưới của thiếp càng trở lên kì quái~"

Lời nói dâm đãng được Úc Điềm nói với vẻ mặt ngây thơ khiến thể xác và tinh thần của hắn không khỏi trở lên nóng rực, cổ họng cũng trở lên miệng đắng lưỡi khô.

"Chỗ nào kì quái, ta giúp nàng nhìn..." Bùi Thần ma xui quỷ khiến mà đáp lại. Nói xong, lỗ tai hắn trở lên hồng rực, có chút căng thẳng mà cúi đầu.

Nhưng mà trong lòng hắn lại vừa chờ mong vừa sung sướng, tim đập thình thịch. Mặc dù khuôn mặt Úc Điềm ngây thơ đáng yêu, nhưng cơ thể nàng lại là cực phẩm, cực kì câu người.

Đùi ngọc vừa dài vừa thẳng, tưởng tượng nếu được nó quấn quanh hông thì tư vị sẽ có bao nhiêu mất hồn chứ? Bùi Thần khẽ hít sâu một hơi, duỗi tay khẽ mở mộng hai chân của Úc Điềm ra.

Hoa huyệt kiều nộn ngay lập tức xuất hiện trước mắt hắn, hai cánh hoa môi no đủ, âm đế hồng hồng mê người còn đọng lại chút dâm dịch, trông cực kì xinh đẹp, Bùi Thần nhìn mà say mê không thôi.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy nơi tư mật của nữ tử, hoàn toàn không thể áp nổi khát vọng ở trong cơ thể nữa. Hai mắt hắn đỏ đậm, khẽ vươn tay về phía trước thăm dò.

Bị Bùi Thần dùng ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm nơi xấu hổ, Úc Điềm không khỏi cảm thấy thẹn thùng. Rốt cuộc Úc phu nhân quá mức nuông chiều người nữ nhi bảo bối này, luyến tiếc để nàng phải chịu khổ, tuyệt đối là người mẹ hiền chiều con đến hư.

Dùng lời nói của Úc Vi thì chính là, Úc phu nhân sủng Úc Điềm đến hư, nói dễ nghe thì là thiên chân vô tà nhưng khó nghe thì là không biết cách đối nhân xử thế, là một đứa bé không bao giờ lớn.

Ngón tay của Bùi Thần khẽ dò xét kiều hoa, tinh thế vuốt ve khiến Úc Điềm không nhịn được mà muốn khép hai chân nhưng lại bị Bùi Thần cường thế mà cản lại.

"A~phu quân, chàng sờ vậy khiến thiếp cảm thấy rất ngứa~" Úc Điềm khẽ nâng cơ thể mềm mại, như lên án mà nói với Bùi Thần. Cặp vú to the động tác của nàng mà khẽ nhảy nhót, càng nhìn càng khiến côn thịt của hắn trướng to thêm vài phần.

Lúc này hoa huyệt nhỏ xinh đã hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn, ngón tay của hắn còn đang vỗ về chơi đùa, cảnh đẹp này khiến Bùi  Thần không khỏi phấn kích mà đâm ngón vào sâu trong âm đế.

"Ưm!" Úc Điềm kêu lên một tiếng rồi cả cơ thể như nhũn ra mà nằm xuống.

"Phu quân, căng quá!" Khuôn mặt Úc Điềm hồng rực, ngây ngô như thế, không biết bản thân đang muốn cái gì.

Ngón tay bị dũng đạo vừa chặt vừa ướt của nàng bao lấy, gắt gao hút vào khiến Bùi Thần suýt không nhịn nổi mà thay một thứ lớn hơn, to hơn đâm vào.

Úc Điềm luôn dùng khuôn mặt đáng yêu để nói những lời phóng đãng, chết người ở chỗ nàng thật sự không biết gì về chuyện nam nữ cả. Bùi Thần vốn là một quý công tử vừa kiêu ngạo, vừa tự phụ, để hắn nói ra những lời thô tục, kể cả trong phương diện này thì cũng khó mà thốt ra được.

Bùi Thần không nghĩ đến, trong đêm tân hôn hắn sẽ bị người thê tử mới cưới làm cho á khẩu, chỉ có thể vùi đầu ngượng ngịu thăm dò. Ở phương diện này nam nhân luôn là không thầy tự hiểu, hắn thử dùng ngón tay nhẹ nhàng trừu động khiến Úc Điềm càng phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều hơn.

Bùi Thần cẩn thận mà ra vào, khi cảm giác ngón tay càng ngày càng ướt át hắn lại bỏ thêm một ngón tay nữa đồng thời đẩy nhanh tốc độ đâm thọc hơn. Bùi Thần thở dốc, nhìn chăm chú vào đoá hoa xinh đẹp kia chứng kiến cảnh ngón tay hắn bị tiểu huyệt nuốt trọn nhanh chóng rồi khi lôi ra lại kéo theo thịt non đỏ bừng.

Cơ thể Úc Điềm trở lên hồng rực, khoé mắt ánh lên vẻ lười biếng, kiều mị, cái miệng nhỏ bất lực mà phát ra từng tiếng rên rỉ khiến Bùi Thần càng ngày càng điên cuồng. Cơ thể mềm mại của nàng ngày càng run rẩy nhiều hơn, ngón chân nhỏ xinh cũng vì khoái cảm mà co chặt lại.

Thanh âm 'phụt phụt' từ huyệt khẩu càng lúc càng lớn, dâm thủy tiết ra càng ngày càng nhiều, dính ướt cả đệm ở bên dưới. Khi Úc Điềm không chịu nổi nữa thì Bùi Thần bất chợt rút ngón tay ra.

Úc Điềm cảm thấy cơ thể hư không khó nhịn, nàng còn chưa kịp than khóc thì đã bị một cây gậy thô to lấp đầy, cảm giác xé rách truyền đến khiến Úc Điềm đang ý loạn tình mê nhanh chóng thanh tỉnh lại.

Huyệt khẩu đau đớn, khi nàng muốn kêu lên thì lại bị cái hôn của Bùi Thần chặn lại, cái lưỡi của nàng bị chiếm lấy, quấn quýt thăm dò từng ngóc ngách.

Hai bên vú bị vắng vẻ đã lâu giờ cũng được bàn tay to kia men đến an ủi, hắn khảy nhẹ đầu vú, tiểu hồng mai đáng thương chỉ có thể run rẩy mặc hắn trêu chọc.

Côn thịt thô to của hắn đang được bao bọc trong một nơi vừa chặt vừa nóng, hoa huyệt còn không ngừng co bóp khiến hắn có chút dục tiên dục tử, sướng đến mức da đầu tê dại, nhịn không được mà càng thêm ra sức nện nàng, chơi nát tiểu huyệt nhỏ bé này.

Hai viên trứng dái va chạm cùng xương mu tạo ra từng thanh âm 'bạch bạch' đầy dâm mĩ, tiếng nước 'nhóp nhép' lại càng khiến cơ thể họ thêm động tình.

Cảm giác đau đớn khi phá thân cũng dần được thay thế bằng khoái cảm, hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị Bùi Thần chiếm lấy, Úc Điềm bị khoái cảm mãnh liệt bao lấy, đầu óc trở lên mông lung.

Cơ thể mềm mại của nàng mềm nhũn, mặc cho Bùi Thần đùa nghịch nhưng như vậy vẫn không khiến Bùi Thần thỏa mãn. Hắn nâng cặp đùi thon dài của Úc Điềm lên, đặt ở trên vai, để côn thịt có thể đâm vào tận nút cán. Hắn rướn thân mình, tạm bỏ qua cái miệng nhỏ, hai đôi môi tách ra còn tạo ra một sợi chỉ bạc như dây nối, tay to thì vẫn lưu luyến không rời mà xoa nắn lấy cái vú mềm.
--------------------------
Cái chân trắng nõn, kiều hoa đỏ bừng, côn thịt thô tím của hắn đang ra vào nơi non mềm ấy, một màn dâm mĩ này kích thích Bùi Thần đỏ bừng mắt, tốc độ ra vào càng mãnh liệt hơn.

Xúc cảm trơn mịn trong lòng bàn tay khiến Bùi Thần không muốn buông, lực đạo xoa nắn cũng ngày càng lớn giống như đang xoa một cục bột vậy. Cơ thể mềm mại của Úc Điềm lắc lư theo từng động tác thao nện của Bùi Thần, mồ hôi ướt đẫm khiến mái tóc đen của nàng dính vào da thịt, đối lập thị giác càng thêm dụ hoặc.

Lúc đầu Úc Điềm còn hỏi những thắc mắc của mình về hành động của Bùi Thần, khiến hắn nghe mà mặt đỏ tai hồng nhưng rồi bị hắn làm đến nỗi không thể thốt lên lời nữa.

Khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Úc Điềm đỏ bừng, lộ ra thần thái kiều mị của nữ nhân, đôi mắt chứa nét xuân, cái miệng nhỏ khẽ nhếch mà thở hổn hển, thấp thoáng có thể thấy cái lưỡi đinh hương như ẩn như hiện. Bùi Thần như bị trúng xuân dược, côn thịt càng đâm càng mạnh, tiếng vang ái muội càng lúc càng lớn.

Nước dâm theo động tác ra vào của côn thịt mà chảy ra, khiến nơi kết hợp càng thêm lầy lội, trong không gian cũng tràn ngập mùi xạ hương tanh ngọt.

Bùi Thần ngồi quỳ ở trên giường lớn, trên vai là cái chân nhỏ oánh nộn, vì động tác thao nện của hắn mà run rẩy, co quắp. Ánh mắt Bùi Thần sáng quắc mà nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ của Úc Điềm, không bỏ lỡ một chút biểu cảm nào trên mặt nàng.

Hai tay của hắn vẫn không tha mà xoa nắn cái vú to, vòng eo tráng kiệt không biết mệt mỏi mà dùng sức đâm thọc về phía trước. Nửa người trên của Úc Điềm vẫn ở trên giường, nhưng cái mông nhỏ đã bị nện đến nỗi hơi nâng lên, theo động tác ra vào của Bùi Thần mà run rẩy, bị xoa đánh đến đỏ bừng đáng thương.

Tuy nói Bùi Thần muốn cùng Úc Điềm sống như những đôi phu thê chân chính nhưng trong lòng hắn tưởng tượng đêm động phòng hoa chúc sẽ quy quy củ củ mà diễn ra một cách máy móc, giống như cách hắn làm tốt nhiệm vụ của một người phu quân.

Bùi Thần chưa bao giờ nghĩ đến hắn sẽ mất khống chế như thế, chỉ muốn hung hăng thao nàng, giống như muốn thế nào cũng không đủ vậy. Chẳng nhẽ chuyện ân ái của phu thê lại là một cảm giác đê mê đến thế ư?

Tư vị mất hồn thật sự khiến hắn bị trầm mê vào, khó trách có nhiều nam nhân đắm chìm ở trong đó, chơi vui không muốn ra.

Úc Điềm bị Bùi Thần trêu đùa đến mềm nhũn, dâm thủy càng tiết càng nhiều, cơ thể vô lực tùy Bùi Thần làm bậy trong cơ thể.

Đau đớn lúc đầu qua đi, khoái cảm mãnh liệt ùa đến khiến Úc Điềm say mê mà hoa cả mắt, thậm chí cái miệng nhỏ còn không khép lại nổi. Khi sắp đạt đến cực hạn, Bùi Thần không nhịn được mà hôn lên đôi môi đỏ của nàng, triền miên liếm mút, quấn lấy cái lưỡi thơm tho mà hắn luôn mong nhớ từ lâu.

Cuối cùng hắn cũng buông tha cho cặp vú đáng thương đã bị xoa nắn rất lâu, bóp lấy cái mông vểnh của nàng, đẩy sát vào để côn thịt tiến vào sâu hơn.

Úc Điềm cảm thấy quy đầu chọc vào tử cung của nàng rồi, nhưng cái miệng nhỏ đã bị chiếm lấy, nàng chỉ có thể đáng thương mà phát ra từng tiếng nức nở, Bùi Thần nghe mà càng thêm hưng phấn, càng ra sức mà chơi nàng.

Cơ thể mềm yếu của Úc Điềm thật sự không chịu nổi nữa, khi mà nàng sắp hôn mê thì Bùi Thần mới phóng thích ra. Tinh dịch của hắn quá nhiều khiến bụng nhỏ của Úc Điềm bị bắn đến căng lên, có một số còn chảy ra ngoài, dính lên đùi nàng và đệm ở dưới thân.
__________________
Mừng truyện được 3k 🌟, mình định đăng từ mấy hôm trước, nhưng thấy bão chương mà bình chọn ảm đảm quá, cứ như vậy thì đây sẽ là lần cuối cùng bão đó😣. Mình quyết định là bao giờ 3 phần tuần này mình đăng được 7x 🌟 thì mình mới ra chương tiếp. Mọi người hãy tương tác nhiều vào nhé, còn lại thì chúc các bạn đọc truyện vui vẻ☺ (vẫn là bão 5 chương mừng truyện đạt cột mốc mới đó).

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com